Luân Hồi

Chương 19 (c) Lão đệ, nhà chú nên gắn điện thoại đi
Hắn bỗng nhiên vỗ vỗ đầu, nhớ tới một sự kiện:
- Đúng rồi, hôm trước tôi có nghe được Mạnh cục trưởng bên bưu cục huyện nói hiện tại trong huyện có một nhóm người bên bưu điện đến chuẩn bị đổi hệ thống điện thoại trong huyện với bên dưới, nghe nói là công trình điểm tựa của bưu cục thành phố, cả địa khu đều sẽ đồng thời tiến hành, hơn nữa hình như đã buông ra chính sách, cho phép tư nhân gắn điện thoại riêng, chỉ là phí tổn hơi đắt một chút!
Tổng đài điện thoại tự động là dùng máy vi tính đến khống chế, so với kiểu tổng đài điện thoại nhân công trước kia càng thêm tiện lợi, bởi vậy loại điện thoại tự động điều khiển này còn có thể tiết kiệm được nhân công, liên mạng chuẩn xác, tốc độ lại nhanh, công năng nghiệp vụ thật nhiều, hiệu suất trao đổi cao, thanh âm rõ ràng, chất lượng đáng tin cậy…Vào thập niên 80 cùng đầu thập niên 90, ngành bưu điện trong nước đã đại quy mô thay đổi hệ thống tổng đài điện thoại tự động thế này.
- Vậy sao…
Trương Tông Quân gật đầu:
- Nếu nói như vậy thật có thể gắn một bộ tại nhà, không biết đại khái cần bao nhiêu tiền? Lão ca anh biết không?

- Đại khái chừng hai ngàn đi!
Vương doanh trưởng có chút chần chờ.
- Nhiều như vậy?
Trương Tông Quân hoảng sợ.
Hai ngàn nguyên ở thời trung kỳ thập niên 80 tuyệt đối không phải là con số nhỏ, thành thị tại quê quán của Trương Lam vốn đã nghèo khó, mỗi năm thu nhập của công nhân tuy rằng đỡ hơn mấy năm trước đó, nhưng bất quá chỉ khoảng bốn năm trăm nguyên, mỗi năm nông dân thu nhập còn ít đến thương cảm, ngay lập tức muốn xuất ra hai ngàn nguyên gắn một bộ điện thoại sao? Đừng nói là dùng chữ xa xỉ mà hình dung, nếu theo cách nói tại nông thôn, đó chính là hành vi phá gia chi tử điển hình.
- Đúng là có chút đắt!
Vương doanh trưởng cũng có chút ngượng ngùng, khuyên người khác bỏ ra hai ngàn nguyên gắn một bộ điện thoại? Giống như thật sự không thể nào nói nổi, phá sản cũng không cần làm như vậy.
- Cha, gắn một bộ đi!
Luôn luôn im lặng không nói gì Trương Lam chợt mở miệng:
- Sau này chúng ta không khả năng chỉ vận chuyển hàng đi Tế Nam, gắn điện thoại cũng phương tiện cho chúng ta tùy thời hiểu biết giá cả thị trường các nơi, nơi nào có giá cao thì chúng ta giao hàng tới nơi đó, như vậy sẽ kiếm được càng nhiều, trong buôn bán tin tức là trọng yếu nhất. Về phần tiền gắn điện thoại, lần này cha đi về không phải là kiếm được rồi sao?
Gắn điện thoại đi, vì sao không gắn? Trong lòng Trương Lam điên cuồng gào thét. Chỉ cần gắn điện thoại, với năng lực xâm lấn internet cường hãn của Thần Hi đương nhiên còn có đất dụng võ, một loạt kế hoạch lớn để kiếm tiền của hắn cũng có thể chấp hành, gắn thôi, chỉ có kẻ ngốc mới không gắn!
Trương Tông Quân không nói gì, cúi đầu cân nhắc ý tứ của đứa con. Con trai nói cũng đúng, có thể kịp thời hiểu biết được giá trị trường hoa quả khắp các nơi, như vậy có thể kiếm càng nhiều tiền, đối với lợi tức này mà nói gắn một bộ điện thoại cũng chẳng thấm vào đâu.
- Được rồi!

Nghĩ hồi lâu cuối cùng Trương Tông Quân mở miệng:
- Lần này trở về phải đi bưu điện xin gắn điện thoại, nhưng việc này phải về nhà thương lượng với mẹ của con một chút, mẹ con đồng ý thì chúng ta cứ gắn một bộ!
- Trưa nay chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm đi!
Vương doanh trưởng nhiệt tình mời mọc:
- Ăn xong rồi mọi người đi dạo, chiều nay mọi người theo xe trở về là tốt nhất!
Thức ăn trong quân doanh cũng thật không tệ, mặc dù không có thức ăn ngon, nhưng dưới tay nghề của đầu bếp quân doanh vài món thức ăn bình thường cũng làm có vị có sắc, làm Trương Lam ăn uống thật no nê thỏa mãn.
Ăn hết cơm trưa, ba cha con cùng Vương doanh trưởng chào hỏi một tiếng, mang theo con trai cùng con gái đi dạo chung quanh thị trấn huyện thành, thị trấn nho nhỏ cũng không có cảnh điểm gì nổi bật, rất nhanh hai chị em đã chán ngán kéo lão đầu tử quay về quân doanh.
Rốt cục kéo tới ba giờ chiều, ba cha con như được đại xá mang theo hai chiếc quân xa chạy trối chết về nhà!

Thời gian qua hơn một tháng, ở trong vòng một tháng này Trương Tông Quân đầu tiên là làm mặt dầy đi giải quyết vấn đề hộ khẩu của Thần Hi, nghĩ đến khi mình đối mặt với ánh mắt ngạc nhiên của hộ tịch viên tại đồn công an, Trương Tông Quân cảm giác mình thật vô cùng xấu hổ. Đến lúc này rốt cục Trương Lam đã được yên lòng, từ nay về sau tiểu Thần Hi đã là công dân hợp pháp. Sau đó cả nhà cắn chặt răng thật đau lòng như bị cắt thịt xuất ra hai ngàn nguyên gắn một bộ điện thoại. Tin tức trao đổi phương tiện – đương nhiên, chính yếu chính là phương tiện cho Trương Lam mượn dùng người xâm nhập internet siêu cấp vô địch Thần Hi mà tùy thời hiểu biết được đủ loại tình hình kinh tế trên thế giới – được tin tức nhanh chóng ủng hộ, buôn bán hoa quả của Trương Lam càng lúc càng lớn, sau khi giải quyết vấn đề về vận chuyển cùng nguồn cung cấp, lão đầu tử đã đặc biệt chạy khắp tỉnh cùng khắp thành phố, bước đầu xây dựng được mạng lưới tiêu thụ hoa quả bao trùm khắp tỉnh.
Hiện tại nhà Trương Lam chia đều mỗi ngày xuất phát mười chiếc xe, hoa quả liên tục được vận chuyển khắp các nơi trong tỉnh, chỉ nói thu nhập một tháng không chỉ trả hết nợ nần trước kia, còn dư ra hơn mười vạn gởi ngân hàng, lục tục mua thêm được một ít đồ điện gia dụng, vừa mới mua được một chiếc ti vi 17 inch, lập tức gây náo động khắp toàn thôn, khi trời vừa tối cả nửa thôn đều chạy tới xem ti vi, vừa lúc trên ti vi đang chiếu phim “Khát Vọng”, trong lúc nhất thời trong nhà kín người hết chỗ, không còn một chỗ ngồi nào, không có biện pháp đành phải đem ti vi ra sân, kết quả trong sân viện vốn đã không nhỏ ngồi đầy người, thậm chí trên đầu tường cũng đầy, trường hợp náo nhiệt không thua gì xem biểu diễn thế vận hội Bắc Kinh. Tóm lại cuộc sống gia đình trôi qua những ngày thật hoàn hoàn mỹ mỹ.
Hiện giờ trong cả thị trấn, Trương gia được xem như gia đình có tiền, đương nhiên cũng không phải không có người đỏ mắt, muốn áp dụng đủ loại thủ đoạn công khai lẫn âm thầm đến chia một chén canh. Nhưng cách làm của Trương Lam lại không ai hiểu được, nhất là hiện tại Trương gia cũng đã thay đổi phương thức gối đầu tiền hàng mà trả ngay tiền mặt khi nhận hàng, không còn lưu nợ. Một nguyên nhân khác là Trương gia buôn bán rất uy tín, sẽ không cắt xén tiền bạc, hơn nữa tuyệt đối không ép giá, chỉ cần chất lượng hoa quả đạt được yêu cầu thì tuyệt đối không cần lo lắng bán không được giá tốt. Nhân dân cũng không phải kẻ ngốc, biết đồ vật của mình bán cho ai sẽ càng kiếm lời nhiều hơn, hơn nữa tiền bạc cũng được tính thật rõ ràng. Căn cứ vào hai điểm này, Trương gia đã nắm giữ chặt chẽ việc vận chuyển hoa quả trên cả trấn, toàn bộ trấn đã nằm trong phạm vị thực lực của Trương gia, người ngoài thật khó mà cắm vào thêm một cước.
Ân, đương nhiên, theo điều kiện kinh tế trong nhà được chuyển biến tốt, tiền tiêu vặt của hai chị em Trương Lam cũng trở nên phong phú.
Thời gian này, Trương Tông Quân cùng Dương Chi bận rộn tối mày tối mặt tìm kiếm nguồn cung cấp khắp các nơi, không có thời gian quản lý hai nhi đồng. Không người trông coi nên Trương Lam cùng tiểu Thần Hi chẳng khác gì hai đầu sinh vật nhỏ chạy loạn sổng chuồng, cả ngày không ngừng chạy loạn khắp nơi nhiệt náo túi bụi…
M Long


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui