Long Uy Chiến Thần


"Đừng gõ cửa nữa.

Anh muốn nói gì thì nói đi!"
Chu Nhược Mai nói nhát gừng.

Mặc dù trong lòng cô rất muốn Lê Uy Long vào phòng nhưng vì thẹn thùng nên cô vẫn nói những lời trái ngược với suy nghĩ.
"Ừm ...!Dư Hân, không phải hôm trước em đã nói nếu tôi giúp Chu gia có được hợp đồng thì… thì em sẽ làm điều đó với tôi một lần nữa sao? Đã đến lúc em thực hiện lời hứa của mình chưa?"
Lê Uy Long không thể nghĩ ra được một lý do gì khả dĩ để gõ cửa nên đành nói ra chuyện lời hứa lần trước của Chu Nhược Mai.
"Anh đi ra đi!" Chu Nhược Mai buột miệng.

Ngại ngùng và tức giận nên những lời cô nói càng ngày lại càng xa suy nghĩ thực trong lòng.
"..." Lê Uy Long toát mồ hôi đầm đìa.

Đã lấy hết can đảm ra để gõ cửa, nhưng anh không ngờ lại nhận được một câu trả lời lạnh lùng như vậy từ cô vợ của mình.
Nhưng Vĩnh Thiên không muốn bỏ cuộc, vì vậy anh gắng hết sức bình sinh nói vọng vào:

"Em đang làm gì vậy? Đang tắm sao?"
Đây là lần đầu tiên trong đời Lê Uy Long nói ra những lời mang hàm ý nhạy cảm như vậy.
"..."
Chu Nhược Mai đang tắm trong phòng, nghe thấy câu hỏi của anh ta liền thẹn thùng không biết để đâu cho hết! Không ngờ Lê Uy Long, kẻ luôn thật thà và trung thực lại có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy.
Làm thế nào mà Lê Uy Long này hôm nay lại trở nên táo bạo và tự tin như thế? Không lẽ tối nay cô thực sự phải chung giường với anh ta sao?
"Ừ thì…Tôi… đang tắm! Anh có giỏi thì vào thử xem!" Chu Nhược Mai giả vờ thách thức.

Cô cảm thấy gợi ý của mình đã quá đủ rõ ràng.

Một kẻ ngốc nhất trên đời cũng có thể hiểu được hàm ý của cô trong câu nói đó.
Lê Uy Long nghe thấy giọng điệu thách thức của cô vợ thì vui mừng không tưởng! Chắc chắn đó chỉ là một sự khiêu khích của một người phụ nữ đang thẹn thùng mà thôi.

Nếu anh không đi vào thì anh thực sự là đồ đầu đất!
Hơn nữa, Chu Nhược Mai đã nói rằng cô ấy đang tắm.

Nếu còn không đi vào lúc này thì còn cơ hội nào phù hợp hơn để đi vào nữa?
Đi tắm, có nghĩa là cô ấy không mặc quần áo, thế thì chuyện đó sẽ xảy ra một cách rất tự nhiên!
Nghĩ về những việc tiếp theo sẽ xảy ra với Chu Nhược Mai, tim của Lê Uy Long đập thình thịch! Vị tướng dũng mãnh trên sa trường cảm thấy vô cùng căng thẳng và lo lắng.

Đối với loại chuyện này, Lê Uy Long thấy còn khó xử lý hơn gấp vạn lần so với khi phải đối mặt với hàng ngàn kẻ thù trên chiến trường!
Có vẻ như tối nay anh sẽ thực sự vượt qua được rào cản này và chinh phục được trái tim của cô vợ bé nhỏ!
Vĩnh Thiên biết rằng bước đầu là bước khó khăn nhưng cũng là bước quan trọng nhất.

Người ta thường bảo, ‘Đầu xuôi thì đuôi lọt’.

Miễn là lần đầu được thực hiện trơn tru thì những lần sau không phải là việc gì khó khăn nữa.
Nghĩ về điều này Lê Uy Long không thể không cảm thấy vô cùng phấn khích.


Vui mừng hơn chiến thắng một trận chiến!
Vì vậy, Lê Uy Long một tay nắm nắm cửa, đang định mở cửa và bước vào phòng của Chu Nhược Mai.
Đột nhiên giọng nói của Chu Nhược Mai tiếp tục vọng ra từ bên trong:
"Anh mà dám vào khi tôi chưa cho phép thì thử xem tôi sẽ xử lý anh thế nào!"
"..." Lê Uy Long sững sờ, cánh tay khựng lại.

Như thế này là thế nào? Không lẽ những gì anh vừa suy đoán hoàn toàn trật lất?
Thực tế thì, Chu Nhược Mai đột nhiên nghĩ rằng mình đã bóng gió gợi ý quá lộ liễu nên cô càng thẹn thùng và xấu hổ, vì vậy ngay lập tức thêm một câu chữa thẹn.
Rõ ràng cô đang tắm.

Nếu để Lê Uy Long vào phòng lúc này, liệu có phải là cô quá bạo dạn không?
Ngay cả khi cô muốn dành điều đó cho anh ta thì cũng cần phải làm từng bước, từng bước một và không nên quá sỗ sàng, đường đột như thế!
Lê Uy Long do dự ở ngoài cửa một lúc lâu mà không dám bước vào.

Ngàn quân anh không sợ, nhưng anh sợ vợ Chu Nhược Mai!
Anh cảm thấy rằng với một người phụ nữ xinh đẹp và trong trắng như Chu Nhược Mai, anh không nên xông vào phòng một cách đột ngột như thế và càng không thể hành động quá vội vàng.

Thật tuyệt nếu anh có thể làm điều đó tối nay.

Nhưng nếu cô ấy chưa sẵn sàng thì anh cũng cần để cô ấy có thêm thời gian và chờ đợi một cơ hội nào đó trong tương lai.


Một ngày nào đó anh nhất định sẽ vượt qua được rào cản này!
Vì vậy Lê Uy Long nói: "Được rồi.

Vậy em cứ từ từ.

Tôi không làm phiền nữa."
Nói xong, Lê Uy Long thẫn thờ quay lại ngồi trên ghế sofa trong phòng khách!
Chu Nhược Mai hụt hẫng! Nghe tiếng chân của Vĩnh Thiên xa dần, cô không khỏi có chút thất vọng đồng thời cũng rất bực mình.

“Hắn ta không phải là một người đàn ông sao? Sao lại vì mấy câu nói của mình mà sợ hãi như thế?” Cô thầm nghĩ.
Tuy nhiên Chu Nhược Mai lại nghĩ, có thể Lê Uy Long rời đi là vì thực sự muốn cô từ từ mà tắm thật! Vậy thì nhất định anh ta sẽ quay lại.

Nếu anh ta thực sự vào phòng cô bây giờ thì cô xấu hổ chết mất! Vậy không vào bây giờ sẽ tốt hơn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui