Thấy những người kia vì nền tảng thành Thánh mà đánh nhau chết đi sống lại, Nguyên Dương chỉ cười không nói.
Nhìn mười một người trước mặt, Nguyên Dương mừng ra mặt: "Sao các con không đi tranh đoạt nền tảng thành Thánh?"
"Đệ tử nguyện ý cả đời đi theo thầy, lắng nghe dạy dỗ!"
Họ quỳ rạp đầu dập sát đất!
Nguyên Thủy, Thông Thiên cũng vậy!
"Xin thầy thu nhận chúng con!"
Nguyên Dương đã hai lần giảng đạo, lần này là lần thứ ba, nhưng trước đây chưa từng thu nhận đệ tử. Anh ta lấy đạo thầy trò để đối đãi với tất cả, nhưng không ai là đệ tử đích thực của Nguyên Dương.
Thái Âm và Thái Sơ cũng đồng loạt quỳ xuống đất: "Xin thầy thương tình!"
Hồng Vân lão lổ, Trấn Nguyên Tử, Nữ Oa, Phục Hy, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề, sáu người cũng đồng loạt quỳ rạp xuống.
Trở thành Thánh Nhân đã là gì, bây giờ Nguyên Dương đã là Thiên Đạo, Thiên Đạo còn mạnh hơn Thánh Nhân, được trở thành đệ tử của Thiên Đạo thì còn gì bằng?
Chuyện tốt như vậy, ngốc mới không tranh thủ!
"Ta chỉ có thể thu nhận chín đệ tử chính thống, hai người còn lại chỉ có thể làm đệ tử ký danh!"
Nguyên Dương cười: "Như vậy thì sẽ sắp xếp dựa trên vị trí chỗ ngồi, các con thấy thế nào?"
Nói dứt lời, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đều sững người!
Hai người họ xếp cuối cùng, vậy há chẳng phải bọn họ sẽ phải làm đệ tử kí danh sao!
Sao số khổ vậy chứ?
Nhưng mà số khổ cũng đâu dám ho he gì!
Cùng lúc đó, bên ngoài Đạo Cung đã biến thành một mớ hỗn độn, vô số cường giả bị đánh đến sụp đổ, trong mắt những người này chỉ có thành Thánh, còn tình đồng môn đều là giả dối.
Các thế hệ sau còn gọi sự kiện này là Trận chiến Vẫn Thần.
"Ha ha, tôi đã cướp được nền tảng thành Thánh rồi!”
Hai mắt người nọ đỏ rực, tràn đầy vẻ thô bạo, nắm chặt trong tay nền tảng thành Thánh màu vàng, kết quả là chưa vui mừng được ba giây đã bị một đạo thuật pháp chặt đứt hai cánh tay!
"Nền tảng thành Thánh của tao!"
Minh Hà, Côn Bằng, Nhiên Đăng... những thần linh Tiên Thiên có sức chiến đấu phi phàm, dễ dàng nắm được nền tảng thành Thánh trong tay.
Khi trận chiến chấm dứt, hơn ba nghìn người chỉ còn lại mấy trăm người ít ỏi.
Mà lúc này, cửa lớn Đạo Cung ầm ầm đóng lại: "Các ngươi đi đi, các ngươi không vượt qua thử thách của ta!"
Theo sau là một luồng khí lực nhẹ nhàng đẩy bọn họ bay khỏi 33 tầng trời!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
"Đạo chủ, chúng tôi cướp được nền tảng thành Thánh, sao lại nói là không thông qua thử thách?"
"Tôi không phục!"
"Chúng tôi cũng không phục!"
...
"Thế à?"
Một âm thanh truyền đến từ bầu trời: "Vậy các ngươi nhìn xem trong tay các ngươi có thật là nền tảng thành Thánh không?"
Dứt lời, nền tảng thành Thánh màu vàng trong tay bọn họ tan biến như mây khói!
"Đây... đây..."
"Chúng ta đã mắc lừa, đây là thử thách của Đạo chủ!"
"Đạo chủ, chúng tôi đã sai... cho chúng tôi thêm một cơ hội nữa!"
Nhưng đừng nói cơ hội, giờ cửa lớn Đạo Cung bọn họ cũng tìm không ra nữa.
Sai một ly, đi một dặm!
Bên trong Đạo Cung, Nguyên Dương ban thưởng cho mỗi người một nền tảng thành Thánh: "Trước mắt, Thánh Nhân chỉ có 9 người, nền tảng thành Thánh chỉ là chỉ dẫn, các con phải tự tìm cơ duyên thành Thánh. 9 cảnh giới Thánh đã đủ, còn ai muốn thành Thánh nữa thì chỉ có thể đợi cơ hội sau thôi!"
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề được thu nhận làm đệ tử kí danh cuống quýt: "Xin hỏi thầy, cơ hội thành Thánh lần sau phải đợi bao lâu?"
"Có thể là triệu năm, có thể là mười triệu năm, cũng có thế là trăm triệu năm! "
Nguyên Dương đáp: "Lần này ta vẫn sẽ giảng đạo 3000 năm. Từ nay về sau, ta sẽ sử dụng quyền lực thay Thiên Đạo, Thiên Đạo rất công bằng, về sau Thiên Đạo là ta, nhưng ta không phải là Thiên Đạo, các con hiểu không?"
"Đệ tử hiểu!"
Mười một đệ tử lại quỳ rạp trên mặt đất.
Nguyên Dương gật đầu, bắt đầu giảng đạo!
Trần Dương nhìn suy nghĩ của Nguyên Dương giảng đạo, cũng lắc đầu cười xòa: "Mày đó, đúng là dân chơi!"
Nguyên Dương cũng cười đáp: "Chủ yếu là muốn tìm niềm vui cho bản thân!"
"Hiện tại đã hoàn tất Chân Thần, đường nhân quả vẫn chưa thấy được, chẳng lẽ chúng ta cứ tiếp tục chờ sao?"
Nguyên Dương nói: "Mười sáu năm rồi, nếu Địa Cầu ở giới này thì đã qua mười sáu năm rồi, tụi nhỏ cũng đã trưởng thành cả rồi!"
"Tao biết, nếu Địa Cầu không ở giới này thì tốc độ dòng chảy thời gian sẽ không giống ở đây, có khi đã qua mấy nghìn năm, không chừng đã bị hủy diệt rồi!"
Trần Dương thở dài, chuyện này cứ lấn cấn mãi trong lòng anh không có cách nào xua đi.
"Đã tìm hết 2/3 số hành tinh có sự sống trong tinh vực Bắc Đẩu, đường nhân quả không có dấu hiệu gì. Bây giờ theo những thông tin đã thu thập được về 7 vị Đại Thiên Tôn, gần như chắc chắn rằng bảy người này đã thực sự tồn tại trong thần thoại cổ đại của Địa Cầu!"
"Nếu bọn họ thật sự đến từ Địa Cầu, hoặc là có đi qua Địa Cầu, vậy thì chúng ta có thể thay đổi mạch suy luận rồi!"
Nguyên Dương nói: "Thì đi tìm cho ra bọn họ là xong chứ gì?"
Trần Dương sửng sốt, cũng đúng!
Nhưng mà vị Đại Thiên Tôn thứ nhất, Hồng dường như đã lặn mất tăm trong hỗn độn, Bàn đã đi tìm vũ trụ thứ 3 của mình rồi rồi.
Viêm đã mấy triệu kỷ nguyên không thấy bóng dáng. Những Đại Thiên Tôn như Đạo Đức Đại Thiên Tôn, Hạo, Bồ Đề cũng mất tăm mất dạng.
“Có thể thôi diễn ra hành tung của họ không?”
“Không thể nào, tu vi của họ cao hơn chúng ta nhiều, có thể sức mạnh phản phệ cũng đủ khiến chúng ta cũng tiêu đời!”
Sau khi bước vào cảnh giới Chân Thần, Nguyên Dương đã có cái nhìn trực quan hơn về thế giới.
Thế giới là tổ hợp của đạo vận, quy tắc, pháp tắc và đạo tắc.
Động nhẹ một khía cạnh cũng đủ làm đảo lộn tương lai.
Không ai biết trước hậu quả.
Càng sống lâu thì càng nhát gan.
"Có thể đi tới chỗ đường nhân quả đứt đoạn để thôi diễn không?"
Trần Dương đột nhiên nghĩ tới một khả năng!
Thu lại kết giới Thời Quang, Trần Dương bước ra khỏi sao Thiên Xu, băng qua thêm một vài hệ hành tinh để đến biên giới tinh vực Bắc Đẩu.
Dòng sông ngân hà không ngừng nghỉ trôi lửng lờ xung quanh hệ hành tinh.
Trong nháy mắt, Trần Dương nhìn thấy mấy chục đường nhân quả rắn chắc kia.
Anh chạm tay vào từng đường nhân quả, thậm chí dường như anh có thể cảm nhận được hơi thở của bọn họ!
Trần Dương bị sốc bởi phát hiện này, một cảm giác mà trước đây anh chưa bao giờ thấy.
"Nguyên Dương, tao có thể cảm nhận được hơi thở của họ!"
Trần Dương kích động không thôi.
Nguyên Dương ở trong thế giới huyệt khiếu cũng sững sờ, vội bước ra.
Nhìn thấy những đường nhân quả đỏ thẫm như máu, anh ta vươn tay cẩn thận cảm nhận: “Đúng là có thể cảm nhận thấy hơi thở của họ, nhưng mà như vậy thôi thì chưa đủ. Có lẽ khi pháp tắc Nhân Quả chuyển thành đạo tắc mới có thể cảm nhận rõ ràng được”.
"Nói cách khác, buộc phải đẩy nhanh quá trình nâng cấp Tiểu Thiên thế giới?”
"Ừm! Đây là cách tốt nhất. Chỉ còn cách biến họ thành Thánh, mới có thể liên tục nghe được pháp tắc!"
Một thế giới có 9 Thánh Nhân, 129600 thế giới thì sẽ có khoảng hơn một triệu cảnh giới Thánh. Pháp tắc mà anh được cung cấp sẽ rất ấn tượng!
Nâng cấp Tiểu Thiên thế giới có thể tăng số lượng Thánh Nhân lên gấp mười lần.
Đến lúc đó, con số đạt được sẽ rất khủng khiếp.
Ở Trung Thiên thế giới và Đại Thiên thế giới, sức lực mà cảnh giới Thánh cung cấp mạnh đến mức một quyền đủ để hủy diệt một tinh vực.
Đến lúc đó, Trần Dương nghĩ chắc mình sẽ lên cảnh giới Sáng Thế!
Anh cảm thấy mình quá cô đơn, từ khi đến đại lục Thần Ma, một mình chiến đấu, anh luôn cảm thấy mình không hợp với thế giới này, không có nhiều liên hệ.
Ngay cả khi có Viên Tuyết Phi, có Trần Bất Hối, Trần Côn, Mạc Sát và Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, anh vẫn cảm thấy cô đơn!
Ngoại giới mới mười mấy năm, nhưng ở trong thế giới huyệt khiếu đã hơn 100 nghìn năm.
Anh không biết mất bao lâu để anh có thể tìm được đường về nhà, nhưng chỉ cần có hy vọng, anh sẽ tiếp tục tìm kiếm.
“Đường còn dài, ta còn phải bôn ba!”
Nguyên Dương thở dài: "Tôi quay về đây!"
Nói xong, Nguyên Dương quay lại thế giới huyệt khiếu.
Trần Dương cũng che đậy sự cô độc, quay lại Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, lôi tất cả tài nguyên, lõi sao trút vào thế giới huyệt khiếu.
Để động thiên đỉnh cấp phát triển thành tiểu thế giới phải mất mấy trăm nghìn năm, để đẩy nhanh tốc độ, bắt buộc phải thúc đẩy sự sản sinh đạo tắc thời gian và không gian. Khi đó, thời gian sẽ tăng tốc gấp 500 lần, 1000 lần, thậm chí hơn thế nữa, anh có thể quay ngược thời gian và không gian!
Trước đây anh còn không dám nghĩ đến, bây giờ anh đã dám nghĩ.
Thân xác và dương thần đột phá Chân Thần, tuổi thọ của anh cũng đã vượt quá 30 triệu năm.
Bấy nhiêu thời gian là đủ để anh phung phí!
Trần Dương âm thầm tu luyện trong một trăm năm, một nghìn năm, chục nghìn năm, trăm nghìn năm...
Anh giống như một lữ khách, nhìn thế giới thay đổi, vạn vật thăng trầm.
Người đầu tiên thành Thánh là Nữ Oa, bà ấy và anh trai mình là Phục Hi đi khắp nơi, cuối cùng quyết định dựa trên hình hài của họ mà tạo ra con người.
Sau trăm nghìn khổ cực, tộc người đầu tiên đã được sinh ra, trời giáng công đức, Nữ Oa được phong Thánh.
Sau 50 nghìn năm, loài người đã phát triển từ một bộ tộc nhỏ thành một bộ tộc đồ sộ và nổi bật trong số hàng vạn chủng tộc. Lúc đó, bộ tộc mới hình thành này đã trở thành chủ nhân của tương lai!
Thái Thượng sống giữa thế giới loài người một nghìn năm, lập ra Nhân Giáo, trở thành người đứng đầu Nhân Giáo.
Trảm Tam Thi của ông ấy kéo dài mấy chục nghìn năm, pháp lực đạt đỉnh, nền tảng thành Thánh trong cơ thể liên kết với Thiên Đạo, trời giáng ánh sáng công đức, vinh quang thành Thánh.
Lại thêm hai nghìn năm, Nguyên Thủy lập ra Xiển Giáo, Thông Thiên lập ra Triệt Giáo, trời giáng công đức, hai người họ cũng Trảm Tam Thi thành Thánh!
3 giáo bá chiếm đất lành phương Đông, xứng đáng trở thành những thế lực khổng lồ!
Thái Sơ lập ra Thiên Đình cai quản 3 giới, Thái Âm lập ra Thiên Hậu Cung, hai người thành Thánh, đồng thời còn kết hôn trong ngày thành Thánh, trở thành cặp vợ chồng Thánh Nhân đầu tiên.
Thiên Đạo chứng giám, ban cho công đức!
Vậy là vẫn còn thiếu ba vị trong 9 vị.
Phục Hi, Hồng Vân, Trấn Nguyên Tử, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề tranh giành những vị trí này.
Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề là những đệ tử kí danh nên thua kém những người khác, muốn thành Thánh phải học Nữ Oa. Nhưng tạo ra con người thì không được nữa, còn tạo ra loài khác thì tám mươi phần trăm không thể thành Thánh được.
Cho nên chỉ có cách lập ra đạo mới, ví dụ như tám trăm đạo bàng môn của họ!
“Tôi, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề hóa đạo thành Phật. Nguyện vọng đầu tiên khi thành Phật: Tâm không chứa đựng địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh. Không sát sinh. Không ngừng hành thiện.
Nguyện vọng thứ hai là khi tôi là một vị Phật; không đam mê sắc dục, xem loài người bình đẳng…
Nguyện vọng thứ ba…
Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề nêu ra tổng cộng bốn mươi tám nguyện vọng. Mỗi điều đều được Thiên Đạo chứng giám, nếu như không hoàn thành được bất cứ điều nào thì cả đời cũng không thể đạt được cảnh giới Thánh!
Hai người cũng cạo đầu thành Phật.
Trời ban công đức, hai người lập tức thành Thánh!
Lúc này, 9 vị trí chỉ còn lại một vị trí.
Phục Hi biết hi vọng của mình còn rất mong manh, Nữ Oa em gái mình đoạt hết vận may, anh trai không thể thành Thánh được rồi, muốn thành Thánh thì chắc phải đợi đến cơ hội sau.
Lúc này ở Ngũ Trang Quán, Hồng Vân thuyết phục: "Trấn Nguyên, ông thân là tổ của Địa Tiên, kèm với Địa Thư chí bảo, lại có trong tay linh căn Tiên Thiên như nhân sâm quả, ông nhất định sẽ thành Thánh!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...