Lộng Triều

Cốc trà run lên, nước bắn ra chảy lên bàn. Lăng Chính Dược hít sâu một hơi bỏ cốc trà xuống. Y cố gắng làm mình bình tĩnh lại nhưng không thể.

Y rất không hài lòng với tâm trạng kích động của mình, có đến mức như vậy không? Không phải là có chút bất ngờ thôi sao? Triệu Quốc Đống làm phó bí thư tỉnh ủy, quyền chủ tịch tỉnh thì sao chứ? Một thằng mới 37 tuổi xuất thân bình thường thì có thể gánh vác trọng trách gì? Lăng Chính Dược vô thức có chút tức giận, trung ương đây là nghĩ như thế nào mà đưa Triệu Quốc Đống về An Nguyên?

Thực ra khi Triệu Quốc Đống lọt vào danh sách kia, hắn chỉ biết Triệu Quốc Đống sợ không đơn giản tới cấp bộ, mặc dù là thái độ của Chư Hiền kiên quyết tới đâu, mặc dù hắn là trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương nhưng hắn chỉ là một ủy viên Bộ Chính trị, nhiều lắm có sức ảnh hưởng hơn ủy viên khác ở vấn đề nhân sự mà thôi. Nhưng khi phân công một cán bộ cấp bộ trưởng thì bình thường đều là do Bộ Chính trị hình thành nhất trí mới được.

Điều chỉnh nhân sự lần này không bình thường, đầu tiên Triệu Quốc Đống vào danh sách đã có nhiều tranh luận. Theo Lăng Chính Dược thấy mặc dù Triệu Quốc Đống được Lãnh đạo trung ương tin tưởng nhưng muốn tới phía nam thì hắn cho rằng Triệu Quốc Đống rất có thể tới Kiềm Nam, nếu nói như cao tầng coi trọng hơn thì tới tỉnh Tần làm chủ tịch tỉnh là lớn nhất. Nhưng tỉnh có kinh tế mạnh như An Nguyên thì Lăng Chính Dược cho rằng không thể, nhưng bây giờ Triệu Quốc Đống đã quay về An Nguyên.

Tại sao có thể như vậy? Triệu Quốc Đống tại sao sẽ quay về An Nguyên? Trung ương sao lại cân nhắc như vậy.

Chư Hiền gọi điện thông báo với lý do đầy hợp tình hợp lý. Miêu Chấn Trung rất có thể sẽ đi sau Đại hội Đảng, nhân sự An Nguyên thay đổi quá lớn nên cần một đồng chí quen thuộc tình hình An Nguyên gánh vác trọng trách. Triệu Quốc Đống còn trẻ, kinh nghiệm công tác có thể còn thiếu, đề nghị Lăng Chính Dược cần phải giúp đỡ Triệu Quốc Đống nhiều hơn.

Lăng Chính Dược không thể tin nổi.

Theo hắn biết thì Triệu Quốc Đống nếu không tới Bộ Lâm nghiệp thì nên tới Kiềm Nam.


Chư Hiền mặc dù chủ trương Triệu Quốc Đống tới Bộ Lâm nghiệp nhưng Lăng Chính Dược biết nhiều người không đồng ý với Chư Hiền. Không ít người cho rằng tác phong làm việc của Triệu Quốc Đống thích hợp công tác ở địa phương hơn. Đến địa phương càng phát huy ưu thế của Triệu Quốc Đống hơn. Kể cả mấy người Tiền Việt cùng Ninh Pháp đều cho rằng Triệu Quốc Đống nên tới tỉnh có điều kiện kém đôi chút như ở Kiềm Nam làm chủ tịch tỉnh.

Có thể do biểu hiện của mình ở An Nguyên trong năm qua không làm trung ương hài lòng không?

Lăng Chính Dược thầm hỏi đôi chút. Mình làm ở An Nguyên khá thuận tay, trung ương cũng khá tín nhiệm mình. trung ương về cơ bản đồng ý việc an bài nhân sự của Long Ứng Hoa, Tề Hoa và Trần Anh Lộc. Năm trước tốc độ phát triển của An Nguyên không quá chậm, về cơ bản duy trì ổn định, tổng thể mà nói tình hình coi như tốt đẹp. Hình như không phải vì nguyên nhân này, vậy vì nguyên nhân gì?

Có một khả năng đó là trung ương muốn bồi dưỡng cán bộ trẻ như Triệu Quốc Đống, trung ương muốn đưa bọn họ tới vị trí quan trọng vừa là thêm trọng trách vừa là rèn luyện.

Tên Triệu Quốc Đống này quá may mắn nhưng chỉ dùng may mắn để giải thích là quá trái lương tâm. Lăng Chính Dược còn không đến mức như vậy nhưng không thể không nói tên Triệu Quốc Đống này luôn vượt qua những bước rất quan trọng và khó khăn.

Nhưng tại sao Triệu Quốc Đống lại tới An Nguyên? Mấy vị cán bộ khác hoặc là tới bộ hoặc là đến Kiềm Nam, Tây Hải, tỉnh Tần hoặc là Cam Lũng – các tỉnh có kinh tế kém phát triển hơn làm chủ tịch tỉnh. Chỉ riêng Triệu Quốc Đống đến An Nguyên là tỉnh có kinh tế mạnh. Thật sự là do năm qua cán bộ An Nguyên điều chỉnh quá lớn, cần một cán bộ quen thuộc tình hình An Nguyên, hay là vì biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng quá chói mắt nên trung ương hy vọng hắn phát huy được tiếp.

Lăng Chính Dược sợ rằng ở vế sau chiếm đa số, điều này làm cho hắn không thoải mái.

Cục diện Ninh Lăng vẫn tốt nhưng một hai năm qua tốc độ tăng trưởng giảm nhanh, năm nay có lẽ chỉ khoảng trên dưới 20%, đương nhiên vẫn phát triển khá nhanh. Chẳng qua so sánh với Thông Thành, Đường Giang thì Ninh Lăng kém xa. Điều này làm Lăng Chính Dược có chút đắc ý. Hắn rất hy vọng Thông Thành cũng có thể phục chế ra một Ninh Lăng mới.


Lăng Chính Dược cũng đánh giá Lô Vệ Hồng rất cao, mà biểu hiện của Lô Vệ Hồng không uổng kỳ vọng của hắn.

Suy nghĩ loanh quanh một vòng, Lăng Chính Dược lại một lần nữa quay về trên người Triệu Quốc Đống. Không ngờ được, mình và hắn vẫn không thoát được liên hệ. Ba năm trước hắn còn giãy dụa lên cấp phó tỉnh bây giờ đã lấy thân phận quyền chủ tịch tỉnh để quay lại.

Trong đó có nhiều người giúp đỡ Triệu Quốc Đống. Qua Tĩnh, đương nhiên còn có Ứng Đông Lưu, Ninh Pháp cùng Tô Giác Hoa.

Hắn về An Nguyên, mình chỉ sợ phải đánh giá lại chiến lược mà mình đã đề ra, ở nhiều vấn đề cần phải có thái độ châm chước hơn nữa. Ôi, không thể nghi ngờ Triệu Quốc Đống về sẽ tạo ra điềm xấu cho cục diện đang tốt đẹp ở An Nguyên, không biết trung ương cân nhắc sao về điểm này.

Chẳng qua bây giờ oán giận cũng vô nghĩa, càng quan trọng hơn là phải bình tâm đối diện với tình hình trước mắt.

Long Ứng Hoa biết được tin này cũng không thể tin nổi. Mãi tới khi từ văn phòng Lăng Chính Dược về văn phòng hắn, hắn vẫn chưa có phản ứng từ tin tức kia.

Triệu Quốc Đống làm quyền chủ tịch tỉnh? Sao lại như vậy? Không phải nói hắn sẽ làm bộ trưởng Bộ năng lượng sao?


Từ miệng bí thư Lăng nói ra nhất định không thể sai sót, hội nghị Bộ Chính trị mặc dù chưa kết thúc nhưng Long Ứng Hoa đoán có lẽ chuyện đã xác định nên bí thư Lăng mới có thể báo cho mình biết. Nhưng sao lại biến hoá lớn như vậy?

Nghĩ tới trước đây Triệu Quốc Đống đánh bại mình để đoạt chức thường vụ tỉnh ủy An Nguyên, bây giờ hắn lại thành thủ trưởng của mình, Long Ứng Hoa không biết mình nên dùng tâm lý gì để đối mặt. Mặc dù đã chơi phải chịu, được làm vua thua làm giặc, mình cũng không tính là thua, không tính là giặc nhưng vận mệnh trêu ngươi cứ kết hợp hai người lại với nhau.

Cửa có tiếng động, Long Ứng Hoa không để ý lại vang lên, Long Ứng Hoa tức giận nói:
- Vào đi.

- Chủ tịch Long, thị trưởng Hạ tới.
Thư ký cẩn thận quan sát vẻ mặt sếp, gõ cửa lần đầu sếp không để ý, nếu là người khác thì y dừng lại nhưng thị trưởng Hạ là nhân viên cũ của sếp, quan hệ mật thiết nên y không thể không kiên trì gõ lần hai.

Hạ Hồng là Phó thị trưởng thường trực Vĩnh Lương, là nhân viên cũ của Long Ứng Hoa. Lúc Long Ứng Hoa làm Bí thư thị ủy Vĩnh Lương, Hạ Hồng là thường vụ thị ủy, trưởng ban thư ký Thị ủy. Mặc dù Long Ứng Hoa lên trung ương, Hạ Hồng vẫn duy trì quan hệ với Long Ứng Hoa, bị cho là tuyệt đối trung thành với Long Ứng Hoa.

Sau khi Long Ứng Hoa về An Nguyên, Hạ Hồng đầu năm được tuyển thành phó thị trưởng, làm Phó thị trưởng thường trực Vĩnh Lương. Hạ Hồng coi như là ngôi sao mới nổi trên địa bàn Vĩnh Lương.

- Chủ tịch, tối có việc gì không? Bí thư Đậu bỏ tôi hỏi ngài một chút, xem ngài có rảnh không. Hôm nay bí thư Đậu muốn mời ngài cùng cục trưởng Viên cục bảo vệ môi trường ngồi một lát.
Hạ Hồng khá tùy tiện trước mặt Long Ứng Hoa, nhưng y rất nhanh thấy vẻ mặt Long Ứng Hoa không quá tốt.

- Đậu Tái Viễn không biết gọi điện cho tôi sao? Tôi hôm nay không vui, hôm khác đi.

Long Ứng Hoa liếc nhìn Hạ Hồng. Đậu Tái Viễn mới tới Vĩnh Lương chưa lâu, đang làm quen tình hình. Hạ Hồng và thị trưởng Lam Quang không quá hòa hợp nhưng quan hệ tốt với Đậu Tái Viễn.

- Sao vậy chủ tịch. Sáng họp tôi thấy tâm trạng của ngài rất tốt, có ai chọc ngài sao?
Long Ứng Hoa lúc làm Bí thư thị ủy Vĩnh Lương, Hạ Hồng làm trưởng ban thư ký nên hai người có quan hệ mật thiết. Bây giờ Long Ứng Hoa về An Nguyên và theo sát Lăng Chính Dược, mà Hạ Hồng cũng đi theo Long Ứng Hoa tham gia mấy bữa tiệc có bí thư Lăng cho nên mơ hồ biết vài điều.

Long Ứng Hoa thở dài một tiếng nói.
- Chủ tịch Tần lập tức sẽ đi, An Nguyên chúng ta sẽ đổi chủ tịch tỉnh.

- Ồ.
Đây không phải tin gì mới tin Tần Hạo Nghiên phải đi truyền ra đã lâu nhưng ai tới vẫn không xác định, vẫn nói là bí thư thứ nhất trung ương đoàn xuống, cũng có nói là phó chủ tịch thường trực tỉnh Tích tới, nhưng vẫn chưa xác định. Hạ Hồng nghe Long Ứng Hoa nói như vậy, lại nhìn vẻ mặt của Long Ứng Hoa thì y biết chỉ sợ vị chủ tịch tỉnh mới kia không làm người ta vui vẻ.
- Ai vậy chủ tịch?

- Hắc hắc, một người sợ là không ai nghĩ ra được.
Long Ứng Hoa lạnh nhạt nói.

Hạ Hồng suy nghĩ thật nhanh, y lúc trước từ Long Ứng Hoa nghe vài thứ, giờ nghe Long Ứng Hoa nói như vậy, trong đầu hắn xuất hiện một cái tên:
- Triệu Quốc Đống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui