Chap 3
Yuri nhận được tin nhắn của Tiffany báo rằng cô bị ốm, nuốt nước bọt với mớ lùng bùng trên màn hình điện thoại, đa số là những lời căn dặn của Tiffany để tránh làm sai ý Jessica.
Hít thở sâu, cố tập trung vào S-line của giám đốc hơn là sự lạnh lùng của cô ta để tìm kiếm một vài hứng khởi, Yuri bước vào.
- " Chào giám đốc, tôi đã tới rồi"
- " À" - Jessica ngẩng mặt lên dứt khỏi chiếc Ipad với màn hình sáng rực đang cố hiển thị cái gì đó -" Chào cô, Yuri. Cuối tuần vui vẻ chứ"
- " Ơ... dạ... v-vui ạ"
Jessica hơi cười nhếch mép, hay là đối với người đang say nắng, bị tắm sông cũng được cho là thiên đường nhỉ. Cô đưa mắt liếc hàng dài kết quả cho cụm từ khoá "phụ nữ thích làm gì khi hẹn hò". Bằng não bộ ghi nhớ thông tin chớp nhoáng, Jessica tắt Ipad, lấy lại bộ dạng nghiêm túc ra lệnh.
" Hôm nay thư kí FANY ốm, nhờ cô làm thay một ngày"
Jessica cố ý nhấn mạnh cách xưng hô khiến Yuri bối rối, má đỏ hồng.
- " V-vâng thưa giám đốc, tôi biết rồi ạ... công việc của tôi hôm nay là gì ạ"
- " Chỗ đó, ngồi đi" - Jessica đưa mắt sang bộ bàn ghế - cố - định của Tiffany - " cô ấy có ghi rõ lịch trình, cô đến xem rồi làm theo"
Yuri cúi chào rồi đi đến bàn làm việc. Lật nhật kí theo tuần của Tiffany lên đọc kĩ càng.
- " Thưa giám đốc, một giờ đồng hồ nữa cô sẽ có một cuộc hẹn kí hợp đồng với giám đốc Lee công ty SM ạ"
- " Được rồi, cô xuống bảo tài xế Kwang chuẩn bị xe đi"
- " Cô Fany có lưu sẵn số điện thoại ở đây rồi ạ"
- " Tôi bảo đi thì đi, cô ý kiến gì chứ" - Jessica bắt đầu cao giọng, Yuri tự dặn lòng mình hãy quên cái dãy số vô tích sự ấy đi. Nữ giám đốc thật quái đản, chẳng lẽ muốn nhân viên khổ một tý thì cô ấy sẽ vui vẻ hơn. Cô ấm ức khi nghĩ đến việc Tiffany ngày nào cũng phải làm hài lòng con người ương ngạnh này, sao cô ấy vẫn có thể giữ vóc dáng mú mẫm vậy nhỉ.
Jessica gỡ gương mặt lạnh băng để vồ vập tới bàn của Tiffany ngay khi Yuri rời khỏi. Rất đơn giản là cô đã nhìn thấy Yuri viết gì đó và gửi xuống ngăn bàn thư ký. Đó là một mảnh giấy màu hồng, vị sáp thơm, xung quanh còn có ren lua tua nữa. Jessica bĩu môi giở ra.
"Yul đang làm thay công việc của em này, và chị hứa sẽ làm thật tốt. em phải mau chóng khoẻ để đi làm việc lại đấy. Hôm qua chị rất vui... Hi vọng lúc trở lại công ty đọc được tờ giấy này em sẽ biết là Yul nhớ em đến thế nào"
Kèm theo là vài cái hình trái tim tròn trĩnh, Jessica không ngại mà vò nát mảnh giấy cho vào thùng rác, sau đó trở về chỗ ngồi như chưa hề có gì xảy ra.
Cô ta đâu, cô ta làm gì dưới đó mà lâu đến vậy. Jessica muốn gọi điện và xối thẳng vào mặt Yuri rằng đừng có mất thời gian tìm tài xế nữa, vì cô đã ra lệnh cho anh ta trốn biệt tăm rồi. Và đừng tưởng chỉ có Tiffany mới biết đi HẸN HÒ. Cánh cửa nhè nhẹ chuyển động, Yuri xuất hiện đầy mệt mỏi, dĩ nhiên cô bất lực trong việc tìm tài xế riêng của giám đốc. Đối mặt với một nhiệm vụ không hoàn thành, Yuri cố cứu lấy tình hình bằng cách nở nụ cười tươi nhất của mình khiến Jessica giả vờ ngẩng đầu lên lãnh đạm cũng phải xao xuyến, nhưng cô mau chóng bắt kịp vai diễn, phụ nữ thích shopping, sẽ rất dễ dàng buộc nàng bám dính lấy bạn nếu dẫn nàng đến một thiên đường mua sắm nào đó, Jessica nhớ lại những gì hiển thị trên màn hình ipad, bắt đầu hắng giọng.
