Chap 18
Jessica đậu xe trước cửa vào sân bay, đôi mắt lạnh lùng lướt sang khuôn mặt hốc hác bên hàng ghế phụ, hờ hững lên tiếng: "Tới nơi rồi, chị xuống xe đi!"
Bàn tay chậm chạp mở nắm cửa xe bước ra ngoài, tâm trạng của Yuri bây giờ rất ngổn ngang, tâm trí của cô đang rất mâu thuẫn, một mặc rất muốn gặp lại Tiffany, gặp lại người con gái cô yêu để lấp đầy nỗi nhớ nhung bao ngày qua, xoa dịu đi những tổn thương trong tâm hồn mà cô phải chịu đựng. Mặc khác Yuri lại không đủ tự tin để đối diện cùng người ấy, cơ thể của cô đã nhuốc nhơ không còn nguyên vẹn, và nếu như Tiffany thật sự đã bỏ cuộc muốn buông tay Yuri lần nữa vì Jessica, Yuri không biết cô có thể sống tiếp nếu Tiffany bỏ rơi cô theo cách như vậy.
Thân ảnh gầy gò đứng trơ trọi trong sân bay rộng lớn tấp nập người qua lại, Yuri đã nhìn thấy người cô muốn gặp, nhưng bước chân như đeo chì nặng trịch không thể nhấc lên được, chỉ đành câm nín nhìn người con gái yêu thương ngày một rời xa mình.
"Fany... Fany à..."
Giọt nước mắt nóng hổi rơi tọt xuống không gian lạnh giá, cũng giống như trái tim Yuri lúc này, nó đã nguội lạnh hoàn toàn không còn cảm giác được thêm điều gì nữa.
"Hãy yêu người tốt hơn chị, để không phải khó khăn như thế này... chị sẽ không oán trách em đâu..."
Phía sau lưng thân ảnh đang run lên bất lực vì đau đớn, một ánh mắt u buồn và cô độc cũng đang âm thầm dõi theo. Nếu tình yêu không có lỗi, thì lỗi là do chúng ta đã gặp nhau ở thời điểm không nên gặp.
"Nếu đó là sự lựa chọn của chị, em đã có lý do để tiếp tục rồi, Yul à!"
Tiffany ngoái đầu nhìn lại cảnh vật xung quanh lần cuối, nhìn lại nơi đầy ấp đau thương và cay đắng. Một ngày nào đó, cô sẽ trở về nơi đây, trở về nơi đã lấy đi hạnh phúc và khát khao của cô, đòi lại tất cả những thứ Tiffany đã mất đi.
"Jesica Jung, Kwon Yuri! Tôi nhất định sẽ quay trở về!"
.
.
.
Những khoảnh khắc ngọt ngào và hạnh phúc giữa Yuri và Tiffany giờ đây đang ồ ạt hiện lên trong đầu cô, nó là thứ cay đắng và tàn nhẫn nhất để tra tấn trái tim của người bị bỏ lại, tất cả vẫn còn đây, nhưng người đã không còn nữa.
"Tại sao, tại sao lại làm thế với tôi..."
Đôi chân mềm nhũn không còn đủ sức lực trụ vững, Yuri đổ ập thân người ngồi bệch xuống đất bật khóc tức tưởi, mặc kệ nơi đây là đâu, có bao nhiêu người đang nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ. Tim của cô đau đến mức không thể thở nổi, lồng ngực căng tức như muốn nổ tung ra, nỗi uất ức này không thể thốt lên lời, cũng không biết tỏ bày cùng ai, nó cứ âm ĩ dày vò và chì chiết Yuri từng chút một, khổ sở cực độ...
Bàn tay không to lớn hay vững chảy nhưng lại rất cần thiết vào lúc này, Jessica cởi áo khoác của mình trùm lên đầu Yuri rồi bế xốc cô ấy đưa lên xe rời khỏi, cô đã đi theo Yuri một lúc lâu khi cô ấy rời khỏi sân bay, Jessica muốn cho cô ấy thời gian để chấp nhận mọi chuyện, nhưng trái tim của cô không thể cứ thế làm ngơ mãi, càng không cho phép bất kỳ ai nhìn Yuri với ánh mắt dị thường hay coi thường.
Mùi hương cùng hơi ấm quen thuộc không khó để Yuri có thể đoán được mình đang ở trong vòng tay ai dù đã bị chiếc áo khoác che kín khuôn mặt, nhưng Yuri cũng không buồn cự tuyệt thêm nữa, cô đã quá mệt mỏi để làm điều gì, ngoan ngoãn để Jessica tùy ý dẫn dắt.
Chiếc xe đậu trước cổng ngôi biệt thự sang trọng, Jessica thở dài dựa lưng vào ghế lái nhìn khuôn mặt vẫn còn ướt nước mắt của Yuri, cô ấy đã thiếp đi một lúc.
"Nước mắt có thể dễ dàng lau đi, nhưng còn trái tim của chị, làm cách nào tôi có thể bôi xóa được hình ảnh và những ký ức về người ấy đây?"
"Vậy tại sao cô còn cố chấp với thứ tình yêu chỉ mỗi một mình cô làm gì nữa."-Yuri xoay mặt đi né tránh sự đụng chạm của Jessica khi cô ấy muốn lau khô nước mắt trên khuôn mặt mình.
Cố giấu đi tia thống khổ, Jessica rụt tay về rồi đưa xuống nắm lấy cổ tay Yuri kéo đi: "Vào nhà thôi!"
Một lần nữa Yuri đã kháng cự lại Jessica, gạt mạnh cái nắm tay của cô ấy: "Về nhà nào? Đó không phải là nhà của tôi. Fany cũng đã bỏ đi rồi, cô giam cầm tôi vì điều gì nữa?"
"Lý do sao? Tôi sẽ kết hôn cùng chị cho nên chị và tôi sẽ ở chung một nhà với nhau."-Jessica nghiến răng tức giận đáp, con ngươi nâu sẫm nhanh chóng đã phủ đầy một màu đen chết chốc, vì Yuri cô đã làm những chuyện không nên làm với người bạn thân hơn 10 năm, còn chuyện gì cô không thể nữa.
"Cô có thể có được thể xác của tôi nhưng cả đời này cô cũng không thể có được trái tim của tôi đâu. Không có tình yêu chân thật nào được tạo nên bằng tội ác của sự chiếm hữu cả."-Yuri không hề run sợ, trừng mắt nhìn thẳng vào đôi mắt thâm độc của Jessica.
"Tốt thôi, cứ như vậy đi, việc đầu tiên chúng ta sẽ làm sau khi Fany rời khỏi là đăng ký kết hôn."
"Không đời nào!"
"Yul không biết sợ à? Chị nói tôi có đủ quyền lực để phá nát cuộc đời đứa em duy nhất của Yul hay không?"-Jessica không tiếc buông ra những lời cay độc với người con gái cô yêu, giống như cách Yuri đang làm với cô. Nếu không thể dùng tình yêu để đổi lấy tình yêu, thế thì dùng cách này đi: "Tôi và chị sẽ sống với nhau theo cách này, chị mãi mãi phải sống bên cạnh tôi thôi."
"Cứ làm những điều cô muốn đi! Như cách cô đã vũ nhục tôi vậy."
"Tôi đang làm như vậy đây."-Jessica hài lòng nhìn vẽ mặt ẩn nhẫn cố không tỏ ra tức giận của người trước mặt mình.
"Đối với tôi, cô bây giờ không còn là con người nữa, cô là một con quỷ dữ đáng sợ và ghê tởm."-Kết thúc câu nói, Yuri lao nhanh khỏi xe chạy đi, nhưng không phải là hướng đi vào nhà.
Jessica bực bội chán ghét việc phải đuổi theo Yuri, cô nhấc điện thoại lên định sẽ gọi vệ sĩ chờ sẵn ở ngoài theo dõi cô ấy, nhưng còn chưa kịp bấm số gọi, âm thanh chói tai vang lên khiến Jessica hoài nghi, linh cảm cho cô biết có chuyện gì đó không tốt, cô vội bước xuống xe đi theo hướng Yuri vừa bỏ chạy.
Nhìn người tài xế hốt hoảng định leo lên xe bỏ đi sau khi vừa đụng trúng cô gái đang nằm bất động trên mặt đường, và người đó không ai khác chính là Kwon Yuri, Jessica không suy nghĩ lao nhanh tới đấm mạnh vào mặt hắn, lập tức hai tên vệ sĩ đã chạy tới giữ chặt gã đàn ông. Jessica lúc này mới buông tha cho gã quay sang Yuri đã bất tỉnh bên dưới.
"Tôi không có đụng trúng cô ấy, cô ta chỉ hoảng sợ quá độ nên mới xỉu thôi, tôi thề đó!"-người đàn ông lấm lét phân bua, hắn không nghĩ người hắn đụng trúng lại có lai lịch đáng sợ như vậy.
Jessica bỏ ngoài tai những lời nói sáo rỗng của gã, bây giờ tâm trí của cho chỉ nghĩ về một mình Yuri, sau khi đã kiểm tra cơ thể của cô ấy, ngoài những vết xướt xây xát ra không có bất kỳ vết thương nào khác Jessica mới thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ vì quá đau lòng và kích động nên Yuri mới ngất đi thôi. Như thế cũng đủ dọa chết cô rồi.
"Các người thu xếp đi, gọi bác sĩ Choi đến đây cho tôi!"
.
.
.
"Chị ấy có bị sao không bác sĩ?"-Jessica lạnh lùng hỏi, nhưng ánh mắt không giấu được nỗi lo lắng khi nhìn xuống người đang nằm trên giường.
