Long Uy Chiến Thần
“Tốt.” Giáo chủ U Minh là Hình Trai lập tức đi vào phải đi vào mật thất.
Các cao thủ điện Thiên Canh khác cũng đi theo vào mật thất.
Advertisement
Ngụy Nghiêm, Ngụy Nguyên Trác và Ngụy Nguyên Tùng cũng đi vào theo.
Hiện tại, bọn họ đã khống chế được tình hình chung nên có như nào bọn họ cũng không sợ quốc vương của Long Quốc nữa.
“Ngụy Nghiêm, rốt cuộc ông muốn làm gì tôi?” quốc vương của Long Quốc chứng kiến nhiều người đi vào vây quanh mình như vậy nên muốn biết tai họa sắp đến là gì.
Advertisement
“Quốc vương của Long Quốc, tôi nói rồi, tôi sẽ không làm ngài bị thương, tôi chỉ muốn khống chế ngài thôi.
quốc vương của Long Quốc vẫn còn phải gánh vác trách nhiệm của ngài nên ngài không cần nóng vội đâu.” Ngụy Nghiêm nói.
“Ngụy Nghiêm! tôi thật sự đã nhìn lầm ông! Hộ soái Tiêu đã nhắc nhở tôi từ đầu rằng lòng dạ ông khó lường, kêu tôi phải đề phòng ông.
Bây giờ tôi thật sự rất hối hận vì không nghe theo lời của hộ soái Tiêu nói!” Quốc vương của Long Quốc nói.
“Quốc vương của Long Quốc, trong mắt ngài chỉ có hộ soái Tiêu, ngài có từng trọng dụng một ông thần già như tôi chưa? Ngày hôm nay ra nông nỗi này đều là do ngài trọng dụng Từ Tiêu quá mức đấy!” Ngụy Nghiêm nói.
“Hộ soái Tiêu là Đại Long đệ nhất hộ soái bảo vệ Việt Nam, tôi không trọng dụng anh ta thì trọng dụng ai đây? Bản thân ông là một thần thuộc giới Văn Cự thì nên an thủ bổn phận, làm cho tốt bản chức công tác, ông không nên có dã tâm lớn như vậy.
Ông tính khống chế tôi rồi thì liệu có khống chế được năm đại hộ soái của tôi không?” Quốc vương của Long Quốc nói.
“Chuyện này quốc vương của Long Quốc không cần vì thần mà lo lắng, tôi khống chế được ngài rồi thì chẳng khác nào khống chế được cả Long Quốc.” Ngụy Nghiêm vừa nói vừa đưa mắt ra hiệu với Hình Trai, ý muốn hắn ta ra tay.
“Ông sẽ không thực hiện được đâu! Ông dẫn một đám đến đây cấu kết với nhau để tạo phản, khi ông mạo phạm muốn cướp ngôi đoạt vị thì ông đã khiến cho nhà họ Ngụy các người muôn đời không trở lại một cách nhẹ nhàng được đâu!” Quốc vương của Long Quốc tức giận nói.
Lúc quốc vương của Long Quốc đang nói chuyện thì Hình Trai đã lặng lữ lấy ra một viên thuốc, sau đó hắn ta dùng ngón tay bắn nó vào miệng quốc vương của Long Quốc một cách chuẩn xác không sai ly nào!
Quốc vương của Long Quốc vừa mới nói xong thì cảm thấy có một vật lạ nhỏ bay thẳng vào cổ họng mình, hơn nữa anh ta không cẩn thận nuốt nó mất!
“Các người… Các người rốt cuộc là cho tôi ăn cái vậy?” Quốc vương của Long Quốc cũng không biết ai bắn thứ đó vào miệng mình nên anh ta hoảng loạn ngay tức khắc.
“Quốc vương của Long Quốc không cần kinh hãi, lão phu cùng lắm chỉ cho ngài ăn một viên thuốc nhỏ mà thôi.” Hình Trai nói.
“Láo xược, ở trước mặt tôi mà dám xưng lão phu, rốt cuộc ông là ai?” Quốc vương của Long Quốc tức giận nói.
“Lão phu là giáo chủ U Minh, Hình Trai.” Hình Trai nói.
“Rốt cuộc là ông đã cho tôi ăn cái gì?” Tuy quốc vương của Long Quốc không biết giáo chủ U Minh thuộc môn phái nào nhưng vừa nghe tên giáo chủ U Minh này thì biết chẳng phải môn phái tốt lành gì, chắc chắn là tà môn ma đạo.
Ăn phải thuốc của tà môn ma đạo thì chắc chắn không có kết cục tốt đẹp gì.
“Đây chỉ có thể khống chế tư tưởng ngài, không làm tổn thương thân thể ngài đâu.” Chuyện đến nước này, Hình Trai cũng không sợ gì nữa nên nói đúng sự thật cho quốc vương của Long Quốc.
Quốc vương của Long Quốc nghe vậy thì kinh hãi ngay lập tức, trên đời này có thể khống chế được suy nghĩ người khác sao?
“Nếu suy nghĩ mình bị khống chế thì chẳng phải sẽ biến thành một ông vua ngu đần để nhà họ Ngụy tùy ý sai khiến sao?”
Đúng lúc này, quốc vương của Long Quốc cảm thấy bộ não bị căng đến mức choáng váng, ý thức mơ hồ, trước mắt anh ta bắt đầu xuất hiện ảo ảnh mờ ảo không rõ ràng.
Một lát sau, quốc vương của Long Quốc bắt đầu cảm thấy mơ màng sắp chìm vào giấc ngủ.
“Ngụy đại nhân, bây giờ thuốc đã phát huy tác dụng, rất nhanh chúng ta có thể khống chế được suy nghĩ của quốc vương của Long Quốc.” Hình Trai nói.
“Ha ha, tốt lắm! Thật sự rất tốt! Ha ha…” Cuối cùng Ngụy Nghiêm không nhịn được nữa mà cười phá lên.
Trước kia quốc vương của Long Quốc không bị khống chế nên ông ta vẫn không dám xả hơi như này..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...