Chương 735
“Chút chuyện vặt thôi ấy mà.” Giang Thần chỉ vào Mã Hóa Long nằm trên mặt đất và nói: “Tên này là đầu têu của nhiều tổ chức phi pháp, nhớ điều tra cẩn thận, nhổ cỏ tận gốc hang ổ.
Về phần Ngụy Quang, ông cứ bịa đại cái cớ đại loại như cấu kết băng đảng gì gì đó, nên bị quân đội bắt và tử hình là được”
Nói xong, anh nhìn Ngụy Tri với chút hơi thở yếu ớt.
“Thằng nhóc này thì đưa đi bệnh viện, có thể sống hay không thì phải xem tạo hóa của cậu ta.”
Giang Thần không có giết Ngụy Tri.
Nhà họ Ngụy là gia tộc thuộc Thương Minh Năm Tỉnh, giữ lại Ngụy Tri cũng coi như cho Thương Minh Năm Tỉnh một lời cảnh cáo, nếu không mai này sẽ dẫn đến hàng tá phiền phức.
Tiêu Dao Vương khá bất lực.
Ông ta còn tưởng Giang Thần sẽ biết kiềm chế bản thân, không ngờ anh lại ra tay tàn nhẫn khiến nhiều người chết dưới tay như vậy, lại còn giao cả mớ hỗn độn cho ông ta xử lý.
Ông ta là người biết điều nên không hỏi gì thêm.
Tuy Giang Thần tàn nhẫn nhưng không bao giờ ra tay với người thường, những kẻ anh giết đều là những tên khốn đáng chết, những kẻ này tuy đã trốn khỏi chế tài của pháp luật, nhưng lại không trốn khỏi bàn tay ác ma của Giang Thần.
Hơn nữa, Giang Thần còn từng là chủ soái Nam Hoang, lúc được phong soái, hoàng đế Trung Quốc đã ban cho anh một thanh hình kiếm, anh có đặc quyền tiền trảm hậu tấu.
Giang Thần vẫy tay gọi một anh tướng sĩ, rồi chỉ vào Đường Tùng đang nằm trên đất và dặn: “Đưa cậu ta tới bệnh viện, anh Tiêu Dao này, cho tôi mượn máy bay trực thăng dùng một tý”
Tiêu Dao Vương gật đầu và dặn dò: “Nhanh, đưa người đến bệnh viện.”
“Tuân lệnh!”
Vài anh chiến sĩ lập tức đi tới, khiêng Đường Tùng lên máy bay.
Tiêu Dao Vương lấy ra một điếu thuốc và đưa tới.
Hai người ngồi ở trên bậc thang của sơn trang Hoa Quế.
“Cậu Giang, cậu xem xem, tôi lại giúp cậu phủi mông nữa rồi đây này.
Có phải cậu cũng nên nói rõ với tôi xem lần trước khi cậu đến kinh đô, rốt cuộc hoàng đế đã nói gì mà sao bỗng nhiên cậu lại từ chức như vậy?”
Trong suốt thời gian qua, Tiêu Dao Vương vẫn luôn băn khoăn về vấn đề này.
Nhưng ông ta lại nghĩ mãi không thông.
Giang Thần hút thuốc, nhìn bầu trời đen như mực, khẽ giọng thì thào: “Thế cục Trung Quốc quá loạn, triều chính bên trên chia bè kéo cánh, năm phe bảy phái, trong đó có không ít kẻ lòng lang dạ thú, chẳng qua là kiêng kị thế lực của ngũ đại soái chúng ta nên mới không dám làm liều, tôi cũng chỉ mới bắt đầu thôi”
Tiêu Dao Vương nghi hoặc, không rõ ý của Giang Thần.
Giang Thần đứng lên, vỗ vỗ vào vai ông ta: “Chẳng bao lâu nữa sẽ có người tới tìm ông, ông cần phải chiến đấu để bảo vệ phe phái ông đã chọn nên nhất định đừng chọn nhầm phe.”
Giang Thần nói xong thì xoay người rời đi.
Tiêu Dao Vương ngồi trên bậc thang hút thuốc, ngẩng đầu nhìn màn đêm đen tối.
Ông ta là một người thô kệch, không hiểu rõ những việc chính trị.
Nhưng Giang Thần đã nói rất rõ, nên đại khái ông ta cũng nắm được chút manh mối.
“Haizzz, lại sắp vật đổi sao dời rồi” Tiêu Dao Vương thở dài.
Cùng lúc đó, Đường Tùng cũng được đưa tới bệnh viện, nhờ Giang Thần ra tay cứu cậu ta nửa cái mạng, nên sau khi được đưa đến bệnh viện cũng cứu chữa kịp thời.
Giang Thần thì đi đến phòng khám phàm nhân.
Trong phòng bệnh.
Đường Sở Sở đã thay một bộ quần áo khác.
Quần áo này là của Văn Tâm.
Hai người ngồi trong phòng, mắt đối mắt với nhau.
Văn Tâm nghe danh Đường Sở Sở đã lâu, nhưng vẫn chưa có dịp gặp, nay được diện kiến quả không hổ danh là mỹ nữ đẹp nhất Giang Trung.
Mà Đường Sở Sở thì lại cau mày, cô gái này là ai? Sao lại ở chung với Giang Thần.
Trong phòng khám, tin tức vẫn đang được phát trên TV.
Lúc này, một tin tức mới truyền đến.
“Chúc quý vị có một buổi tối tốt lành, quý vị và các bạn khán giả thân mến, chúng tôi vừa nhận được tin nóng.
Tối hôm nay, tại sơn trang của một vùng ngoại ô thành phố, lực lượng tình báo quân đội đã phát hiện một nhóm tội phạm tụ tập làm ăn phi pháp.
Nhận được tin báo, lực lượng quân đội lập tức được điều động để tiến hành truy bắt, lúc bị vây quét, nhóm tội phạm này đã có hành động chống trả quyết liệt, và đáng chú ý là sự xuất hiện của người nhà họ Ngụy với vai trò đầu đảng, trong quá trình chống trả bất hợp tác, Ngụy Quang đã bị quân đội bắt và xử tử tại chỗ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...