Long Vương Trở Lại


Chương 386
Đang chuẩn bị tới nhà Đường Thiên Xương thì lại nhìn thấy ông ấy cúi mặt ủ rũ đi ra từ nhà họ Đường.

Đường Sở Sở lập tức kéo theo Giang Thần đi nhanh tới đó.

“Ông họ.


Đường Thiên Xương ngẩng lên nhìn thấy Sở Sở.

Gương mặt già nua của ông ngân ngấn nước mắt, sắc mặt rầu rĩ chán nản, ông ấy thốt ra hai tiếng: “Sở Sở.


Đường Sở Sở hỏi: “Ông, ông đi cầu xin ông nội sao?”
“Haizz…”
Đường Thiên Xương thở dài thườn thượt: “Ông trời hẳn muốn tuyệt đường sống của Vĩnh Thái rồi.



Ông lắc đầu, sau đó xoay người rời đi.

Đường Sở Sở gọi to: “Ông họ, cháu… cháu muốn tiếp quản Vĩnh Thái, ông xem có được không?”
“Hả?”
Đường Thiên Xương ngoảnh lại nhìn Đường Sở Sở: “Cháu, cháu muốn thu mua lại Vĩnh Thái?”
Đường Sở Sở gật đầu: “Vâng, ông ra giá đi, nếu giá cả hợp lý thì cháu sẽ nghĩ cách gom tiền thu mua lại Vĩnh Thái.


Quảng cáo sau 4 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!
Đường Thiên Xương nghe xong lập tức giận dữ quát: “Đường Sở Sở, cháu thông đồng với Đường Thiên Long phải không? Thấy Vĩnh Thái của tôi rơi vào khủng hoảng bèn nhân cơ hộ ép giá thu mua, tôi nói cho cháu biết, không đời nào, cho dù tôi có khuynh gia bại sản thì cũng không bao giờ để cơ nghiệp gây dựng nửa đời người của mình rơi vào tay cháu!”
Giang Thần nói: “Ông họ, ông đừng kích động, từ từ nghe bọn cháu nói đã.


Đường Sở Sở cũng bồi thêm: “Đúng vậy, bọn cháu muốn hoàn toàn tiếp quản Vĩnh Thái nhưng chắc chắn sẽ không ép giá, hẳn ông từng nghe nói qua quan hệ giữa của cháu, tập đoàn Thiên Quân và Dược Phẩm Trường Sinh, chỉ cần Vĩnh Thái do cháu tiếp quản thì nhất định nó sẽ ngày càng phát triển, như này đi, cháu trả ông một trăm triệu, ông chuyển lại toàn bộ cổ phần Vĩnh Thái cho cháu, nhưng ông yên tâm, cháu hứa ông vẫn sẽ là quản đốc của Vĩnh Thái.


Đường Thiên Xương nhìn Đường Sở Sở, vẻ mặt không thể tin nổi.


Vĩnh Thái rơi vào bế tắc như hiện giờ, còn gánh thêm khoản nợ khổng lồ.

Mà Vĩnh Lạc bây giờ đáng giá bao nhiêu tiền, cộng tất tần tật các loại thiết bị máy móc trong công xưởng lại cùng lắm chỉ đáng mười triệu.

Mấy thứ linh tinh còn lại cộng vào cũng chỉ được vài ngàn, cùng lắm là một vạn.

Giờ Đường Sở Sở lại đưa ra con số thu mua công xưởng tới một trăm triệu, hơn nữa cô còn hứa sẽ để ông ấy tiếp tục làm quản đốc.

Đường Sở Sở gật đầu, nói: “Vâng, chỉ cần ông đồng ý, không những cháu vẫn để ông là quản đốc mà còn cho ông mười phần trăm cổ phần, đợi tới khi Vĩnh Thái lớn mạnh, ông chỉ việc hưởng hoa hồng mà thôi.


“Được, được, ông họ đồng ý.


“Ông họ, giờ chúng ta đi giải quyết thủ tục chuyển nhượng nhé?” Đường Sở Sở nhìn Đường Thiên Xương.

“Được, được rồi, nhưng… Sở Sở, cháu có tiền sao?” Cuối cùng sau khi kích động Đường Thiên Xương cũng bình tĩnh trở lại, ông ấy dè dặt hỏi cô: “Cháu sẽ không lôi ông ra làm trò đùa chứ?”
Đường Sở Sở nhìn Giang Thần: “Đưa thẻ cho em.


Giang Thần tự giác lấy thẻ Hắc Long ra.

Đường Sở Sở hỏi: “Rốt cuộc trong thẻ có bao nhiêu tiền?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui