“Bà ấy hiện đang ở thành phố Vĩnh Thụy.
Nhưng mà, bây giờ bà ấy đang gặp nguy hiểm!” Lại Nhi lo lắng nói.
“Gặp nguy hiểm gì?” Trương Minh Nguyệt hỏi.
“Bà ấy đã đắc tội với một cậu ấm của một gia tộc lớn, hiện tại đang bị người của gia tộc đó đưa đến một tòa nhà chưa hoàn thành ở phía tây thành phố.” Bởi vì tình hình đang rất khẩn cấp, Lại Nhi nói ngắn gọn lại.
“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Đại gia tộc đó, cuối cùng là ai?” Trương Minh Nguyệt hỏi.
Advertisement
Lại Nhi nghe Trương Minh Nguyệt hỏi như vậy, cô ấy đành phải nói cho cô ta biết chi tiết của vấn đề:
“Tối hôm trước, khi Lê Tuyết Tương chở con gái Lê Tịnh Vy từ chợ rau về nhà bằng chiếc xe ba bánh, thì xảy ra va chạm với một chiếc xe Porsche.
Chủ nhân của chiếc Porsche là Đỗ Lượng, thiếu gia nhà họ Đỗ, người giàu nhất thành phố Vĩnh Thụy.”
“Khi Đỗ Lượng nhìn thấy chiếc xe của mình bị hư hỏng, anh ta đã rất tức giận và yêu cầu Lê Tuyết Tương phải đền tiền cho anh ta.
Lê Tuyết Tương không có tiền để trả, vì vậy Đỗ Lượng đã yêu cầu lấy con gái của Lê Tuyết Tương là Lê Tịnh Vy trả nợ…”
“Trong lúc nguy cấp, một thanh niên tên Triệu Đình Vũ đã đến và đánh Đỗ Lượng bị thương nặng bằng ba cú đấm, và cũng những cú đấm đó đã trực tiếp khiến mắt của Đỗ Lượng bị thương…”
Advertisement
“Tối hôm qua, người nhà họ Đỗ đã sai người đến tìm Triệu Đình Vũ để trả thù, nhưng đều bị Triệu Đình Vũ đánh cho tơi tả rồi bỏ trốn.
Lê Tuyết Tương dự cảm nhà họ Đỗ sẽ tiếp tục tìm đến và điên cuồng trả thù nên đêm qua bà đã đưa theo Triệu Vũ Ngọc, Triệu Đình Vũ, và con gái của mình đi suốt đêm để bỏ trốn.”
“Nhà họ Đỗ đã kết hợp với lực lượng xã hội đen ở địa phương, dốt toàn lức truy đuổi Lê Tuyết Tương và những người khác trên khắp thành phố.
Lê Tuyết Tương và những người khác chạy trốn lên một ngọn núi.
Khi họ vừa xuống núi, họ đã chạm trán với đám người nhà họ Đỗ, và đã xảy ra một trận chiến ác liệt.”
“Triệu Đình Vũ bị bắn nhiều phát và ngã xuống đất với vết thương vô cùng nghiêm trọng.
Sau đó, Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vy, Triệu Đình Vũ và em gái của anh ta là Triệu Vũ Ngọc đều bị nhà họ Đỗ bắt lên xe và đưa đến một tòa nhà đang xây dở ở phía tây của thành phố.”
Lại Nhi báo cáo chi tiết của vấn đề với cấp trên Trương Minh Nguyệt trong một hơi thở.
Trương Minh Nguyệt đã bị sốc sau khi nghe những gì cô ấy nói, cô ta hỏi: “Vấn đề quan trọng như thế, sao bây giờ cô mới báo cáo với tôi.”
“Tôi cũng chỉ mới điều tra ra được chuyện này, không dám tự mình quyết định, cũng không dám tự tiện hành động, nên đã tôi báo cáo cho chị ngay lập tức.” Lại Nhi nói.
Bởi vì vừa rồi xảy ra một trận đấu súng trên đường quốc lộ, rất nhiều người bị chết và bị thương, động tĩnh quá lớn khiến Lại Nhi chú ý.
Sau đó, khi điều tra, cô ấy mới biết rằng tên của người bị nhà họ Đỗ truy đuổi là Lê Tuyết Tương.
Sau đó, cô ấy tiếp tục đi sâu hơn để điều tra, tìm hiểu chi tiết của vấn đề này.
Đồng thời, cô ấy cũng phát hiện ra Lê Tuyết Tương chính là mẹ của Lê Uy Long, Hộ soái bảo vệ của Long quốc!
Biết được sự tình này, Lại Nhi không dám chủ động hành động khi chưa được phép, lập tức báo cáo với cấp trên Trương Minh Nguyệt.
Bởi vì chuyện này cực kỳ nghiêm trọng, liên quan đến sự an nguy của mẹ ruột và em gái của Hộ soái bảo vệ, nếu hành động tùy tiện, nhỡ đâu có sơ suất gì xảy ra, cô ấy sẽ không gánh nổi trách nhiệm này.
“Họ đưa mẹ Hộ soái đến tòa nhà đang xây dở ở phía tây thành phố, rốt cuộc là muốn làm gì?” Trương Minh Nguyệt hỏi.
“Vì mắt của Đỗ Lượng đã bị Triệu Đình Vũ đánh hỏng, chỉ có cách đổi nhãn cầu mới có thể nhìn thấy ánh sáng trở lại.
Nhà họ Đỗ khoét nhãn cầu của họ ra rồi thay cho Đỗ Lượng.”
“Bởi vì không thể làm loại phẫu thuật này một cách hợp pháp, nên nhà họ Đỗ đã mời một bác sĩ chợ đen từ bên ngoài đến để thực hiện ca phẫu thuật thay nhãn cầu cho Đỗ Lượng.” Lại Nhi nói.
Trương Minh Nguyệt nghe vậy thì vô cùng tức giận: “Quá là buồn cười, ngay cả mẹ của Hộ soái cũng dám khoét mắt! Bọn họ ăn gan hùm mật gấu hết rồi sao?”
“Bọn họ không biết rằng Lê Tuyết Tương là mẹ của Hộ soái Lê, vì vậy họ mới dám hành động táo bạo như vậy.” Lại Nhi nói.
“Ngay cả là người dân bình thường thì họ cũng không được bắt nạt như vậy.
Lấy mắt, chuyện này cực kỳ tàn độc! Những người họ Đỗ này, rốt cuộc là ai vậy?” Trương Minh Nguyệt lại hỏi.
“Chủ nhà họ Đỗ tên là Đỗ Quang, người giàu nhất thành phố Vĩnh Thụy làm kinh doanh bất động sản.
Còn vợ của Đỗ Quang có xuất thân rất hiển hách.” Lại Nhi nói.
“Xuất thân của vợ ông ta là gì?” Trương Minh Nguyệt hỏi.
“Vợ của Đỗ Quang tên là Ngụy Thái Phượng, bà ta là con gái của Ngụy Nghiêm, một bộ trưởng!” Lại Nhi nói.
Trương Minh Nguyệt nghe thấy điều này thì lại sửng sốt một lần nữa: “Vợ của Đỗ Quang thực sự là con gái của bộ trưởng Ngụy?”
“Đúng vậy, nhà họ Đỗ dựa vào gia thế của Ngụy Thái Phượng để trở thành gia tộc đứng đầu ở Thành phố Vĩnh Thụy.”
“Ngụy Thái Phượng ỷ vào người cha già làm bộ trưởng của mình nên vô cùng kiêu ngạo và độc đoán ở Thành phố Vĩnh Thụy, làm xằng làm bậy, làm ra không ít chuyện không có tính người.”
“Theo tôi biết, tối hôm qua, Đỗ Lượng lái xe trong tình trạng đã uống rượu, hơn nữa còn chạy quá tốc độ, nên đã đâm vào xe của mẹ Hộ soái Lê.
Vậy mà anh ta lại ỷ thế hiếp người, bắt đền người ta, sau đó còn nảy sinh lòng tham, muốn chiếm lấy Lê Tịnh Vy.
Sau đó đúng lúc Triệu Đình Vũ chạy tới thấy chuyện đó, nên mới đánh anh ta bị thương nặng.”
Lại Nhi đem tình hình nhà họ Đỗ và nguyên nhân Lê Tuyết Tương gây thù kết oán với nhà họ Đỗ ra báo cáo lại với Trương Minh Nguyệt.
“Chuyện này thực sự quá nực cười! Ngụy Thái Phượng lại có thể động vào mẹ của Hộ soái Lê.Không ngờ họ lại gây ra chuyện động trời như thế, bà ta chết chắc rồi, nhà họ Đỗ cũng sắp xong đời rồi!” Trương Minh Nguyệt nói.
“Đội trưởng, tình hình đang rất cấp bách, mẹ của của Hộ soái hiện đang được đưa đến tòa nhà đang xây dở ở phía tây thành phố, và tính mạng của bà ấy sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Chị nên mau chóng báo cáo tình hình với Hộ soái, để cho Hộ soái Lê chỉ thị hành động thôi!” Lại Nhi lo lắng nói.
“Được rồi! Tôi sẽ báo cáo với Hộ soái Lê ngay lập tức!”
Trương Minh Nguyệt cũng biết cứu như cứu hỏa, nên cúp máy, chạy thật nhanh đến nghĩa trang liệt sĩ.
Trước nghĩa trang liệt sĩ, những người lính canh cổng đã chặn Trương Minh Nguyệt lại.
“Dừng lại, không được đi vào!” Một người lính hét lên giận dữ khi thấy Trương Minh Nguyệt, người đang cải trang thành một công dân bình thường, lao vào.
“Tôi là Trương Minh Nguyệt, tổ trưởng của tổ đặc công Shadow.
Tôi có một tin tình báo khẩn cấp cần báo cáo cho Hộ soái Lê, để tôi vào!”
Để thông báo tình hình cho Lê Uy Long sớm nhất có thể, Trương Minh Nguyệt đã không ngần ngại công khai danh tính thật của mình cho những người đó biết..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...