Long Thần Tại Đô

Nghe Trương Thiên Thi nói, Diệp Phàm vừa tức giận vừa không biết nói gì.

Người phụ nữ này thực sự là thế hệ trẻ kiệt xuất nhất của Long Hổ Sơn?

Sao thấy hơi......

Khiến người ta hoài nghi IQ bằng không!

Có điều, nhờ vậy mà sát ý bên trong Diệp Phàm đã vơi đi rất nhiều.

Trương Thiên Thi thậm chí còn nói ra việc anh làm với chị Hào, chứng minh lời cô ta nói là thật.

Nếu Trương Thiên Thi chỉ biết chuyện anh giúp đỡ Tiêu Lang trở thành thần tử của Tương Nam và mối quan hệ giữa anh và chị Hào, anh cảm thấy không cần thiết phải giết Trương Thiên Thi.

Lúc này Trương Thiên Thi tiếp tục nói: “Diệp Phàm, tôi biết anh rất khó chịu với việc tôi sử dụng loại đạo thuật này trên người anh.”

“Nhưng mong anh tin tôi, tôi thực sự có ý tốt.”

“Thế này đi, tôi cung cấp cho anh một số thông tin hữu ích, coi như nhận lỗi với anh.”

“Thông tin gì, nói tôi nghe xem nào.” Diệp Phàm kiềm chế sát ý trong lòng, nói với Trương Thiên Thi.

Trương Thiên Thi vội vàng nói: “Tôi đã nhận được tin, anh sắp tuyên chiến toàn diện với Nghiêm Thế Đông ở sơn trang Phù Vân, đúng lúc tôi đang có một vài tư liệu liên quan đến Nghiêm Thế Đông, có lẽ có thể giúp anh chiếm ưu thế tuyệt đối trong cuộc tuyên chiến toàn diện với Nghiêm Thế Đông ở sơn trang Phù Vân.”

Nói xong, Trương Thiên Thi nói hết cho Diệp Phàm nghe tất cả tư liệu liên quan đến Nghiêm Thế Đông.

Trương Thiên Thi nắm giữ rất nhiều tư liệu liên quan đến Nghiêm Thế Đông, tất cả đều có lợi ích vô cùng lớn với Diệp Phàm, việc này khiến anh rất vui, đồng thời cũng hoàn toàn loại bỏ sát ý với Trương Thiên Thi.

“Được rồi, chuyện lần này tôi không tính toán với cô nữa, nhưng tôi nói trước, nếu có lần sau, cho dù đến Long Hổ Sơn thì tôi cũng sẽ giết cô.”


Diệp Phàm nói với Trương Thiên Thi bằng giọng vô cùng nghiêm túc.

“Yên tâm, tôi đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện thế này nữa đâu!” Trương Thiên Thi cười nói.

“Không có chuyện gì nữa thì tôi cúp máy đây.”

“Đừng!

“Sao thế, cô còn chuyện gì nữa sao?”

“Ừm!” Trương Thiên Thi vội nói: “Hôm nay tôi gọi điện cho anh là muốn hợp tác với anh.”

“Hợp tác?” Diệp Phàm nhíu mày, vẻ mặt tràn đầy sự nghi hoặc.

Trương Thiên Thi là hậu bối được lão thiên sư hiện tại của Long Hổ Sơn xem trọng nhất, bồi dưỡng cô ta trở thành thiên sư tiếp theo của Long Hổ Sơn.

Vì thế, Diệp Phàm thực sự không hiểu, tại sao Trương Thiên Thi không lo hưởng thụ cuộc sống, sao chứ phải đi kiếm chuyện chứ.

Quan trọng hơn là, có chuyện gì cần hợp tác với anh?

“Đúng vậy!” Trương Thiên Thi nói: “Tôi biết, thủ đoạn của anh rất mạnh, muốn đẩy Tiêu Lang lên vị trí thần tử của Tương Nam chắc chắn không phải vấn đề lớn, nhưng tôi hy vọng có thể hợp tác chuyện này với anh.”

“Ờ......cô, cô có ý gì? Cô muốn liên thủ với tôi đưa Tiêu Lang lên vị trí thần tử của Tương Nam?” Diệp Phàm nhíu mày, hỏi Trương Thiên Thi.

“Ừm.”

“Làm thế này có lợi ích gì cho cô?”

“Có chứ!”

“Lợi ích gì?” Diệp Phàm hỏi.

“Anh vẫn chưa chính thức bước vào giới tu tiên, đương nhiên trong giới tu tiên có rất nhiều chuyện anh không biết, cạnh tranh trong giới tu tiên cũng rất lớn, nếu có có thể lôi kéo một thần tử về phe của tôi, có thể củng cố thế lực trong giới tu tiên của tôi.”

Trương Thiên Thi vui vẻ nói mục đích của mình cho Diệp Phàm, không giấu giếm gì cả.

Sau khi biết rõ mục đích của Trương Thiên Thi, Diệp Phàm rơi vào sự trầm tư.

Anh muốn đưa Tiêu Lang lên vị trí thần tử của Tương Nam, mặc dù vấn đề không phải rất lớn, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.

Hơn nữa lý do anh đưa Tiêu Lang nên vị trí thần tử của Tương Nam là vì muốn đợi sau khi Tiêu Lang trở thành thần tử của Tương Nam, anh có thể sắp xếp nhiều người vào trong giới tu hành.

Mục đích quan trọng nhất của việc anh về nước lần này đó là vì một chuyện lớn, mà chuyện đó lại liên quan mật thiết đến giới tu hành.

Nhưng cho dù thủ đoạn của Diệp Phàm lợi hại.

Nhưng muốn sắp xếp người của mình vào trong giới tu hành là một chuyện vô cùng khó khăn.

Đây chính là mục đích thực sự của việc Diệp Phàm sẵn sàng trả giá, đưa Tiêu Lang lên vị trí thần tử của Tương Nam, nếu không, anh chẳng thèm quan tâm đến tên Tiêu Lang.

Diệp Phàm rất hứng thú với điều kiện mà Trương Thiên Thi đưa ra.


Phải biết là những điều kiện mà Trương Thiên Thi đưa ra không hề mâu thuẫn với mục đích của anh.

Nếu như có thể nhận được sự giúp đỡ của Trương Thiên Thi, vậy thì trong quá trình đưa Tiêu Lang lên vị trí thần tử của Tương Nam có thể giảm bớt tổn thất rất lớn.

“Diệp Phàm, anh thấy thế nào?”

Diệp Phàm không nói gì, Trương Thiên Thi hỏi anh.

“Được!”

Nghe thấy giọng nói của Trương Thiên Thi, Diệp Phàm mới hoàn hồn, sau đó anh đồng ý với đề nghị của Trương Thiên Thi.

“Được thôi, vậy bây giờ anh có thể yên tâm sắp xếp chuyện tuyên chiến toàn diện với Nghiêm Thế Đông ở sơn trang Phù Vân, về chuyện của Tiêu Lang cứ để tôi sắp xếp người đi giải quyết.” Trương Thiên Thi nói với Diệp Phàm.

“Được!”

Diệp Phàm nói.

Sau khi tán gẫu thêm vài câu, Diệp Phàm liền tắt máy.

Có thông tin mà Trương Thiên Thi cung cấp, anh càng tự tin hơn về trận chiến ở sơn trang Phù Vân.

Đối với Diệp Phàm mà nói, trận chiến ở sơn trang Phù Vân, không những phải giết Nghiêm Thế Đông, mà còn phải ép gã nói ra kẻ thực sự đứng sau vụ thảm sát cả nhà họ Dương ở Tinh Thành.

Vì thế, Diệp Phàm mới tích cực chuẩn bị mọi thủ đoạn.

Nếu chỉ vì giết Nghiêm Thế Đông, Diệp Phàm hoàn toàn không cần chuẩn bị nhiều như thế.

......

Sơn trang Phù Vân.

Trong căn phòng vừa rộng rãi vừa tráng lệ, Nghiêm Thế Đông đang ngồi trên ghế sô pha, mười mấy người ngồi đối diện gã.

“Nghiêm thiếu gia, biết được tin anh tuyên chiến toàn diện với Diệp Phàm ở sơn trương Phù Vân, bố tôi lập tức bảo tôi dẫn dũng sĩ mà nhà họ Trần chúng tôi bồi dưỡng nhiều năm đến.”

“Nhà họ Lưu chúng tôi cũng dẫn người đến.”


“Còn có nhà họ Tôn chúng tôi nữa.”

......

Mười mấy người này đều là nhân vật có máu mặt ở Tương Nam.

Trong tám dòng họ lớn ở Tương Nam, ngoài nhà họ Trần đã bị xóa tên, chỉ có nhà họ Tiêu không đến.

“Rất tốt!” Ngiêm Thế Đông lướt nhìn mười mấy người ‘thể hiện lòng trung thành’ với gã trong đại sảnh, vẻ mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn, nói: “Mọi người yên tâm, Nghiêm Thế Đông tôi không phải người vong ân bội nghĩa, tôi sẽ khắc cốt ghi tâm sự giúp đỡ lần này của mọi người, đợi sau khi qua đại hội Hành Sơn Luận Đạo, tôi ngồi vào vị trí thần tử của Tương Nam, đến lúc đó, trong khu vực Tương Nam, bất cứ ai cần giúp đỡ, tôi sẽ dốc hết sức lực.”

“Cảm ơn Nghiêm thiếu gia!”

Nghe thấy ‘lời hứa’ của Nghiêm Thế Đông, mười mấy người ở đó đều cảm thấy vui mừng.

“Nghiêm thiếu gia, dành cho nhà họ Tiêu một phần được không?”

Lúc này, Tiêu Vân Tùng đi vào đại sảnh, vui vẻ nói.

“Đương nhiên!”

Thấy Tiêu Vân Hùng, thẳm sâu trong đôi mắt Nghiêm Thế Đông lóe lên sự lạnh lùng, mặt tỉnh bơ như không, mỉm cười khách khí nói.

Lần này để nhà họ Tiêu đứng về phe gã, gã đã trả cái giá không hề nhỏ.

Có điều, gã không thật kết thân với nhà họ Tiêu!

Gã chỉ là tạm thời tha cho nhà họ Tiêu!

Đợi sau khi giải quyết xong Diệp Phàm, gã thuận lợi lên làm thần tử của Tương Nam, hắn sẽ ra tay đầu tiên với nhà họ Tiêu, để nhà họ Tiêu biến mất hoàn toàn khỏi Tương Nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận