[longfic] Khách Sạn Ánh Trăng

Chap 7




Yuri hơi bất ngờ khi chỗ Jessica muốn đến "bắt hồn" là sảnh lớn của khách sạn nơi cô đang làm việc hiện tại, trong đây có rất nhiều ma sao?

Jessica khẽ cười nhìn vẻ mặt đang cố nhẫn nhịn nỗi sợ hãi của Yuri lên tiếng: "Em bên cạnh của tôi còn sợ cái gì nữa? Người em nên sợ chỉ nên là tôi thôi."

Yuri đứng thẳng lưng lên, mắt chớp nhẹ một cái đáp: "Nhìn tôi giống đang sợ lắm sao? Nhưng chỗ này tôi có thấy điểm gì bất thường đâu."

Bàn tay Jessica chỉ về phía bức tranh lớn vẽ cánh đồng cỏ xinh đẹp mới vừa chuyển vào đại sảnh cách đây một ngày: "Chính là cái này."

Yuri nheo mắt chưa hiểu: "Nó chỉ là bức tranh, chẳng lẽ bên trong có chứa một hồn ma sao?"-nói đến đây, bước chân Yuri tự động lùi ra sau lưng Jessica một cách vô thức, nhìn thấy ý cười trong ánh mắt cô gái thấp hơn càng lúc càng đậm, Yuri quê độ nhưng cũng chẳng thể giữ hình tượng nổi nữa.

"Trong tranh không có hồn ma nào hết, nhưng hồn ma sẽ vì nó mà tìm đến đây."

Yuri thở phào một cái, khi Jessica bước đến gần bức tranh hơn cô cũng không còn cảnh giác đứng sát bên cô ấy nữa.

Những ngón tay thanh thoát chạm nhẹ vào bức tranh xinh đẹp, Jessica đưa cánh mũi lại gần hơn hít một hơi lấp đầy buồng phổi, khuôn mặt hiện lên nét hạnh phúc.

"Sắp gặp được ma nên chị vui đến thế sao?"

"Không, bức tranh này chắc là rất có giá trị, tôi lại rất có hứng thú với những thứ đắc giá."

Lần này ánh mắt Yuri lộ rõ vẻ khinh thường nhìn Jessica, cô chỉnh lại áo khoác xoay người bỏ đi: "Cũng đến khách sạn rồi, chị muốn bắt hồn gì thì bắt, tôi còn phải làm việc."


Jessica đưa đầu lưỡi liếm nhẹ cánh môi trên, tay búng một cái nhìn theo bóng lưng Yuri, sau đó cũng bỏ đi: "Tôi ra nhà xe trước."

Yuri về đến đây rồi sẽ không đi theo Jessica nữa đâu, cô cứ thế khoan thai đi tiếp, nhưng chỉ được vài bước, trước mắt Yuri bỗng xuất hiện hơn chục hồn ma với hình thù gớm ghiếc đang bao vây nhắm về phía mình, là Jessica giở trò phải không...

Yuri nghiến chặt răng nhắm mắt lại, nhưng khi hình ảnh không còn, âm thanh ghê rợn xì xào bên tai cũng không hề biến mất, cứ thế này cô sẽ sớm điên loạn mất thôi.

.

.

.

Jessica nhếch môi nhìn Yuri hớt hãi chạy tới chỗ mình, châm biếm nói: "Lần này còn biết chạy luôn cơ."

Yuri ấm ức lườm Jessica, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện tầng mồ hôi chảy xuống cằm, ngay cả lúc sợ cũng xinh đẹp như vậy sao chịu nổi đây?

"Ỷ mạnh hiếp yếu, tôi không phục."

Jessica đáp lại bằng một câu rất liên quan: "Tôi đói rồi, chúng ta đi ăn đi!"

"Mỳ cay ở đây rất ngon, Kang Ho Dong thực thần nổi tiếng cũng đã từng đến tiệm ăn này."-Jessica nhìn tô mỳ cay nghi ngút khói vui vẻ quảng cáo.

Yuri lướt mắt nhìn một lượt xung quanh, đúng là đông thật. Có điều cô lại bị thu hút bởi đứa trẻ nhỏ tầm một tuổi đang được người mẹ đèo sau lưng tất bật bán hàng hơn.

Jessica chống tay lên cằm buồn chán nói: "Ánh mắt em nhìn đứa trẻ đó còn trìu mến hơn lúc nhìn tôi, ganh tỵ thật!"

Yuri cầm đũa lên chuyển hướng xuống tô mì của mình: "Đứa trẻ đó trông đáng yêu thật mà, chị nhiều tuổi như vậy không hợp để so sánh đáng yêu đâu."

Nhếch môi cười mỉa, Yuri sợ cô sẽ làm hại đứa trẻ đó sao: "Tôi không xấu như em nghĩ đâu, hơn nữa đứa trẻ đó được thần linh bảo hộ, số phận về sau sẽ rất tốt."

Yuri nhạc nhiên ngẩn đầu lên nhìn lại, đúng là trên cơ thể đứa trẻ này có phát ra một chút ánh sáng như hào quang, để ý kỹ mới nhìn thấy được.

"Gia đình này từ khi hạ sinh đứa trẻ đó mới làm ăn khấm khá hơn. Kiếp trước nó đã làm rất nhiều điều tốt nên kiếp này trở thành thần tài đem đến may mắn cho gia đình, về sau sẽ càng khá giả hơn nữa."-tuy muốn ăn nhưng cảm giác của Jessica hôm nay không tốt lắm, ăn vào cũng không thấy ngon.

Yuri dường như đã thông suốt hơn một số chuyện, nhân quả hóa ra là có thật.

"A...cay quá..."-vừa mới ăn một đũa Yuri đã bị vị cay của mì làm đỏ hết cả mặt vội uống hơn nửa ly nước.

"Em có phải người Hàn không vậy? Mới nhiêu đó đã chịu không nổi rồi."

Yuri đang rất khó chịu vì vị cay cứ đeo đẵng mãi trên đầu lưỡi không dứt, cơ thể vì thế trở bộ hết mấy quận trông rất buồn cười.

Jessica sau khi ngắm nhìn chán chê mới đưa ngón trỏ ngoắc Yuri lại gần: "Qua đây, tôi chỉ em một cách để hết cay!"


Yuri cảnh giác lắc đầu, cầm ly nước lên uống tiếp: "Không cần đâu."

Jessica chật lưỡi không vui, tự túm lấy gáy kéo Yuri kéo cô về phía mình.

"Chị..."

Đôi mắt hơi mở to lên khi khoảng cách hai khuôn mặt đang rất gần nhau, Yuri mím chặt môi lại sợ rằng sẽ bị Jessica cướp mất nụ hôn của mình, không ngờ cô ấy đã dừng lại, nơi đôi môi mỏng phả ra luồng khí mát, rất nhanh lưỡi cô đã không còn cảm giác tê nóng khó chịu nữa.

Jessica mỉm cười đắc ý hỏi: "Có phải dễ chịu hơn rồi không?"

"Không..."-hai má Yuri đã đỏ ửng lên vì ngượng và xấu hổ, ánh mắt những người xung quanh đang nhìn về bàn họ chăm chăm và soi mói khiến Yuri chỉ muốn tìm cái lỗ để chui xuống.

Bàn tay đặt trên gáy Yuri trượt xuống má véo nhẹ một cái, sau đó tách ra trở lại tô mì còn hơn nửa của mình chán nản nói: "Nếu không ăn nữa thì chúng ta đi thôi."

.

.

.

Mon Chae Won nhìn Kim Won Hae với ánh mắt lưu luyến và buồn bã, dù sao cũng làm việc với nhau một khoảng thời gian dài, làm sao không có tình cảm được.

"Chủ tịch đã biết chuyện này chưa?"

Seohyun xúc động đứng bên cạnh An Nae Sang rơm rớm nước mắt nhìn vị quản lý nay đã trở thành khách của khách sạn, đây là lần đầu tiên cô trải qua cảm giác này nên không ngăn nỗi niềm xúc động: "Quản lý..."

Kim Won Hae mỉm cười hiền từ nhìn mọi người lần cuối: "Vì tâm nguyện vẫn chưa hoàn thành nên tôi chưa thể qua cây cầu đó, tôi phải làm một chuyện cuối cùng mới an tâm rời đi được."

"Chủ tịch xấu xa của chúng ta đã làm được những gì để ông đến chết vẫn nghĩ cho cô ấy nhiều như vậy?"-An Nae Sang lèm bèm thốt, sau đó quay mặt đi đến quầy pha chế rượu: "Sau khi xong việc nhớ đến quầy rượu, tôi sẽ pha cho ông ly rượu cuối cùng."

"Tôi biết rồi!"


.

.

.

"Tối nay không cần tôi ngủ cùng nữa sao?"

Nhớ lại màn chật vật không thể ngủ được đêm qua khiến Yuri rùng mình, đêm nay bất quá Yuri sẽ đeo miếng chụp mắt và nghe nhạc cả đêm, ít ra cũng dễ ngủ hơn ở cùng với Jessica.

"Bạn tôi sắp về rồi...tôi không muốn cậu ấy hiểu lầm."

Hàng chân mày hơi nhướng lên ý không hài lòng: "Bạn? Là trai hay gái?"

"Không phải như chị nghĩ đâu. Chị về đi!"

Nhìn Yuri đi một mạch vào trong nhà, Jessica khẽ cười, sau đó lên tiếng với con ma bị mù đang đứng bên cạnh: "Cô là khách hàng đầu tiên của em ấy, tuy có chút bất tiện nhưng đừng gây khó dễ cho quản lý mới nhát gan này."

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận