Love Game - Trò Chơi Tình Yêu

CHÁP 42
Thời Gian Đếm Ngược
( Phần 3 )
Bước đi một cách vô thức, mà không biết từ lúc nào đã đứng trứơc studio , nơi Long làm việc, Tuyết cứ đứng yên như vậy trước lối vào
Chợt từ đâu, vô tình người quản lí của Long cũng vừa tới. Thấy lạ , tại sao một cô gái xinh đẹp như vậy , không vào mà sao cứ đứng như trời trồng vậy hòai nhỉ Nghĩ thầm trong bụng, chắc có lẽ là dân mới vào nghề nên có cảm giác hồi hộp khi bước vô, Nghĩ thế cô quản lí liền tiếng đến sau lưng Tuyến, vỗ nhẹ lên vai cô
“ Cô là người mới vào nghề phải không ?”
Bất ngờ vì giọng nói phát ra rừ phía sau, Tuyết xoay người lại nhìn cô gái đó và rồi trã lời một cách rất tự nhiên -
“ Không phải”
Cứ tưởng sẽ đi tiếp chứ, ai ngờ lại hỏi nữa .-
“ Vậy cô muốn tìm ai à ”
“ Tìm người”- trả lời cọc lóc
Ặc , bó chịu, tất nhiên là tìm người rồi, chả lẽ tìm khỉ ., lòng nhiệt tình lẫn nhiều chuyện trong người cô quản lí của Long trổi dậy, -
“ Người đó tên gì, có lẽ tôi có thể giúp được cô ”
Từ nãy đến giờ sau khi nói hai chữ “không phải”, Tuyết đã xoay đầu lại, tiếp tục nhìn vào phía trong studio đó. Nghe cô gái phía sau nói, lập tức Tuyết quay đầu lại, đáp gọn hai chủ -
“ Nô Tài”
Mặc cô quản lí ngố ra thấy rõ .!
, thật sự sau khi nghe Tuýêt nói xong, cô như muốn cười sặc sụa cả ra nhưng thôi giúp rồi giúp cho chóc nở nụ cười tươi với Tuyết, rồi nói -
“ Thôi được rồi, cô chờ tôi một chút tôi sẽ vào tìm giúp cô .”
Tuýêt không trả lời , cứ như khúc gỗ, đứng nhìn cô quản lí đó bước vô trong
Phía trong Studio.
“ OK, mọi người chuẩn bị kĩ càng nhé, nữa tiếng sau bắt đầu chụp đấy ”
Tiếng von vỏng của thợ thiếp ảnh gia vang lên, tay cũng theo đó mà vỗ bộp bộp .
Long từ phía phòng thay đồ bước ra, tay cầm theo chai nước thấp thóang thấy Long, cô quản lí vội đi tới nói -
“ Xong ca này , hình như cậu có thêm một buổi tập bên AS đấy nhé ”
Long cầm chai nước lưng tựa vào tường trả lời lại -
“ Trời ạ ! Tai sao họ cứ khóai tổ chức các việc này vào một ngày thế, chị không giúp em đổi hẹn được à .”
Cô quản lí cũng thở dài .-
“ Biết là vậy, nhưng lịch cũng đã lên , ca cũng đã xếp, làm sao đổi đựơc ”
Nghĩ vẫn vơ một chúc chợt cô nhớ đến cô gái lúc nãy .-
“ À mà quên mất, lúc nãy bên ngòai chị gặp một cô gái xinh lắm đấy ”
Vốn không có hứng với phụ nữ ( thiệt hông ?), nên Long chỉ cười và nói cho qua .-
“ Vậy à ”
Cô chỉnh kiến mình lại rồi tiếp tục -
“ Quên mất , chị có hứa sẽ giúp cô gái đó kiếm một người .”
Thóang tò mò Long quay lại hỏi .-
“ Ai vậy chị ?”
Đưa tay lên mặt, gãi nhè nhẹ nói .-
“ Hình như tên là “ Nô Tài” gì đó ”
Phùppppppppppppppp
Long phun hết đóng nước trong họng mình ra .ho sặc sụa mặt xanh tím đi vì xém chết vì nghẹng cổ.
Thấy phản ứng của Long hơi lạ, cô quản lí liền nói .-
“ Ấy ấy uống cái kiểu gì không biết Hủm ? mà bộ em biết người đó hả ”
Trúng tim đen, Long bật chỏm dậy, chối phăn phắt -
“ Làm gì có, chỉ tại cái tên đó khiến em mắc cười thôi .”-( Khùng tự cười chính mình)
“ Ha ha .ha thật ra lúc cô gái ấy vừa nói xong, chị cũng xém không nhịp được mà cười ra đấy. Ai lại đi mang cái tên “Nô Tài” lên người ?? quái ghê chắc người cũng khờ khờ như cái tên đó em nhỉ”
- Dở khóc dở cười với cái kiểu nói chuyện của chị quản lí.
Nhưng đột nhiên nhớ ra cái gì đó Long vội lấy chiếc áo khóat đang vắc trên xào, phóng nhanh ra hướng cửa, không quên quay đầu lại -
“ Chị bảo họ chờ em thêm nữa tiếng nhé, em có việc quan trọng phải đi .”
Vừa dứt lời xong là Long đã bay vèo mất, không kịp để cô quản lí trả lời
Chỉ còn biết há hốc mồn mà dõi theo
Tuyết đứng mãi bên ngòai mà vẫn không ai ló dạng, chợt cô quay người lại, định bước đi thì
Bp.pp

Long từ phía trong ào ra, nắm chặt cổ tay Tuyết lại
Bị lực kéo bất ngờ ,mất đà, Tuýêt ngã người ra phía sau, đỗ trúng ngay vào lòng ngực cuả Long
Khuôn mặt không hề biến dạng, ngước đôi mắt vô cảm lên nhìn nói .-
“ Cuối cùng cũng chịu ra rồi à .”
Hai tay vẫn còn ôm chặc vùng bụng của cô, Long nói .-
“ Kiếm chi vậy ”
“ Vô Lễ ! Phải có nguyên nhân mới đựơc à .” ( Thua bà này !)
Chợt Long ấp úng -
“ Không phải ý này ”
Hình như anh định nói tiếp thì bị Tuyết ngắc câu .-
“ Xong chưa ??”
Mặt ngu ra hỏi .-
“ Hả, xong cái gì”
Bình thản .- “ Ôm đủ chưa”
Tới Lúc này thì Long mới giật thóang vì từ nãy đến giờ đôi tay anh vẫn cứ ôm chặt lấy người Tuyết, nghe thấy thế anh vội buôn tay liền
Thóat khỏi cái gọn đó Tuyết ngước cằm lên mà ( 1m7 nói chuyện với 1m85 không ngước cũng lạ) -
“ Tôi đói”- hai chữ ngắn gọn , nhưng đầy đủ ý nghĩa
Ngã ngữa với lời nói của cô, Long thấy chóang và biết thì ra cái bệnh ăn “Chùa” của hai đứa nó là do lây từ cô này sang .
Sực nhớ vẫn còn phải chụp ảnh .-
“ Nhưng bây giờ ”
Đốp mỏ trên tập hai -
“ Vậy thôi chào ”- Dứt lời, Tuýêt xoay người bỏ đi.
Chả hiểu nổi mình đang làm cái gì nữa, cái tay của Long đột nhiên đưa ra níu tay Tuyết lại -
“ Đừng đi, tôi đưa cô đi ăn vậy .”
Thế là rút cuộc trốn nữa tiếng biến thành trốn nguyên ngày mặc dù buổi tập với AS khá quan trọng , nhưng Long cũng không màng , trong đầu anh lúc này chỉ đơn giản nghĩ “để Tuyết đói là không đựơc”. ( Nô Tài trung thành có khác !)
Tại BLUS.
“ Được rồi , tôi cũng biết là như vậy các người cứ tiếp tục thăm dò RASE cho tôi, chỉ cần thấy dọ rớt ra miếng nào lập tức thu lại .”
“ ”
“ Vậy đi, chào”
Tuấn vừa kết thúc cuộc nói chuyện với phía AMI, họ vẫn tiếp tục thâm nhập, hợp tác cùng với RASE dưới sự lãnh đạo của Tuấn. Lời thế vì là cổ đông mạnh, hơn nữa số vốn không nhỏ, nên tất nhiên cố cổ phần trong tay Tuấn cũng khá cao.
Nhưng tên này không ngờ, cuộc nói chuyện của mình đã vô tình lọt vào tai Phói An Chi.
cô gõ nhẹ cữa cộc cộc cộc
“ Mời vào”
Cạch
Vừa ngứơc đầu lên thì nhìn thấy Chi, Tuấn hỏi .-
“ Hôm nay đâu có cuộc hợp, sau cô lại đến đây .”
“ Ý anh là tôi không được hoan nghênh à ”
Cười huê với câu nói ấy, Tuấn đứng dậy, tiếng ra phía ghế dành cho khách, tay ra hiệu, mời Chi ngồi -
“ Tôi nói vậy bao giờ, chỉ hơi ngạc nghiêng thôi.”
Chợt Chi móc trong chiếc túi sách hành hiệu của mình ra một tấm thiệp -
“ Hai ngày nữa, có buổi tiệc giao lưu giữa các cổ đông, đựơc tổ chức tại khách sạn HOSE đấy, tôi nghĩ anh nên đến đó dự . Rất có ít ối quan hệ với các đối tác.
Nhận lấy thiệp mới từ tay Chi, Tuấn nói .-
“ Cảm ơn cô, tôi sẽ đến dự”
Sau khi đưa cho Túân, lập tức cô đứng dậy, chào rồi bước ra về.
Tại Văn phòng SPY
Phong vẫn như mọi ngày, tranh thủ làm hết đóng việc chỉ để gặp Nghi. Hôm nay hắn quyết định sẽ nói ra hết mọi chuyện không giấu nó bất kì điều gì nữa.
Linh xin nghỉ phép hôm nay, nên tất nhiên lúc này chổ cô đang trú là ở nhà chứ đâu nữa
Cạch
tút tút tút
“ ”
“ Tôi đã chuyển con số 7 triệu USD vào tài khỏang KEY, đúng vậy, anh cứ giúp tôi tiến hành việc đó, khi nào xong tôi sẽ chuyển mật khẫu anh cần.”
“ ”

“ Người giữ là Lưu Thế Khải, .”
“ ”
“ Được rồi, tôi sẽ đợi.”
Cạch
“ Để xem các người sẽ còn hạnh phúc đến lúc nào !”
Cái kiểu cười man rợn bao quanh khắp căn phòng của Linh, Ngay lúc này dường như Linh đã hòan tòan mất kiểm sóat, cái cảm giác thua cuộc làm cô tức giận lên, đau ở chỗ Linh là một Hacker quá giỏi, nên rút cuộc không biết nó và hắn sẽ bị cô đối phó như thế nào đây
Sau đó vài ba tiếng, hắn đã hòang tất công việc, nhất phone gọi nó thì
[ Số máy quý khác hiện không liên lạc được ]
Tại sao nó không nghe máy ? rồi hắn lập tức gọi cho Phương
Tút Tút tút
“ Alô”
“ Phương ! Nghi có ở đó không ( nghĩa là trường đấy)”
“ Sáng thì có nhưng lúc ra chơi, sau khi nghe xong cú điện thọai thì nó phóng đi mất rồi, chả biết chuyện gì nữa .”
“ Vậy à, khi Nghi gọi thì nhắn lại giùm Phong nhé !”
“ Uhm đựơc rồi, Phương sẽ giúp Phong nói lại ”
“ ”
“ ”
Chợt cảm thấy hơi lo , Phong ngồi thẳng dậy, lôi áo khóac rồi đi tìm nó
Trước đó 2 tiếng
Nó ngồi học vẫn vơ đầu nghĩ
Đang nghĩ ngợi thì bỗng bị tiếng Phương làm tỉnh dậy .-
“ Này, mày sao vậy, đến giờ ra chơi rồi .”
