Quốc vương mới của Sư Quốc trốn ở trong cung điện không ngừng điều binh khiển tướng, muốn bày mưu lập kế, quyết thắng ngàn dặm.
Nhưng mà rất nhiều tướng lĩnh căn bản là không nghe ông ta điều khiển, dù là phụng mệnh hành sự thì cũng là hành quân thong thả.
Những đoàn quân bị đại quân của Long Quốc vây công căn bản là không có được chi viện hữu hiệu.
Có mấy tướng lĩnh phụng mệnh chi viện, nhìn thấy đại quân của Long Quốc thì bắn mấy phát rồi chạy, rất là có lệ.
Có mấy tướng lĩnh phụng mệnh ngăn chặn, thậm chí nhìn thấy đại quân của Long Quốc nghe tiếng đã chuồn.
Bọn họ có chút muốn bảo tồn thực lực của chính mình, có chút là bị uy danh của Lê Vĩnh Thiên dọa cho mất mật.
Advertisement
Cục diện binh bại như núi đổ này rốt cuộc cũng làm quốc vương mới biết làm quốc vương Sư Quốc cũng không phải dễ làm như vậy, muốn bày mưu lập kế, quyết thắng ngàn dặm cũng không phải dễ dàng như vậy.
Nước Liệp Ưng, nước Cự Hùng nhìn thấy binh mã của Sư Quốc bị đại quân của Lê Vĩnh Thiên đánh đến quân lính tan rã, càng không dám xuất binh đi giúp Sư Quốc.
Bọn họ cũng không có nghĩ đến, binh mã của Sư Quốc ở dưới sự thống lĩnh của quốc vương tân nhiệm vậy mà không chịu được một đòn như thế.
Quốc vương của nước Dẫn Dao bị Trương Minh Nguyệt ám sát, quốc vương mới dù đã nhậm chức cũng không thể hoàn toàn khống chế đại cục, các lãnh đạo đều muốn trước khi quốc vương mới chưa ngồi ổn vương vị thì tranh quyền đoạt vị, thế cục cũng rất phức tạp, rất hỗn loạn.
Advertisement
Hơn nữa, hung thủ bắn chết quốc vương cũ còn chưa bắt được, bây giờ bọn họ đang dùng hết sức lực truy bắt hung thủ bắn chết quốc vương, căn bản không rảnh bận tâm đến Sư Quốc.
Tới thời điểm buổi chiều, ba đội quân của Long Quốc lại công chiếm rất nhiều thành trì, bắt đầu có chút mệt nhọc nên đã nghỉ ngơi tại chỗ chỉnh đốn một chút.
Rốt cuộc tác chiến liên tục rất mệt nhọc, cần phải nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút.
Quốc vương mới của Sư Quốc cảm thấy binh mã của Long Quốc nghỉ ngơi chỉnh đốn, là cho ông ta cơ hội thở dốc, ông ta lập tức triệu tập đại quân, ý đồ tiến hành bao vây tiêu diệt ba đội quân của Long Quốc.
Nhưng mà, đại quân của Long Quốc chỉ là nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, vào lúc chạng vạng lại bắt đầu tiến về phía trước.
Binh mã Sư Quốc còn chưa hình thành thế vây kín ba đường đại quân của Long Quốc thì ba đường đại quân của Long Quốc đã công chiếm rất nhiều địa điểm chiến lược quan trọng.
Quốc vương tân nhiệm chỉ huy hỗn loạn, làm binh mã của Sư Quốc đi lại mệt mỏi.
Kế hoạch tác chiến của ông ta, vĩnh viễn cũng không theo kịp biến hóa của đại quân Long Quốc.
Vào buổi tối, rốt cuộc Lê Vĩnh Thiên suất lĩnh sư đoàn dũng sĩ, đội đặc nhiệm Phượng Hoàng và mười vạn quân Trung Nguyên tiến vào trong lãnh thổ Sư Quốc.
Phạm Cương cũng đi theo Lê Vĩnh Thiên cùng xuất chinh.
Bởi vì ba đường đại quân đã khai mở xong đường ở phía trước, Lê Vĩnh Thiên suất lĩnh đại quân một đường thông suốt, cũng không gặp được ngăn trở gì của quân địch.
Sư quốc bên kia được biết tin Lê Vĩnh Thiên tự mình suất lĩnh một đại quân tiến vào lãnh thổ Sư Quốc, tất cả bị dọa mất mật.
Dựa theo lẽ thường, thống soái vạn quân như Lê Vĩnh Thiên sẽ không tự mình xuất chinh hay mang binh lên chiến trường.
Bọn họ không biết rốt cuộc Lê Vĩnh Thiên muốn làm gì.
Lê Vĩnh Thiên vừa đi, vùng giao chiến phương bắc cứ giao cho hổ soái trấn giữ phương bắc Trương Lâm Lương tới tọa trấn chỉ huy.
Ngụy Nghiêm biết được thế mà Lê Vĩnh Thiên tự mình dẫn binh mã tiến vào trong lãnh thổ Sư Quốc thì tức khắc mừng thầm.
Quả nhiên Lê Vĩnh Thiên muốn tìm đường chết, muốn đích thân tấn công Sư Quốc!
Bây giờ ông ta đã bắt đầu âm thầm cầu nguyện quân địch của Sư Quốc có thể vây Lê Vĩnh Thiên ở trong lãnh thổ của Sư Quốc.
Chỉ cần Lê Vĩnh Thiên bị nhốt, trong khoảng thời gian ngắn cũng không về, thì ông ta có thể suất lĩnh cao thủ điện Thiên Cang, tiến vào trong Long Cung, khống chế Long chủ, lấy danh nghĩa của quốc vương ra lệnh.
Lê Vĩnh Thiên suất lĩnh sư đoàn dũng sĩ, đội đặc nhiệm Phượng Hoàng và mười vạn quân Trung Nguyên xuất chinh chủ yếu là vì cứu Hà Ngọc Vinh.
Bởi vì khoảng cách từ biên giới phía bắc đến thủ đô Sư Quốc khá xa, anh cần phải nắm chặt thời gian xuất phát, nhanh chóng tới thủ đô Sư Quốc, nếu không thì ngày mai Hà Ngọc Vinh sẽ bị xử quyết.
Bởi vì trước đó ba đường đại quân đã mở đường xong, Lê Vĩnh Thiên suất lĩnh binh mã, không cần giao chiến với địch nên tốc độ hành quân đặc biệt nhanh.
Ba đường đại quân ở phía trước đã giao chiến với địch, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, quân địch liên tiếp bại lui.
Trải qua một đêm chiến đấu, ba đường đại quân lại tiến về phía trước một trăm km.
Ngày hôm sau, anh suất lĩnh binh mã đã đuổi kịp ba đường đại quân phía trước, hình thành đường đại quân thứ tư.
Sau đó, bốn đường đại quân cùng nhau tiến lên, hướng của quân tiên phong là thủ đô Sư Quốc!
Sở dĩ Lê Vĩnh Thiên xuất phát muộn một ngày là muốn bảo tồn thực lực.
Bởi vì anh suất lĩnh binh mã là muốn giết đến thủ đô Sư Quốc, nghĩ cách cứu viện Hà Ngọc Vinh.
Quốc vương mới của Sư Quốc nhìn thấy phương hướng của bốn đường đại quân Long Quốc đều là hướng về thủ đô Sư Quốc thì rốt cuộc hoàn toàn luống cuống.
Tuy rằng hiện tại khoảng cách của bốn đường đại quân Long Quốc đến thủ đô Sư Quốc còn một đoạn rất dài, ở giữa còn cách rất nhiều địa điểm chiến lược trọng yếu, nhưng ông ta đã nhìn ra tuyến đường hành quân của bốn đường đại quân Long Quốc là muốn vây kín thủ đô Sư Quốc!
Quốc vương mới lại triệu tập đại quân từ bốn phương tám hướng đi ngăn cản bốn đường binh mã của Long Quốc, ông ta muốn quyết chiến với đại quân Long Quốc ở những địa điểm chiến lược trọng yếu bên ngoài thủ đô, mà không phải ở trong thủ đô.
Vì để đánh thắng trận quyết chiến này, thậm chí quốc vương mới của Sư Quốc còn điều đi một nửa quân coi giữ trong thủ đô ra ngoài.
Ông ta cảm thấy, chỉ cần ngăn chặn đại quân Long Quốc ở trận địa bên ngoài thủ đô thì thủ đô sẽ an toàn, để lại quá nhiều binh mã ở trong cũng là lãng phí, còn không bằng phái đi ra ngoài, gia tăng lợi thế đánh thắng một trận quyết chiến.
Lê Vĩnh Thiên đã sớm đoán trước được quốc vương tân nhiệm sẽ cùng đại quân của mình làm một trận tử chiến ở bên ngoài thủ đô.
Được biết quốc vương mới đã triệu tập đại quân từ bốn phương tám hướng tới vây kín, thậm chí còn phái một nửa quân coi giữ thủ đô ra ngoài, anh lập tức cho ba đường đại quân hợp binh lại một chỗ, tạo nên biểu hiện giả dối rằng muốn tử chiến một trận cùng quân địch.
Quân địch được biết binh tướng mã của Lê Vĩnh Thiên hợp binh một chỗ, càng tin tưởng Lê Vĩnh Thiên muốn theo chân bọn họ tử chiến một trận, cũng chen chúc tới rồi.
Binh mã của bọn họ nhiều hơn binh mã của Lê Vĩnh Thiên rất nhiều, rất là tin tưởng có thể bao vây tiêu diệt binh mã của Lê Vĩnh Thiên.
Nhưng mà, tới thời điểm buổi tối, Lê Vĩnh Thiên suất lĩnh sư đoàn dũng sĩ, đội đặc nhiệm Phượng Hoàng và mười vạn quân Trung Nguyên lặng lẽ đi đường vòng, ám độ trần thương, đi thẳng đến nhà tù Vây Ma.
Ba đường đại quân còn lại là ở lại tại chỗ nghỉ ngơi chỉnh đốn, tạo ra vẻ muốn cùng quân địch quyết chiến, hấp dẫn quân địch.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...