Chương 398
Anh ta đã quan sát được một lúc rồi.
Giữa chừng, một người đàn ông không nhịn được hỏi: “Cậu Ngụy, anh đang nhìn cái gì vậy?”
Ngụy Tri cầm ly rượu vang nhìn Đường Sở Sở đang nói chuyện cười đùa với Giang Thần ở đại sảnh dưới lầu.
“Xuất sắc, thực đúng là xuất sắc mà, từ khi nào mà ở Giang Trung lại xuất hiện một mỹ cô gái xinh đẹp xuất sắc đến như vậy thế?”
Nghe vậy, có không ít người liền trố mắt nhìn theo.
Một người đàn ông lập tức giải thích: “Cậu Ngụy, anh mới trở về nước nên không biết sao, cô ấy chính là Đường Sở Sở, người gần đây được đồn đại khắp nơi, được giới truyền thông mệnh danh là người đẹp số một Giang Trung, còn người ở bên cạnh cô ấy thì chắc là Giang Thần đang ở rể nhà họ Đường rồi.”
“Ồ, đã kết hôn rồi à?”
“Đúng vậy, nhưng bên ngoài đồn rằng Giang Thần và Đường Sở Sở vẫn chưa ở chung một phòng.
Đây là lời mẹ của Đường Sở Sở đã truyền ra bên ngoài đấy.
Nghe nói là mẹ của Đường Sở Sở hoàn toàn không thích Giang Thần, đang muốn tìm kiếm một cậu con rể quý có gia đình quyền thế đấy.”
“Cậu Ngụy, Đường Sở Sở không tầm thường đâu.
Cô ấy có quan hệ tốt với rất nhiều ông lớn, Diệp Hùng của Thiên Quân, Lâm Y của Trường Sinh, ngay cả thần y Phương Vĩnh Cát đều có quan hệ rất tốt với cô ấy.
Hình như những người này đều đã từng được cứu Đường Sở Sở cứu vào mười năm trước.”
Ngụy Tri mới về nước, cũng không biết gần đây Giang Trung đã xảy ra những chuyện gì.
Những người xung quanh mỗi người một cây nói ra hết những chuyện gần đây đã xảy ra ở Giang Trung.
Điều này bao gồm cả người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đã làm dư luận phải xôn xao.
“Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đó là người mà Đường Sở Sở đã cứu mười năm trước.
Người này là con cháu nhà họ Giang.
Năm đó cụ ông nhà họ Giang, Giang Thiên, có quan hệ rất tốt với những nhân vật tai to mặt lớn.
Chắc là thế hệ sau của nhà họ Giang, cũng tức là trước khi người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đó chết đã dặn dò những người này chăm sóc cho Đường Sở Sở.”
Nghe vậy, Ngụy Tri uống một ly rượu, vẻ mặt hiện lên vẻ vui tươi.
“Đường Sở Sở, đúng là một người đẹp tuyệt trần, tôi muốn cô gái này.”
“Cậu Ngụy, tôi đi gọi đến, uống với anh một ly trước.”
Ngụy Tri liếc nhìn người đàn ông vừa lên tiếng một cái.
Người đàn ông ngậm miệng ngay lập tức.
“Anh nghĩ tôi chỉ nói chơi thôi à? Tôi nghiêm túc đấy, không phải đùa giỡn, tôi cưới cô ấy về làm vợ, chậc chậc, có một người vợ như vậy, mỗi ngày ngủ dậy nhìn thấy gương mặt đó, tâm trạng cũng sẽ tốt hơn rất nhiều.”
Ngụy Tri đã thực sự đã bị Đường Sở Sở mê hoặc mất rồi.
Ở nước ngoài anh ta đã nhìn thấy nhiều phụ nữ đẹp.
Hơn nữa với gai thế của mình, ngôi sao gì đó anh ta cũng đã từng chơi qua hết rồi.
Anh ta đã qua cái tuổi chơi bời rồi.
“Đường Sở Sở, em là của tôi.” Anh ta đưa tay về phía Đường Sở Sở ở bên ngoài, sau đó nắm chặt tay lại, thu nắm đấm vào trong lòng, trên mặt lộ ra vẻ dịu dàng.
Đường Sở Sở còn chưa biết, cô đã bị người ta nhớ đến rồi.
Cô uống một chút rượu, sắc mặt ửng hồng lên, nhìn rất quyến rũ, Giang Thần nhìn mà mê mẩn.
Đẹp, đẹp quá.
Anh ngồi đối diện với Đường Sở Sở, nhìn Đường Sở Sở sắc mặt hồng hào, cầm ly rượu, Đường Sở Sở không nói gì, nhưng hơi thở như hoa lan, anh không khỏi thất thần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...