Thế là nó đã hòang hồn lại, rồi hai đứa bắt đầu xuống canteen
Bàn cũng kiếm đựơc rồi, Thức ăn cũng mua luôn, giờ chỉ còn há miệng mà đốp thôi, nhưng không hiểu sao nó không tài nào nuốt nỗi.
Nhìn vẻ mặt u sầu của nó, nhỏ hỏi .-
“ Có chuyện gì vậy, lại gây với Phong à”
Không trả lời chỉ lắc đầu mà thôi.
“ Vậy với chị Tuyết hả”
Đầu vẫn tiếp tục lắc.
“ Bị bác Khải la àh”
Cũng không phải, đầu nó lại nhịp một cái nữa.
“ Vậy rút cuộc là chuyện gì, mày không mở miệng đựơc sao ” - Phương có phần quạo quọ.
Ngước đầu lên thôi không nhìn xuống mặt bàn nữa, nó nhìn thẳng vào mắt Phương rồi nói -
“ Mấy bữa trứơc, tao qua nhà Phong. Thì tình cờ thấy được ”
Đang nói dữa chừng đột nhiên ngừng lại, làm nhỏ đang thắc mắc, nay còn tò mò kinh khủng hơn, vội giục .-
“ Mày thấy cái gì .”
Thở dài một cái .-
“ Tao không chắc , nhưng trên những tờ giấy đó có viết tên Phong ”
“ Chỉ vậy mà mặt mày như đưa đám đó hả .”
Lắc thêm cái nữa nói -
“ Không, bên trên hàng chứ ấy có thêm dòng chữ “Chủ tịch SPY” ”
Vừa nghe nó nói xong, tim Phương như đứng lại người trờ nên đông cứng đi
Cái vẻ mặt rầu đời của nó, chốc chốc khiến cho Phương thấy đau lòng thật sự đếm lúc này nhỏ cũng không muốn giấu nó nữa nên
“ Thật ra ”
Píp píp píp
Tiếng reo của điện thọai nó cắt ngang lời nói của Phương.
Cạch
“ Alô, ai dậy ?”
“ Mình là Linh đây”

Khá bất ngờ khi nghe thấy giọng nói của Linh, nhưng sao Linh lại biết số điện thọai của nó nhỉ. Vội trả lời .
“ Hơ ! Là Linh à, tìm Nghi có gì không ”
“ À có một chúc việc liên quan đến Phong, mà thôi nếu Nghi đang bận thì đển khi khác vậy ”
Nghe đến chữ Phong thì lập tức .-
“ Không, không Nghi rãnh mà, Linh đang ở đâu vậy ”
“ ”
“ Được rồi mình tới liền đây ”
Vừa cúp máy , chưa kịp để Phương hỏi là ai thì nó đã nhanh miệng nói rồi phóng vèo đi .-
“ Mày giúp tao xin nghĩ hôm nay nhá .”
“ Nè, nè,,,,, cái con này, thiệt tình ”- bó tay với con bạn, nhỏ tiếp tục nâng muỗn lên và ăn .( Sax x )
“ Hủm, .mà Linh là ai trời, nghe lạ quá .”
Sau khi Long đưa Tuyết đi ăn no nê cái bụng, nghĩ mãi mà cũng chẳng biết phải đi đâu nữa cô để ý thấy từ nãy đến giờ anh cứ dẫn cô đi vòng vòng ngòai đường. Đi cái kiểu vô định hướng, nên đột nhiên Tuyết dừng lại.
Long cũng thóang bất ngờ , xoay lưng lại hỏi -
“ Sao vậy ?”
Lạnh lùng nói -
“ Nãy giờ rút cuộc ngươi đang dẫn ta đi dâu vậy ”
Gãy ỗ, Long thở dài một cái, rồi ngồi tựa lên cái lan can sắt bên vỉa hè -
“ Không biết .thấy đường còn thì đi thôi ”- ( Sax .x .)
Chợt Tuyết bước lại gần Long, nâng mặt anh lên, hỏi vô cảm -
“ Muốn nữa không.?”
