Lộng Triều

Toàn Lực Trí ngồi trên sofa mà ngồi nghe Vương Ích báo cáo việc chỉnh đốn tác phong làm việc trong toàn thị xã.

Vương Ích là người được Toàn Lực Trí điều từ chức Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tây Giang lên làm Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thị xã. Toàn Lực Trí coi trọng tính cách quật cường của người này. Theo y thấy một cán bộ Ủy ban kỷ luật đủ tư cách thì tính quan trọng nhất là kiên nhẫn, không khuất phục uy quyền, có suy nghĩ không đạt mục đích không bỏ qua. Mà trong toàn bộ cán bộ Ủy ban kỷ luật ở Ninh Lăng thì có mỗi mình Vương Ích đạt được điểm này.

Hành động chỉnh đốn tác phong lần này, Ủy ban kỷ luật và phòng giám sát Thị ủy đứng ra phụ trách. Toàn Lực Trí đã giao Vương Ích phụ trách công việc này và đạt hiệu quả tốt. Chỉ trong một tháng mà tác phong làm việc ở hai cấp thị xã, quận, huyện đã đạt kêt quả rõ ràng.

Đương nhiên nếu anh muốn tác phong này duy trì mãi thì cần lập một cơ chế khen thưởng, xử phạt nghiêm minh, tạo không khí tốt đẹp. Hơn nữa còn cần tố chất cán bộ không ngừng nâng cao.

Toàn Lực Trí biết nhiều kẻ cho rằng mình là lập dị, ở Ủy ban kỷ luật tỉnh cũng là như vậy, nhiều người coi đuổi mình khỏi Ủy ban kỷ luật sang Thanh tra tỉnh rồi đuổi xuống Ủy ban kỷ luật là thắng lợi. Chẳng qua bọn họ không rõ đây là mình chủ động xin xuống địa phương.

Mà lần này Hoàng Lăng bị bắt khiến mình bị mang tiếng xấu nhưng Vương Ích không thèm để ý. Người ăn cơm trong ngành Ủy ban kỷ luật thì sẽ không sợ ai cả, nếu không anh sẽ là kẻ bất lực khi ngồi trên chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật.

Đánh cọp không đánh ruồi chính là quan điểm của Toàn Lực Trí. Mình đến Ninh Lăng đã đánh một con cọp lớn nhất là Hoàng Lăng, sau đó có lẽ việc bổ nhiệm chức Phó bí thư Thị ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật là cổ vũ lớn nhất cho mình thì phải. Toàn Lực Trí không nhịn được cười. Bí thư Vĩnh Đào lúc trước hình như có chút lo lắng khi bắt Hoàng Lăng, nhưng bây giờ có vẻ rất hưng phấn.

Chẳng qua làm cho Toàn Lực Trí có chút không hiểu là tại sao Bí thư Vĩnh Đào lại đặc biệt tin tưởng Triệu Quốc Đống như vậy, chuyên môn nhắc nhở mình quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống.


Về Triệu Quốc Đống thì Toàn Lực Trí cũng biết đôi chút, hình như điều kiện gia đình rất tốt, hơn nữa còn có quan hệ với gia tộc cách mạng. Bí thư Vĩnh Đào hình như loáng thoáng nói cán bộ xuất sắc như Triệu Quốc Đống nhất định sẽ không có vấn đề gì. Toàn Lực Trí cảm thấy có chút buồn cười với cách nhận định này. Chẳng lẽ người có gia cảnh tốt là không sao ư?

Nhưng sự thật chứn minh những người như vậy nhất định có nhiều vấn đề. NHất là trước khi Triệu Quốc Đống tới Ninh Lăng, Vương Ích đã tiết lộ cho y một chút tình hình về Triệu Quốc Đống. Điều này làm Toàn Lực Trí rất hứng thú. Một Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật có thể đánh ngã hai vị Bí thư Thị ủy thì không biết lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh ủy sẽ nhìn mình như thế nào?

Ngay cả Toàn Lực Trí cũng cảm thấy tính cách mình hơi mờ ám, càng chuyện khó khăn, càng không có khả năng thì y càng thấy hứng thú.

Hoàng Lăng bị bắt còn kéo theo Vương Bá Đào cùng Cung Tự Thành tạo chấn động không hề nhỏ nhưng Toàn Lực Trí thấy vẫn chưa đủ. Khi Triệu Quốc Đống tới Ninh Lăng, y cảm thấy đây mới là nhân vật có tính khiêu chiến nhiều hơn.

Y đương nhiên biết Triệu Quốc Đống mới gần 32 tuổi đã làm Bí thư Thị ủy là có nghĩa gì.

Y đã xem lý lịch của Triệu Quốc Đống. 24 tuổi làm Phó chủ nhiệm Ban quản lý Khu Khai Phát Huyện Giang Khẩu kiêm Trưởng đồn công an, 25 tuổi có thể đến Huyện Hoa Lâm làm Phó chủ tịch, mặc dù chỉ là đến rèn luyện nhưng cũng là cán bộ cấp phó huyện, còn có thể tạo sự kiện nhảy phiếu ở Hoa Lâm, 27 tuổi làm Bí thư huyện ủy, không đầy một năm làm Thường vụ thị ủy, còn có thể làm Cục trưởng Bộ năng lượng hơn nửa năm. Một loạt biến hoá chứng minh sự cao tay của Triệu Quốc Đống.

Chỉ dựa vào năng lực làm việc hoặc là lai lịch hoặc thủ đoạn cũng không thể giải thích tại sao một người mới 32 tuổi đã được điều tới Ninh Lăng làm Bí thư Thị ủy. Chẳng lẽ tỉnh An Nguyên thực sự không có ai sao?

Toàn Lực Trí càng lúc càng thấy thú vị, chuyện không khó khăn thì sao có hứng thú chứ.


Tin Vương Ích cung cấp càng làm y dễ phán đoán vị Bí thư Thị ủy này. Điện thoại Patek Philippe với giá rất đắt không phải nhà có điều kiện tốt là có thể đeo được. Lục Kiếm Dân không dám đụng vào nhưng không có nghĩa là Toàn Lực Trí không dám dây vào.

Đương nhiên việc này cũng cần có nghệ thuật, không phải ai cũng nói không sợ kẻ trộm trộm, chỉ sợ kẻ trộm nhớ đến sao? Mình sẽ làm kẻ trộm thêm lần nữa, chỉ cần có thể bắt được con sâu mọt thì y không ngại ngồi quan sát một hai năm.

- Lão Vương, anh xác định là đồng hồ Patek Philippe?
Toàn Lực Trí tin Vương Ích sẽ không cần lừa mình ở việc này. Từ tính cách của đối phương, Toàn Lực Trí có thể nhận ra Vương Ích ghét ác như thù, thậm chí còn nhiều hơn mình.

Vương Ích ngẩn ra một chút rồi mới có phản ứng. Y trầm giọng nói:
- Ít nhất từ bề ngoài là như vậy, về phần có phải hàng giả hay không thì tôi không biết.

Vậy là đủ rồi, Toàn Lực Trí tự nhận mình có đủ kiên nhẫn, y không tin cái đuôi cáo có thể giấu mà không bao giờ lộ. Ai cũng nói cáo không đấu nổi thợ săn, chẳng qua con cáo lần này đầy thách thức và giảo hoạt. Như vậy không phải thú vị hơn sao.

- Ồ, thú vị.
Toàn Lực Trí gật đầu nói:

- Được rồi Lão Vương, chúng ta bây giờ phải làm tốt công việc trong tay mình đã. Việc này sẽ phải duy trì trong thời gian dài, cũng sẽ mất lòng người khác.

Vương Ích có chút không quen với lối suy nghĩ của vị lãnh đạo trực tiếp của mình. Câu đầu còn chưa xong đã sang chuyện khác.
- Chủ nhiệm yên tâm, tôi làm mảng Ủy ban kỷ luật nhiều năm như vậy có bao giờ sợ mất lòng người khác.

- Vậy là tốt, thời buổi này có không ít người sợ làm mất lòng người khác. Nhưng chúng ta làm ngành này nên tôi có quan điểm anh phải làm mất lòng tất cả mọi người, vậy cũng là không mất lòng ai. Suy nghĩ của mọi người thấy anh đối với ai cũng như nhau, không cần biết anh là lãnh đạo hay cán bộ bình thường, điều này có nghĩa anh không trực tiếp nhằm vào ai.
Toàn Lực Trí cười ha hả nói:
- chỉ sự có người nói chúng ta chụp ruồi không đánh cọp mà thôi.

- Chủ nhiệm, đây không phải là ngài nói con ruồi đừng tát và có chuyện bên Viện kiểm sát làm, nếu không Viện kiểm sát, thanh tra làm gì cơ chứ. Chúng ta sẽ bắt cọp, ít nhất cũng phải ôm cây đợi thỏ phải không?
Vương Ích cười cười hùa theo, đi theo lãnh đạo vừa có thủ đoạn vừa quyết đoán như vậy đúng là thoải mái.



- GDP năm nay của Khu Khai Phát có thể đột phá 1,3 tỷ. Nếu sang năm hai hạng mục của tập đoàn Hải Uy cùng công ty Thần Phong đầu tư vào và xây dựng xong thì tôi đoán tốc độ tăng trưởng của Khu Khai Phát có thể đạt ít nhất trên 40%, thậm chí là 50%. Tình hình sang năm tới nữa còn có thể tốt hơn.

Nói đến tình hình Khu Khai Phát, Lưu Như Hoài có chút tự hào, nhất là ở đây chỉ có Triệu Quốc Đống và Tiêu Phượng Minh, y càng thoải mái nói chuyện hơn.


- Như Hoài, tập đoàn Hải Uy có lẽ nửa năm tới sẽ đi vào sản xuất. Nhưng mà chia làm ba giai đoạn, tôi đoán sang năm nhiều lắm chỉ đi vào sản xuất một bộ phận, nếu muốn hoàn thiện thì ít nhất phải sang năm thứ hai, anh đừng ôm hy vọng quá lớn.
Triệu Quốc Đống lắc đầu hất gáo nước lạnh vào đầu Lưu Như Hoài.
- Về phần công ty Thần Phong càng đừng tính tới làm gì. Cuối năm sau chưa chắc đã đi vào sản xuất, ngoài việc xây dựng nhà máy ra bọn họ còn có các yêu cầu đặc biệt, lắp đặt và thử thiết bị cũng khá phức tạp. Có lẽ phải sang nửa năm thứ hai thì mới đi vào sản xuất.

- Bí thư Triệu, tôi cũng biết, cũng may các công ty ở trong Khu Khai Phát khá đầy đủ, tổ hợp thiết bị năng lượng mặt trời có thể hợp tác với các công ty trong khu, nếu không sợ rằng còn kéo dài hơn nữa.
Lưu Như Hoài cũng biết việc này muốn gấp cũng không được.
- Tôi và Miễn Dương đã bàn với nhau không thể đặt hết tiền vào hai hạng mục này, còn phải chủ động ra trận tìm một chút. Hơn nữa trước đó chúng tôi đã liên lạc vài hạng mục và có hồi âm, có lẽ rất nhanh sẽ ký kết.

- Ồ.
Thấy Lưu Như Hoài có vẻ thần bí như vậy, Triệu Quốc Đống có chút tò mò:
- Là trong ngành nào.

- Là ngành tài liệu mới như ngài nói. Một công ty ở Thâm Quyến muốn vào nội địa phát triển. Bọn họ vốn chú trọng Ninh Lăng chúng ta có trụ sở thiết bị ngành điện nhưng vẫn chưa xác định. Nhưng sau khi tập đoàn Hải Uy sắp sửa đầu tư vào Ninh Lăng được truyền ra khiến đối phương trở nên nhiệt tình hơn nhiều. Bọn họ ở Thâm Quyến chủ yếu sản xuất thiết bị chịu nhiệt, bọn họ chuẩn bị xây dựng một nhà máy ở chế tạo loại thiết bị này.

- Ồ, đây là một ngành rất có tương lai.
Triệu Quốc Đống vui vẻ nói:
- Tương lai của ngành này về sau cũng không thua kém mảng pin năng lượng mặt trời. Hạng mục như vậy thì thị xã chúng ta sợ rằng có phải mất tiền cũng phải đưa vào. Hơn nữa cũng cần tiến hành các biện pháp thu hút nhân tài, tạo không khí học thuật tốt đẹp. Đây là điều khó được nhất, mà Ban quản lý cũng cần phải chú trọng ở việc này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận