"Tài sản Bách Thái?"
Trong mắt Thẩm Thu Thủy lộ ra vẻ nghi hoặc, cô chưa từng nghe nói đến công ty này.
Phương Hải giải thích: "Sếp Thẩm, cô biết đấy, tôi vẫn luôn chú ý hơn đến một số thị trường nước ngoài, đánh giá từ số liệu do Tài sản Bách Thái tiết lộ, hiệu quả hoạt động ở thị trường nước ngoài rất của họ rất tốt, mà hiện tại, tư bản đang càn quét, Tài sản Bách Thái sẽ sớm tiến vào khu vực Tây Bắc, hơn nữa tôi còn nhận được tin Tài sản Bách Thái quan tâm đến ngành năng lượng của 'Thiên Ngân, và có kế hoạch tham gia phát triển, nếu sếp Thẩm có thể đạt được sự hợp tác với Tài sản Bách Thái, thì chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều so với hợp tác với Bảo Đức chúng tôi. ”
Thẩm Thu Thủy gật đầu: “Tôi hiểu rồi, trong khoảng thời gian này tôi sẽ chú ý tới phương diện này hơn.”
Tám giờ tối, sắc trời đã tối dân.
'Tề Thiên vội vàng đi đến bệnh viện Nhân dân số 2, Kiều Lăng và Viện trưởng Hoàng đều đang đợi Tề Thiên, đồng thời Viện trưởng Hoàng cũng được sự đồng ý của Tê Thiên, dẫn một nhóm bác sĩ trưởng của bệnh viện đến quan sát quá trình điều trị lần này.
'Tề Thiên đương nhiên đồng ý, sau khi anh chữa trị xong, thì Liễu Y vẫn cần ở lại bệnh viện dưỡng thương, các bác sĩ trưởng quan sát nhiều hơn thì cũng có lợi cho việc điều trị sau này.
Trong phòng bệnh VIP, khi hai cha con Liễu Y biết hôm nay sẽ tiến hành điều trị cho Liễu Y, thì họ đã rất kích động.
Liễu Y ngồi ở trên giường trong phòng bệnh, Liễu Kiến Quân đứng ở một bên, kích động nhìn xem.
Tê Thiên nhờ người nghiền nát dược liệu mà Kiều Lăng thu thập được, đồng thời dặn đám người Viện trưởng Hoàng chuẩn bị kim châm đầy đủ, anh ngồi xổm ở trước mặt Liễu Y.
Tê Thiên phát hiện thân thể Liễu Y khẽ run lên. “Đừng căng thẳng.” Tề Thiên an ủi cô ấy. “Ừm” Liễu Y mím môi.
Liễu Y mặc một chiếc quần đùi rộng thùng thình, Tê 'Thiên ngồi xổm ở chỗ này, chỉ hơi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy một ít cảnh đẹp từ trong ống quần.
Nhưng vẻ mặt của Tê Thiên vẫn không thay đổi, nếu anh đã ngồi xổm ở đây để chữa trị, là đang lấy thân phận của một bác sĩ, sẽ không có bất kỳ suy nghĩ phân tâm nào.
Tê Thiên đặt tay lên bắp chân của Liễu Y, chậm rãi vuốt ve.
Tuy rằng bắp chân của Liễu Y không có cảm giác, nhưng khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy cũng không khỏi đỏ bừng khi nhìn thấy tay Tê Thiên liên tục chạm vuốt ve qua lại trên bắp chân mình. “Đúng rồi, việc đọc sách của cô thế nào rồi?” Tê Thiên hỏi như đang nói chuyện phiếm. Liễu Y gật đầu đáp: “Tôi đã nhớ hết rồi, và...” Liễu Y nghiêm túc trả lời.
'Tề Thiên có thể rõ ràng cảm giác được Liễu Y đang dần thả lỏng, đây chính là hiệu quả mà anh mong muốn.
Đám người Viện trưởng Hoàng ở một bên quan sát.
Chỉ thấy Tẽ Thiên nhanh chóng lấy một cây kim châm từ bên cạnh và ghim vào chân Liễu Y, kỹ thuật ghim kim kia khiến một giám đốc trung y cũng phải xấu hổ.
Sau khi ghim được vài kim, máu đen chảy ra từ lỗ kim.
Tê Thiên dùng thảo dược đã được nghiền sẵn trước. đó bôi lên từng chút một, và tiếp tục ghim kim.
Liễu Y đang trò chuyện với Tê Thiên, đột nhiên cau mày: “Đau...
"Cố chịu đựng một chút." Tê Thiên không ngừng động tác trên tay: "Cơn đau sẽ càng lúc càng tăng lên, đây là hiện tượng bình thường, tôi cần là quan sát phản ứng thần kinh của cô, cho nên không thể dùng thuốc tê, cô nhất định phải chịu đựng bước này." 'Tê Thiên vừa nói vừa ghim thêm vài mũi kim nữa.
Chỉ thấy trên trán Liễu Y bắt đầu xuất hiện những giọt mồ hôi, sắc mặt trở nên tái nhợt, thân thể không tự chủ được run lên, hiển nhiên là đang vô cùng đau đớn.
Nhưng loại đau đớn này, đối với tình hình hiện tại thì là điều đáng mừng!
Bởi vì cơn đau này đến từ cái chân đã mất hết tri giác trong ba năm qua của Liễu Y!
Khuôn mặt Liễu Y vặn vẹo, nhưng có thể nhìn thấy trong mắt cô ấy có ý cười, bởi vì lúc này cô ấy không chỉ cảm nhận được sự đau nhức từ chân mình, mà còn cảm nhận được chút ngứa ngáy khi tay Tê Thiên vuốt ve trên đó.
Quá trình này kéo dài hơn một phút, có thể thấy máu chảy ra từ chân Liễu Y đã chuyển sang màu đỏ tươi.
"Thành công rồi."
'Tề Thiên thở phào nhẹ nhõm, rút toàn bộ kim châm ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...