Chuyện Peter đầu hàng Lê Uy Long, đã nhanh chóng truyền đến Sư Quốc.
Cả Sư Quốc khiếp sợ, cũng không ngờ được Lê Uy Long lại có thể đánh tan được tuyến phòng ngự vững như thành đồng trong thời gian ngắn như vậy, ép cho Peter phải đầu hàng.
Đương nhiên, bọn họ cũng thật sự không ngờ được, trong tình huống Peter vẫn còn năm mươi nghìn binh lính, mà lại lựa chọn đầu hàng Lê Uy Long.
Tổng bộ Sư Quốc lại càng giận dữ đùng đùng, mắng to Peter là kẻ hèn nhát, là điều sỉ nhục của người Sư Quốc.
Đồng thời, tổng bộ Sư Quốc cũng ra lệnh cho Murphy tăng tốc độ hành quân, thừa dịp binh lính của Lê Uy Long chưa đặt chân vững vàng, cướp lại tuyến phòng ngự thứ nhất.
Đồng thời, Sư Quốc cũng chuẩn bị phái ra số lượng lớn máy bay chiến đấu, quyết một trận sống mái với máy bay chiến đấu trên bầu trời Long quốc.
Murphy nhận được mệnh lệnh của tổng bộ, biết được Peter đã đầu hàng, lập tức vô cùng tức giận: "Trong tay Peter này có đến mấy trăm nghìn quân lính, thế mà lại không kiên trì được năm tiếng đồng hồ! Nếu ông ta có thể giữ vững được thêm một tiếng nữa thôi, chúng ta đã có thể tấn công Lê Uy Long từ cả hai mặt, một lần đánh bại anh ta rồi!"
"Tướng quân, bây giờ Peter đã đầu hàng rồi, chiến lược tấn công từ hai mặt đã thất bại, chúng ta phải làm gì bây giờ?" Một tướng lĩnh hỏi.
"Tổng bộ ra lệnh cho chúng ta, nhất định phải tranh thủ khi binh lính của Lê Uy Long còn chưa đứng vững gót chân, đánh cho bọn họ không kịp trở tay, một lần nữa cướp lại tuyến phòng ngự thứ nhất của bọn họ!" Murphy nói.
"Nhưng mà, Peter có tuyến phòng ngự vô cùng kiên cố như thành đồng mà còn không thể đánh bại được quân đội của Lê Uy Long, bây giờ Lê Uy Long đã chiếm được tuyến phòng ngự thứ nhất rồi, chúng ta muốn đánh bại chiến thần số một của Long quốc, nhất định là khó càng thêm khó." Tướng địch nói.
"Không được nâng cao sĩ khí của người khác mà giảm đi uy thế của mình! Binh lính của Lê Uy Long bôn ba đường dài, liên tục chiến đấu, đã mỏi mệt không chịu nổi từ lâu.
Vừa nãy còn đánh một trận với Peter, chắc chắn sức chiến đấu cũng đã tổn thất nặng nề.
Hơn nữa, tuyến phòng thủ số một chắc chắn đã bị bọn họ phá hủy gần hết rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ chắc chắn chưa sửa chữa được gì cả.
Chúng ta nhất định có thể đánh bại nhánh quân mệt mỏi này!" Murphy nói.
"Tướng quân nói rất có lý, dựa theo tốc độ hành quân bây giờ, chưa đến một tiếng đồng hồ là chúng ta có thể đến được chiến trường rồi, binh lính của Lê Uy Long cũng không nghỉ ngơi được bao nhiêu, đã phải chuẩn bị chiến đấu với chúng ta, chắc chắn không phải đối thủ của chúng ta." Tướng sĩ nói.
"Đúng vậy, ngoài ra, chúng ta còn có hai nhánh quân bí mật, có thể bất ngờ tấn công Lê Uy Long từ sau lưng bất cứ lúc nào!" Murphy nói.
"Hai nhánh quân bí mật, chính là nhánh quân trước đây đã điều động từ bên ngoài vào đóng giữ ở Cổ Bảo Quan và Vạn Phong Quan đó sao?" Tướng địch hỏi.
"Đúng vậy, chỉ cần hai nhánh quân này có thể vào đóng giữ ở Cổ Bảo Quan và Vạn Phong Quan, chẳng những có thể đi thẳng đến khu vực chiến đấu phương bắc của Long quốc, còn có thể dùng để tấn công sau lưng Lê Uy Long." Murphy nói.
"Tướng quân dùng binh như thần, đã tính trước mọi chuyện nên sắp xếp hai nhánh quân này, thật sự là kế hay!" Tướng địch vui vẻ nói.
"Truyền lệnh xuống dưới, tiếp tục tăng tốc độ đi đường, càng nhanh càng tốt, tranh thủ khi binh lính của Lê Uy Long còn chưa đặt vững gót chân, trong một lần hành động đánh bại anh ta!" Murphy nói.
"Rõ!" Tướng sĩ lập tức truyền lệnh, cho binh lính tăng tốc độ hành quân.
...
Lúc này, bên trong tuyến phòng ngự thứ nhất.
"Hộ soái, tuyến phòng ngự này đã bị chúng ta phá hủy quá nghiêm trọng, trong thời gian ngắn cũng không thể sửa chữa được bao nhiêu, mà binh lính của Murphy chẳng mấy chốc sẽ đến nơi rồi." Hà Ngọc Lan nhắc nhở.
"Tôi biết, bây giờ có thể sửa chữa được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu thôi!" Lê Uy Long nói.
"Nếu Hộ soái đã biết, chẳng lẽ đã nghĩ ra kế sách phá địch rồi sao?" Hà Ngọc Lan hỏi.
"Đương nhiên, Murphy chẳng qua chỉ có vẻn vẹn hai trăm nghìn binh lính, nếu muốn tiêu diệt ông ta, quả thật là chuyện dễ như trở bàn tay!" Lê Uy Long đã có dự tính trong lòng từ trước.
"Hộ soái nghĩ ra kế sách phá địch gì vậy?" Hà Ngọc Lan tò mò hỏi.
"Tôi sẽ sắp xếp hai nhánh quân bên ngoài, mai phục sẵn hai bên tuyến phòng ngự của chúng ta, đợi quân địch của Murphy vừa đến, chúng ta sẽ tấn công ông ta từ ba phía!" Lê Uy Long nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...