Hà Diễm Mai leo lên xe, đám người của Đường Bác lại không có lên cùng mà lựa chọn quay về.
Giang Thần lái xe chạy về phía quân khu.
Rất nhanh sau đó đã đuổi kịp đoàn xe của nhà họ Đường.
Anh cũng không vội, chậm rãi lái theo sau đoàn xe.
Mặc dù nhà họ Đường chỉ là gia tộc bậc trung nhưng vẫn có chút tiền của, người trong dòng họ đều lái xe sang, hơn nữa Liễu Sung cũng lái một chiếc xe sang của nhà họ Tòng tới giữ thể diện cho nhà họ Đường.
Đoàn xe của nhà họ Đường rất hoành tráng, độ khoa trương cũng rất lớn.
Mấy chục chiếc xe chạy, chiêng trống vang dội, vô cùng náo nhiệt.
Đặc biệt là dải băng rôn treo ở phía trước đoàn xe lại rất đỗi bắt mắt, chuyện này khiến không ít người đi đường dừng lại lấy điện thoại ra chụp hình rồi đăng lên mạng, thật sự rất vang động.
"Nhà họ Đường đỉnh thật nha."
"Ở Giang Trung này có nhiều gia tộc lớn như vậy còn không có thư mời, nhà họ Đường lại nhận được một tấm."
"Còn không phải là tìm được một người con rể tốt đó sao."
Có rất nhiều người xôn xao bàn tán.
Đường Thiên Long ngồi trong chiếc xe Bentley, nhìn tổng thể một lượt người qua đường lại có vẻ hài lòng, nụ cười trên khuôn mặt già nua đó cũng không khép lại được.
Mà người nhà họ Đường cũng cảm thấy rất tự hào.
Được tham gia lễ kế vị của Tiêu Dao Vương, chuyện này đồng nghĩa với việc nhà họ Đường bọn họ đã được Tiêu Dao Vương thừa nhận là một gia tộc siêu giàu có.
"Chồng, cám ơn anh." Đường Mộng Oánh vô cùng háo hức, nhịn không được lại chồm người tới hôn một cái lên mặt của Liễu Sung.
Anh ta lái chiếc xe siêu xe Ferrari mượn được của nhà họ Tòng.
Trên mặt lại rất đỗi đắc ý mà nói: "Mộng Oánh, anh đã nói rồi, sẽ không khiến em mất mặt đâu.
Sao hả, anh không có gạt em chứ, rất giữ thể diện cho nhà họ Đường nha."
"Vâng." Đường Mộng Oánh kích động đến sắp khóc.
"Nhưng mà bố nói, năm triệu vẫn còn ít lắm."
"Về em phải nói với ông nội, bảo ông nội cho thêm chút đỉnh nữa."
"Mộng Oánh, anh không phải có ý đó."
"Chồng à, anh là người có ơn lớn đối với nhà em, nhà em làm sao có thể để cho nhà họ Liễu bỏ tiền ra được.
Yên tâm đi, vài ba chục triệu không thành vấn đề, nhà họ Đường em vẫn có thể chi ra được."
Nghe thế, Liễu Sung lại mừng rỡ ra mặt.
Đoàn xe vùn vụt lướt qua, tiếng chiêng trống không ngừng vang lên đinh tai nhức óc, người qua đường ở hai bên lề nhìn thấy đều xách điện thoại ra chụp lấy chụp để.
Rất nhanh sau đó đã tới quân khu rồi.
Buổi lễ kế vị còn chưa bắt đầu, mọi người cũng không làm hùng làm hổ, đều đang đứng đợi ở bên ngoài.
Những người tới tham dự buổi lễ kế vị này đều rất tự biết chừng mực, chỉ một mình lái xe tới đây.
Một vài nhân vật có tiếng tăm đang ngồi tụ lại ở bên ngoài quân khu tán dóc nói chuyện.
Vào lúc này, từ phía xa lại truyền tới một trang âm thanh vang dội, còn có cả tiếng pháo.
Bùm bùm bùm vô cùng náo nhiệt.
Mọi người men theo âm thanh đó nhìn qua, lại thấy một đoàn xe đang chạy tới, mà ở phía trước đoàn xe còn có treo dải băng rôn.
Nhìn thấy cảnh này, mấy người tới tham dự buổi lễ kế vị của Tiêu Dao Vương đều đồng loạt ngẩn người.
Đoàn xe kia dừng lại ở bên ngoài quân khu.
Đường Thiên Long xuống xe, ông ta chống gậy, vẻ mặt ngập tràn vinh quang.
Ông ta tự cảm thấy bản thân mình quá đỉnh đạc, cuối cùng cũng dẫn dắt nhà họ Đường trở thành một gia tộc siêu giàu.
Sau đó lại vô cùng hào hứng đi tới chào hỏi với vài nhân vật tầm cỡ ở đây.
Tuy nói nhà họ Đường chỉ là gia tộc bậc trung, nhưng mà Đường Thiên Long vẫn có quen biết mấy người chức cao vọng trọng ở đây, chỉ có điều không mấy thân thiết mà thôi.
"Anh Triệu, là anh đó à, anh cũng nhận được thư mời rồi à.
Chắc là tốn không ít tiền rồi chứ nhỉ?"
"Đây không phải là chủ tịch hội đồng quản trị công ty dược phẩm Hải Thiên sao.
À xin chào tổng giám đốc Tôn, tôi là Đường Thiên Long của tập đoàn Đường Thị Vĩnh Nhạc.
Đúng rồi, gần đây Đường Thị Vĩnh Nhạc của tôi vừa mới hợp tác với tập đoàn Thiên Quân đó."
Đường Thiên Long vừa đi tới đã gặp mặt vài người quen cũ, nhưng không có chào hỏi thân thiết cho lắm.
Nói xong còn lấy giấy mời của quân đoàn Tây Cảnh ra để cố ý khoe khoang.
Người nhà họ Đường xôn xao đi xuống xe, lúc này mỗi một bước chân của họ đều như lướt đi theo gió, cảm giác bản thân như đang chạm tới đỉnh cao nhất của cuộc sống này.
Nhìn thấy thư mời trong tay của Đường Thiên Long, không ít người ở đây đều thoáng thay đổi sắc mặt.
"Đây là...!Khách mời đặc biệt?"
Ở đây có rất nhiều nhân vật tầm cỡ.
Bọn họ ít nhiều cũng rất hiểu về thư mời.
Thư mời cũng có phân chia theo cấp bậc, cùng loại với nhau thì đều là ở những hàng ghế bình thường, chỉ có thể đứng ở phía sau cùng quan sát.
Mà khách mời đặc biệt thì sẽ được xếp ở vị trí đầu tiên, hơn nữa còn là được ngồi.
Đường Thiên Long lấy thư mời dành cho khách đặc biệt ra đã khiến rất nhiều người kinh hãi.
"Nhà họ Đường này chỉ là một gia tộc bậc trung thôi, tại sao lại có được thư mời dành cho khách đặc biệt chứ?"
"Chả trách sao lại khoe khoang rầm rộ lên như thế, hóa ra là khách mời đặc biệt của Tiêu Dao Vương."
Rất nhiều người đang xôn xao bàn tán.
Bọn họ đều cảm thấy mối quan hệ giữa nhà họ Đường và Tiêu Dao Vương không hề bình thường.
Nếu không thì làm sao có thể nhận được thư mời dành cho khách đặc biệt chứ.
Nên biết rằng người được mời ngồi ở hàng ghế khách đặc biệt đều là nhân vật tầm cỡ, không phải ai có tiền cũng đều có thể ngồi vào được.
"Anh Đường, là anh sao, gần đây khỏe chứ hả."
"Anh Thiên Long, mười mấy năm rồi không gặp, anh thật sự là càng ngày càng phong độ nha."
Sau khi nhìn thấy thư mời đặc biệt trên tay của Đường Thiên Long, không ít mấy ông lớn đều đi tới chủ động chào hỏi.
Nhìn thấy một bầy cá sấu lớn như này đều đang đi tới chủ động chào hỏi với mình, Đường Thiên Long cảm thấy rất vinh hạnh.
Lúc này đây, ông ta thậm chí còn cảm thấy mình như được gia nhập vào giới thượng lưu, có thể chào hỏi nói chuyện với những con cá sấu to lớn lăn lộn trong xã hội thượng lưu như này.
Mà người nhà họ Đường ở đây cũng đều nở mày nở mặt, cảm giác mình như đạt tới đỉnh cao của cuộc đời.
Đoàn xe cuối cùng chạy tới, Giang Thần và Đường Sở Sở vẫn chưa xuống xe.
Hà Diễm Mai thấy cảnh này cũng cảm thấy hối hận, sớm biết thế đã không tới đây rồi.
Bây giờ Đường Thiên Long đắc ý như vậy, thế nào cũng sẽ ca ngợi Đường Mộng Oánh.
"Haiz, Mộng Oánh tìm được một người bạn trai tốt thật đó." Bà ta không khỏi cảm thán.
Giang Thần phía này lại chẳng nói một câu.
Anh đang đợi, đợi đến lúc bắt đầu vào trong.
Bây giờ Đường Thiên Long được nâng lên cao bao nhiêu, một lát nữa đây sẽ rớt thê thảm bấy nhiêu.
Diệp Hùng cũng tới, ông ta nhìn thấy thư mời đặc biệt trong tay của Đường Thiên Long cũng không khỏi ngưỡng mộ, ngưỡng mộ người kia có một người cháu rể rất tốt.
Ông ta đi qua hào phóng chào hỏi: "Ông cụ Đường, có khỏe không?"
"Đổng sự trưởng Diệp..." Đường Thiên Long được ưu ái lại vừa mừng rỡ cũng thoáng kính sợ, vội vàng vươn tay ra bắt tay với Diệp Hùng, rất mực nhiệt tình mà nói: "Đổng sự trưởng Diệp, thời gian này hợp tác với Thiên Quân thực sự khiến tôi vô cùng thỏa mãn.
Tôi hi vọng Đường Thị Vĩnh Nhạc có thể mãi được hợp tác với Thiên Quân."
"Đây là chuyện dĩ nhiên rồi." Diệp Hùng mở miệng nói.
"Đúng rồi, mấy ngày nữa chính là đại thọ tám mươi tuổi của tôi, nếu đổng sự trưởng Diệp có thời gian thì có thể..."
Đường Thiên Long còn chưa nói hết thì Diệp Hùng đã vội đồng ý nói: "Tới, nhất định sẽ tới."
"Anh Đường."
Lại thêm một âm thanh khác truyền tới.
Ngay sau đó, một người đàn ông tầm năm mươi tuổi đi tới.
Không ai xa lạ, chính là Trương Trường Thiên, người mà hôm qua đã ở biệt thự của Tiêu Nhược Thiên.
Đây chính là một ông chủ của công ty dược phẩm tầm cỡ, khối tài sản chỉ đứng sau tập đoàn Thiên Quân mà thôi.
Biết được thân phận của Giang Thần, bây giờ lại thấy Đường Thiên Long cũng khiến ông ta có chút cả nể.
"Chú Trương, xin chào chú em, chú vẫn khỏe ha." Đường Thiên Long bắt tay với Trương Trường Thiên, cười chào qua lại.
Lúc này đây, lần đầu tiên ông ta cảm thấy mình nở mày nở mặt.
Trước đây đám người này đều coi thường ông ta, bây giờ lại thay nhau chen chúc mà tới chào hỏi ông ta.
Đường Thiên Long cảm thấy rất biết ơn nhà họ Liễu.
Người nhà họ Đường nhìn thấy cảnh tượng này lại bắt đầu quay sang nịnh hót Liễu Sung, quay đến người kia cảm thấy choáng váng đầu óc.
"Tổng giám đốc Đường, chào ông!" Liễu Thiếu Huy của nhà họ Liễu cũng đi tới bắt tay với Đường Thiên Long.
Ông ta cũng không ngờ Đường Thiên Long lại có quen biết với Tiêu Dao Vương.
Người này đã nhận được thư mời đặc biệt rồi, bây giờ không nịnh bợ thì biết đợi tới khi nào nữa?
"Tổng giám đốc Đường, gia đình hai bên chúng ta thân thiết, cứ định chuyện tương lai sớm chút đi.
Chi bằng chờ sau khi buổi lễ kế vị này kết thúc, tôi sẽ dắt thằng con trai không ra tích sự gì của mình tới đính hôn với Mộng Oánh?"
"Ha ha, được được." Đường Thiên Long cười to.
Giờ phút này chính là khoảnh khắc vinh quang nhất của ông ta từ lúc sinh ra tới giờ, ông ta có cảm giác cuộc đời của mình chạm tới ngưỡng cao nhất, đã dẫn dắt nhà họ Đường bước vào ranh giới của gia tộc siêu giàu rồi.
Mà cũng đúng vào lúc này, cửa quân khu đang đóng chặt bỗng được mở ra.
Một vài quân nhân mặc chiến bào đi ra đứng ở hai bên, một vị phó tướng đi ra nhìn mọi người đang đứng ở trước cửa ra vào lại mở miệng nói: "Buổi lễ kế vị đã sắp bắt đầu, mời các vị vào sân, mang theo thư mời đã đánh số mà tìm đúng vị trí của mình.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...