Long Vũ Phi Thiên

“Bảo bối ”. Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy Long Tại Vũ xoay người tránh ra, trong lòng biết hắn hiểu lầm. Đem nam nhân bên người giải quyết xong, vội vàng đuổi theo Long Tại Vũ. Bí mật này chỉ hắn mới có thể biết!

“Bảo bối ngươi không cần đi nhanh như vậy a”. Hiên Viên Thiên Hành giữ chặt tay Long Tại Vũ.

“Buông tay, không được đụng ta!”. Long Tại Vũ giống như bị kinh hách bỏ tay Hiên Viên Thiên Hành ra: “Được rồi, hiện tại ngươi đã biết, ta không phải con của ngươi. Về sau không cần tái quấn quít lấy ta. Ta là yêu nghiệt mang đến điềm xấu, là yêu tinh hại người. Nói không chừng ngươi bị người đuổi giết là ta làm hại! Cút a, không cần đi theo ta”.

“Bảo bối, bảo bối, ngươi bình tĩnh một chút. Là ta không đúng, là ta không đúng, không cần sinh khí. Ta không nên nhìn bí mật của ngươi, đừng khóc!”. Hiên Viên Thiên Hành đem Long Tại Vũ gắt gao ôm vào trong lòng ngực. Có lẽ bởi vì hắn không phải là người của thế giới này, chính mình mới có thể đối với hắn mê muội như thế đi! Hiên Viên Thiên Hành buộc chặt cánh tay. Hắn thừa nhận khi hắn nhìn đến một thế giới bất đồng thì rất sợ hãi, hắn nhìn đến Long Tại Vũ với hiện tại rất bất đồng thì mê mang. Hắn sợ, sợ có một ngày Khải nhi sẽ rời bỏ hắn mà quay về thế giới kia! Hắn sợ hãi, sợ hãi Khải nhi sẽ thích thượng thiếu niên đã bày tỏ với hắn. Bất quá không sao, hắn sẽ không cho Khải nhi rời đi. Chỉ cần trở lại “Vân bảo” hắn sẽ làm cho Khải nhi quên hết thảy. Làm cho hắn cả đời không, đời đời kiếp kiếp cũng không thể rời đi! ( Yêu anh, anh thật cường, tim hồng bay phấp phới).

“Buông, buông!”. Long Tại Vũ ở trong lòng ngực Hiên Viên Thiên Hành liều mạng giãy dụa: “Ngươi nếu không buông lão tử ra, lão tử sẽ giết ngươi”. “Bảo bối, ta mới là lão tử của ngươi a!”. Hiên Viên Thiên Hành cười xấu xa đem Long Tại Vũ ôm càng chặt: “Kêu một tiếng phụ thân đi”.

“Thúi lắm!”. Long Tại Vũ cơ hồ mạnh bạo giãy ra đứng lên. Mẹ nó! Người này thật có tật xấu đi, trước kia nếu không biết kiếp trước của hắn thì nói hắn không có quan hệ gì. Nhưng hiện tại chỉ có thể nói người này có bệnh! Nhưng bệnh lại không nhẹ!


“Được rồi, dù sao bảo bối nhi hiện tại cũng không phản kháng được. Vậy phụ hoàng liền cùng bảo bối làm một việc tốt nhé”. Hiên Viên Thiên Hành cố ý đưa tay ma sát trên lưng Long Tại Vũ. Hiện tại bảo bối nhi cơ hồ không có khí lực phản kháng, thật đúng là nên cảm tạ tên kia na! Được ăn thật niều đậu hũ!

“Ngươi ngươi ”. Long Tại Vũ hít sâu một hơi, tươi cười: “Phụ thân, ngươi trước buông người ta ra thôi! Ngươi như vậy ôm người ta thật không thoải mái”. ( da gà, da gà…..) style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (bygoogle=window.bygoogle||[]).push({});“A hảo!”. Hiên Viên Thiên Hành lăng lăng nhìn Long Tại Vũ. Khải nhi cư nhiên như vậy nghe lời Long Tại Vũ Không khỏi thả lỏng lực đạo.

Long Tại Vũ cảm giác bàn tay đặt trên lưng mình không còn chặt nữa, lập tức thay đổi biểu tình. Chân hung hăng đá vào giữa hai chân Hiên Viên Thiên Hành: “Mẹ nó! Không cần nhượng ngươi ba phần liền muốn làm tới ”. Hắn dù không có khí lực cũng không phải không thể động! Ăn đậu hũ của hắn! Mơ a

“Bảo bối ngươi chừng nào thì mới có thể xuống tay nhẹ một chút?”. Hiên Viên Thiên Hành một thân mồ hôi lạnh. Hai tay ôm lấy tiểu thối ( -///////- cái ấy ấy đấy, ai cũng hiểu) ngồi xổm trên mặt đất.

“Hừ, ta muốn đi ngủ”. Long Tại Vũ gặp Hiên Viên Thiên Hành khống nhắc đến kiếp trước của hắn, thực tự nhiên khôi phục thái độ với Hiên Viên Thiên Hành trước kia. Nhưng Nhưng người đều biết, bọn họ trong lúc này đã xuất hiện một ít ràng buộc không thể tháo bỏ. Huyết thống cũng tốt, có có cũng tốt, bọn họ nhất định dây dưa trong kiếp này!

“Hảo, đến, phụ hoàng ôm bảo bối ngủ!”. Hiên Viên Thiên Hành ôm Long Tại Vũ tìm một đại thụ nhảy lên. Ở một cành cây lớn nằm xuống. Hiện tại Long Tại Vũ thực yếu ớt. Có đôi khi hắn thật mỏng manh, chỉ cần ngươi nhẹ nhàng vẫn có thể xé nát hắn! Hiện tại Long Tại Vũ giống như bị hở chỉ, lộ ra bên trong đều là vết thương! Càng nhìn thấy hắn kiên cường thì hắn lại càng có thêm nhiều vết thương!

“Uy!”. Trong lòng ngực Hiên Viên Thiên Hành Long Tại Vũ đột nhiên mở miệng.

“Chuyện gì?”. Hiên Viên Thiên Hành làm cho Long Tại Vũ ghé vào trên người mình. Không có biện pháp, cành cây thô không thể cho hai người cùng nằm.

“Ngươi không phải muốn ta sao? Hiện tại ta cho ngươi” ( phun, sốc quá). Long Tại Vũ lôi kéo quần áo, lộ ra hơn phân nửa bả vai.

Hiên Viên Thiên Hành sửng sốt, đem dạ minh châu bỏ ra sau, đem quần áo Long Tại Vũ mặc lại hảo: “Đứa ngốc, ta muốn thân thể của ngươi, nhưng ta lại càng muốn lòng của ngươi”.


“Ngươi xem tới rồi, cái nam hài kia thổ lộ với ta. Nhưng ta chán ghét như vậy, ta thích chính là nữ nhân, là một nữ nhân yêu kiều. Ngươi hiểu chưa?”. Long Tại Vũ lấy tay minh họa lại bộ dáng của nữ nhân.

“Bảo bối ngươi có biết ngươi vừa nói gì không?”. Hiên Viên Thiên Hành thân thủ giữ chặt áo Long Tại Vũ: “Ngươi còn muốn tìm nữ nhân? Ngươi đời này là của ta. Chỉ cần ta còn sống ngươi sẽ không được nghĩ như vậy. Nếu có một nữ nhân nào không biết xấu hổ mà ở trên giường của ngươi, ta khiến cho nàng sống không bằng chết”.

“Uy ngươi đó là biểu tình gì?”. Long Tại Vũ nhìn mặt Hiên Viên Thiên Hành nuốt nuốt nước miếng: “Ngươi chính là lão tử của ta, cũng không phải tình nhân của ta, quản nhiều việc của ta như vậy để làm gì?”.

“Nguyên lai bảo bối còn muốn tìm tình nhân!”. Hiên Viên Thiên Hành lần này hoàn toàn phát điên! Nguyên lai không nghĩ so đo khi hắn nói hắn muốn tìm nữ nhân, dù sao chính mình vẫn cùng hắn ở một chỗ, hắn cũng không cơ hội tìm nữ nhân. Hiện tại thì hảo, hắn còn muốn tìm tình nhân! Xem ra nếu không giáo huấn hắn một chút thì tiểu quỷ này sẽ ngoạn ( chơi) hắn lên trời đi!

“Ngươi ngươi làm gì?”. Long Tại Vũ đột nhiên bị bế đứng lên, tay bị Hiên Viên Thiên Hành chộp ở phía sau. Thân thể bị hắn đặt ở trên thân cây.

“Lầm gì? Dạy cho ngươi biết cái gì có thể nói cái gì không thể nói”. Hiên Viên Thiên Hành sợ Long Tại Vũ giãy dụa nên điểm huyệt đạo hắn.

“Ngươi ngươi sẽ không bá vương ngạnh thượng cung ta chứ?”. Long Tại Vũ sợ hãi nhìn Hiên Viên Thiên Hành cởi ách giày của hắn?


“Yên tâm, ta sẽ không làm như vậy. Ít nhất hiện tại sẽ không”. Hiên Viên Thiên Hành đem bàn chân trắng noãn của Long Tại Vũ đặt trong tay, nhìn Long Tại Vũ lạnh lùng cười: “Ta sẽ cho ngươi biết ngươi cả đời này cũng sẽ không có được nữ nhân cùng tình nhân! Nếu ngươi không nhận sai ta sẽ không dừng tay!”.

“Cái gì?”. Long Tại Vũ khó hiểu nhìn Hiên Viên Thiên Hành lấy vài cái lá trên cây, sau đó

“Aha ha ha ngươi này ha ha hỗn đản ha ha ngươi chờ ha ha mau dừng tay ha ha ”. Long Tại Vũ chảy nước mắt mở miệng. Tên hỗn đản kia cư nhiên cừ bàn chân hắn! ( đây mới là hình phạt tàn khốc nhất a!)

“Được rồi a, chỉ cần bảo bối nói: ta về sau tuyệt đối sẽ không tìm nữ nhân! Cũng sẽ không tìm tình nhân ta sẽ tha cho ngươi”. Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy bộ dáng Long Tại Vũ càng thêm ra sức “công kích”!

“Ta ha ha ta đáp ứng ta đáp ứng ha ha ta ta về sau ha ha tuyệt đối sẽ không tìm nữ nhân ha ha ta thề ”. Long Tại Vũ thực không có cốt khí trực tiếp đầu hàng!

“Vậy là tốt rồi, bảo bối nhớ kỹ lời ngươi nói a. Nếu không phụ hoàng còn có thể làm thêm một lần nữa nga”. Hiên Viên Thiên Hành mặt mày hớn hở mặc giày cho Long Tại Vũ. Muốn tìm nữ nhân! Hừ Long Tại Vũ Kiếp sau cũng đừng hy vọng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui