Chương 807
“Lấy cái gì mà lấy?” Hà Diễm Mai lạnh lùng nói: “Nhiều người như vậy, chút cơm chúng ta nấu làm sao mà đủ được?”
Nhà họ Đường quá đông người.
Cả nhà Đường Hải, gia đình Đường Kiệt, từ trên xuống dưới tổng cộng cũng phải hơn hai mươi người.
Đường Thiên Long ngồi xuống, những người khác thì đứng.
Giang Thần không khỏi hỏi: “Không phải đã đưa ông một triệu nhân dân tệ rồi sao, sao không đi tìm nhà ở đi?”
Vẻ mặt Đường Thiên Long rất u sầu, bất lực nói: “Nhà họ Ngụy, nhà họ Hứa đã đánh tiếng rồi, chúng ta đã tìm rất nhiều môi giới bất động sản, nhưng vừa nghe nói là người nhà họ Đường, bọn họ đều không dám cho chúng ta thuê nhà, đi đến các khách sạn lớn, khách sạn biết chúng ta là người nhà họ Đường thì đều không nhận chúng ta.
”
“Đường Sở Sở, tất cả đều là tại cô.
” Đường Mộng Oánh chỉ vào mũi Đường Sở Sở mắng: “Nếu như cô không đắc tội với nhà họ Ngụy, thì nhà họ Đường sao có thể trở thành như bây giờ, cô là cái đồ sao chổi.
”
Đường Mộng Oánh đã khó chịu với Đường Sở Sở từ lâu rồi.
Bởi vì Đường Sở Sở mà nhà họ Đường gặp khó khăn, bạn trai cũng đã chia tay với cô ta, cô ta cũng đã dọn ra khỏi biệt thự của nhà họ Đường, sống lang thang đầu đường xó chợ, thậm chí tắm nước nóng cũng đã trở thành một chuyện hết sức xa xỉ rồi.
Đường Lỗi cũng chỉ vào mặt Đường Sở Sở, lớn tiếng mắng: “Đồ khốn kiếp, dựa và việc mình có chút nhan sắc mà tưởng là lợi hại lắm.
Cậu chủ Ngụy coi trọng mày, mày lại khiến cho nhà họ Ngụy phải mất mặt.
Nếu không phải tại mày thì làm sao nhà họ Đường có thể trở thành như thế này.
”
Những người nhà họ Đường khác đều lần lượt sỉ vả.
Tất cả những lời khó nghe đều đã được nói ra.
Đường Sở Sở cúi đầu, không dám phản bác lại một câu nào.
Bởi vì cô biết rằng chính bởi vì cô mà nhà họ Đường mới thành ra như thế này.
“Đã làm loạn đủ chưa?” Giang Thần lớn tiếng quát.
Đường Lỗi lập tức nhảy dựng lên, chỉ vào Giang Thần, tức giận nói: “Cái đồ vô dụng, mày gào cái gì chứ, mày chỉ là một tên con rể ở nhờ nhà vợ của nhà họ Đường, mày có tư cách gì mà nói chuyện tao như vậy?”
Giang Thần đứng dậy vung tay, là một cái tát.
Chát.
Tiếng bạt tai rất rõ ràng và vang vọng.
“Mày…”
Đường Lỗi ôm khuôn mặt bị đánh của mình, đưa tay chỉ vào Giang Thần, tức giận vô cùng, vặn vẹo nắm đấm chuẩn bị đánh: “Ông đây sẽ giết mày.
”
“Đủ rồi.
”
Đường Thiên Long quở trách: “Còn chê chưa đủ lộn xộn nữa hay sao?”
Sau đó Đường Lỗi mới chịu dừng lại, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Thần.
Giang Thần lạnh lùng “hứ” một tiếng, nhìn về phía những người nhà họ Đường trong phòng nói: “Nhà họ Ngụy, nhà họ Hứa quả thật là rất bá đạo, vậy mà lại phong sát nhà họ Đường toàn thành phố, nhưng nhà họ Đường tốt xấu gì cũng là một gia tộc lớn, có người thân thích của mình đúng không, chẳng lẽ không biết đến nhà người thân ở tạm, đêm hôm khuya khoắt như thế này chạy đến nhà tôi làm gì?”
Giang Thần cũng khó chịu nhìn nhà họ Đường.
Tuy rằng chuyện này là do Sở Sở dẫn tới.
Nhưng Sở Sở cũng thân bất do kỷ, hơn nữa anh đã rất nhân từ rồi, anh đã đưa cho Đường Thiên Long một triệu nhân dân tệ, bảo ông ta thu xếp cơm ăn, áo mặc, chổ ở cho lớn nhỏ trong gia đình.
Bây giờ lại chạy đến đây để mắng chửi Đường Sở Sở.
Nếu không phải đều là người nhà họ Đường, là người thân của Đường Sở Sở, anh đã đánh người rồi.
Đường Thiên Long thở dài: “Cháu không biết, sau khi nhà họ Đường xảy ra chuyện, những thân thích này đã cắt đứt qua lại với nhà họ Đường rồi.
”
Vợ của Đường Hải là Lý Yến mắng: “Tất cả chuyện này đều là do sao chổi Đường Sở Sở hại nhà họ Đường phải phá sản, bây giờ ngay cả nhà mẹ đẻ của mình tôi còn không thể về được, gọi điện thoại đến cũng không có ai nhấc máy.
”
Bà ta nhìn chằm chằm Đường Sở Sở, nếu không phải ở đây có đông người, bà ta đã bắt đầu tát Đường Sở Sở rồi.
“Haiz.
”
Đường Thiên Long thở dài.
“Thói đời là thế, khi có tiền, thì sẽ được nịnh hót, khi gặp khó khăn, thì sẽ bị giậu đổ bìm leo.
”
Đường Thiên Long thở dài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...