- " Sao rồi"
- " Giám đốc... tôi... tôi không tìm thấy tài xế, thật xin lỗi"
Jessica vẻ mặt trầm ngâm, chợt lên tiếng:
- " Cô biết lái xe chứ"
Yuri gật đầu nhẹ, dù sao cũng đỡ hơn là bị mắng.
- " Vậy chuẩn bị, lát chở tôi đi mua đồ"
- " Cái gì"
Jessica liếc một tia sắc lạnh, Yuri hoàn hồn, liền cúi đầu nhỏ giọng.
- " Ý tôi là còn hợp đồng thì sao ạ?"
- " Không kí hôm nay thì mai kí, bây giờ tôi muốn đi mua ít đồ cho công ty"
- " A... Vâng ạ" - Yuri chấp nhận ý muốn giở giời của giám đốc, tốt nhất là cứ bình yên bình núp sau lưng cô ấy. Nếu mất hợp đồng là công ty lỗ, lương cô vẫn nhận, sao phải xoắn.
Yuri dùng xe của mình chở Jessica tới trung tâm mua sắm. Cô trợn mắt nhìn Jessica sẵn sàng lùa những mẫu hàng hiệu mà cô ấy chạm tay vào, thoáng chốc đã có một đống. Yuri lắc đầu, lắm tiền chỉ để mua những thứ này thôi sao. Thoáng thấy Jessica chăm chú lượm đồ , Yuri đắc ý giở điện thoại ra nhắn tin hỏi thăm sức khoẻ Tiffany. Nhưng Jessica nhanh như cắt giật lấy điện thoại khi cô vừa kịp trồi nó ra khỏi túi.
- " Không được dùng điện thoại trong giờ làm việc"
- " Yah, cô bắt tôi chở đi shoppong mà bảo là công việc sao, tôi còn chưa chấp cô lạm dụng chức quyền thì thôi chứ" - Yuri nhất quyết ăn thua đủ, nhưng tông giọng thấp dần và cuối cùng rơi vào tiu nghỉu khi ánh mắt lành lạnh của Jessica không đổi sắc.
- " Ai bảo không phải công việc" - Jessica quăng đống quần áo vừa chọn vào người Yuri - " Ngày mai đi kí hợp đồng với đối tác mà để người ta thấy thư kí CỦA MÌNH ăn mặc thế này còn ra gì nữa. Cô thử hết đống này xem có cái nào hợp không" - Vừa nói Jessica vừa lướt dọc cơ thể sexy của Yuri, phải kiềm chế lắm mới có thể đảo mắt đi chỗ khác, né tránh những chỗ bản thân muốn nhìn và tự làm hài lòng mình với khuôn mặt của chủ nhân nó. Yuri bắt gặp ánh mắt Jessica xẹt qua người mình chỉ có một giây, cô nghĩ đó là một cử chỉ coi thường, vô cùng ấm ức. Người giàu họ có thể ăn mặc sang trọng, còn tầng lớp nhân viên ăn lương như cô, có thể mặc tử tế là tốt rồi.
- " Ơ nhưng mà, tôi chỉ làm việc hết hôm nay thôi, cần gì phải..."
- " Tôi bảo cô mặc thì cứ mặc đi" - Jessica lại lên giọng - " Fany ngày mai chưa đi làm được đâu"
Yuri thoáng lo lắng, cô rướn người lại gần Jessica thỏ thẻ "Fany bệnh nặng lắm sao"
- " KHÔNG!" - Jessica xoay sở đẩy khuôn mặt phà hơi nóng vào người cô ra khỏi tầm ảnh hưởng - " nhưng tốt nhất để cô ấy nghỉ thêm một ngày cho chắc"
Yuri yếu ớt đồng ý, cầm bừa một bộ đi vào phòng thay đồ. Jessica đợi Yuri đi khuất, thận trọng giữ một khoảng cách bấm số Tiffany.
- " Cậu sao rồi"
- " Tớ đỡ hơn rồi, cậu đừng lo" - Tiffany khoe chất giọng đã khá khẩm để bạn thân yên lòng - " Mai tớ chắc chắn sẽ đi làm được mà, hihi"
Jessica tưởng tượng đôi mắt híp lại của Tiffany lúc này, thầm rủa sao không nằm thêm một ngày nữa cho mình nhờ.
- " Giọng cậu còn yếu lắm, mai nghỉ thêm đi"
- " Tớ khoẻ thật mà! Nãy giờ đi bộ hít thở không khí sức khoẻ tốt lên nhiều rồi"
Jessica thề là nếu cô đang ngồi cạnh Tiffany thì cô ấy sẽ không thể hít thở không khí một cách bình thường nữa, chính xác, cô sẽ bóp cổ cô ấy đến bao giờ chịu thừa nhận chưa khoẻ thì thôi.
- " Ừ, vậy cậu nằm nghỉ tiếp đi, bye" - Jessica giở chất giọng đều đều che giấu hoàn hảo cơn giận đầy mục đích của mình. Và tắt rụp điện thoại khi Yuri bước ra. Vài tiếng gần như là "Yuri có làm tốt không" của mắt cười hoàn toàn không thể đến tai cô, hoặc nó đã kịp truyền đạt nhưng các giác quan của nữ giám đốc đã đình công chớp nhoáng khi ngước mắt nhìn body trước mặt.
- " Bộ này được không giám đốc" - Yuri e dè hỏi.
- " Không" - Jessica lắc đầu lấy lại ý thức - " Bộ khác đi"
Yuri xụ mặt bước vào, lần thứ hai, ba, rồi thứ tư cũng chỉ nhận được cái lắc đầu lơ đễnh cũng những tia nhìn hờ hững trêu ngươi của Jessica.
- " Giám đốc! " - Yuri bực bội phân bua - " Là cô lựa đồ chứ ai, còn chê mãi. Để tôi lựa cho, vừa rẻ vừa đẹp hơn những bộ này nhiều."
- " Sh... Không lựa gì nữa hết, mai cứ mặc bình thường đi" - Jessica cũng bực bội, cầm lấy tay Yuri lôi ra khỏi khu vực phòng thử. Rõ ràng là cố ý lựa những bộ xấu nhất, vậy mà mặc lên người Yuri đều không thể chê vào đâu được, cái body kiểu gì vậy. Còn đòi lựa đồ đẹp nữa á, dẹp đi. Mai đi kí hợp đồng cái lão dê già họ Lee đó sẽ ngó cô cháy vải mất. Tốt nhất, LÀ MẶC NHƯ CŨ!
Khi mệt mỏi với không khí shopping, bạn sẽ dễ dàng xoa dịu nàng bằng việc tặng nàng một món quà nho nhỏ.(ipad result)
Jessica khựng lại khi sắp lôi tuột Yuri ra khỏi khu hàng hiệu. "Món quà nho nhỏ", cô lia mắt nhìn lại toàn bộ, gật gù.
- " Này, cô ra ngoài lấy xe trước đi"
- " Cô còn mua gì nữa sao"
Jessica liếc khẽ, Yuri lật đật biến vội, đã tự dặn bản thân là cứ yên bình đi, chẳng việc gì cứ phải nói nhiều với nữ giám đốc này.
Jessica bước tới một tủ kính trưng bày vài mẫu váy mới cứng. "Món quà nho nhỏ", cô vuốt cằm, lặp lại ý tưởng trong đầu. Bộ kia chắc là vừa nhỉ, cô nhón chân lật bảng giá xem thử. 3000 $.Jessica hài lòng gật đầu, đã tìm được món quà NHO NHỎ cho nữ nhân yêu quý.
1
Yuri lùi xe ra khỏi bãi giữ, cảm thấy đây quả là một ngày tồi tệ vì thiếu bóng dáng Tiffany. Cô chỉ mong sớm kết thúc ngày để được tới thăm cô ấy. Jessica chui vào xe ngồi ở ghế sau, ôm khư khư gói đồ gì đó. Đầu tua hàng trăm cách để đưa cho Yuri chiếc váy theo kiểu nào đó. Để món quà thêm ý nghĩa, bạn phải thể hiện được vẻ chân thành, lãng mạn, nàng nhất định không thể từ chối. Jessica bổ sung thêm một tiêu chí nữa, nhất định vẫn phải giữ lại vẻ kiêu ngạo để tránh bị "hạ thấp" giá trị, cô là ai chứ, Jessica Jung SooYeon. Có cách nào không nhỉ... đau đầu thật.
- " Ăn trưa đi"
Yuri gật đầu tấp vào một nhà hàng theo chỉ định của giám đốc. Hai người bước vào thì Yuri mới để ý cái túi đồ "nho nhỏ" mà Jessica ôm riết nãy giờ.
- " Cái đó là gì thế Jessica" - Yuri buột miệng tò mò.
Jessica nhìn túi đồ rồi nhìn Yuri, mọi kế hoạch bỗng dưng tan biến, cô thảy nó cho Yuri - " À... quên, cho cô đấy"
Yuri bối rối nhìn túi đồ rồi nhìn Jessica. Cô giở ra nhìn nhãn mác của nhà sản xuất, khẽ rùng mìn.
- " Giám đốc Jung! Cái này tôi không thể nhận"
- " Cô không thích thì vứt đi, nhân viên bán hàng bảo đó là size của cô, ai mặc vừa hả" - Jessica đáp lạnh, lục tục kiếm một bàn trống kéo ghế ngồi xuống. Yuri đưa tay sờ gáy, tốt hơn hết là nhận lấy, không nên trái lời nữ giám đốc. Gương mặt Jessica vẫn không được mấy vui vẻ sau vụ ép quà. Khi Yuri những tưởng bữa trưa sẽ im lặng kéo dài, Jessica chợt lên tiếng.
- " Thức ăn ở đây so với căn tin chỗ nào tốt hơn"
- " Đương nhiên là ở đây, nhưng tôi thích căng tin hơn"
- " Vì sao"
- " Thoải mái, lại rẻ, ở đây không thể ồn ào như căn tin được. Ăn mặc tầm thường ngồi vào chỗ này cũng không hợp."
- " Cô nghĩ vậy thật sao"
- " Ừ"
- " Vậy đi thôi, tìm chỗ khác tiện hơn, chỉ cần không phải căn tin"
- " Không, đồ ăn đã gọi lên rồi, ăn hết đi đã... tôi không thích lãng phí"
- " Được thôi, tiếc của vậy thì ăn nhiều vào nhé"
- " Cô cũng vậy! Trông cô ốm quá, làm việc vất vả thì phải ăn uống thật chu đáo"
Yuri nở một nụ cười tươi rói với Jessica, điều đó làm Jessica vui hẳn lên nhưng chợt nghĩ đến việc Tifany được nhìn thấy nó mỗi ngày, có khi còn được hơn... Cô chợt bực mình vô cớ. Yuri hồn nhiên trở lại với bữa cơm, đôi khi Jessica cũng không quá tệ, còn biết mua đồ cho nhân viên trả công làm tài xế.
Đó hẳn là một giấc mơ, và người duy nhất có diễm phúc đó hiện đang say giấc.
Yuri thấy tâm tình nữ giám đốc có vẻ khá hơn, cô tận dụng ngon ngọt mở lời.
- " Giám đốc à, cô vẫn còn giữ điện thoại của tôi đấy"
- " Tôi bỏ quên nó ở shop rồi, cứ coi như tôi đền cô cái váy đi"
- " Sao cơ, cô ...."
Bỏ qua thái độ bất mãn và câu nói dở dang đối diện, Jessica rướn người nhét một miếng thịt vào miệng Yuri đầy cáu kỉnh.
- " Chỉ là cái điện thoại với số của Fany nhà cô thôi mà"
Yuri ho khục khặc tiêu hoá miếng thịt nhưng thất bại trong việc tương tự với câu nói của Jessica, con người này vẫn rất quá quắt. Cô hối hận vì lỡ khen ngợi cô ta mấy phút trước.
Jessica ra sức cắt miệng thịt đã rất nhỏ của mình, Yuri đòi lại điện thoại nhất định là muốn liên lạc với Tiffany. Có khờ khạo đến mấy cô cũng thủ giữ nó bằng được, lúc nào có cơ hội sẽ cho luôn vào thùng từ thiện. Ít ra hôm nay họ không thể liên lạc với nhau.
Không đúng, ngăn chặn liên lạc vẫn chưa triệt để. Jessica đằng hắng giọng khi tầm tan sở, Yuri đã vội vã rời khỏi chỗ ngồi và cô biết là Yuri muốn gì.
- " Cô có đi thăm Tiffany không"
- " Ơ... À... vâng tôi định đi"
- " Tôi cũng muốn, chúng ta đi cùng nhé... dù sao cô có lẽ cũng chưa biết nhà của Fany"
Nếu không biết Yuri nhất định có cách, và cô nghi ngờ nữ giám đốc của mình lại tốt đến mức lo sợ một nhân viên quèn vất vả trong việc tìm nhà của ai đó.
Jessica mỉm cười ôm túi xách bước đi trước. Yuri cắn môi, hình như cả ngày hôm nay là một âm mưu.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...