Tim đứng lại, Long sốc với cái kiểu nói chuyện thản nhiên của Tuyết về việc lên giường như thế. Phút chốt anh nghiêm mặt lại -
“ Cái danh nghĩa đó quan trọng đến thế sao.?”
Tuyết không thèm trả lời câu hỏi của Long, mà cứ lập lại như ban nãy -
“ Muốn không ? ”
Phát bực với vẻ mặt thờ ơ, vô cảm của cô, Long giận lên, quát nói -
“ Thích thì cứ đi kiếm thằng khác, đừng đùa cợt với tôi như thế ”
Bỗng, cô thấy giật mình vì Long nặng lời như thế, đây cũng là lần đầu tiên anh mắng cô vì thường thì điều đó chỉ tòan xuất phát từ phía miệng cô mà thôi.
Nhưng, với cái tính quái đảng đó, và cái tính lì lợm có thừa Tuýêt chiều theo í Long vậy.
Lập tức, vừa thấy một người đàn ông bước thóang qua cô, liền đưa tay kéo lại mặt lạnh lùng, lên tiếng .-
“ Một đêm muốn không ?”
Cái người đàn ông đó, khá bất ngờ với lời đề nghị của Tuyết, nhìn lên nhìn xuống đúng là thân hình đầy đặng, ngon ra phếch, chợt ông cười đểu , dới tay qua eo cô thì
“ ĐỦ RỒI ĐẤY ”
BỐP
Long giựt ngược tay Tuyết lại, thóat ra khỏi cái bàn tay của người đàn ông đó ., sẵn tiện đấm một cái luôn rồi lôi cô đi một cách thô bạo
Tuyết không lên tiếng một câu nào, cứ để mặc cho Long lôi mình đi, bàn tay cô thấp thóat đã bầm tím đi vì cái siết tay quá chặt của anh.
Đến khách sạn, vừa bước vào đến phòng, Long đẩy Tuyết ngã lên mặt giường, lột áo mình nhanh như cắt, rồi cuối xuống, đè lên người cô hôn tới tấp.
Với sức mạnh của đàn ông, Long giựt bắn ra hết những chiếc cúc trên người Tuyết, tháo hết ra chỉ vỏn vẹn trong vòng chưa đầy 1 phút.
Môi không ngừng quấn lấy Tuyết, đưa thật sâu chiếc lưỡi mình vào, chạm vào lưỡi cô với tốc độ gấp gáp Tay lòn thẳng vào chiếc áo lót của cô, nắn bóp vùng ngực căn tròn ấy.
Dời xuống cổ, Long hôn mê miệt , cởi toan ra chiếc áo trên người Tuyết, ném chúng xuống giường , cả áo ngực cũng đi theo mà nối bước, đôi tay Long vuốt ve khắp người Tuyết . Hôn điên dại vào ngực cô, miệng không ngừng nút da nút đẩy thứ đó , bất chợt Long đẩy người Tuyết lên phía trên đầu giường. Bun khóa nút, lôi hẳn chiếc quần jean ra khỏi đôi chân nuột nà, láng mịm đó , tay lướt mườn mượt lên đùi Tuyết. Thọt bất ngờ vô phía bên dưới , khiến cơ thể Tuyết chợt giật thót lên vì cảm nhận được những ngón tay đó, đang ấn sâu vào cơ thể mình.
Một hồi sau
Cả hai không còn sự ngăn cách bởi lớp vải nào cả da thịt ma xát chạm vào nhau, tay Long dang chân Tuyết ra một khỏang rồi đưa vật ấy vào , đôi lúc gương mặt Tuyết nhăn lại vì sự chuyển động nhanh , gấp của anh, tiếng rên , hơi thở hổn hển phát ra từ miệng Tuyết. Long lại bất ngờ cuối xuống hôn vào má cô, rồi lấn dần xuống cái miệng xinh xắn, anh biết cô rất đau, nhưng bây giờ thì không thể dừng được nữa rồi
Lướt trên làn da mịn của đôi tay mỏng manh đó, từ từ, anh tay xen những ngón tay mình vào tay cô, siết thật chặc lại.
Sau đó lại tiếp tục đâm sâu vào bên trong người Tuýêt
Tay Long dời đôi chân của Tuyết lên phía hai vai mình, sao đó dè thân mình xuống, rồi tiếp tục di chuyển
Không khác những lần trước là mấy, cả hai chỉ trao cho nhau cơ thể của mình, cả tiếng thở - rên rỉ, nhưng không một tiếng nói nào thóat ra cả. Chỉ ôm sát nhau, và cũng chỉ để thỏa khát cơn dục vọng mà thôi.
Được một lúc, Long kéo thân Tuyết dậy, để cô ngồi lên người mình, phía bên trên và ( tự hiểu ! ).
Tại quán nước gần khu trường học của nó
Chạy như bay, nó ào ào, vô tiệm. Vừa phóng vào đã thấy Linh ngồi đó từ lâu
Bước tới ghế, hơi thở gấp vì mệt, nó cười hiền nhìn Linh -
“ Xin lỗi Linh, chắc chờ Nghi lâu lắm ”
Xua tay, -
“ Không Linh cũng vừa tới à .”
Rồi dần nó cũng nhớ ra vấn đề, liền hỏi
“ Mà Linh nói chuyện gì liên quan đến Phong vậy ”
Khuôn mặt cô, bỗng gục nhẹ xuống, cứ như đang buồn lắm, và cứ như rất khó nói ra vậy -
“ Mình cũng không biết có nên nói không nữa .”
Càng làm thế càng khiến nó muốn biết hơn
“ Rút cuộc làm gì vậy, Linh yên tâm, Nghi ổn mà .”
Ấp úng một hồi -
“ Thật thật ra Phong là một người rất có thế lực”

Tim nó bắt đầu đập mạnh .
“ R ồ.i sa.o n.ữ.a ”
“ Là chủ tịch của một Tập Đòan nổi tiếng .”
Nó vẫn chắm chú nghe từng cân từng câu từ miệng Linh nói ra
Ngưng một lúc rồi cô nói tiếp -
“ Nghi không bị sock chứ ”
Đúng là có thiệt, nhưng mà dù sao, nó cũng đã thấy những mảnh giấy đó trên bàn Phong, nên không đến nổi kinh hòang.
Chợt Linh nắm chặt bàn tay nó lại, gương mặt trở nên vô cùng lo lắng cho nó -
“ Thật sự mình xem Nghi không khác gì chị em ruột, nhưng mình càng không muốn tình cảm giữ Nghi Và Phong bị rạn nứt .”
Lòng bắt đầu trở nên lo lắng, nó mơ hồ với lời nói của Linh -
“ Nghi không hi.ể.u m.ấ.y ý c.ủa Linh ”
Hít sâu một hơi, rồi tự nhiên một giọt nước mắt trên tạch xuống bàn khi đã lăng dài trên má Linh .-
“ Phong tiếp cận Nghi thật ra là có mục đích .”
Chết cứng với câu nói đó, người nó từ từ run bần bật lên -
“ M.ụ.c đích ? ”
“ Vì trước kia tập đòan Key đã từng có dính líu đến cái chết của chủ tịch SPY, tức là cha Phong. Phong luôn cho rằng người gây ra không ai khác chính là Lưu Thế Khải , cha của Nghi đó ”- Lại thêm dòng nước mắt tuôn ra.
Như điến cả người, lúc này nó không tin vào tai mình nữa, mọi thứ dừơng như ù hết đi, tim đau thắc lại, nhưng gương mặt lại không hề có một giọt nước mắt. Vì giờ đây nó đã lạnh đi và vô hồn cả rồi .
Níu níu tay Nghi, Linh nói tiếp, -
“ Xin Nghi đừng hận Phong, đúng là lúc đầu Phong chỉ vì mục đích là trả thù nhưng thật chất Phong đã yêu Nghi rồi đấy, nên xin xin Nghi đừng hận Phong có đựơc không ”
Cả câu nói ấy, chĩ riêng hai chữ “ Trả thù ” là lọt vào tai nó, đôi mắt trở nên đỏ hoe
Cứ như người mất hồn, nó đứng phắc dậy, bước ra khỏi quán .mặc cho Linh níu gọi Nghi vừa đứng dậy, lấp tức Linh úp mặt xuống bàn khóc nửa nở
Sau khi nó đã ra khỏi đó thật sự, cô quẹt đi những dòng nước mắt, trên gương mặt lộ ra hẳng nụ cười nham hiểm .
Cứ bước đi trên con đường mà nó chả biết mình đang đi đâu nữa, từng bứơc từng bước một, càng lúc gương mặt nó càng trở nên vô cảm hơn, ánh mắt không còn sáng như thuở nào nữa nụ cười cũng tắt dần đi
Quay trở lại Phong, hắn chạy khắp nơi để kiếm nó nhưng vẫn không thấy, gọi biết bao nhiêu cuộc gọi đều bị chuyển sang hộp thư thọai.
Công viên
Khu mua sắm
Rạp chiếu phim
Cả bãi biển hắn cũng tìm rồi, không hề thấy bóng nó đâu
Khi từ biển trờ về, cũng là lúc trời đã sập tối
Chỉ còn một nơi là chưa kiếm, chính là nhà nó. Hắn nhanh chân tới nhà nó, lòng cứ như lửa đốt nhấn chuông
CẠCH
Dì người làm từ phía trong ra mở cửa .-
“ Cho hỏi Cậu tìm ai vậy .? ”
Thở gấp vì đã chạy suốt buổi chiều .Phong cố lấy lại nhịp thờ rồi nói -
“ Làm ơn cho hỏi, Nghi có ở nhà không ạ ”
“ Cô chủ vẫn chưa về, mà cậu tên gì, để tôi nhắn lại giùm.c ”
Chưa nghe dì người làm nói hết hắn đã nhanh chân, cuối chào rồi lại lao đi tìm tiếp
Mười lăm phút sau
Cạch Vừa thấy bóng , dì liền từ trong bếp chạy ra -
“ Cô chủ lúc nãy có người tìm cô đấy ạ .”
Không màn đến lời nói đó, nó đi cứ như người mất hồn rồi lên lầu vậy, khiến cho dì người làm cũng cảm thấy lạ theo.
Cạch
“ Ông chủ về rồi ạ, chắc hôm nay ông lại vầt vả nữa rồi đây ”
Ông Khải cười hiền đáp lại -
“ Không sao, bọn trẻ về hết chưa dì .”
“ Dạ chỉ có cô hai là mới vừa về thôi, còn cô cả thì vẫn chưa .”
“ Cái con bé Tuyết này, chắc lại ham vui đâu đó nữa rồi ”
Dì cười nói -
“ Tuổi trẻ thì phải vậy chứ , ông chù .”
Sau khi trò chuyện vài ba câu với dì người làm , ông Khải lê thân mệt mỏi, tiếng về phòng làm việc
Bịch
Ngã người xuống chiếc ghế, ông cố thở thật đều hôm nay cơn đau tim lại bộc phát, khiến ông yếu nay càng yếu hơn
Nhưng thay vào đó ông lại nhận được tin vui từ phía SPY, họ đã chính thức hổ trợ Key, nhưng điều kịên hóan vốn lấy cổ phần đã được xóa bỏ. Đáng lẽ lần này SPY sẽ chiếm thêm 6% cổ phần nữa, nhưng không hiểu sao , họ lại tình nguyện hùng vốn vào thay vì bỏ tiền ra mua nó. SPY chỉ nhận đúng 7% ban đầu , không hơn không kém
Đột nhiên ông cảm thấy, mình đã hơi quá, khi cho rằng Phong tiếp cận ông cũng chỉ vì muốn trả thù và nuốt trọn tập đòan KEY
Cơn đau vẫn còn khiến ông mệt thì bỗng
Rầm
Chuyện gì đã xảy ra
Chẳng lẽ Linh đã được tọai nguyện
Để biết chuyện gì sẽ tiếp diễn, các bạn đón xem tập sau nhé !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui