[longfic] Khách Sạn Ánh Trăng




Chap 2




Yuri đứng ở trạm chờ tàu điện ngầm đón xe về nhà chợt có một bé gái đem con mèo bông tới trước mặt.

"Cô ơi, có người kêu cháu đưa cô cái này, nói là tặng quà sinh nhật."

Khuôn mặt Yuri biến sắc đi khi nhìn thấy món quà sinh nhật quen thuộc, bàn tay hơi run nhận lấy, Yuri theo phản xạ nhìn một lượt xung quanh trạm, sau đó quăng con mèo bông vào thùng rác rồi đi nhanh lên tàu điện.

Chen chút trên chuyến tàu đông người giờ cao điểm, khó khăn lắm Yuri mới đi qua được toa vắng người, nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ lạ mặt cầm trên tay con mèo bông cô vừa bỏ lúc nãy, trực giác cho cô biết người này chính là chủ nhân của món quà. Không thể trốn tránh được nữa thì phải đối mặt thôi, Yuri hít một hơi sâu lấy bình tĩnh bước tới giữa toa tàu ngồi đối diện Jessica.

Bàn tay đưa lên vuốt ve khuôn mặt con mèo bông, Jessica nở nụ cười nhìn lên khuôn mặt cố che giấu đi sự căng thẳng của cô gái phía trước, mở lời: "Chào, Kwon Yuri!"

"Người ba tôi đã gặp trong khách sạn 20 năm trước là cô phải không?"

Đôi mắt thích thú khẽ nheo lại nhìn Yuri say đắm, năm xưa chọn trúng cô gái này vì nhìn ra cô ấy có tài năng hơn người, không ngờ càng lớn lại càng xinh đẹp ra: "Em đoán đúng rồi, chính là tôi."

Cổ họng lăn nhẹ khó khăn nuốt xuống, Yuri che giấu sự sợ hãi trong lòng nói tiếp: "Cho nên cô muốn tôi dùng mạng mình trả lại món nợ năm xưa không lấy mạng ba tôi?"


Jessica chóng tay lên cằm, hờ hững gật gù: "Đại khái là vậy."

"Nếu tôi không đồng ý giao dịch này thì sao?"

Chỉ mới chớp mắt một cái, Jessica đã xuất hiện bên cạnh Yuri, khuôn mặt kề sát lên khuôn mặt sắc sảo với những đường nét cuốn hút, Jessica đưa bàn tay mình chạm nhẹ lên da mặt mịn màng đó: "Em nghĩ mình có thể thoát khỏi bàn tay của tôi sao? Thứ Jessica này muốn nhất định phải có được."

Yuri dù cố gắng cách mấy cũng không thể hoàn toàn che giấu nỗi hoảng loạn của mình: "Cô rốt cuộc là ai? Vì sao lại phải là tôi, còn rất nhiều người ngoài kia."

"Vì em đẹp, lại còn học đúng ngành quản lý khách sạn nữa, rất vừa ý tôi. Hãy vào làm việc cho khách sạn của tôi đi!"

Yuri ngơ ra mất vài giây, vậy ra đổi mạng cho ba cô là làm quản lý khách sạn của cô ấy sao? Nhưng mà nơi kỳ quái đó cô không muốn tới chút nào. Dù vậy Yuri cũng biết người phụ nữ này không hề đơn giản, cô đã trốn sang tận nước ngoài nhưng năm nào cô ấy cũng tìm ra được tặng con mèo bông sến súa đó cho mình, muốn cô ấy từ bỏ là điều không dễ.

"Có cách nào khác được không? Tiền cô chuyển khoản cho ba tôi tôi đã tiết kiệm lại đủ, chờ gặp để trả lại cho cô."

Jessica nhìn tấm thẻ trên tay Yuri vui vẻ nhận lấy, phương châm sống của cô là không bao giờ chê tiền: "Tiền này là tiền đầu tư thôi, em trả được là tốt. Nhưng tôi đã chọn em rồi, em đừng mong bỏ trốn khỏi tôi."

Yuri thở dài bí bách, công việc hiện tại cô có được chính là sự nổ lực không ngừng của bản thân, Yuri không muốn phải chôn đời ở một nơi cổ quái không có tương lai cùng người phụ nữ lập dị này đâu.

"Cô cần quản lý là một con người phải không? Nếu tôi chết đi sẽ không được chứ gì?"

Jessica chật lưỡi vỗ vỗ lên má Yuri, làm như cô chưa từng nhìn qua con người này, sau vài lần tình cờ quan sát, cô biết bên trong vẻ ngoài đậm khí chất ấy, Kwon Yuri là người rất nhát gan, dám dùng cái chết để uy hiếp cô sao?

"Em còn trẻ như vậy, chưa tận hưởng cuộc sống đủ mà lại muốn chết sao? Đáng tiếc thật."


"..."

"Nhưng sống chết của con người tôi không lo được, cũng không muốn lo, nếu em chết thì đến khách sạn của tôi làm khách vậy, 100 triệu này của tôi cho em đầu tư hơi phí rồi."

Yuri biết cách này không có tác dụng, cô đành phải hoãn binh trước đã: "Tạm thời để tôi suy nghĩ đi. Mà cô đừng đứng gần tôi quá, tôi không tự nhiên được."

"Không sao, tôi thấy rất thoải mái ở khoảng cách này."-Jessica rời tầm mắt xuống con mèo trên tay, không vui nói: "Quà sinh nhật tôi chọn cho em không thích sao? Lần trước cũng không suy nghĩ cho vào thùng rác hết à?"

Yuri đưa tay cầm lấy con mèo bông, gượng nói: "Không phải, chỉ là quá hoang mang nên mới không muốn tiếp nhận."

Jessica gật gù lần nữa: "Mà tính ra đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau, em không thích con mèo này cũng không sao. Tôi có thứ khác tặng cho em. Nhắm mắt lại đi!"

"Tôi..."-Yuri còn chưa kịp nói gì đã nhìn thấy đôi môi Jessica đang tiến về phía mình hướng lên đôi mắt của cô, Yuri vội vàng nhắm mắt lại.

Hài lòng tách ra, Jessica miết nhẹ ngón cái lên đôi môi đỏ mọng hơi mím lại, thật sự muốn nếm thử hương vị đó xem sao, nhưng bây giờ chưa phải lúc thích hợp.

"Cô đã làm gì tôi vậy?"

"Tặng quà cho em, hy vọng em sẽ thích nó vì món quà này rất cần thiết cho việc quản lý khách sạn sau này của em."

Đúng lúc tàu điện tới trạm mở ra, Yuri bối rối đứng dậy rời đi, trong lúc vội vã bỏ đi vô tình đụng trúng một bà lão cầm giỏ hoa trên tay, Yuri gấp gáp xin lỗi rồi đi tiếp.


Jessica không xa lạ gì bà lão đang tươi cười trước mặt, thái độ liền trở về vẻ dửng dưng lạnh nhạt: "Tôi không làm chuyện xấu gì, chỉ là tìm quản lý mới thôi."

Bà lão nở nụ cười đôn hậu nhìn chiếc váy đắc tiền trên người Jessica, đi đến ngồi cạnh cô: "Thời gian qua cô sống rất tốt, chẳng giống thái độ của người đang sống để chuộc lại lỗi lầm chút nào."

Jessica càm ràm trả treo lại: "Đã 1.300 năm rồi, mọi tội lỗi của tôi đều trả xong hết. Bà còn chưa chịu giải thoát cho tôi thì tôi phải tận hưởng cuộc sống này chứ."

"Cô gái mà cô chọn làm quản lý lần này, hãy đối xử tốt với cô ấy."

"Liên quan gì đến bà."-khoanh hai tay trước ngực, Jessica cáu kỉnh nói.

"Không liên quan đến ta, là liên quan đến cô thôi. Nhìn cô ấy làm ta rất có thiện cảm."-đứng dậy khi tàu đến trạm khác, bà thì thầm khẽ nhưng Jessica vẫn có thể nghe được: "Chủ khách sạn xấu tính như vậy, thật tội nghiệp cô gái đó."

Trừng mắt nhìn theo bóng lưng bà lão đã đi khỏi, Jessica thật chẳng ưa nổi bà già này. Thần Soshiwinter, người đã ràng buộc cô với cái khách sạn này hơn một nghìn năm, để cô phải sống và chuộc những lỗi lầm mình đã từng gây ra lúc trước.
7

.

.

.

Dù biết là khả năng không cao nhưng Yuri vẫn muốn thử chống đối lại người phụ nữ đó. Cô ấy nói rằng không lo đến chuyện sống chết của con người vậy thì cô ta không thể làm hại cô. Để xem Jessica dùng cách gì để ép cô đến làm việc trong khách sạn của cô ấy.

"Có điều...cô ta đã tặng món quà gì cho mình chứ?"-Yuri vừa đi vào phòng tắm vừa thắc mắc, tai cô đưa lên dụi dụi đôi mắt bị sốn của cô.

Bên ngoài cánh cửa phòng tắm, Jesisca đang say sưa nhìn bộ móng tay mới sơn của mình chờ đợi, miệng tự kỷ nói:


"Có khi nào em ấy không mặc đồ mà chạy ra đây luôn không? Như thế thì sexy quá, mình sẽ không chịu nổi mất."
7

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Tiếng la thất thanh bên trong phòng tắm vọng ra, nó khiến Jessica rất hài lòng đứng sang một bên mong đợi người bên trong chạy ra ngoài. Yuri với áo choàng tắm mặc vội vào vừa cột loạn mở cửa chạy ra. Trong phòng tắm của cô sao lại xuất hiện một cô gái lạ, cô ấy còn không có mắt nữa...

"Đừng qua đây...mà cô đeo kính vào trước dã..."

Cô gái ý thức được vẻ ngoài đáng sợ của mình vội đeo kính râm che đi đôi mắt như hố sâu đen ngòm không tròng lại, hai tay mò mẫn tìm về phía phát ra giọng nói.

Yuri luống cuống lùi lại, vô tình vấp trúng chân ghế té ra sau.

"Lộ hàng rồi, kích thích thật!"-Jessica thích thú nhìn cảnh xuân thấp thoáng của người trước mặt, mới nãy nhìn Yuri mặc kịp áo choàng làm cô có hơi thất vọng, nhưng cái kiểu úp úp mở mở như vậy còn hấp dẫn hơn nhiều. Cũng may con ma đó không nhìn thấy được.

.

.

.

TBC.

Lần này cải biên, chủ tịch khách sạn không chỉ mê tiền mà còn thêm tính háo sắc nữa, Kwon Yuri số khổ rồi :)




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận