Chap 13
Taecyeon nhếch môi, tiếng cười thâm độc bật ra ngoài thành tiếng, lão đắc ý hướng mắt về phía Yoona đang ngồi bất tỉnh nhân sự trong xe, khi quay về khuôn mặt lạnh băng đến tuyệt tình của Yuri lên tiếng trả lời: "Tôi đã mất rất nhiều thời gian để tìm được con bé đem về cho cô, cho nên tôi nghĩ tôi có quyền gửi lại một thứ trên cơ thể đó coi như là quà tặng cô ấy."
Đáy mắt thoáng long lên tia căm phẫn, Yuri ẩn nhẫn dằn cơn thịnh nộ xuống, trầm giọng nói: "Ông muốn tôi làm gì?"
"Cô thông minh và thức thời hơn rất nhiều sau cái chết của vợ mình đấy."-lão mỉa mai, giọng nói cay độc đến nhẫn tâm cứa một nhát dao trí mạng vào trái tim thương tổn của người trước mặt mình: "Nhưng người nắm đằng cán bây giờ là tôi, nếu tôi tha cho con bé đó thì coi như tự tuyệt đường sống của mình rồi."
"..."-bàn tay bên dưới nắm chặt lại thành quyền đang run rẫy không ngừng, nếu như không thể giữ được tĩnh táo, bàn tay này nhất định sẽ bóp nát cái cổ của Taecyeon ngay tức khắc.
"Tôi chỉ có thể hứa rằng đảm bảo cho con bé được sống thôi, như thế cô mới có thể nghe theo sự điều khiển và phối hợp cùng với tôi được."
"Thật đáng thương."-lời nói thốt ra gần như thì thầm nhưng Taecyeon vẫn có thể nghe được.
"Cô nói cái gì?"
"Tôi nói ông thật đáng thương, liệu rằng ông có thể sống được bao nhiêu cái 10 năm nữa, ông đang muốn làm cái trò giơ bẩn này đến bao giờ?"
Đôi mắt già nua khẽ nheo lại rồi bất chợt mở to lên, lão không quan tâm đến những thủ đoạn mình đang làm, kết quả mới là thứ con người được thế giới thừa nhận: "Người có khả năng bất tử như cô thì hiểu được cái gì. Bởi vì không thể sống được mãi mãi, cho nên phải khiến cho cả nhân loại biết đến sự tồn tại của mình, khoa học sẽ ghi nhớ đến cái tên của ta."
Không nhiều lời đôi co nữa, Taecyeon bấm nút nhỏ trên cái máy điều khiển trong tay mình, một chiếc xe tải từ sau lưng chạy tới, bên trong thùng xe là một cái lồng sắt được khóa cẩn thận bằng dấu vân tay của Taecyeon, lão lớn tiếng ra lệnh: "Cô và cả con của mình, hai người hãy vào bên trong lòng sắt này đi!"
Yuri vẫn đứng yên bất động, đôi mắt cẩn trọng suy xét tình thế hiện tại: "Biến tôi thành vật thí nghiệm với ông còn chưa đủ hay sao? Yoona chỉ là một đứa trẻ bình thường thôi, nó không giống tôi."
"Ta biết, nhưng nó chính là kim bài miễn tử của ta, con bé bên cạnh cô không phải cô sẽ an tâm hơn sao? Để cô có thể ngoan ngoãn không chống cự nữa."
"Vậy trước mắt hãy để tôi thấy con bé không sao, bằng không thì ông đừng mơ được toại nguyện, tôi có cách khiến ông không thể làm gì dù rằng tôi ở ngay trước mặt của ông."-Yuri kiên nghị ra điều kiện, với một kẻ giảo hoạt như Taecyeon, cô không thể cứ buông xuôi để lão tùy ý sai khiến.
Taecyeon tỏ vẻ thương hại, lão lên tiếng: "Bây giờ cô qua chỗ Yoona đi, con bé có thể tỉnh dậy rồi đó."
Yuri cảnh giác đi về phía chiếc xe mở cửa ra, ánh mắt chờ đợi phản ứng từ người đang ngồi trên xe, mất một lúc lâu, đôi mắt im lìm ấy cũng đã chịu chuyển động và hé mở ra, tuy sắc mặt Yoona vẫn còn rất kém nhưng cô ấy có thể cử động và nói chuyện được.
"Yuri..."
"Là tôi đây, em thấy trong người thế nào rồi."
"Tôi vẫn ổn..."
Taecyeon bắt đầu thiếu kiên nhẫn lên tiếng: "Nếu đã được rồi thì hãy làm theo lời của tôi nhanh lên, chúng ta còn nhiều chuyện cần phải làm sau này lắm!"
Yoona nhíu mày, giọng nói quen thuộc này cô đã từng nghe thấy trước đây: "Là ông ta..."
Yuri thở nhẹ ra đặt tay vuốt lên mái tóc Yoona, khẽ khàng nói: "Hãy tin tưởng ta, ta không để con có chuyện gì đâu."
"..."-Yoona khó hiểu nhìn lên Yuri chờ đợi lời giải thích từ cô, nhưng còn chưa kịp nghe được gì, cơ thể đã bị nhấc bổng lên, Yuri đang bế cô đi ra ngoài.
"Tốt, mau vào lồng đi nào!"-Taecyeon phấn khích thúc giục, lão đã chờ đợi giây phút này từ rất lâu rồi, cuối cùng ngày này cũng đã đến.
.
.
.
Jessica im lặng ngồi nhìn Taeyeon với cái máy tính của cô ấy nửa ngày trời vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào, Jessica sốt ruột buột phải lên tiếng: "Yuri và Yoona không phải ở trạm xá?"
"Điều cô có thể làm duy nhất lúc này là ngoan ngoãn ngồi đây đi, nếu cô xảy ra chuyện gì Yuri nhất định sẽ không tha cho tôi đâu."-Taeyeon không thèm nhìn đến Jessica, hờ hững đáp, những ngón tay nhảy múa trên bàn phím laptop, Taeyeon khẽ nhíu mày, sau đó lôi trong balo của mình thêm 2 cái laptop nữa khởi động lên.
"Sẽ mất một ít thời gian đây."
"Hãy nói cho tôi biết tôi có thể giúp được gì, tôi không thể cứ ngồi đây mãi được."-Jessica đứng dậy đi đến ngồi ngay trước mặt Taeyeon, cô có quyền được biết chuyện gì đang diễn ra ở đây, hơn hết cô không thể khoanh tay ngồi nhìn trông khi biết rõ đang có thứ gì đó rắc rối cho Yuri.
"Ok, được rồi!"-Taeyeon bất lực nhìn vào đôi mắt quyết tâm của Jessica, cô thở dài nói nhanh: "Một gã tiến sĩ ngu ngốc đã biết được Yuri có khả năng bất tử, lão lợi dụng Yoona để gài bẫy cô ấy."
"Tại sao lại là Yoona?"-Jessica cũng đã mường tượng được sự việc trong đầu nên không mấy bất ngờ, nhưng Yoona chính là điểm cô vẫn chưa thông suốt.
"Vì cô ấy là con gái ruột của appa tôi. Như thế đã đủ rõ ràng chưa?"-Taeyeon cong khóe môi mỉm cười lên tiếng, song đôi mắt vô cảm không hề có chút ý cười nào, dán chặt vào màn hình laptop tiếp tục.
.
.
.
Taecyeon thích thú nhìn Yuri đang bị trói chặt nằm trên giường thí nghiệm bằng những khoanh sắt cứng cáp, bàn tay to lớn với nhiều nếp nhăn của thời gian chầm chậm chạm vào cánh tay Yuri, khoảnh khắc này lão đã mơ rất nhiều lần rồi, cuối cùng cũng đã trở thành hiện thực.
"Ông muốn làm gì tôi."-Yuri điềm tĩnh hỏi, ánh mắt lướt sang Yoona đang bị nhốt trong lồng sắt gần đó, nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của cô ấy nhìn lên mình, Yuri có chút xót xa.
Taecyeon hào hứng lên tiếng đáp: "Hỏi hay lắm, ta cũng không biết nên bắt đầu từ đâu nữa. Ta đã lấy mẫu máu của cô đi xét nghiệm rồi, thất vọng làm sao khi nó hoàn toàn giống như con người bình thường, điều ta thắc mắc chính là lý do gì khiến cho những tế bào ấy có khả năng hồi phục nhanh như vậy?"
"Hồi phục?"-Yoona mấp máy môi mình ngạc nhiên.
"Nhóc con, cô không nghi ngờ gì khi một người bị đụng xe nghiêm trọng như thế vẫn có thể sống sót được sao? Nếu là con người bình thường đã chết từ lâu rồi."
"..."
Yuri nuốt khan, cô không nghĩ đây là trường hợp tốt nhất để cô và con gái của mình biết về nhau, nhưng dường như mọi chuyện sắp sửa bị phơi bày rồi.
"Sự thật là cô ta không giống như chúng ta, cô hãy nhìn đi nhé!"-Taecyeon lấy trong túi áo của mình ra một con dao y tế sắc nhọn rạch một đường nhỏ lên má Yuri, rất nhanh vết thương ấy đã tự lành không để lại bất kỳ dấu tích nào trên khuôn mặt sắc sảo.
Yoona thở gấp, đôi mắt vẫn còn mở to lên chưa thể tiếp thu nổi những việc xảy ra trước mắt của mình: "Chuyện gì thế này?"
"Còn một điều nữa cô sẽ không thể nào ngờ được, người đang nằm đây chính là appa ruột thịt của mình. Hahaha, bất ngờ quá phải không nào?"-lão bật cười man rợ, đôi mắt ánh lên tia thèm khát nhìn vết máu còn dính trên mũi dao bén nhọn, đến khi nhìn lên khuôn mặt thản thốt và bàng hoàng của cô gái trẻ, một niềm kích thích lớn lao thôi thúc lão nói ra toàn bộ sự thật cho Yoona biết.
"Năm xưa, chính vì lòng nhân từ của appa mày, ta vô tình đã nhìn thấy bàn tay cô ấy có khả năng tự hồi phục rất nhanh sau khi vừa cứu một đứa trẻ nhỏ thoát khỏi đám cháy lớn. Ta đã bắt đầu theo dõi và muốn cô ta trở thành cuộc thí nghiệm hoành tráng nhất trong lịch sử của nhân loại. Không ngờ rằng bởi vì một phút sơ xuất, người ngồi trong xe lại là mẹ của mày và mày thì vẫn còn trong bụng cô ả."
"Đủ rồi!"-Yuri nghiến răng tức giận quát, nhưng dường như nó chỉ khiến cho lão thêm phần hưng phấn vào câu chuyện của mình, Taecyeon đi nhanh đến bên lồng sắc nơi Yoona đang đứng, vẻ mặt khát máu ghê tởm khi nhớ lại quá khứ năm xưa: "Chính ta đã đưa mẹ của mày với cơ thể đầy máu đến bệnh viện, nhưng bác sĩ chỉ cứu sống được một mình mày thôi. Nhờ vào sự quen biết của mình, ta đã gạt được Yuri rằng mày đã chết cùng với cô ta, nhưng lại vì một chút thiếu sót bất cẩn, Yuri lại biết được ta là người hại chết gia đình cô ấy, còn cố tình dàn dựng vụ đụng xe khiến ta suýt mất mạng. Nếu như ta không phước lớn mạng lớn thì giờ đã không thể đứng đây được rồi."
Yoona lắc mạnh đầu, kích động la to: "Dối trá, không thể như thế được. Cô ấy chỉ hơn tôi vài tuổi thôi, làm sao có thể..."
"Sự thật vốn dĩ là như vậy đó!"-Taecyeon la to hơn át cả tiếng của Yoona: "Ta đã rất khó khăn để tìm ra được mày, giờ thì ta có thể tiếp tục cuộc thí nghiệm này rồi."
Yoona sững sốt vươn tay ra bấu lấy bàn tay Taecyeon: "Ông định làm gì cô ấy?"
Lão gạt mạnh tay Yoona ra, tiến nhanh đến chỗ Yuri đang nằm yên trên giường, khuôn mặt thống khổ chịu đựng nỗi đau của việc mất đi những người thương yêu đang đeo đẳng lấy mình, Taecyeon khinh thường lên tiếng: "Thành tựu nào cũng cần có sự hy sinh cả, cô hãy hãnh diện vì trở thành vật có thể giúp cho thế giới có thêm cái nhìn mới mẻ đi."
Hướng mắt nhìn lên camera trên trần nhà, Taecyeon nhếch môi cầm chắc con dao trên tay hướng tới ngực Yuri: "Ta vẫn rất tò mò, liệu người bất tử khi bị lấy đi trái tim có thể tự tạo cho mình một trái tim mới hay không?"
Yuri không chút hoảng sợ trước lời hù dọa của con quỷ trước mặt, điều cô lo sợ chính là để cho Yoona phải nhìn thấy cảnh tượng này, cô đã không làm tròn bổn phận của mình, giờ lại bắt con gái cô phải tận mắt nhìn thấy cô bị biến thành vật thí nghiệm đáng nguyền rủa.
"Tôi cũng chưa thử nên cũng giống như ông, không biết đáp án là như thế nào."
"Vậy ư?"
Yuri khẽ cười, đôi mắt ưu buồn nhìn về phía Yoona lần nữa: "Nhưng tôi có một thắc mắc chưa thể giải đáp được. Ông đã làm gì với con bé?"
Đến lúc này lão cũng không hề che giấu, Yuri giờ đây giống như "cá nằm trên thớt" chỉ chờ đợi lão thi hành sứ mệnh mà thôi: "Ta chỉ là cấy một con chip vào cơ thể Yoona, nó ngoài khả năng định vị tọa độ ra còn có thể truyền ra một loại sóng từ làm tê liệt não bộ và dây thần kinh người ấy, nói cách khác, ta có thể tùy ý điều khiển hành động của họ, nhưng bây giờ chỉ mới dừng lại ở mức độ khống chế mà thôi."
"Sao không nói là ông không có khả năng đi."-Yuri nhếch môi châm biếm, con ngươi đen láy phản chiếu rõ ràng mũi dao sắc bén đang giơ cao lên chuẩn bị đâm xuống ngực của mình.
"Cô không thể cười được nữa với những chuyện sắp xảy ra đâu, chúc cô may mắn nhé!"
Yoona nắm chặt song sắt trong tay, đôi mắt kinh hoàng nhìn dòng máu bắn ra từ ngực Yuri, ngay cả mở miệng lên tiếng cũng không thể.
"Đừng..."
Taecyeon thích thú nhìn dòng máu chảy ồ ạt như suối từ ngực trái của Yuri phun ra, qua phân tích sơ bộ, nhìn vào đồng tử dãn nở của người bên dưới cùng cơ thể co giật, vị trí con dao đâm vào ngay giữa tim của Yuri, tỉ lệ sống sót đối với người bình thường là 0%, nhưng cô ấy chỉ mới thoi thóp thôi.
"Đúng ra rất kinh ngạc!"-bàn tay nắm chặt mũi dao định rạch một đường dài tạo thành khe rãnh để lấy quả tim ra bên ngoài, nhưng trước khi Taecyeon kịp làm điều đó thì một phát súng từ đâu bay đến ghim xuyên qua bàn tay làm vỡ cả bình sứ trước mặt khiến lão đau đớn ngã xuống sàn.
Yoona quay đầu nhìn lại hai cô gái vừa bước vào trong phòng, một trong hai người vẫn đang cầm chặt khẩu súng trên tay, cô gái còn lại nhìn thấy tình trạng Yuri vội vã chạy tới, mở luôn balo trên lưng lấy ra một cái khăn lớn cầm máu.
"Appa, xin lỗi vì tụi con đã tới trễ..."
"Seohyun... Sooyoung..."-Yuri thều thào yếu ớt trước khi ngất lịm đi trong vòng tay cô gái tên Seohyun.
.
.
.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...