Mọi người trong phòng họp đều nhìn Thẩm Thu Thủy.
Trong mắt Thẩm Thu Thủy chứa đầy sự tức giận nhìn chằm chằm người giám đốc điều hành cấp cao của Thẩm thị, sau vài giây lại chuyển sang nghỉ hoặc: “Tôi có. một việc không hiểu, ông đang dùng thân phận gì, để đánh giá người đàn ông của Thẩm Thu Thủy tôi?"
Người giám đốc điều hành cấp cao của Thẩm thị hít một hơi thật sâu và nói: "Tôi đang xem xét việc này từ góc độ của công ty."
"Xem xét từ góc độ của công ty?" Thẩm Thu Thủy cười lạnh: "Nếu tôi nhớ không lầm, ông là người của bộ phận thiết kế phải không?”
Giám đốc điều hành cấp cao này gật đầu. 'Thẩm Thu Thủy nhẹ nhàng vỗ tay: “Không tệ, người trong bộ phận thiết kế đều đã đứng ở góc độ cao như vậy rồi, từ góc độ của ông suy xét cho công ty, vậy có cần tôi nhường chức chủ tịch cho ông không, sau đó để ông suy xét nốt tất cải"
Thẩm Thu Thủy trực tiếp chụp mũ cho ông ta, khiến người điều hành cấp cao này không nói nên lời.
Thẩm Thu Thủy gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn: “Hôm nay đúng lúc mọi người đều có mặt ở đây, tôi, Thẩm Thu Thủy, nói thẳng tại đây, Thẩm Thu Thủy tôi đã làm việc ở Tập đoàn Thẩm thị được bốn năm, đã ngồi vào vị trí chủ tịch này hai năm! Trong hai năm qua, lợi ích của công ty không ngừng tăng lên một cách ổn định, Thẩm Thu Thủy tôi làm gì không cần các người tới phán xét, nếu tôi phạm sai lầm, các người chỉ ra, Thẩm Thu Thủy tôi sẽ thừa nhận sai lầm của mình, nhưng nếu có người cố ý gây rắc rối, Thẩm Thu Thủy tôi ngồi ở vị trí này của Thẩm thị, cũng không phải là cục đất! Để tôi tuyên bố chủ đề đầu tiên của cuộc họp hôm nay, người phụ trách bộ phận thiết kế sẽ được thay thế!”
Trong phòng họp, trái tim của tất cả các thành viên điều hành cấp cao đều nhảy lên!
Trực tiếp ra lệnh thay đổi nhân sự để “diệt trừ” những người bất đồng chính kiến?
Chủ tịch có quyền như vậy, nhưng trừ trường hợp thật cần thiết, chủ tịch sẽ không làm như vậy, hậu quả của việc làm như vậy chỉ khiến công ty bị chia rẽ, tạo cơ hội cho những kẻ có rắp tâm lợi dụng cơ hội!
Nhưng Thẩm Thu Thủy đột nhiên sử dụng thủ đoạn như vậy là có ý gì? Có nghĩa là cô không muốn ai nhắc đến thân phận chồng chưa cưới của mình nữa!
Vẻ mặt của giám đốc điều hành cấp cao của bộ phận thiết kế vừa lên tiếng đột nhiên trở nên vô cùng khó. coi, ông ta vốn tưởng rằng hôm nay mình sẽ gây rắc rối cho Thẩm Thu Thủy và bày tỏ lòng trung thành với Thẩm Sơn, nhưng không ngờ rằng mình sẽ nhận lại hậu quả như vậy!
Vẻ mặt Thẩm Sơn u ám nói: “Sếp Thẩm, việc cô làm có chút buồn cười, chúng tôi chỉ đưa ra cho cô một ý kiến mang tính xây dựng mà thôi, cô cũng biết, nếu một tập đoàn lớn như Thẩm thị chúng ta thật sự bị hủy hoại danh tiếng bởi một tên tội phạm lao động cải tạo, vậy chúng ta phải chịu thiệt hại bao nhiêu?"
Thẩm Thu Thủy lắc đầu: “Tôi không biết tổn thất sẽ lớn đến mức nào, nhưng điều tôi có thể khẳng định là, chắc chắn sẽ không lớn bằng tổn thất khi ký vào bản hợp đồng bẫy của tập đoàn Thanh Đằng do Thẩm Bằng Bân mang tới!"
Ngọn lửa ngay lập tức lan đến Thẩm Bằng Bân. Thẩm Sơn vội vàng nói: “Sếp Thẩm, cô biết đấy, Bằng Bân làm việc này là vì lợi ích của công ty, hơn nữa nó cũng bị tập đoàn Thanh Đằng lừa gạt.”
"Vậy thì hãy để anh ta học hỏi từ Tề Thiên đi, kết thúc cuộc họp!"
Thẩm Thu Thủy vung tay lên, kết thúc cuộc họp một cách bá đạo, khiến cho mộng tưởng của Thẩm Sơn hoàn toàn trở thành hư không.
Tuy nhiên, hành vi bá đạo như vậy, đương nhiên sẽ dẫn đến rất nhiều hậu quả.
Thẩm Thu Thủy vừa đến văn phòng, điện thoại văn phòng liền vang lên.
"Thẩm Thu Thủy, trong phòng họp cô oai phong như vậy, thật sự cho rằng Thẩm thị là của cô sao? Tối hôm nay là cuộc họp định kỳ của gia tộc!"
Thẩm Thu Thủy trực tiếp cúp điện thoại, lẩm bẩm nói: "Đồ vô dụng, lớn như vậy rồi, cũng chỉ biết mách lẻo!"
'Thẩm Thu Thủy đang ngồi ở bàn làm việc, trước mặt có rất nhiều tài liệu cần xử lý, nhưng hôm nay Thẩm Thu Thủy lại không có hứng thú làm việc.
Ngồi ngây người trước bàn hơn mười phút, Thẩm Thu Thủy lấy điện thoại di động ra, ma xui quỷ khiến gửi cho Tề Thiên một tin nhắn: “Tối nay cùng nhau ăn tối?”
Sau khi tin nhắn được gửi đi, Thẩm Thu Thủy giả vờ thản nhiên ném điện thoại sang một bên và bắt đầu xử lý công việc, nhưng ánh mắt lại cứ lơ đãng nhìn về hướng điện thoại.
Sau vài phút, điện thoại di động của Thẩm Thu Thủy đột nhiên sáng lên.
Lúc màn hình sáng lên, Thẩm Thu Thủy đang xem tài liệu liền nhấc điện thoại lên xem, đây là tin nhắn trả lời của Tê Thiên.
“Tối nay không có thời gian, có hẹn một người bạn ăn tối."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...