Ma Dương cũng lên theo, xé toạc màng thai Thiên Địa ra ngoài vũ trụ bao la.
Chủ của 10 đại gia tộc cũng đồng loạt lên theo.
Chuyện này đã không còn là việc riêng của Ma Dương và nhà họ Vệ nữa rồi, mà là sự đối đầu trực tiếp giữa tông môn và gia tộc.
Giây phút này, cho dù giữa 10 đại gia tộc có thù hằn gì thì cũng phải gác sang một bên.
Thần Đạo Thánh nhìn Ma Dương, trong mắt toàn là sự cay độc. Thậm chí lão đang suy nghĩ, có nên đánh hôi hay không đây?
Những người khác nào có khác gì?
Người này lỗ mãng thật ấy chứ, một mình mà dám lên đây, còn không thèm liên lạc đồng môn nữa, đúng là tìm đường chết!
Ma Dương nhìn lão tổ nhà họ Vệ, chẳng có chút áp lực nào, cái khiến anh ta cảm thấy thật sự áp lực chính là Chân Thần Binh trong tay lão.
Cửu Huyền Cầm đó phóng ra luồng sức mạnh kinh người.
"Chết đi!"
Bàn tay to lớn của Ma Dương tóm lấy, trong lòng bàn tay dường như có khí huyền diệu đang luân chuyển, chỗ này có bóng dáng của Chưởng Trung Phật Quốc và Tụ Lý Càn Khôn..
Hệt như một bàn tay khổng lồ che lấp bầu trời, cả vũ trụ đều bị anh ta nắm trong tay.
"Coong!"
Lão tổ nhà họ Vệ gảy sợi dây đàn đầu tiên, linh cơ điên đảo, bàn tay khổng lồ như gặp phải vật cản, không thể vỗ xuống được.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!"
Khí tức đáng sợ không ngừng cắt vào lòng bàn tay Ma Dương, lòng bàn tay cứng rắn bị nó cắt, vết thương chằng chịt.
Đây chính là uy lực của Chân Thần Binh sao?
"Quả nhiên lợi hại!"
Đây là lần đầu tiên Ma Dương đối đầu với Chân Thần Binh, anh ta không dám khinh địch!
Anh ta hét to một tiếng, ma âm cuồn cuộn cuốn tới.
Những nơi nó đi qua, linh cơ bị tước đoạt, những ngôi sao rơi xuống, sức mạnh sóng âm vô vùng hệt như pháo cao xạ tấn công tới.
"Coong!"
Lão tổ nhà họ Vệ lại gảy cung đàn, sóng âm đứng lại, dường như ngay giây phút đó thời gian không gian đều dừng lại.
Lão ta cười khinh: "Thứ vô dụng, trước thực lực tuyệt đối thì mày chỉ là thứ vô dụng!"
Chân Thần Binh có thể so bì được với Chân Thần, sao mày có thể là đối thủ được chứ?
Tại sao 10 gia tộc lớn có thể đứng vững sừng sững mà không ngã, chính là nhờ Chân Thần Binh.
Cho dù bạn có là Thánh Nhân viên mãn thì trước mặt Chân Thần Binh cũng phải cúi đầu!
Ma Dương cười lạnh lùng: "Chỉ là có thể so sánh thôi, không phải là Thần thật sự! Hơn nữa, để dùng Chân Thần Binh thì ông cũng phải hao tổn rất nhiều nhỉ?"
Miễn cưỡng sử dụng pháp bảo vượt khỏi năng lực của mình thì chắc chắn sẽ tiêu hao rất nhiều!
Mà Ma Dương thì rất mạnh, đánh một quyền chưa được thì đánh 100 quyền, 100 quyền chưa được thì đánh 10 nghìn quyền!
"Vũ Trụ Bạo Trác Quyền liên hoàn, tôi xem ông có thể chống đỡ được bao lâu!"
Vừa dứt lời, cơ thể Ma Dương tăng vọt lên, một luồng khí tức kinh người tản ra từ cơ thể anh ta.
Người ta chỉ thấy anh ta khẽ đánh ra một quyền, nhưng trên thực tế, trong mắt bọn họ đó chính là vô số quyền.
Vì tốc độ đánh quyền quá nhanh, mắt thường không thể thấy kịp.
Không gian chấn động, linh cơ vũ trụ trong vòng triệu dặm hoàn toàn bị khuấy đảo, nếu Hóa Thần đứng trong phạm vi triệu dặm thì cũng sẽ bị linh cơ vũ trụ xoắn cho bị thương nặng, Uẩn Thần thì đi đời nhà ma luôn.
"Coong coong!"
Lần này lão tổ nhà họ Vệ gảy liên tiếp 2 dây đàn.
Lão ta vẫn cười mỉm nhìn Ma Dương. Thực tế đúng như những lời Ma Dương nói, bây giờ lão ta chỉ có thể phát huy được một nửa uy lực của Chân Thần Binh, cũng có nghĩa là 5 dây đàn, nhưng đồng thời gảy 5 dây đàn thì sẽ hút cạn hết một nửa pháp lực của lão ta!
Pháp lực của Thánh Nhân rất mạnh, đặc biệt là thân lão ta đã hợp với thiên đạo đại lục Thần Ma, sức mạnh hồi phục lại càng nhanh.
Chỉ cần không cách đại lục Thần Ma quá xa thì pháp lực của lão ta sẽ hồi phục rất nhanh.
Nhưng có nhanh đến đâu cũng phải cần 1 quá trình, đây chính là nhược điểm của lấy thân hợp đạo, ra khỏi đại lục Thần Ma thì bọn họ chính là cảnh giới Thánh yếu nhất!
Nhưng đây cũng là cách nhanh nhất để đột phá cảnh giới Thánh.
Hơn nữa thế giới chưa tận thì bọn họ chưa chết, trừ khi có thể diệt tận tất cả suy nghĩ của bọn chỉ trong tích tắc.
Trông thì có vẻ trâu bò lắm, nhưng bất kì cường giả cảnh giới Thánh nào cũng có thể hủy diệt đại lục Thần Ma!
Thế nên bọn họ là cảnh giới Thánh mạnh nhất, đồng thời cũng là yếu nhất.
"Vũ Trụ Bạo Trác Quyền nghiêm túc liên hoàn!"
Vẻ mặt Ma Dương không cảm xúc, lại một lần nữa tăng tốc độ, anh ta không có gì nhiều ngoài sức mạnh.
Mấy chục nghìn tỉ tế bao có thể cung cấp cho anh ta bao nhiêu sức mạnh, bạn nghĩ thử xem, mấy chục nghìn tỉ tế bào có thể sinh ra bao nhiêu sức mạnh, hệt như một động cơ vĩnh cửu vậy.
"Coong coong coong!"
Sau khi đỡ liên tiếp đòn công kích của mấy trăm nghìn quyền thì lão tổ nhà họ Vệ cũng đã cảm nhận được áp lực rồi, có còn là con người không thế?
Lẽ nào cậu ta không biết mệt à?
Lão tổ nhà họ Vệ là song tu hồn - pháp, mãi mãi không thể nào hiểu được cái thú của thể tu!
Lão ta gảy liên tiếp 3 dây đàn, pháp lực của lão ta hao tổn cực lớn, Vệ Vô Tiễn đứng bên cạnh nhìn đến ngu người. Đòn công kích cường hãn này mà đánh vào ông ta thì ông ta đã tan xương nát thịt rồi.
Tuy có thể sống lại, nhưng số lần bị đánh nổ chết càng nhiều thì thể nguyên sẽ tiêu hao càng lớn.
Thậm chí chết đến số lần nhất định nào đó thì có thể bọn họ sẽ tụt khỏi cảnh giới Thánh.
"Sắp không bù kịp sức mạnh tiêu hao rồi chứ gì?"
Ma Dương cười khẩy, liên kết 5 nghìn tỉ tế bào, sức mạnh lại tăng vọt một lần nữa.
Lần này, anh ta chỉ nhẹ nhàng phẩy ra một quyền.
Quyền này khiến sao trời rơi lả tả, mặt lão tổ nhà họ Vệ biến sắc, lão ta cắn răng gảy dây đàn thứ 4.
"Coong!"
Ảo ảnh một con cáo 9 đuôi xuất hiện trong hư không, đây chính là lão tổ nhà họ Vệ - Cửu Vĩ Thiên Hồ!
Trải qua mấy triệu năm truyền thừa, nhà họ Vệ đã thoái hóa đuôi thành thần mạch rồi.
Trong mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ ánh lên tia sáng yêu dị, 9 cái đuôi cuộn ngược.
"Ầm!"
Sức mạnh của quyền kia khủng bố đến cỡ nào, Cửu Vĩ Thiên Hồ có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là một ảo ảnh.
Cho dù trong 9 sợi dây đàn có chứa chân linh của Cửu Vĩ Thiên Hồ, nhưng đến cuối cùng thì đó cũng không phải là bản thể.
"Rắc rắc rắc!"
Âm thanh khiến da đầu người ta tê dại vang lên.
"Ào ào ào!"
Một cái đuôi nổ tan nát, 2 cái đuôi nổ tan nát, liền một mạch nổ nát 3 cái đuôi thì sức mạnh oanh tạc của nắm đấm mới tiêu tan.
Cú đấm này đã vượt khỏi một đòn toàn lực của cảnh giới Thánh trung kỳ rồi.
Bây giờ thằng ngốc cũng nhìn ra được, đối phương là thể tu thuần túy nhất, đi theo con đường lấy lực chứng đạo.
Dù bạn có thần thông hay công pháp gì đi nữa thì đối phương cũng có thể lấy 1 địch 10!
Thần Đạo Thánh còn muốn hôi của, bây giờ lão chỉ cảm thấy mình nực cười, đó là lực tu hiếm hoi đấy!
Lão đang suy nghĩ mình không dùng Chân Thần Binh thì liệu có đỡ nổi nắm đấm của đối phương không?
Hơn nữa... Ma Dương vẫn còn cực kỳ thong dong, quyền này có phải toàn bộ sức mạnh của anh ta không?
Cũng chưa chắc!
Gia chủ Đông Phương và gia chủ Đàm Đài nhìn nhau, thấy trong mắt nhau sự sợ hãi.
Mạnh quá! Hơn nữa vẫn còn 2 cường giả thế này trong Hàng Cổ Đệ Nhất Tông nữa!
Từ đầu đến cuối, đối phương chẳng thèm lấy pháp bảo gì ra, chỉ dùng sức mạnh thân xác thuần túy để chiến đấu.
"Khả năng phòng hộ cũng mạnh đấy!"
Ma Dương nhếch mép cười, cơ thể lại lớn lên lần nữa, lần này anh ta liên kết 10 nghìn tỉ tế bào, sức mạnh to lớn gần như vô cùng phóng thích từ trong cơ thể anh ta ra.
Chỗ anh ta đứng, tia sáng cũng bị sức mạnh bóp méo, dường như trở thành một dải chân không sức mạnh.
Anh ta tung nhẹ một quyền ra, 1/1.000.000 giây đã vượt qua mấy trăm nghìn dặm, đến trước mặt lão tổ nhà họ Vệ.
"Ào ào ào!"
Cái đuôi thứ 4 vỡ nát, cái đuôi thứ 5 vỡ nát, đuôi thứ 6...
Nhìn thấy cái đuôi cuối cùng sắp vỡ nát, lão tổ nhà họ Vệ gảy 5 dây dàn.
"Coong coong coong coong coong!"
Những chiếc đuôi vốn đã vỡ nát của Cửu Vĩ Thiên Hồ bỗng bình phục như cũ, cơ thể cũng trở nên ngưng thực.
"Phụt!"
Lão tổ nhà họ Vệ phun ra một búng tinh huyết: "Tiên tổ vĩ đại ơi, tinh huyết của con sẽ dẫn đường cho người giáng xuống!"
Vừa dứt lời, một luồng khí tức cực kì đáng sợ giáng xuống.
Luồng sức mạnh đó dường như giáng xuống từ thời viễn cổ, chỉ một tia sức mạnh đó thôi đã đè ép đến nỗi sao trời lụi tắt, không gian trong vòng triệu dặm trở nên cô đặc lại.
"Phân thân cổ tổ của nhà họ Vệ đã giáng xuống rồi!"
Gia chủ nhà họ Quan trợn tròn mắt: "Lẽ nào cổ tổ nhà họ Vệ vẫn chưa chết sao?"
Đây là vấn đề mọi người khá quan tâm. Thật ra sau những biến đổi to lớn mấy triệu năm qua, các Chân Thần lũ lượt kéo nhau đi hết, nếu không thì sao đại lục Thần Ma có thể sa sút như hiện tại được chứ?
Đừng nói là cảnh giới Thánh, đến Chân Thần muốn phá vỡ không gian cũng thấy khó khăn!
Thiên kiếp ở đại lục Thần Ma vừa là kiếp lại vừa là cơ duyên, nói đến cùng thì thật ra đó là sự công nhận!
Lẽ nào thiên đạo tự dưng có thể trở nên lớn mạnh hay sao?
Đương nhiên là không!
Có câu nói thế này, trời đất không nhân từ, đối với ai cũng như nhau!
Câu nói này rất đúng.
Nếu trời đất có tính nhân từ thì đó mới là họa của chúng sinh.
Lan man quá rồi, vì Chân Thần rời đi, mấy triệu năm cũng chưa từng trở về, thế nên mọi người mới đoán rằng những Chân Thần này đều chết cả rồi.
Bao gồm cổ tổ của 10 đại gia tộc, ngay đến khí linh của Chân Thần Binh cũng không cảm nhận được sự tồn tại của chủ nhân chúng.
"Không, có lẽ chân linh cổ tổ phân tán trong trời đất".
Gia chủ nhà họ Trọng - Trọng Di nheo mắt nhìn chân linh Cửu Vĩ Thiên Hồ giáng xuống.
Nếu nói Cửu Vĩ Thiên Hồ lúc nãy là ảo ảnh, thì bây giờ là chân thân linh động.
"Hậu bối?"
Trong mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ ánh lên tia sáng khiếp người.
"Tham kiến cổ tổ!"
Lão tổ nhà họ Vệ quỳ xuống đất: "Xin cổ tổ hãy ra tay giết tên kia!"
Cửu Vĩ Thiên Hồ nhìn Ma Dương, Ma Dương cảm thấy tim của mình đập chậm đi nửa nhịp.
"Cậu là... Chân Ma?"
Cửu Vĩ Thiên Hồ nhìn Ma Dương, khí tức trên người Ma Dương khiến lão cảm thấy cực kỳ kiêng dè!
"Không... Chân Ma đã chết rồi, cậu chỉ là truyền nhân của Chân Ma thôi!"
Ma Dương không nói gì, lời nói của Cửu Vĩ Thiên Hồ lại khiến những người khác sửng sốt, người này lại là truyền nhân của Chân Ma!
Chân Ma cũng là Ma Thần, hơn nữa còn là Ma Thần vang danh khắp nơi, không hề thua kém cổ tổ của 10 đại gia tộc.
Giây phút này bọn họ đã hiểu, chẳng trách Ma Dương lại mạnh đến vậy, thì ra anh ta là truyền nhân của Chân Ma!
"Ma khí thật tinh thuần, ma huyết thật thuần túy!"
Mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ lộ ra vẻ hung ác: "Cậu đáng chết!"
Móng vuốt cực lớn lao tới, Ma Dương đã có phòng bị từ trước, liên kết 10 nghìn tỉ tế bào lại, chưởng khổng lồ kinh thiên va chạm với móng vuốt, sức mạnh bộc phát giây phút đó đánh bật Ma Dương bay ra đến mấy triệu dặm.
"Ăn cậu thì chắc có thể gìn giữ chân linh của tôi lâu hơn. Tôi chưa chết, tôi chưa chết... Sao tôi có thể chết được chứ? Tôi nhất định phải đi tìm chân tướng..."
Cửu Vĩ Thiên Hồ bay về phía Ma Dương như bị điên.
"Muốn ăn tôi? Mơ đi cưng!"
"Phải xem thử rốt cuộc là ai ăn ai đấy!"
"Tuy chỉ là chân linh của Yêu Thần thôi, nhưng nếu ăn được ông thì chắc có thể tăng hoạt tính của tế bào của tôi lên khá nhiều đấy!"
Ma Dương phát động sức mạnh bẩm sinh của mình, Thôn Phệ!
Anh ta liên kết 200 nghìn tế bào lại, sức mạnh cực lớn cuộn trào mãnh liệt, Ma Dương không dám khinh nhờn, cũng không dám bung hết sức, chỉ sợ một quyền của mình sẽ đánh nát chân linh của Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Cửu Vĩ Thiên Hồ bị đánh bay trước cái nhìn ngạc nhiên của mọi người.
Đục nước béo cò!
Ma Dương bước tới há to miệng, nuốt luôn một cái chân của Cửu Vĩ Thiên Hồ!
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người hoảng sợ, quá hung tàn, chân linh của Yêu Thần cũng dám cắn nuốt!
Vệ Vô Tiễn ngơ cả người, lão tổ nhà họ Vệ cũng đờ đẫn.
Lão ta phải bỏ ra cái giá đắt vậy để mời chân linh rơi rớt trong trời đất của cổ tổ về, thế mà cứ vậy bị đối phương ăn mất sao?
Mảnh vỡ chân linh trôi vào bụng Ma Dương, thần thông Thôn Phệ bắt đầu phân giải.
Sức mạnh cực kì tinh thuần, thậm chí còn hơn cả mấy chục lôi trì đỉnh cấp mà Ma Dương đã nuốt nữa!
Gương mặt anh ta đỏ bừng lên trong nháy mắt!
"Ha ha, phê!"
Ma Dương vui mừng quá đỗi, nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ bị què mất một cái chân, ánh mắt ngập tràn tham lam!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...