Long Uy Chiến Thần
Kết nối điện thoại
Lúc này, quốc vương nước Cự Hùng đang kết nối điện thoại tới quốc vương Long quốc.
“Quốc vương Long quốc à, tôi muốn cầu hòa, chúng ta có thể ngừng đánh được không?” Quốc vương nước Cự Hùng hỏi.
“Ngừng đánh à? Anh nói xem, tại sao chúng tôi phải ngừng đánh?” Quốc vương Long quốc hỏi.
“Tôi thừa nhận, chúng tôi đánh không lại anh.
Chỉ cần bên các anh có thể lập tức ngừng đánh, tôi có thể ngay lập tức bồi thường chút ít cho anh.
” Quốc vương nước Cự Hùng nói.
“Trận chiến tranh này là trận chiến tranh xâm lược do mấy người phát động, bây giờ đánh không lại Long quốc tôi rồi lại muốn ngừng đánh, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Trong trận chiến tranh này chúng tôi đã mất đi bao nhiêu người đàn ông tốt, bao nhiêu người dân đã bị mấy người tàn sát, không phải chỉ có chút ít bồi thường là có thể giải quyết được!” Long quốc nói.
“Vậy rốt cuộc anh muốn phải làm sao thì mới ngừng đánh?” Quốc vương nước Cự Hùng hỏi.
“Nợ máu bắt buộc phải trả bằng máu! Đã là người xâm phạm vào lãnh thổ Long quốc của tôi thì bắt buộc phải chết!” Quốc vương Long quốc nói.
“Lẽ nào anh không sợ tôi sẽ tiếp tục phái quân tới tấn công anh sao?” Quốc vương nước Cự Hùng có chút tức giận nói.
“Có gan thì anh thả ngựa qua đây! Tôi đảm bảo sẽ khiến quân binh của anh một đi không trở lại!” Quốc vương Long Quốc tràn đầy tự tin nói.
“Chúng ta có thể bàn bạc hẳn hoi không, tôi nói thật với anh nhé, tôi bây giờ chỉ cần có chiến thần đứng đầu Taylor của nước Cự Hùng chúng tôi.
Chỉ cần anh có thể ngừng đánh, tôi có thể cho anh một khoản bồi thường cực lớn.
” Quốc vương nước Cự Hùng nói.
“Đền bù lớn là điều bắt buộc, nhưng những quân binh của nước anh đã vào Quốc Hòa của tôi thì bắt buộc phải chết!” Quốc vương Long quốc nói.
“Anh … anh đừng có mà bắt nạt người quá đáng! Tại sao anh phải ác đến vậy?” Quốc vương nước Cự Hùng tức giận nói.
“Tôi ác? Tôi ác được bằng đám quân hèn hạ của anh không? Sau khi đám quân hèn hạ đó của anh vào tới Quốc Hòa, tiếng hành giết hại vô cùng bi thảm, không có việc ác nào không làm, bọn họ bắt buộc phải trả giá cho tất cả những gì bọn họ đã làm!” Quốc vương Long quốc nói.
“Theo như anh nói vậy là không thể bàn bạc được nữa rồi?” Quốc vương nước Cự Hùng tự biết mình đuối lý.
“Chúng ta còn có gì để bàn bạc nữa, hẹn gặp trên chiến trường!” Quốc vương Long quốc nói.
“Hẹn gặp trên chiến trường? Anh có ý gì đây?” Quốc vương nước Cự Hùng hỏi.
“Người xâm phạm Long quốc của tôi, dù xa cũng phải giết! Đợi tôi tiêu diệt xong đám quân binh của anh đã vào Quốc Hòa của tôi, tôi sẽ xuất quân đi đánh dẹp nước Cự Hùng!” Quốc vương Long quốc nói xong, liền cúp điện thoại “bụp” một tiếng.
Quốc vương nước Cự Hùng đột nhiên cảm thấy mồ hôi lạnh túa ra, không ngờ rằng quốc vương Long quốc vậy mà còn muốn viễn chinh tới nước Cự Hùng của mình.
!
Lúc này, ở biệt thự Tinh Nguyệt.
Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng sau khi biết được thông tin Lê Uy Long đã xóa sổ Arnold, đều vô cùng vui mừng.
“Nhược Mai à, tớ đã nói rồi mà, Lê Uy Long sẽ không có chuyện đâu, bây giờ sự thật đã chứng minh, tớ nói đều đúng cả!” Nguyễn Tú Hằng nói.
“Cậu đúng là một nhà tiên tri, không ngờ rằng Lê Uy Long lại lợi hại như thế, vậy mà lại có thể đánh bại Arnold, người được mệnh danh là chiến thần bất bại!”Chu Nhược Mai vui vẻ nói.
“Đúng đấy, Lê Uy Long đã một mình đấu với Arnold, hơn nữa còn đam chết gã ta bằng một nhát kiếm, điểm này đúng là khiến mình không ngờ tới.
Nghe nói kiếm thuật của Arnold là thiên hạ vô song, Lê Uy Long rốt cuộc là làm thế nào mà được nhỉ?” Nguyễn Tú Hằng nói.
“Cái này thì tớ biết.
”Chu Nhược Mai nói.
“Sao cậu lại biết?” Nguyễn Tú Hằng kinh ngạc hỏi.
“Bởi vì Lê Uy Long dùng tuyệt thế thần kiếm Tiểu Thính Vũ Lâu, hơn nữa anh ấy đã luyện tới chiêu thức thứ hai trong cuốn kiếm phổ "Chín chiêu thức kiếm Hiên Viên", Arnold đương nhiên không phải là đối thủ của anh ấy.
”Chu Nhược Mai nói.
“Lê Uy Long trông vậy mà đã luyện tới chiêu thức thứ hai trong cuốn kiếm phổ "Chín chiêu thức kiếm Hiên Viên" á, sao tớ lại không biết nhỉ?” Nguyễn Tú Hằng lại kinh ngạc hỏi.
“Là tớ và anh ấy đã lén lút tới khu rừng sau núi luyện tập vào nửa đêm đấy, tất nhiên là cậu không biết rồi!”Chu Nhược Mai nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...