Liễu Đạo Nguyên cuối cùng đã đi. Hai tuần sau khi Hùng Chính Lâm rời đi, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tỉnh An Nguyên đã đưa ra văn bản về việc Liễu Đạo Nguyên được bổ nhiệm làm Thường vụ thị ủy, Bí thư Thị ủy Thị xã Tân Châu.
Đồng thời Tỉnh ủy cũng đưa ra quyết định bổ nhiệm Bí thư Thị ủy Thành phố Miên Châu và Thành phố Kiến Dương.
Có rất nhiều tin đồn về việc Liễu Đạo Nguyên làm Bí thư Thị ủy Thị xã Tân Châu. Vốn có người cho rằng y rất có thể làm Bí thư Thị ủy Miên Châu đều há hốc mồm. Dù là Thành phố Miên Châu hay Kiến Dương thì đều có thực lực kinh tế khá gần tỉnh thành An Đô, hơn Thị xã Tân Châu một bậc. Với chức Phó trưởng ban thường trực Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy mà làm Bí thư Thị ủy Tân Châu thì đúng là quá khó hiểu.
Nhưng Phó bí thư Tỉnh ủy Dương Tử Minh và Trưởng ban tổ chức cán bộ Phan Viên Triêu cùng đưa Liễu Đạo Nguyên đến Tân Châu nhận chức đã đánh tan mọi tin đồn. Đây là nghi thức đưa cán bộ cấp Thị xã cao nhất từ trước đến giờ. Mặc dù là Bí thư Thị ủy Miên Châu hay Kiến Dương cũng chỉ có mình Trưởng ban tổ chức cán bộ đưa đi mà thôi.
Khu nghỉ dưỡng Tây Thúy Uyển có tiếng ở An Đô, thậm chí cả tỉnh An Nguyên. Các cuộc tiếp đón ở tỉnh đều sẽ lựa chọn ở đây.
Liễu Đạo Nguyên cũng không thích nơi này vì nó quá bắt mắt. Nhưng Thái Chánh Dương lại chọn đây làm nơi tiễn Liễu Đạo Nguyên. Khách phải tùy chủ, dù sao đây cũng là nơi tiếp đón chính của Thành phố An Đô.
Triệu Quốc Đống lái xe của Lưu Triệu Quốc đến đây. Xe vừa xuống thì vừa lúc gặp phải một chiếc xe biển AnE-00009 tiến vào.
Triệu Quốc Đống so sánh xe của Lưu Triệu Quốc và Liễu Đạo Nguyên một chút. Nhật Bản đúng là biết đánh vào tâm lý của người ta. Xe Camry có nội thất tốt hơn nhiều so với xe Audi100 đang thịnh hành ở tỉnh An Nguyên.
Liễu Đạo Nguyên cũng không quá chú ý đối với xe. Khi ở Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy thì đi xe trong nước sản xuất. Đến Tân Châu nhận chức thì ngồi xe của cựu Bí thư Thị ủy trước đây, chẳng qua biển số đổi thành số 9 cho nó đỡ bắt mắt.
- Lão Hùng đến chưa?
Liễu Đạo Nguyên cầm cặp xuống xe, y bảo lái xe, chiếc xe Camry nhanh chóng rời đi.
- Ừ, đến rồi.
Lưu Triệu Quốc nhìn quanh một chút chỉ thấy một chiếc xe Audi màu đen biển AnP- 0005
- Lão Hùng lái xe riêng đến đây ư? Vừa ra Ủy ban kỷ luật đã quên quy định rồi sao?
Liễu Đạo Nguyên cười nói:
- Quốc Đống, chú lái xe cho Triệu Quốc à?
- Vâng, Liễu ca, khí hậu bên Tân Châu nóng hơn phải không?
Triệu Quốc Đống cười cười mà chào Liễu Đạo Nguyên.
- Đúng là nóng hơn. Cách 300km nên nó khác
Liễu Đạo Nguyên hôm nay mặc áo trắng.
- Lão Hùng cũng biết quy định. Nhìn xem, xe biển số 5 là dành cho Bí thư, Chủ tịch, Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân, Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, xe số bốn là của y.
Lưu Triệu Quốc nhìn cái thì thấy xe Camry biến mất ở đoạn ngoặt rồi nói:
- Xe số 9, ông ra vẻ nhũn nhặn đây mà.
- Làm người nhã nhặn, làm việc cứng rắn. Lãnh đạo không phải yêu cầu như vậy sao?
Tâm trạng Liễu Đạo Nguyên khá tốt nên nói:
- Vào thôi. Chánh Dương và lão Hùng sợ đang sốt ruột chờ.
Ba người cười cười nói nói đi vào. Tây Thúy Uyển có hoàn cảnh rất yên tĩnh, từng rặng liễu được chia thành nhiều mảnh, giả sơn, đá, các dòng suối xen kẽ trong đó. Từ bãi đỗ xe đến nhà hàng là một đoạn đường cách trăm mét, hai bên đường là cây liễu rũ rất thích hợp để khách đi bộ.
Đương nhiên xe cũng có thể trực tiếp đến sảnh nhà hàng. Chẳng qua ngoài khách từ ngoài tới thì không ai làm như vậy. Hầu hết mọi người đều dừng xe ở bãi đỗ xe rồi đi bộ vào trong.
Cao Chí Minh vừa xuống xe thì thấy một người rất quen. Y rất quen Liễu Đạo Nguyên, quen đến độ không thể quen hơn. Mặc dù bây giờ Liễu Đạo Nguyên đã được điều khỏi Ban Tổ chức cán bộ nhưng đây cũng mới là chuyện một tuần trước mà thôi. Hơn nữa y biết Liễu Đạo Nguyên có thể quan hệ rất thân thiết với đương kim Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy bây giờ.
Từ bãi đỗ xe đi vào bên trong có nhiều con đường xuyên rừng liễu mà vào trong. Nhân viên phục vụ cũng đứng ở đó bố trí khách phân biệt đi vào, tránh cho có những cuộc gặp mặt không như ý.
Người còn lại làm Cao Chí Minh rất kinh ngạc, y dù như thế nào cũng không ngờ Triệu Quốc Đống lại đi cùng Liễu Đạo Nguyên tới đây, xem dáng vẻ còn rất thân mật? Người còn lại thì Cao Chí Minh mặc dù không nhận ra nhưng xem dáng vẻ cũng không phải một nhân vật bình thường.
- Trưởng phòng Cao, thấy người quen sao?
Một đồng nghiệp đóng cửa xe đi tới hỏi.
- Ồ, gặp một vị lão lãnh đạo.
Cao Chí Minh đi chậm lại rồi nói:
- Đường Linh, em xem có phải Quốc Đống không?
- Quốc Đống nào cơ?
Đường Linh bình thường rất biết cách ăn mặc, hôm nay ăn mặc càng thêm đẹp hơn, đây chính là do Trưởng phòng Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy mời khách. Ở Ban Tổ chức cán bộ thì chuyên viên bình thường mấy ai chú ý, cô vì có chồng làm ở Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nên mới được mời.
Chiếc váy gợi cảm cộc tay lộ rõ bộ ngực cao vút, chiếc váy ngắn lộ ra đôi chân thon dài và đẹp. Người phụ nữ hơn 30 tuổi đúng tuổi hồi xuân nên rất đẹp. Cô làm cho Cao Chí Minh vốn quen với cơ thể vợ mà vẫn thèm khát.
- Ở đằng trước đó, em nhìn xem.
Cao Chí Minh chỉ vào ba người đang vừa đi vừa nói chuyện ở cách đó hơn mười mét.
- Ồ cũng hơi giống. Người này sao lại tới đây?
Đường Linh mở to mắt không thể tin nhìn chồng mình:
- Người kia là ai mà sao em thấy quen vậy?
- Trưởng ban Liễu, bây giờ nên gọi là Bí thư Liễu.
Cao Chí Minh như nghĩ ra điều gì đó rồi nói:
- Người kia em có nhận ra không?
Người đàn ông bên cạnh cũng đi tới nhìn thoáng qua rồi nói:
- Ồ, Trưởng phòng Cao, đó không phải Trưởng ban Liễu sao? Không, nên gọi là Bí thư Thị ủy Thị xã Tân Châu. Bên cạnh chính là Cục trưởng Lưu của Cục công an thành phố An Đô chúng tôi. Tiểu Đường, cô không nhận ra sao?
- Cục trưởng Lưu nào chứ? Sao không nghe nói tới.
Đường Linh khó hiểu hỏi.
- Phó cục trưởng thường trực Cục công an thành phố - Lưu Triệu Quốc. Năm nay vừa tới, chuyển từ quân đội sang. Ha ha, nghe nói quan hệ ngập trời, làm Phó cục trưởng thường trực cũng là thiệt thòi. Không chừng sau khi Bí thư Tạ lui thì anh ta sẽ lên.
Đồng nghiệp của Đường Linh nhỏ giọng nói.
Cao Chí Minh và Đường Linh nhìn nhau. Thanh niên kia rõ ràng là Triệu Quốc Đống. Mà Liễu Đạo Nguyên và Lưu Triệu Quốc vừa nhìn là biết có quan hệ khá tốt, hơn nữa không phải quen bình thường, có lẽ là quan hệ cá nhân rất thân mật.
Nhưng Triệu Quốc Đống sao lại làm ở Đồn công an nông thôn Giang Khẩu chứ? Nếu có quan hệ mật thiết với Cục trưởng Lưu này thì điều về Cục công an thành phố là quá đơn giản.
Cao Chí Minh và Đường Linh đều làm ở Ban Tổ chức cán bộ, tất nhiên hiểu rõ quyền lực của Phó cục trưởng thường trực. Toàn thành phố có mấy ngàn cảnh sát, y nếu muốn điều một người thì quá đơn giản.
Vô số câu hỏi xuất hiện trong lòng, mặt vợ chồng Đường Linh hơi tái đi. Đường Linh càng bị đè nén, chỉ là bây giờ sao có thể kéo Triệu Quốc Đống ra mà hỏi rõ tình hình? Có lẽ người ta sau khi chia tay Đường Cẩn thì mới quen lãnh đạo thì sao?
Chẳng qua Đường Cẩn do nhà giục nên bắt đầu tiếp xúc với Tương Vĩ Tài. Cao Chí Minh cũng không coi trọng Tương Vĩ Tài này, một kẻ chưa biết mưa gió là gì, vừa nhìn là biết dựa vào gia đình mà thôi. Tìm công việc an nhàn thì còn được nhưng nếu gặp phải sóng gió thì sẽ bó tay chịu chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...