Quân địch vừa tiến vào thành phố Quốc Hòa đã thừa thắng xông lên truy kích quân đội của Thiên Thành và Lê Lương Quân.
Thiên Thành và Lê Lương Quân chỉ huy tướng sĩ vừa đánh vừa lùi, lui vào trong thành.
Quân địch một đường tiến quân thần tốc, tiến vào bên trong thành phố Quốc Hòa.
Tướng sĩ Long Quốc được bố trí trong các tòa nhà của thành phố Quốc Hòa bắt đầu chặn đầu công kích, triển khai chiến đấu trên đường với quân địch.
Quân tiên phong của địch lọt vào trận đánh, tổn thất thảm trọng.
Tin tức thành phố Quốc Hòa bị quân địch đánh hạ rất nhanh đã truyền đến bên phía Lê Uy Long.
Lúc này, anh vẫn đang trên đường từ phòng tuyến phía Bắc nhanh chóng trở về khu vực chiến đấu phía Bắc.
“Hộ soái, thành phố Quốc Hòa đã bị kẻ địch đánh chiếm, quân địch đã tiến vào thành phố Quốc Hòa, tình hình rất không khả quan!” Hà Ngọc Lan nói.
“Đúng vậy, không ngờ tôi vừa mới đánh lùi quân địch ở phía Bắc thì phía Nam liền bị quân địch chiếm.” Lê Uy Long nói.
“Hộ soái Nam chinh Bắc chiến, mỗi khu vực chiến đấu đều cần anh bận tâm, anh thật sự quá khó.
Tiếp theo anh định làm gì?” Hà Ngọc Lan nói.
“Lệnh cho bộ đội tăng tốc tiến về trước, tôi phải nhanh chóng trở về khu vực chiến đấu phía Bắc, sau đó từ đó trở lại phía Nam đánh lùi địch!” Lê Uy Long lòng nóng như lửa đốt nói.
“Vâng!”
Hiện giờ, chiến đấu trên đường ở thành phố Quốc Hòa đã tiến hành kịch liệt chưa từng có.
Thiên Thành và Lê Lương Quân chỉ huy các binh mã cũng gia nhập chiến đấu.
Chiến đấu trên đường tuy khiến kẻ địch bị thương nặng nhưng số lượng binh mã quân địch không ngừng tiến vào, các loại vũ khí hạng nặng đều mang vào thành phố Quốc Hòa, phá hủy kiến trúc trong thành.
Quân địch ngày càng nhiều, tướng sĩ phụ trách triển khai chiến đấu trên đường với địch cũng không có cách nào ngăn địch lại, liên tục rút lui.
Quân địch quá mạnh, tướng sĩ Long Quốc không thể không tiến hành sách lược đốt phá cơ sở vật chất, đợi khi quân địch tiến vào vòng mai phục liền cho nổ bom, nổ hết các tòa nhà kiến trúc khiến quân địch bị thương nặng.
Thế nhưng, quân địch không ngừng tràn vào, tuy binh mã tiên phong đã bị thương nặng, nhưng binh lực phía sau vô cùng nhiều.
Sách lược đốt phá cơ sở vật chất cũng không cách nào ngăn chặn thế tiến công của quân địch, bởi vì kiến trúc có hạn.
Sau khi quân chủ lực hai nước Liệt Ưng và Cự Hùng tiến vào thành phố Quốc Hòa, bắt đầu chia làm hai ngả.
Binh mã của nước Liệt Ưng tấn công vào phía Nam thành phố còn binh mã của nước Cự Hùng lại tấn công về phía Đông.
Dân chúng thành phố Quốc Hòa tuy đã sơ tán gần hết nhưng vẫn còn một số bộ phận nhỏ chưa kịp sơ tán đi.
Những dân chúng không kịp sơ tán đều bị quân địch bắn chết.
Một số cô gái trẻ đẹp bị quân địch bắt sống.
Những nơi quân địch đi qua đều có người bị giết hại, cực kỳ bi thảm, bắt người cướp bóc, gian d*m cưỡng hiếp, không chuyện ác nào không làm!
Quân địch vừa tiến vào thành phố Quốc Hòa liền giết hại dân trong thành cực kỳ thảm khốc!
Một số tướng sĩ Long Quốc sau khi bị quân địch bắt làm tù binh, có người bị lưỡi đao đâm chết, có người bị mổ bụng, có người bị cắt đầu treo lên cột điện.
Sự tàn bạo của quân địch rất nhanh đã truyền ra khắp Long Quốc, cả nước khiếp sợ!
Lúc này, Lê Uy Long và Trương Minh Lương đã đến khu vực chiến đấu phía Bắc.
Long Chủ Long Quốc tự mình ra đón anh và Trương Minh Lương.
“Hộ soái Lê, hộ soái Trương, lần này đánh lui được quân Sư Quốc hai người đều lập được công lớn.
Vốn tôi đã bày tiệc mừng công cho hai người, nhưng đáng tiếc nước Liệt Ưng và Cự Hùng đã chiếm lấy thành phố Quốc Hòa, tiến hành tàn sát đối với dân chúng thành phố Quốc Hòa và tướng sĩ Long Quốc ta, cả đường đi đều cưỡng hiếp cướp bóc.
Tôi thân là Long Chủ Long Quốc đã tức đến mức không ăn nổi cơm nữa!” Long Chủ Long Quốc nói.
“Quốc vương, sự tàn nhẫn của quân địch người thần đều căm giận.
Trong lòng mạt tướng đã vô cùng căm phẫn, hiện giờ không phải là lúc chúc mừng, đợi đến khi tôi trở về phía Nam, tiêu diệt hết đám cầm thú này rồi nói sau!” Lê Uy Long nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...