“Chẳng phải nó cậy thế nó có chồng là tướng năm sao mà ngạo mạn sao? Đột nhiên con nghĩ đến một cách, có thế khiến nó thân bại danh liệt!” Tô Ánh Tuyết nói.
“Cách gì?” Bà cụ Chu nói.
“Con vô cùng nghi ngờ, Lê Uy Long là một tên tổng đốc tham sống sợ chết, hạ lệnh cho chiến hạm của Đại Long rút lui chứ không chiến đấu.” Tô Ánh Tuyết nói.Vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ.
Sau đó, Tô Ánh Tuyết lại nói tiếp: “Chẳng phải bây giờ dân cả nước đang chửi tên tổng đốc không chịu chống giặc kia là quân bán nước sao? Chỉ cần để dân cả nước biết Lê Uy Long chính là tên tổng đốc hại nước hại dân, gan nhỏ như chuột kia, tự khắc sẽ có rất nhiều người lên tiếng phê phán cậu ta.
Đến lúc đó, cậu ta sẽ giống như chuột qua đường, người người đánh đập.
Chu Nhược Mai cũng sẽ bị liên lụy, khi đó nó còn có thể ngạo mạn được nữa hay sao?”
Nghe Tô Ánh Tuyết nói thế, người nhà họ Chu như tỉnh ngộ.
“Đúng, với tính cách của tên hèn Lê Uy Long, chắc chắn là cậu ta đã hạ lệnh rút lui!”
“Chúng ta phải khiến cho hai vợ chồng nó trở thành tội đồ của dân, không chốn dung thân!”
Người nhà họ Chu mặt mày hớn hở, vô cùng phấn khích.
Chu Hòa thấy người nhà lại muốn làm cho Lê Uy Long và Chu Nhược Mai thân bại danh liệt, lập tức lo lắng: “Mọi người không thể thế này được, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
“Có thể có hậu quả gì chứ?” Bà cụ Chu nói.
“Nói thế nào thì Lê Uy Long cũng là tướng năm sao, cho dù thật sự hạ lệnh rút lui thì chắc chắn cũng có lý do của cậu ấy.
Mọi người vu khống tướng năm sao như vậy, cẩn thận rước họa vào thân!” Chu Hòa nói.
“Nực cười, lẽ nào tướng năm sao là có thể tùy tiện giết người à? Mẹ biết con muốn giúp cậu ta và Chu Nhược Mai, nhưng hai vợ chồng nó quá ngạo mạn.
Bọn nó đã bất nhân thì chúng ta cũng bất nghĩa!” Bà cụ Chu vẫn khăng khăng làm theo ý mình.
“Đúng, dù sao hai vợ chồng nó cũng không để chúng ta sống tốt thì chúng ta cũng không cần phải để bọn nó sống yên thân!” Tô Ánh Tuyết nói.
“Quyết đinh vậy đi, chúng ta loan tin Lê Uy Long chính là thống đốc không ngăn địch ra ngoài, chỉ trong một đêm là có thể khiến hai vợ chồng nó thân bại danh liệt rồi!” Thúy Họa nói.
Biệt thự Tinh Nguyệt.
Lúc Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng đang chơi bóng trên sân, đột nhiên tiếng động như rung chuyển cả đồi núi từ dưới chân núi truyền đến.
Hai người hơi kinh ngạc, nhìn xuống chân núi.
Chỉ thấy một đoàn xe dài đang chạy về phía biệt thự, rõ ràng đều là xe Jeep, xe quân dụng, và nhiều xe bọc thép!
Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng vui mừng khôn xiết, nhìn khí thế này thì chắc chắn là Lê Uy Long quay lại rồi!
Quả nhiên, lúc đoàn xe đó đến, họ lần lượt xuống xe, các hộ vệ lần lượt canh giữ xung quanh.
Sau đó, Lê Uy Long bước ra từ một chiếc xe Jeep!
Chu Nhược Mai không ngờ trước trận chiến, Lê Uy Long còn tranh thủ về nhà, cô lập tức vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Mà Lê Uy Long không nói lời nào, đi thẳng một mạch về phía Chu Nhược Mai ở sân bóng rổ.
Chu Nhược Mai thấy Lê Uy Long đi qua, nhịp tim đột nhiên tăng nhanh.
“Nhược Mai, anh về rồi đây.” Lê Uy Long lại gần cô nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...