Chap 19
Đôi mắt đờ đẫn chậm chạp hé mở, không gian trước mắt là một màu trắng xóa với mùi thuốc sát trùng nồng nặc, lẽ nào cô vẫn chưa chết hay sao?
"Unnie!"
Giọng nói nghẹn ngào kéo Yuri thoát khỏi trạng thái mơ hồ, ánh mắt nhìn về hướng phát ra giọng nói, là Yoona.
Trông thấy chị mình đã tỉnh dậy, Yoona mừng rỡ nhích lại gần hơn, đôi mắt sưng đỏ vì đã khóc quá nhiều khiến người khác nhìn vào không khỏi đau lòng: "Em mà đến trễ một chút nữa thôi thì đã mất chị rồi, tại sao lại muốn tìm đến cái chết, chị định bỏ lại em giống như ba mẹ hay sao?"-càng nói Yoona càng thấy uất ức và sợ hãi, hai tay run run chưa thể trấn tĩnh được hoàn toàn khi nhớ lại cả bồn nước đỏ au một màu máu tươi, suốt đêm hôm qua Yoona đã túc trực ở bệnh viện để theo dõi Yuri. Cô sợ khi tỉnh dậy chị mình lại nghĩ quẫn mà tìm đến cái chết lần nữa.
Yuri đau lòng nhìn đứa em, nước mắt đã cạn khô để có thể khóc thêm, chỉ còn nỗi nhức nhói trong trái tim đã lụi tàn không còn ngọn lửa sức sống.
"Yoong à... chị cảm thấy đau đớn và mệt mỏi quá..."
"Dù như vậy thì chị vẫn phải sống tiếp. Cuộc sống của chị còn có em mà, chúng ta là chị em một nhà, phải nương tựa lẫn nhau cùng sống, chị đừng ích kỷ như vậy có được không?"-lo sợ Yuri có ý định tiêu cực, Yoona hoảng hốt nắm lấy bàn tay lành lặn của cô ấy, khẩn hoảng thốt, khuôn mặt xinh đẹp giờ đây đã giàn giụa nước mắt lần nữa.
"Đừng khóc, em mít ướt như vậy làm sao là chỗ dựa cho chị được..."-giọng Yuri thều thào đáp, tìm đến cái chết là hạ sách của cô, nhưng ông trời đã không cho cô toại nguyện ắc hẳn còn có nguyên do, cô đã ích kỷ một lần rồi, từ giờ cô phải sống tiếp thôi, không phải vì bản thân mình mà vì Yoona và... đứa con trong bụng cô.
Yoona quẹt nhanh nước mắt, tâm trạng khá hơn khi biết rằng chị cô đã suy nghĩ thông suốt: "Em mạnh mẽ hơn chị đó, từ giờ em sẽ chăm sóc cho chị thật tốt."
Yuri khẽ cười nhìn đôi mắt hồn nhiên không tạp niệm của Yoona, cô cũng đã từng có đôi mắt như thế, nhưng giờ đây chỉ còn là nỗi ảm đạm và u sầu tràn ngập, giống như tâm hồn cô lúc này.
"Chị còn mệt hãy nghỉ ngơi một chút nữa đi!"-Yoona chỉnh lại cái chăn đắp cho Yuri, quan tâm nói.
"Chị nhìn rõ quầng thâm trên mắt em rồi dó, em về nhà nghỉ đi, chị sẽ không làm gì nông nổi nữa đâu."
Yoona quyết liệt lắc đầu: "Em sẽ ngủ ở đây luôn, bạn em đã đem quần áo đến đây giúp em rồi."
Không đợi Yuri nói thêm, Yoona tự động trèo lên giường nằm cạnh chị mình, chiếc giường cũng không hề chật so với thân hình mảnh mai của hai cô gái.
Yuri mỉm cười nhìn Yoona, đã lâu lắm rồi hai chị em mới có thể thân thiết như thế, nhưng không ngờ lại vào hoàn cảnh này.
"Chị à, chị gầy đi nhiều quá, chị thường chê em gầy mà, cho nên đừng gầy giống em."
"Ừm!"
Bên ngoài phòng hồi sức, cánh cửa hé mở chầm chậm khép lại, Jessica lặng lẽ rời đi trả lại không gian riêng tư cho hai chị em.
.
.
.
"Con mất trí rồi à?"-cơn thịnh nộ khiến cho khuôn mặt của Jung Chang Min đáng sợ vô cùng, ông tức giận quát to lên nhìn thẳng vào đứa con gái mà ông luôn tự hào và tin tưởng, nhưng giờ đây tất cả đã bị đạp đổ hết rồi.
"Con chọn cô gái đó thay vì Fany, người bạn thân hơn 10 năm của mình, còn tự ý muốn kết hôn cùng cô ta, con xem người làm cha này là gì hả?"
Jessica khẽ cúi đầu hứng chịu sự bùng nổ của ba, đã đưa ra lựa chọn này Jessic quyết không hối hận.
"Ba từng nói năng lực của cậu ta không thể suốt đời làm thư ký bên cạnh con kia mà, bây giờ là lúc đường ai nấy đi."
"Nhưng không phải theo cách đó, Tiffany không phải là đứa tầm thường, hơn nữa cô lại dùng ba con bé để uy hiếp khác nào đạp phải đuôi con thú hoang, một ngày nào đó con thú dữ ấy sẽ quay lại và trả thù, đạo lý như thế cô không biết hay sao?"-cơn giận đã đi đến đỉnh điểm, chủ tịch Jung đứng bật dậy chỉ thẳng tay vào người Jessica quát, con gái ông đã tự phụ quá rồi.
"Con không để ngày đó xảy ra đâu, nếu ngày đó đến đi chăng nữa, con cũng sẽ đánh bại cậu ấy như hiện tại thôi. Con chỉ cầu xin ba một điều duy nhất, hãy để con và Yuri kết hôn cùng nhau."
Trong đôi mắt sắc lạnh nay đã ẩn lên tia thỉnh cầu, đây là lần duy nhất và cũng là cuối cùng trong đời cô lên tiếng cầu xin ba ruột của mình.
"Ta không chấp nhận, con đừng phí công sức nữa."-Jung Chang Min quay lưng đi, cương quyết cự tuyệt.
"Cô ấy vì con mà suýt mất mạng, trong khi đó con vẫn phải nổ lực để hoàn thành hợp đồng quan trọng của công ty, đến khi mọi thứ đã ổn thỏa mới có thể trở về, con đã rất cố gắng để không làm ba phải thất vọng về mình, con không muốn mất đi người mình yêu thương và trân trọng nữa."
"..."-đôi mắt thoáng lay động nhưng vẫn còn nguyên nét cứng rắn, chủ tịch Jung im lặng không tỏ bất kỳ thái độ nào.
"Và Yuri đang mang trong người chính là huyết mạch của nhà họ Jung, nếu như không thể kết hôn, được sống cùng Yuri và con của mình, cả đời này con sẽ không kết hôn cùng ai khác."
"Cô uy hiếp cả ông già này sao?"-ông quay phắt lại, đôi mắt đỏ ngầu phẫn nộ trừng trừng nhìn đứa con của mình.
"Không, con vẫn đang cầu xin và mong được sự chấp thuận của ba."
"Đó gọi là thành ý của con hay sao?"
"..."
"Ngay cả khi ta chấp thuận thì cô ta có chịu hay không, đến khi đó con sẽ trở thành trò cười trong câu chuyện bàn tán của dư luận, cái thứ hạnh phúc đó con nhất quyết phải có được à?"-giọng chủ tịch Jung đã dịu lại, đôi mắt đăm chiêu nhìn Jessica đồng cảm lên tiếng. Hơn ai hết, ông hiểu rõ cảm giác yêu đơn phương này, thật sự không ngờ con gái của ông lại đi lên cùng vết xe đổ với người ba của nó, thật sự rất trớ trêu.
"Con có lòng tin, khi Fany không còn ở đây nữa, con sẽ cảm hóa được Yul. Hơn hết con ..."-Jessica muốn nói rằng cô đã có một đứa con với Yuri, nhưng nghĩ đến việc Yuri phát hiện ra mọi chyện, cô ấy sẽ không thể chấp nhận thêm được nên đành im lặng không tiếp tục.
"Được rồi, ta cho con một cơ hội cuối cùng. Nếu trong vòng 1 tháng, con có thể làm cho Yuri cam tâm tình nguyện muốn kết hôn cùng mình, ta sẽ không phản đối nữa, còn ngược lại con vĩnh viễn phải từ bỏ cô ta. Để công bằng, ta sẽ không nhúng tay phá hoại hay ngăn cản chuyện của con, nhưng con cũng không được dùng bất kỳ thủ đoạn nào nữa hết."
"Ba..."-Jessica có chút kinh ngạc sau khi nghe lời đề nghị đánh cược của ông, nhưng chỉ 1 tháng có phải quá ngắn ngủi hay không?
"Con không tự tin à?"
"Được, con chấp nhận!"-dù sao đây cũng là cơ hội của Jessica, cô quyết không thể để vụt mất.
.
.
.
"Yul đã ngủ rồi!"-Yoona thông báo tình hình với Jessica, lần này cứu được Yuri thoát chết cũng phải nhờ có ấy, Yoona không biết phải nói lời cảm ơn như thế nào cho phải.
"Ừm, em cũng về nhà nghỉ một chút đi, từ giờ tôi sẽ bên cạnh Yuri."-nhìn lên khuôn mặt đã xuống sắc rất nhiều của Yoona, Jessica trầm giọng đáp. Chuyến đi công tác vừa rồi cô đã có linh cảm xấu, cũng mai Jessica đã gọi điện cho Yoona đến chơi cùng Yuri mới phát hiện kịp thời Yuri có ý định tự sát, bằng không thì cô đã ân hận cả đời rồi.
"Có chị ở đây em cũng yên tâm..."-Yoona cảm nhận được sự yêu thương của Jessica dành cho người chị của mình, dù rằng vẻ ngoài lạnh lùng khó gần nhưng đôi mắt là thứ luôn chân thật nhất, ánh mắt của cô ấy mỗi khi nhìn về phía Yuri rất dịu dàng và ấm áp, dù Jessica đã cố ngụy trang rất cẩn thận.
"Còn gì nữa sao Yoona?"-nhìn thấy được sự ấp úng của cô gái cao hơn, Jessica hỏi.
"Chị có biết nguyên nhân Yuri muốn tìm đến cái chết không, vì xảy ra đột ngột quá, em chưa tiện hỏi nữa."
Jessica chớp nhẹ mắt, cô cũng đã đoán được câu hỏi của Yoona, im lặng thêm một chút, Jessica mới trả lời: "Tốt nhất em hãy đợi khi tâm trạng chị ấy khá hơn, bởi vì tôi cũng không chắc với suy nghĩ của mình."
"Vâng, em cảm ơn chị, ngày mai em sẽ lại đến. Chào chị!"
Đợi cho Yoona đã đi hẳn, Jessica mới chậm rãi bước đến cửa phòng hồi sức, nhìn thân ảnh gầy yếu đang ngồi bó gối trên chiếc giường bệnh bên trong phòng, Jessica thở ra nặng nề, đến bao giờ khoảng cách giữa cô và Yuri mới có thể xích lại gần hơn đây.
"Là tôi đã dùng sai cách sao?"
.
.
.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...