Chương 755
Cũng không phải anh sợ.
Chỉ là lúc này nhà họ Đường đang trong tình cảnh khốn cùng, không thể vùng vẫy.
Anh bước lên, nhìn con dao trong tay Kim Tĩnh Ân, thản nhiên nói: “Hai đao đúng không, từ trên xuống dưới tùy cô, tôi hi vọng sau hai nhát dao, cô sẽ không làm khó Sở Sở nữa”
“Giang Thần, đây là tự mày nói, có chết thì trách mày ngu chứ đừng trách Kim Tĩnh Ân tao ra tay độc ác.
” Kim Tĩnh Ân nắm chặt dao, vung tay đâm vào ngực Giang Cung.
Nhưng mà cô ta cảm thấy mình giống như đâm trúng một tảng đá, gặp phải lực cản gì đó rất lớn, chẳng những không thể đâm vào da thịt của Giang Thần, mà cô ta còn bị đẩy bật lại.
“Chuyện quái gì đây?”
Kim Tĩnh Ân trợn mắt há mồm.
Hai lớp A và B đang hóng hớt chuyên cũng té ngửa.
Đây còn là người sao trời?
Thế quái nào dao găm cũng đâm không thủng?
Giang Thần nhìn chiếc áo bị đâm thủng của mình rồi cười nhẹ: “Còn một đao nữa, nhào vô đi.
”
Anh tinh thông y thuật, hiểu biết kết cấu thân thể con người.
Rèn luyện mười năm, trong lúc rèn luyện, anh còn phối thuốc cho mình để tế bào mình càng thêm dày, khiến cho da thịt càng thêm cứng rắn.
Chỉ với chút sức lực của Kim Tĩnh Ân thì sao có thể làm anh bị thương?
Nếu đổi lại là một người đàn ông trung niên vạm vỡ, cầm trong tay một con dao sắc bén và ra tay hết sức thì may ra mới có thể đâm vào cơ thể anh.
Mọi người ngơ ngác ngỡ ngàng bật ngửa với sự việc trước mắt
Kim Tĩnh Ân không tin vào ma quỷ, cô ta lại vung dao lên đâm về phía Giang Thần.
Kết quả vẫn như vậy, cô ta là phụ nữ nên sức lực rất yếu, hơn nữa dao găm cũng không quá sắc bén, hoàn toàn không có khả năng đâm thủng da thịt của Giang Thần.
“Sao lại như vậy?”
Kim Tĩnh Ân không tin, cô ta gào rú: “Mày… mày giở trò đểu, trong quần áo của mày giấu thứ gì?”
Cô ta không tin.
Đây là dao găm.
Cô ta vọt qua, muốn cởi quần áo của Giang Thần.
“Này này này, cô làm gì vậy, giữa thanh thiên bạch nhật biết bao nhiêu người mà cô đòi lột đồ tôi à?”
Giang Thần lui về phía sau, giữ một khoảng cách nhất định với cô ta, anh nói: “Trước đó đã nói rồi, tôi chịu hai nhát dao của cô thì cô sẽ không truy cứu nữa, hai nhát dao đã đủ, mọi chuyện đến đây coi như kết thúc”
Cả đám người nhìn Giang Thần bằng ánh mắt nghi hoặc.
Chuyện này thật quá sức tưởng tượng.
“Không, mày giở mánh đểu” Kim Tĩnh Ân không có ý định buông tha cho Giang Thần và Đường Sở Sở.
Giang Thần không còn cách nào, anh cởi quần áo của mình ra.
Ở trên ngực của anh xuất hiện hai chấm đỏ.
Đó là vết đâm của Kim Tĩnh Ân.
Tuy rằng không làm anh bị thương, nhưng vẫn để lại vài dấu vết trên người anh.
“Cô nhìn đi, giở trò đểu là đểu chỗ nào? Đây không phải chỗ cô đâm sao? Đỏ lên hết rồi đây này, còn có lổ nhỏ nữa nè, tại con dao găm của cô cùi mía, trách ai bây giờ.
”
Nhiều người vây quanh xem thử.
Quả thật là như thế.
Có vết đỏ, dường như còn có chút máu tràn ra, giống như là bị kim đâm, xuất hiện một giọt máu.
Hứa Tinh không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn đứng dậy, giảng hòa: “Tĩnh Ân, cô đã đâm hai nhát dao rồi, chuyện này kết thúc ở đây đi, mọi người đều là bạn cùng lớp, hà tất phải khiến mọi chuyện trở nên bế tắc như vậy”
“Tôi…”
Kim Tĩnh Ân không muốn bỏ qua, nhưng quả thực cô ta đã đồng ý giao kèo, nếu tiếp tục làm lớn chuyện thì cô ta cũng đuối lý.
“Chồng à, chúng ta đi”
Kim Tĩnh Ân kéo Hứa Khung đi.
Lúc này, mấy tên vệ sĩ của Hứa Khung cũng đã gượng dậy.
Anh ta liếc nhìn Giang Thần một cách hung tợn, lạnh lùng hừ một tiếng rồi xoay người bỏ đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...