Bốn gia tộc lớn hợp lại thành thương hội Tứ Hải, và mục tiêu thành lập nên thương hội Tứ Hải chính là để chống lại tập đoàn Giang Long của Giang Thần.
Mọi người đều biết, tập đoàn Giang Long của Giang Thần có quan hệ đặc biệt với Đường Sở Sở.
Hôm nay là ngày thành lập tập đoàn Thế Kỷ của Đường Sở Sở, thương hội Tứ Hải cố ý đến gây chuyện, đặc biệt là đến để thị uy với Ngô Thần.
Trước đây công xưởng, tòa nhà văn phòng và sân bãi của Vĩnh Thái đều được cho thuê.
Đường Thiên Xương đứng ra nói: "Sân bãi là do chúng tôi thuê, chúng tôi có hợp đồng.
Kỳ hạn hợp đồng vẫn còn ba năm, cho dù bây giờ cậu là ông chủ của khu vực này, có khế ước trong tay thì cũng không có quyền yêu cầu chúng tôi rời đi.”
"Vậy sao?"
Người đàn ông trung niên nhoẻn miệng cười nhạt.
"Đúng rồi, chúng tôi vẫn chưa được biết tên của cậu.
Tôi là Tiêu Võ, là hội phó của thương hội Tứ Hải, hôm nay tôi đại diện cho thương hội Tứ Hải đến đây.
Bây giờ khu vực này thuộc về thương hội Tứ Hải, hợp đồng lúc trước đã không còn giá trị rồi."
Tiêu Võ nói rồi liếc nhìn Giang Thần đang đứng cách đó không xa.
Ngày hôm nay ở nghĩa trang nhà họ Giang, ông ta đã tận mắt nhìn thấy người nhà họ Tiêu và người của những gia tộc khác đã chết thảm trong tay Ngô Thần.
Ông ta tiến gần về phía Giang Thần đang đứng.
"Giang Thần, chẳng lẽ anh không dám trực tiếp gặp mọi người hay sao?"
Tiêu Võ nhìn Giang Thần chăm chăm, vẻ mặt mang theo nét trầm tư.
"Ông nội, bác cả, bác hai, ba, cậu tư và còn cả cô của tôi đều đã chết thảm trong tay anh.
Tôi xin thề nhất định phải băm anh ra làm trăm mảnh, hôm nay chỉ dạy dỗ anh một bài học nhỏ thôi, kịch hay chỉ mới vừa bắt đầu."
Giang Thần nhìn khuôn mặt đằng đằng sát khí của Tiêu Võ, chỉ mỉm cười lạnh nhạt.
Tiêu Võ không muốn nói nhảm với Giang Thần nữa, xoay người nhìn Đường Sở Sở, Đường Thiên Xương và những người khác rồi lạnh lùng nói: "Hôm nay là kỳ hạn cuối cùng, sáng ngày mai chúng tôi sẽ san bằng khu vực này thành bình địa, nếu không muốn tổn thất nghiêm trọng, tốt nhất nên dọn đi trước ngày hôm nay đi."
Tiêu Võ quẳng lại một câu rồi quay người bỏ đi, còn đám người của thương hội Tứ Hải cũng bỏ đi theo sau.
Sắc mặt của Đường Sở Sở từ từ ***** **** lại, người nhà họ Đường cũng trầm ngâm, không nói lời nào.
Tần Niên nhỏ giọng hỏi: "Cậu chủ à, phải làm sao bây giờ?"
"Còn có thể làm gì được chứ?" Giang Thần lạnh nhạt nói: "Chuyện này tạm thời không cần quan tâm đến, bởi vì đây chỉ mới là bắt đầu thôi.
Ông cũng đã nói, thương hội Tứ Hải chỉ là mộ, sau lưng vẫn còn mấy gia tộc lớn ở Đế Đô liên kết lại, hơn nữa bây giờ còn có năm huyện liên minh thương nghiệp, còn có thương hội Vĩnh Hằng, tình thế ở Giang Trung sẽ càng thêm rối loạn, cứ án binh bất động trước cái đã."
Bây giờ anh đã không còn là Hắc Long nữa rồi, không còn quyền tiếp tục sử dụng một vài đặc quyền.
Chí ít thì bây giờ anh là chủ tịch của tập đoàn Giang Long, chỉ có một ít người biết được, anh cũng chính là người đứng sau tập đoàn Thời Đại Khoa.
Chuyện này của Đường Sở Sở chỉ là chuyện nhỏ, anh dự định không cần để tâm đến.
Lúc này, Đường Thiên Long đứng dậy cầm cây gậy quày quả đi đến bên cạnh Đường Sở Sở, nói: "Sở Sở à, bây giờ bản thân Giang Thần cũng không bảo vệ được mình, con nên nhanh chóng phủi sạch quan hệ với cậu ta đi.
Cậu ta không phải là Hắc Long nữa rồi, những nhân vật lớn này sẽ không làm mất mặt mình thêm lần nữa đâu, Tiêu Dao Vương càng sẽ không xuất hiện vì những người thương nhân này.
Chỉ dựa vào tập đoàn Giang Thần thì không thể nào so được với thương hội Tứ Hải cả."
Nói rồi, Đường Thiên Long quay người bỏ đi.
Bây giờ không có một nhân vật lớn nào đến cả, ông ta đã biết được lập trường của những nhân vật lớn này rồi.
Những nhân vật lớn ở Giang Trung không ai thèm nể mặt Giang Thần, ngược lại chỉ có thương hội Tứ Hải là đến để gây chuyện.
Chuyện này với tập đoàn Thế Kỷ và Giang Thần mà nói đều là khởi đầu của tai họa.
Đường Thiên Long dẫn theo đám người nhà họ Đường bỏ đi.
Vẻ mặt của Đường Sở Sở vô cùng khó xử.
Cô nhìn Giang Thần đang ngồi ở cách đó không xa rồi tiến lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Giang...!Cậu Giang bây giờ phải làm sao đây?"
Giang Thần lạnh nhạt nói: "Thương hội Tứ Hải nhắm vào tôi mà đến, dựa vào thủ đoạn của thương hội Tứ Hải mà muốn chơi với tập đoàn Thế Kỷ thì quá dễ dàng rồi.
Cho dù trong tay em có hợp đồng thuê đi nữa cũng không có tác dụng gì đâu, muốn tổn thất ở mức thấp nhất thì cứ nghe theo lời của Tiêu Võ, nội trong ngày hôm nay phải chuyển những máy móc mắc tiền đi nơi khác thôi."
Giang Thần nói rồi đứng dậy.
"Tôi gây thù chuốc oán với quá nhiều người, thương hội Tứ Hải của bốn gia tộc lớn thành lập, thương hội Vĩnh Hằng nổi danh toàn quốc và còn có cả liên minh năm huyện, tôi đã đắc tội với họ lúc còn là Hắc Long.
Bây giờ tôi không còn là Hắc Long nữa, bọn họ liền nhảy ra đối phó với tôi, hiện tại em vẫn nên tránh xa tôi ra một chút thì tốt hơn."
Nói xong, Giang Thần quay người bỏ đi.
Tần Niên và Tần Sương cũng đi theo sau.
Tập đoàn Thế Kỷ nhanh chóng tĩnh lặng trở lại, chỉ có Đường Sở Sở, Đường Thiên Xương và một vài nhân viên khác.
"Không lẽ phải thật sự di dời thiết bị đi sao?" Đường Sở Sở không cam tâm.
Cô còn đang dự định tiến thêm một bước phát triển lớn trong giới thương nghiệp.
Tập đoàn Thế Kỷ chỉ là một khởi đầu, lẽ nào chưa kịp bắt đầu đã phải kết thúc.
"Bác hai."
"Chủ tịch cô nói đi."
Đường Sở Sở suy nghĩ đôi chút rồi nói: "Lập tức thuê một nhà kho, vận chuyển máy móc đi trước đã.
Chỉ cần còn có máy móc thì chúng ta có thể trở mình, hơn nữa trong thẻ ngân hàng của tôi vẫn còn có chút tiền, chúng ta tìm một địa điểm mới xây dựng lại từ đầu."
"Chủ tịch, chuyện này..." Vẻ mặt Đường Long lộ rõ sự khó xử: "Bây giờ công ty vẫn còn rất nhiều đơn hàng chưa hoàn thành.
Nếu như chuyển đi sẽ không kịp hoàn thành đơn hàng trong thời gian quy định, làm trái hợp đồng sẽ phải bồi thường tiền, hơn nữa trong tay chúng ta có hợp đồng thuê đất mà.
Chúng ta đi kiện cũng có thể thắng họ."
Đường Sở Sở than vãn: "Ông có biết đối thủ của chúng ta là ai không? Là thương hội Tứ Hải của bốn gia tộc lớn liên minh lại với nhau.
Cho dù nhà họ Tiêu đã phá sản nhưng ba gia tộc kia, bất cứ gia tộc nào cũng đều có thể sánh ngang với tập đoàn Giang Long, đấu với thương hội Tứ Hải, người chịu thiệt cuối cùng chính là chúng ta."
"Chẳng lẽ chúng ta cứ chuyển đi như vậy sao?" Đường Tiểu Thất cũng rất bất mãn.
"Chuyển đi thôi.
Về phía Dược Phẩm Trường Sinh và tập đoàn Thiên Quân, tôi sẽ nói chuyện lại với họ, xem xem có thể hòa giải hợp đồng không."
"Được."
Đường Sở Sở căn dặn xong xuôi, Đường Thiên Xương và những người khác cũng không nói thêm gì nữa.
Hôm nay là ngày thành lập tập đoàn Thế Kỷ.
Đường Sở Sở đã mời rất nhiều nhân vật lớn đến, nhưng những người này không một ai đến cả, thương hội Tứ Hải lại tìm đến, nhưng thương hội Tứ Hải đến là để gây chuyện.
Ngoài tập đoàn Thế Kỷ ra còn có không ít phóng viên.
Những phóng viên này đã chụp lại hết cảnh tượng lúc nãy.
Tin tức này chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã được lan truyền ra ngoài.
"Tin tức mới nhất, tập đoàn Thế Kỷ thành lập chỉ có Giang Thần của tập đoàn Giang Long đến dự, ngoài ra những nhân vật khác không ai đến cả.
Thương hội Tứ Hải ngược lại đã đến nhưng chỉ đến gây rối, thương hội Tứ Hải lấy được hợp đồng mua bán công xưởng của tập đoàn Thế Kỷ, muốn tập đoàn Thế Kỷ phải dời đi nội trong ngày hôm nay."
"Chấn động! Thương hội Tứ Hải giật dây tập đoàn Giang Long."
"Hội phó thương hội Tứ Hải Tiêu Võ tuyên bố với Ngô Thần-người đã từng là Hắc Long rằng tập đoàn Thế Kỷ chỉ mới là bắt đầu, kịch hay còn ở phía sau."
Đủ loại tin tức truyền khắp Giang Trung.
Giang Thần đã trở về tập đoàn Giang Long.
Trên tầng cao nhất là phòng làm việc của chủ tịch.
Giang Thần ngồi trên ghế, ngón tay gõ gõ vào bàn.
Tần Niên hỏi: "Chủ tịch, tiếp theo chúng ta nên ứng phó với thương hội Tứ Hải thế nào đây?"
Giang Thần nhìn Tần Niên rồi nói: "Quản gia Tần, tiếp theo đây tập đoàn Giang Thần sẽ do ông phụ trách."
Tần Niên vội vàng phủi tay từ chối: "Chủ tịch à, chuyện này, chuyện này không thể được đâu, tôi..."
Giang Thần ngắt lời ông ta, nói: "Kêu ông thay thế thì ông cứ thay thế đi.
Ông cứ việc thoải mái mà làm, đối thủ dùng thủ đoạn thế nào thì chúng ta linh hoạt ứng phó.
Bất kể chuyện lớn chuyện nhỏ gì ông đều có thể làm chủ được, không cần phải hỏi ý kiến của tôi."
"Dạ." Tần Niên nghe vậy mới chịu gật đầu.
Giang Thần gỡ mặt nạ ra, thuận tay vứt mặt nạ sang một bên.
Sau đó quay người rời khỏi tập đoàn Giang Long.
Anh biết theo theo cục diện ở Giang Trung sẽ rất rối loạn.
Sau khi anh rời khỏi sẽ có nhiều thế lực xuất hiện.
Bất luận là mấy gia tộc lớn ở Đế Đô hay là thương hội Tứ Hải, hoặc là thương hội Vĩnh Hằng và liên minh năm huyện anh cũng không hề sợ hãi.
Mấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ.
Thứ mà anh đợi chính là thế lực quyền quý thật sự của Đế Đô.
Hy vọng bọn họ sẽ xuất hiện, có như thế thì cục diện trước mặt mới có thể bị phá vỡ.
Đây là mục đích của chỉ huy cấp cao nhất và cũng là mục đích của anh.
Giang Thần muốn điều tra ra chân tướng sự diệt vong của nhà họ Giang, vậy thì nhất định phải liên kết các gia tộc đẳng cấp..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...