Bác sĩ Choi lắc nhẹ đầu, ông thở dài trả lời: "Tình hình của cô ấy tạm thời không sao, nhưng với sức khỏe này, nếu cái thai đó phát triển và lớn lên sẽ không ổn chút nào. Giám đốc phải giữ cho tinh thần cô ấy được ổn định và vui vẻ, nếu tình trạng này tiếp tục, rất nhiều khả năng dẫn đến việc cô ấy sẽ mắc chứng trầm cảm."
"Tôi biết rồi!"-Jessica nhắc khéo bác sĩ không nên tiếp tục câu chuyện ở đây, cô chưa muốn Yuri biết về kế hoạch của mình quá sớm.
"Chúng ta hãy ra ngoài nói tiếp đi!"
Khi cánh cửa phòng đóng lại, đôi mắt mệt mỏi từ từ hé mở, bàn tay bên dưới lớp chăn dày run rẫy nắm chặt lại với nhau, nếu những gì cô nghe không lầm thì Jessica Jung thật sự đã đi quá giới hạn rồi.
Đôi mắt chợt mở to lên khi nhớ đến cái ngày kinh hoàng Jessica bắt cóc mình, lúc mở mắt tỉnh dậy trong người Yuri đã có cảm giác rất kỳ lạ... chẳng lẽ là lúc đó hay sao... Không thể tưởng tượng được.
Nếu trong bụng của Yuri là đứa trẻ mang giọt máu của Jessica, cô sẽ sống tiếp cuộc sống của mình như thế nào đây...
Giọt nước mắt một lần nữa lăn dài xuống khuôn mặt xinh đẹp đã tiều tụy đi rất nhiều, lúc này đây Yuri nhớ Tiffany đến phát điên lên được. Càng nhớ cô ấy thì mặc cảm tội lỗi và sự tủi nhục cũng theo đó dâng trào, ngay cả bản thân Yuri còn không thể chấp nhận và tha thứ cho mình, cô có cái quyền gì để đòi hỏi người cô yêu chấp nhận nó được, Fany xứng đáng để yêu người tốt hơn Yuri rất nhiều.
.
.
.
"Hôm nay tôi sẽ đi công tác hai ngày, chị có thể ra ngoài hít thở không khí hoặc đi đâu đó du lịch cũng được."-Jessica không mấy an tâm khi để Yuri một mình ở nhà, nhưng cô cũng không thể bỏ bê công việc của cô thêm nữa. Dự án lần này rất quan trọng, và nếu muốn được sự chấp nhận của chủ tịch Jung, Jessica càng phải chứng tỏ bản thân thật sự có bản lĩnh. Ít nhất vào hiện tại, Yuri cũng không còn nơi nào để đi hay có thể tìm đến Tiffany khi không có cô ở cạnh, suy nghĩ ấy giúp Jessica an lòng hơn đôi chút.
"..."-đáp lại lời nói của Jessica vẫn là sự im lặng của Yuri, đôi mắt vô hồn nhìn vào một điểm vô định trước mặt, Yuri của hiện tại đơn giản chỉ tồn tại và hít thở không khí, ở cô không còn một chút sức sống nào nữa cả.
"Được rồi, tôi sẽ quay về sớm!"-Jessica não nề nhìn Yuri lần cuối rồi cũng luyến tiếc rời đi, cô sắp trễ giờ ra sân bay rồi.
Đợi cho cánh cửa phòng đã khép lại hoàn toàn, con ngươi vô cảm thoáng lay động, Yuri chầm chậm đứng dậy đi về phía nhà tắm.
Một giọt, hai giọt, rồi một dòng máu đỏ tươi tuôn ra từ cổ tay với vết cắt khá sâu đang hòa chung với dòng nước lạnh buốt trong bồn tắm, Yuri đưa đôi mắt vô hồn của mình nhìn xuống dòng nước đang dần chuyển sang màu đỏ tươi, cô đã không còn biết đến cảm giác đau đớn là gì khi trái tim của cô đã quá đau đớn. Kết thúc như thế không phải là cách cô muốn nhưng Yuri không đủ can đảm chấp nhận sống tiếp những ngày tháng địa ngục tối tăm này.
"Con à... mẹ không chắc mình có thể yêu thương con hay không... điều mẹ có thể làm chính là ra đi cùng với con, để con cảm thấy không cô đơn... xin lỗi con..."-Yuri đặt tay lên bụng mình xoa nhẹ, đây là sự ích kỷ duy nhất của cô, Yuri không thể sống với cái ý nghĩ sẽ mang thai con cùng với người mình oán hận, đứa con sinh ra không được tình yêu thương trọn vẹn từ ba mẹ còn đáng sợ và đau đớn hơn việc phải kết thúc như thế này...
Hàng mi dài chậm chạp đóng lại, giọt nước mắt trong suốt lặng lẽ lăn xuống má, sẽ nhanh thôi, mọi chuyện sắp kết thúc rồi...
.
.
.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...