“Vâng!” Triệu Vũ gật đầu, vội vàng rời đi.
Lần đầu tiên cậu ta thấy Diệp Phàm có vẻ mặt lo lắng như thế.
Cho nên cậu ta không dám chậm trễ.
Cậu ta đi thông báo cho những người khác trong tổ chức Cửu Long ngay.
Sau khi Triệu Vũ đi khỏi, Diệp Phàm ngồi trên sofa cau mày, rơi vào trầm tư.
Anh cần phải có một kế hoạch tương đối hoàn thiện về giao dịch giữa nhà Mộ Dung ở Cô Tô với Ma Đảng, rồi nhân cơ hội lần này tìm ra Liên minh Ám Hắc thông qua Ma Đảng.
Theo thông tin anh có được hiện nay, việc mất tích của Lý Linh Lung là do cô ta động tới Liên minh Ám Hắc, nhưng người tiếp xúc trực tiếp với cô ta nhất lại là Ma Đảng – thành viên của Liên minh Ám Hắc.
Còn về Liên minh Ám Hắc, tuy là Diệp Phàm đã lăn lộn ở thế giới phương Tây mấy năm và cũng đã trở thành “hoàng đế” được thế giới ngầm phương Tây công nhận, nhưng anh lại chưa từng nghe nói đến thế lực đó, qua đó có thể thấy Liên minh Ám Hắc lớn mạnh như nào.
Thế lực của Liên minh Ám Hắc quả thật có thể khiến người ta khiếp sợ.
Ngay cả Diệp Phàm khi tuyên chiến với thế lực này cũng chẳng dám lơ là, mà phải hết sức cẩn thận.
Tục ngữ nói rất hay: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Cho nên với tình hình hiện nay, bằng mọi cách Diệp Phàm phải điều tra thật kỹ thông tin về Liên minh Ám Hắc.
Và Ma Đảng chính là một trong những cách để thăm dò thông tin về Liên minh Ám Hắc.
Đây mới là lý do mà Diệp Phàm đồng ý giúp Mộ Dung Thiên Tâm giao dịch với Ma Đảng, chứ không phải vì anh ham muốn lợi ích mà cô đã hứa hay là có ý nghĩ gì không phải với cô.
Chẳng mấy chốc, các thủ lĩnh của tổ chức Cửu Long đã đến đông đủ và ngồi chung trong phòng hội nghị rộng lớn.
Diệp Phàm ngồi trên sofa, mắt lướt qua các thủ lĩnh của tổ chức Cửu Long trong phòng và nói: “Hôm nay tôi gọi mọi người tới đây là muốn bàn bạc với mọi người vài chuyện.”
“Trước tiên tôi muốn nói với mọi người một tin vô cùng quan trọng đó là việc mất tích của Linh Lung có liên quan trực tiếp tới Ma Đảng, nhưng lý do thực sự là do Linh Lung đã đắc tội với một thế lực tên là Liên minh Ám Hắc.”
“Nhưng trước nay tôi lại chưa từng nghe về thế lực này, mọi người có ai biết thế lực này không?”
“Long thần!” Lê Du lên tiếng nói: “Khoảng một năm về trước Hoàng Long Các của bọn em mới phát hiện thế lực Liên minh Ám Hắc và việc Đại Hoàng Long rời khỏi thành phố MUA lần này là có liên quan tới thế lực ấy. Theo thông tin mà Hoàng Long Các bọn em nắm được thì Liên minh Ám Hắc vô cùng bí ẩn và lớn mạnh, thậm chí trong số các thành viên của tổ chức này còn có một lượng lớn các loài sinh vật cổ ở trong thần thoại phương Tây như: Ma cà rồng, người sói, thiên thần sa ngã.”
“Cái gì? Mấy loài sinh vật cổ như ma cà rồng, người sói, thiên thần sa ngã này tồn tại thật sao?”
“Trước kia em nghe thủ lĩnh Ngân Long nói, anh ấy từng gặp một con nửa người nửa sói, vậy nên chắc hẳn mấy con sinh vật cổ trong thế giới phương Tây như người sói, ma cà rồng hay thiên thần sa ngã có thật đó, giống như người tu hành ở Hoa Hạ, phạm vi của chúng cũng khác người thường.”
“Nếu Liên minh Ám Hắc thu nhận mấy loài sinh vật cổ như người sói, ma cà rồng và thiên thần sa ngã thì chứng tỏ sức mạnh của Liên minh Ám Hắc khác xa so với tưởng tượng của chúng ta.”
Nghe Lê Du nói trong Liên minh Ám Hắc có các loài sinh vật cổ như thế, cả phòng hội nghị đều xôn xao cả lên, tuy tất cả các thủ lĩnh của tổ chức Cửu Long ở đây đều có kiến thức phi thường, nhưng chưa có ai gặp được mấy loài sinh vật cổ đó cả.
Chuyện này khiến họ kinh ngạc và sợ hãi!
“Mặc kệ Liên minh Ám Hắc có thế lực như nào, dám hại chị Linh Lung thì tổ chức Cửu Long chúng ta sẽ tiêu diệt thế lực này.” Lưu Sấm nói rất bá đạo, một người lính như cậu ta cũng chẳng có tâm địa gian xảo gì, không phục thì làm chính là tác phong của cậu ta.
“Đương nhiên chúng ta phải tuyên chiến với Liên minh Ám Hắc chứ, nhưng hiện giờ chúng ta không biết gì về họ, nên giờ vẫn chưa phải lúc để đấu với họ.” Diệp Phàm nói: “Nếu việc Đại Hoàng Long rời khỏi thành phố MUA đi điều tra manh mối có liên quan tới Liên minh Ám Hắc, vậy chúng ta cứ đợi Đại Hoàng Long trở về rồi sẽ tuyên chiến chính thức với họ sau.”
“Trước lúc đó, chúng ta cứ giải quyết Ma Đảng đi!”
“Ma Đảng là một trong những tổ chức Liên minh Ám Hắc nắm giữ, tiêu diệt Ma Đảng không những có thể giải quyết được một tai họa ngầm và lớn, mà có khi còn có thể dụ được thành viên của Liên minh Ám Hắc ra, để chúng ta có thể tìm hiểu và làm rõ thêm nhiều thông tin về họ.”
“Rõ!”
Không ai dám phản đối quyết định của Diệp Phàm.
Lúc này, Diệp Phàm nói tiếp: “Tôi đã đồng ý hợp tác với nhà Mộ Dung ở Cô Tô, giúp họ hoàn thành giao dịch với Ma Đảng, mọi người hãy chuẩn bị để tiêu diệt hết mọi thế lực của Ma Đảng trong thành phố MUA đi.”
“Vâng!”
Mọi người gật đầu rồi cùng nhau rời đi.
“Bạch Khởi, Tần Lâm, Hạng Thiên, ba người đợi chút, tôi có việc cần giao cho ba người.” Lúc họ đang định đứng dậy rời đi thì Diệp Phàm gọi họ lại.
Bạch Khởi, Tần Lâm và Hạng Thiên sững sờ giây lát, vội vàng dừng bước, sau khi tất cả mọi người rời đi hết, cả ba mới đồng thanh lễ phép hỏi anh: “Xin hỏi Long thần có chuyện gì vậy?”
“Bạch Khởi, chắc chắn cuộc giao dịch giữa nhà Mộ Dung ở Cô Tô với Ma Đảng sẽ xảy ra chuyện lớn, tôi muốn cậu bảo vệ sự an toàn cho cô ấy, cậu biết chứ?” Diệp Phàm nói với Bạch Khởi.
“Long thần yên tâm, em nhất định sẽ không để Mộ Dung Thiên Tâm gặp chuyện gì đâu!” Bạch Khởi nói.
“Ừ, tốt lắm!” Diệp Phàm hài lòng gật đầu, anh nói với Tần Lâm: “Tần Lâm, đợi khi tôi giúp nhà Mộ Dung ở Cô Tô thực hiện giao dịch với Ma Đảng xong tôi sẽ gửi tín hiệu, đến lúc đó, nhân lúc họ chưa kịp phản ứng, tôi cần cậu xử hết kẻ đứng đầu của Ma Đảng trong thành phố MUA, cậu làm được không?”
“Chuyện nhỏ!” Tần Lâm nói.
Ở phương Tây, nhóm sát thủ Thanh Long mà cậu ta nắm giữ rất nổi tiếng, khiến cho rất nhiều ông chủ có thế lực lớn nghe tin cũng phải sợ mất mật.
Tuy Ma Đảng rất mạnh, nhưng Tần Lâm chẳng hề để tâm tới họ.
Từ lần trước sau khi đón Long thần trở về, cậu ta đã bắt tay điều tra chuyện về Ma Đảng và cậu ta đã biết rõ mấy tên đứng đầu của Ma Đảng ở thành phố MUA rồi.
Do đó muốn trừ khử hết kẻ đứng đầu của Ma Đảng ở thành phố MUA là việc quá dễ.
Căn dặn Bạch Khởi và Tần Lâm xong, Diệp Phàm mới nói với Hạng Thiên: “Hạng Thiên, tôi đã nghĩ rồi, tôi muốn cậu trở về Hoa Hạ một chuyến.”
“Giờ luôn sao?” Hạng Thiên sửng sốt, khi bình tĩnh lại, cậu ta vội vàng hỏi.
“Ừ!” Diệp Phàm gật đầu.
“Long thần, giờ anh đang cần người, cứ để em ở lại giúp anh đi.” Hạng Thiên vội vàng nói: “Qua cuộc bàn bạc về tin tức liên quan tới Liên minh Ám Hắc của chúng ta vừa rồi, em nghĩ chắc hẳn họ sẽ rất mạnh, giờ em mà đi sẽ không tốt cho tình hình chung lắm!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...