“Bách Hạc…” Kỳ Yến ghé vào cửa sổ xe, nhìn dòng xe cộ ngoài cửa sổ, đến bây giờ còn chưa kịp phản ứng, từ lúc nào mình lại đáp ứng đến Sầm gia tĩnh dưỡng vài ngày, “Tôi ở lại nhà anh, khả năng có chút không quá thích hợp đi?”
“Có phải em lo lắng nhiều người ở không quen không?” Sầm Bách Hạc làm bộ như không nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Kỳ Yến, “Năm anh chị em chúng tôi đều có bất động sản trên danh nghĩa của mình, bình thường thì ở trong biệt thự lớn chỉ có tôi, đại ca đại tẩu còn có cha tôi, những người khác chỉ thường thường trở về ăn chực nằm chờ, cho nên trong nhà cũng không có nhiều người.”
“Tôi không phải ý tứ này, ” Kỳ Yến vội ho một tiếng, “Tôi chính là cảm thấy quấy rầy mọi người như vậy không tốt lắm, hơn nữa hiện tại vết thương của tôi cũng đã gần như khỏi hẳn rồi, không cần người khác chiếu cố đâu.”
“Lúc xuất viện, bác sĩ cố ý nói, hiện tại thân thể em có chút suy yếu, cần chậm rãi dưỡng, ” Sầm Bách Hạc vẻ mặt nghiêm túc nói, “Em ở một mình tôi lo lắng, có đôi khi em sẽ ngủ nướng, ăn cơm không đúng giờ, thường thường nhàn hạ gọi cơm bên ngoài. Cứ như vậy sống qua ngày, thân thể của em bao giờ có thể dưỡng tốt?”
Bị Sầm Bách Hạc không chút lưu tình vạch trần cuộc sống đàn ông độc thân lười nhác của mình, bả vai Kỳ Yến sụp xuống: “Tốt xấu cũng đừng nói trắng ra như vậy, chừa chút mặt mũi cho tôi chứ.”
“Em đó, ” Sầm Bách Hạc bất đắc dĩ sờ sờ ót Kỳ Yến, “Chuyện khác đều có thể tùy em, nhưng mà việc này nghe tôi an bài, nhé?”
Kỳ Yến sờ sờ lỗ tai, cảm thấy bên tai mình có chút ngứa: “Được, được rồi.”
Không phải chỉ là đến nhà bạn tốt ăn chực nằm chờ thôi à? Lúc trước khi bọn họ ở phòng ngủ, không phải thường xuyên ăn ké đồ vật Vương Hàng mang đến từ nhà sao? Chỉ bất quá lần này cậu chạy tới nhà người khác ké ăn ké ở, trước kia làm tương đối uyển chuyển, hiện tại tương đối trắng ra mà thôi.
Chỉ cần da mặt đủ dày, không lo không thể ăn thịt! Đầu bếp nhà Bách Hạc giỏi như vậy, cậu đến ở vài ngày, coi như là nhấm nháp mỹ thực.
Phía sau hai người còn có một chiếc xe đi theo, ngồi trong chiếc xe đó là Sầm đại ca và Sầm tam ca, hai người đều là cố ý tới đón Kỳ Yến xuất viện.
“Tam đệ, ” Sầm đại ca không biết rõ vì cái gì tam đệ mãnh liệt đề nghị đón Kỳ đại sư đến nhà mình, “Chúng ta như vậy có phải không tốt lắm hay không?”
Tuy rằng anh cũng thực hoan nghênh Kỳ đại sư đến nhà làm khách, nhưng mà loại thái độ nhiệt tình quá mức của bọn họ, có thể khiến Kỳ đại sư cho là nhà bọn họ có mục đích riêng hay không? Tuy rằng rất nhiều người bên ngoài đều không tin phong thuỷ xem bói, nhưng mà trên thực tế trong những gia tộc như bọn họ, những đại sư đó vô cùng được kính trọng tôn sùng.
Hiện tại Kỳ đại sư tuy rằng trẻ tuổi, nhưng người tin tức linh thông, đã nghe được một ít tin tức nội bộ, muốn mời Kỳ đại sư tới cửa xem phong thuỷ tính mệnh gì đó. Hiện tại Sầm gia bọn họ trực tiếp đón Kỳ đại sư đến nhà bọn họ, để những người khác nhìn, chỉ sợ sẽ nghĩ lầm rằng Sầm gia chuẩn bị đem Kỳ đại sư tôn sùng thành tôn khách.
Cái gọi là “tôn khách”, tương đương với pháp sư mà các thế gia đại tộc nuôi dưỡng mấy trăm năm trước, gia tộc cung cấp hết thảy những thứ pháp sư cần, pháp sư cũng phải trừ ưu giải nạn cho gia tộc. Hiện tại tuy rằng không phiền toái phức tạp nhiều như trước đây, tôn khách cũng không cần vào sinh ra tử vì gia chủ, nhưng mà lúc nên lộ diện, vẫn phải suy nghĩ cho gia chủ.
“Sầm gia chúng ta làm việc, hà tất quan tâm người khác thấy thế nào, ” Sầm tam ca cười nhạo một tiếng nói, “Mấy người bên ngoài cho rằng Kỳ đại sư trẻ tuổi lại không có bối cảnh, muốn đánh chủ ý lên cậu ấy, cũng phải nhìn xem Sầm gia chúng ta có đồng ý hay không.”
Sầm đại ca tính cách đôn hậu, nghe em trai nói như vậy, cười cười liền không nói thêm gì nữa, chỉ là trong lòng mơ hồ cảm thấy thái độ của em trai có hơi quá. Sầm gia là Sầm gia, Kỳ đại sư là Kỳ đại sư, tam đệ hao tâm thế này, quả thực chính là đem Kỳ đại sư thành anh em nhà mình.
Sầm Bách Hạc thấy Kỳ Yến thay đổi vài cái tư thế ngồi, bỗng nhiên nói: “Dừng xe.”
“Làm sao vậy?” Kỳ Yến không hiểu nhìn Sầm Bách Hạc, “Có phải có chuyện gì hay không?”
“Đại Lực, đến tiểu khu của Kỳ đại sư.”
Kỳ Yến ngơ ngác nhìn Sầm Bách Hạc, đây là phát hiện có khả năng cậu sẽ ăn nhiều, cho nên không định mời cậu đến làm khách nữa à?
“Tiền Tiền, xin lỗi, ” Sầm Bách Hạc chăm chú nhìn Kỳ Yến, “Tôi chỉ nghĩ chiếu cố em thật tốt, lại quên em có lẽ cũng không quen cách sống như vậy.”
Đúng vậy, nhà bọn họ hết thảy đều tốt, có đầu bếp biết làm các loại món ăn, có người hầu ôn hòa tri kỷ, mà ngay cả người nhà của hắn cũng thực thích Tiền Tiền. Chỉ là dù hết thảy đều tốt, cũng không có nghĩa là Tiền Tiền sẽ thích. Tiền Tiền từ nhỏ sống cùng với sư phụ, sau lại sống một mình, hắn cảm thấy Tiền Tiền nên được chăm sóc thật tốt, chỉ là lại quên Tiền Tiền có lẽ càng thích hoàn cảnh tự do thoải mái.
Kỳ Yến sửng sốt, cậu thật không ngờ Sầm Bách Hạc sẽ nói câu này. Trên thực tế, khi một người bạn ôm ý tốt, cậu cũng sẽ không cảm thấy khó có thể tiếp thu, cho dù có một chút không được tự nhiên, nhưng cậu sẽ không quá để ở trong lòng, nhưng mà thật không ngờ Bách Hạc lại nghĩ tới điểm này.
“Xảy ra chuyện gì?” Sầm đại ca nhìn thấy chiếc xe em trai và Kỳ đại sư ngồi phía trước quay đầu, không hiểu nhìn tam đệ, “Là làm rơi thứ gì sao, chúng ta có cần đi theo hay không?”
“Em cũng không rõ ràng lắm, ” Sầm tam ca lắc lắc đầu, nhìn chiếc xe kia đi qua, “Đừng đi theo, chúng ta đi về trước.”
Sầm đại ca thở dài, cũng không biết xảy ra chuyện gì, từ sau khi Kỳ đại sư bị thương vào bệnh viện chữa trị, thái độ của tam đệ đối với Kỳ đại sư liền có chút quái dị. Bách Hạc thì lại ở trong bệnh viện, ngay cả nhà cũng không về.
Sau khi đám em trai này lớn lên, tâm tư liền càng ngày càng khó hiểu.
Xe chậm rãi dừng lại, Kỳ Yến nhìn cảnh sắc tiểu khu quen thuộc ngoài cửa sổ, quay đầu nhìn sườn mặt hoàn mỹ của Sầm Bách Hạc, vươn tay chọt chọt cánh tay hắn: “Không phải anh nói mời tôi đến nhà anh làm khách sao?”
Sầm Bách Hạc quay đầu nhìn cậu.
“Vậy anh theo giúp tôi đi lên thu thập một ít đồ đạc, ” Kỳ Yến kéo cửa xe ra, đứng ở ngoài xe xoay người nhìn hắn, “Người chủ là anh, phải nhiệt tình với người khách là tôi một chút nha.”
Sầm Bách Hạc ngơ ngẩn, sau một lúc lâu nở nụ cười: “Được.”
Đại Hà và Đại Lực vẻ mặt chết lặng nhìn ngũ thiếu ném bọn họ ở trong xe, liền đi theo Kỳ đại sư lên lầu, cảm thấy trong mấy vị thiếu gia tiểu thư, thì bọn họ làm bảo tiêu thất bại nhất. Ngay cả cái chuyện khiêng đồ, làm cu li này, cũng không tới phiên bọn họ.
“Đừng nhìn, đi theo lên đi.” Đại Hà gõ Đại Lực một cái, “Thân thể ngũ thiếu ổn một chút, nhưng nếu thật sự để hắn giúp đỡ Kỳ đại sư dọn đồ đạc, vậy chúng ta còn có tác dụng gì?”
Trên thực tế đồ đạc Kỳ Yến muốn mang theo cũng không nhiều, ngoại trừ mấy bộ quần áo để thay, chính là một ít đồ vật bình thường dùng để tu hành. Về phần những đồ vật khác, cậu cũng không tính mang theo, dù sao thì căn phòng này của cậu, nếu có trộm vặt cường đạo không mọc mắt tiến vào, sợ là chỉ có chính bản thân hắn ta phải báo cảnh sát mới có thể từ trong phòng này đi ra ngoài.
Về phần những thứ khác…
Cậu đẩy cửa căn phòng bên cạnh thư phòng, thắp mấy nén hương cho ông cụ, lấy bánh trung thu đã biến thành vừa cứng lại vừa khô từ trên bàn thờ xuống, đổi thành hai bịch bánh quy chưa mở ra, “Mấy ngày nay đồ đệ muốn đi ăn chùa, lão nhân gia người giúp con trông phòng ở cho tốt đó.”
“Chờ con trở lại, mang vịt nướng đầu bếp làm hiếu kính cho người.”
Khói nhẹ lượn lờ, Kỳ Yến có thể nhìn thấy, vẫn như cũ là khuôn mặt tươi cười vĩnh viễn không thay đổi trên ảnh chụp.
“Kỳ đại sư, ngài chỉ có chút đồ đạc ấy sao?”
Mấy quyển sách rách tung toé thoạt nhìn như là sách lậu, mấy bộ quần áo đơn giản, một cái notebook, thế này nhìn sao cũng không phù hợp phong phạm của một cao nhân đắc đạo.
“Tôi cũng không phải chuyển nhà, ” Kỳ Yến tùy tùy tiện tiện phất phất tay, “Không chú ý như vậy.” Nói xong, liền muốn vươn tay đi xách rương hành lý, kết quả bị Đại Hà một phen đoạt qua, “Ngài mới vừa bị thương, cũng không thể dùng lực quá lớn.”
“Vậy thật sự là rất ngại ngùng, ” Kỳ Yến cười tủm tỉm nói lời cảm ơn với Đại Hà, “Cám ơn nha.”
“Kỳ đại sư ngài quá khách khí.” Đại Hà bị nụ cười xán lạn của Kỳ Yến làm chói đến mức có chút hoa mắt, “Đây là việc chúng tôi phải làm.” Làm một bảo tiêu đủ tư cách, phải lo nỗi lo của thân chủ, vui niềm vui của thân chủ, ngũ thiếu để bụng với Kỳ đại sư như vậy, bọn họ làm sao có thể chậm trễ?
Đoàn người Kỳ Yến đi xuống lầu, lúc đang chuẩn bị lên xe, cậu nhìn thấy bà Vương đi tới bên này.
“Tiểu Kỳ à, ” bà Vương nhìn Sầm Bách Hạc đứng ở bên cạnh Kỳ Yến, tươi cười nhất thời xán lạn hơn vài phần, sau khi nói nói mấy câu với Kỳ Yến, rốt cuộc đem câu chuyện kéo đến trên người Sầm Bách Hạc, “Người bạn này của cháu thật tuấn tú.”
Kỳ Yến vỗ vỗ ngực Sầm Bách Hạc: “Có thể làm cho bà Vương khen bộ dạng anh dễ nhìn, xem ra sắc đẹp của anh quả thật đủ cao đó.”
“Thằng nhóc cháu, nói bậy bạ gì đấy, chẳng lẽ ta chưa từng khen cháu à?” Được người trẻ tuổi khẳng định mắt thẩm mỹ của mình cao, bà Vương vẫn rất là cao hứng. Bà chú ý tới chiếc xe đỗ bên cạnh, còn có cái rương trong tay Đại Hà, “Cháu vừa trở về, tại sao lại muốn đi nữa?”
“Đến nhà bạn ở hai ngày, ” Kỳ Yến vươn tay khoát lên vai Sầm Bách Hạc, “Qua mấy ngày sẽ trở về.”
Bà Vương nghe vậy liên tục gật đầu nói: “Đến nhà bạn chơi vui vẻ một chút, mấy ngày hôm trước mấy người chị em tốt của ta còn hỏi cháu ở đâu rồi. Tháng sau xã khu chúng ta muốn tổ chức đại hội thể dục thể thao cho cư dân xã khu, nếu cháu có thời gian, cũng lại đây cùng tham gia, tiểu khu chúng ta cũng không thể bại bởi tiểu khu khác được.”
Cái này quan hệ đến vấn đề mặt mũi khi mấy người bạn già ở tiểu khu bọn họ đi ra ngoài nhảy quảng trường đó!
“Được, cháu nhất định tích cực tham gia hoạt động của xã khu, làm vẻ vang cho tiểu khu chúng ta.” Kỳ Yến ngoan ngoãn gật đầu.
“Ta xem sắc mặt cháu sao lại trắng như vậy, có phải có chút thiếu máu hay không? Cháu rảnh rỗi thì nấu ít cháo táo đỏ, canh giò heo gì đó bồi bổ, đừng để tuổi còn trẻ đã mệt thân thể, chờ lớn tuổi dù cháu có hối hận cũng không còn kịp rồi…”
Chờ nghe xong bà Vương dặn dò, sau khi đám người Đại Hà ngồi vào trong xe, trong đầu còn đang tự động tuần hoàn các loại phương pháp bổ huyết dưỡng thân.
“Bà Vương tuy rằng lải nhải, có điều là một người nhiệt tình, ” Kỳ Yến thấy Sầm Bách Hạc không nói một lời, cho rằng Sầm Bách Hạc bị bà Vương nói đến choáng đầu, “Anh không cần để ở trong lòng.”
“Không có, ” khóe môi Sầm Bách Hạc khẽ nhếch, “Trở về tôi bảo bọn họ dựa theo làm.”
“Cái gì?”
“Chính là những phương pháp bổ huyết dưỡng thân đó.”
Kỳ Yến ôm đầu, vì cái gì Sầm ngũ gia đang êm đẹp, cũng có xu thế biến thành người cuồng dưỡng thân vậy?
Thấy Kỳ Yến như vậy, Sầm Bách Hạc nhịn không được cười ra tiếng: “Đùa em thôi, đừng tưởng thật.”
“Bách Hạc.”
“Hửm?”
“Anh học xấu, trước kia anh không phải như thế.”
“Có thể là gần mực thì đen?”
Sầm Thu Sinh nhìn thấy con trai lớn và con thứ ba trở về, rướn cổ lên nhìn nhìn ra phía sau bọn họ, trong giọng nói dẫn theo chút ghét bỏ và tiếc nuối: “Chỉ có hai người các con, Kỳ đại sư không có theo tới sao?”
Sầm đại ca gật đầu: “Vừa rồi Bách Hạc gọi điện thoại qua, nói Kỳ đại sư còn có chút việc, phải tối nay mới tới đây.”
“Có thể tới là tốt, ” Sầm Thu Sinh nhìn thời gian, “Chúng ta đợi lát nữa lại ăn cơm, hôm nay ta ăn điểm tâm muộn, bây giờ còn chưa đói bụng.”
Sầm đại ca: …
Luôn cảm thấy hình như cha cũng trở nên không được bình thường.
Hết chương 65
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...