"A..."
Đôi chân Hield bị chặt đứt, gã phát ra tiếng kêu như lợn bị chọc tiết.
Đúng lúc này, Liert dẫn theo mấy trăm tên tử sĩ đã xông đến trước mặt Diệp Phàm.
Nhưng lúc bọn chúng chuẩn bị ra tay với Diệp Phàm, Tần Lâm đang đứng ở một bên đột nhiên hành động, chỉ thấy thân hình Tần Lâm lóe lên một cái, để lại đằng sau tàn ảnh.
Bịch! Bịch! Bịch!
Rất nhiều tên vẫn chưa hiểu ra tình hình, đã bị Tần Lâm đánh trọng thương, cơ thể như diều đứt dây ngã bay ra ngoài.
"Giết!"
Một tiếng hét lạnh lùng, Tần Lâm như hổ đói vồ mồi, xông vào giữa mấy trăm tên tử sĩ mà Liert dẫn tới đang xông đến giết Diệp Phàm.
Tần Lâm quá mạnh mẽ, một mình đối đầu lại mấy trăm người, không hề sợ chút nào, ngược lại còn như hổ xông vào giữa bầy dê, mỗi quyền mỗi chiêu đều có thể giết một tên thậm chí vài tên.
Ban đầu, mấy trăm tên tử sĩ Liert dẫn tới không hề sợ chết, điên cuồng đánh lại Tần Lâm, nhưng thời gian trôi qua, bọn chúng dần dần bị sức mạnh của Tần Lâm dọa sợ, trong đầu ai cũng sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Bọn chúng không sợ chết mà là sợ Tần Lâm.
Tần Lâm xông vào giữa giết chết mấy trăm tên tử sĩ Liert dẫn đến, như Asura bước ra từ địa ngục, có thể nói là mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi.
Toàn thân cậu ta đẫm máu, khí tức hung hãn áp chế tất cả.
Diệp Phàm rất tin tưởng Tần Lâm, bởi vậy anh không đi giúp Tần Lâm mà tiến tới bên cạnh Hield.
"Long...Long thần, xin tha mạng, chỉ cần anh tha mạng cho tôi, cho dù anh đưa ra điều kiện gì tôi cũng sẽ đáp ứng cho anh." Hield quỳ xuống đất cầu xin tha mạng.
"Chết đi!" Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Anh chẳng thèm phí lời với Hield.
Đưa tay lên, phi kiếm uốn lượn trong không trung, trong nháy mắt đã chém vào đầu Hield.
Đầu của Hield ngay lập tức lìa khỏi cổ, một dòng máu tươi phun lên tung tóe cao mấy mét.
"Hự" một tiếng, Hield liền ngã trên mặt đất.
Lúc này, trong tay Tần Lâm đang chém giết mấy trăm tên tử sĩ mà Liert dẫn đến có thêm một con dao găm.
Con dao găm nhuộm màu đỏ tươi, giống như dùng máu tươi luyện thành, trên mặt con dao găm còn khắc những ký hiệu chi chít đặc biệt. Lúc này, những ký hiệu đặc biệt đó lóe sáng, khơi dậy thêm năng lực đặc biệt trên người Tần Lâm, tạo thành một "vùng" âm ỉ xung quanh người Tần Lâm.
Dễ nhận thấy, con dao găm trong tay Tần Lâm cũng là một loại binh khí tế thần.
"Chiến trường Asura!"
Tần Lâm kích hoạt con dao găm, vùng âm ỉ xung quanh người Tần Lâm nổi lên hư ảnh chiến trường cổ, một cảnh tượng chiến trường khốc liệt, làm người ta sợ hãi phát run.
Sau khi kích hoạt con dao găm, sức mạnh của Tần Lâm tăng vọt, dường như cậu ta biến thành một cơn lốc xoáy màu đen, cuốn hết tất cả mấy trăm tên tử sĩ Liert dẫn tới, khiến bọn chúng không còn chút sức lực nào để đánh trả.
"A a a a a..."
"Tên, tên này không phải là người, không phải là người..."
"Asura, ác quỷ, tên này là ác quỷ bước ra từ địa ngục sao, nếu không thì sao có thể hùng tàn độc ác như vậy chứ."
"Trốn, mau chạy trốn thôi, tôi không sợ chết, nhưng tôi sợ chết trong tay hắn."
...
Mấy trăm tên tử sĩ Liert dẫn tới đều bị sự tàn ác của Tần Lâm dọa sợ, bọn chúng vốn không sợ chết vậy mà bây giờ ai ai cũng cảm thấy sợ hãi, thậm chí còn có người lựa chọn tháo chạy.
Nhưng Diệp Phàm làm sao có thể bỏ qua cho bọn chúng.
Chỉ nhìn thấy ngón tay hình kiếm của anh nhẹ động một cái, phi kiếm liền uốn lượn trong không trung, như một luồng ánh sáng trắng chói mắt, chém chết từng tên tử sĩ đang chuẩn bị trốn chạy.
Chưa đến nửa tiếng, mấy trăm tên tử sĩ chỉ còn lại một mình Liert.
Liert là người biến dị, sức mạnh vô cùng lớn.
Nhưng trước mặt Diệp Phàm và Tần Lâm, anh ta lại rất yếu ớt, có thể nói là hoàn toàn không chịu nổi một chiêu.
Chỉ thấy một tia sáng màu đỏ tươi xé toạc không gian, Liert đã bị con dao găm của Tần Lâm cắt cổ, anh ta ngay lập tức hoảng sợ che cổ lại, nhưng vô ích, dòng máu đỏ tươi phun ra tung tóe từ cổ anh ta, cảnh tượng vô cùng thê thảm.
Hành vi của công ty Dịch vụ Viên Dương thực sự quá đáng, điều này đã chọc giận Diệp Phàm, cho nên hôm nay lúc Diệp Phàm đến công ty Dịch vụ Viễn Dương ở thị trấn Aird thì đã không có ý nghĩ muốn giữ lại mạng sống cho bất cứ ai rồi.
"Tần Lâm, cậu sẽ phụ trách việc giải cứu những người khác." Diệp Phàm nói với Tần Lâm.
"Vâng." Tần Lâm gật đầu.
Sau đó, Diệp Phàm liền rời đi trước.
...
Bây giờ ở Jerusalem có một tòa thành cổ cao mấy vạn trượng vô cùng to lớn đứng sừng sững giữa nơi đây, đứng phía dưới thành cổ nhìn lên trên sẽ bị mây mù che mất tầm nhìn, căn bản không thể nhìn thấy đỉnh của tòa thành cổ.
Đây là một tòa thành cổ mấy ngày trước đột nhiên xuất hiện.
Trên đỉnh thành cổ có một tòa thần điện.
Trong thần điện có mấy chục pho tượng thần, lúc này đang có rất nhiều giáo đồ thành kính đang họp giữa thần điện.
Dưới mấy chục thần tọa đang treo lơ lửng giữa không trung, có một người đàn ông thân hình vạm vỡ đang ngồi trên một vương tọa màu vàng, hắn có một mái tóc màu vàng, đeo mặt nạ màu vàng, chỉ lộ ra hai con ngươi đỏ ngầu.
Hai con ngươi đỏ ngầu như máu, giống như là mặt trời ở trên cao vậy.
"Bẩm Quang Minh Vương, vừa nhận được tin tức, Long thần không chỉ từ chối hợp tác với chúng ta, thậm chí còn giết chết sứ giả Quang Minh do chúng ta phái tới, dùng thủ đoạn đặc biệt để biến sứ giả Quang Minh của chúng ta thành một pho tượng quỳ trước nơi ở của Long thần."
Lúc này, tên giáo đồ Quang Minh kia đang nói với tên đàn ông vạm vỡ đang ngồi trên vương tọa màu vàng.
Người đàn ông vạm vỡ kia chính là chủ quản của Quang Minh thần giáo - Quang Minh Vương.
Nghe thấy lời tên giáo đồ Quang Minh kia nói, những người của Quang Minh thần giáo khác ở trong thần điện đều ngỡ ngàng, sau đó ai cũng căm giận gầm lên.
"Long thần thật to gan, lại dám giết cả sứ thần Quang Minh."
"Sỉ nhục sứ thần Quang Minh chính là bất kính với Quang Minh thần giáo, xin Quang Minh Vương lập tức hạ thần chỉ, phái người đi giết Long thần."
"Giết hắn là quá dễ cho hắn, phải bắt hắn lại sau đó dùng Quang Minh thần hỏa thiêu cháy hắn ngàn năm, cho hắn biết thế nào gọi là sống không bằng chết."
"Đúng vậy, xin Quang Minh Vương lập tức hạ thần chỉ, tôi lập tức dẫn mười ba kỵ sĩ Quang Minh đi tóm Long thần về đây."
...
Người của Quang Minh thần giáo đều vô cùng tức giận, tất cả đều xắn tay áo lên muốn đi tìm Long thần tính sổ.
Bọn họ đều vô cùng điên cuồng, những tín đồ thành tín, bất cứ ai dám sỉ nhục Quang Minh thần giáo bọn họ sẽ đều bắt đối phương trả giá thê thảm bằng bất cứ giá nào.
"Được, bây giờ tôi sẽ hạ chỉ, cho mười ba kỵ sĩ Quang Minh đi tóm Long thần về đây." Quang Minh Vương ngồi trên vương tọa màu vàng nói: "Nhưng ngoài Long thần, chúng ta cũng không thể tha cho Liên minh Ám Hắc. Liên minh Ám Hắc là kẻ thù không đội trời chung với chúng ta, đến bây giờ bọn chúng vẫn chưa thể mở được con đường cổ tinh nên không để tiếp đón Ma Vương giáng lâm, chúng ta phải nắm bắt cơ hội, dốc hết sức ngăn cản bọn chúng hành động, chỉ cần đợi đến khi Quang Minh Thần Vương giáng lâm là có thể tiêu diệt hoàn toàn Liên minh Ám Hắc rồi."
"Một khi diệt được Liên minh Ám Hắc, Quang Minh Thần Vương thậm chí có thể nhờ đó mà dụ được Ma Vương sập bẫy, giết chết Ma Vương."
"Nếu có thể giúp Quang Minh Thần Vương tiêu diệt được ác quỷ Ma Vương thì chắc chắn sẽ lập được công lớn, Quang Minh Thần Vương chắc chắn sẽ ban phúc cho mọi người, đến lúc đó, mọi người sẽ có cơ hội tiến vào thiên đường của Quang Minh Thần Vương, tận hưởng phúc phần của thiên đường."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...