Long Tế Chí Tôn

Vừa rồi rõ ràng là hòa, hai bên đều bất phân thắng bại.

“Thăng Long, Càn Nguyên, Đại Thủy, mau dẫn người tới!”

Toàn bộ cấp cao Tử Hỏa Tông đều có mặt, ba con oắt của Chân Thần Đạo cũng tới.

Trần Dương cười khổ: “Tông chủ, ông tha cho tôi đi, tôi thực sự chỉ muốn thử nghiệm thực lực của mình chứ không hề muốn làm Tông chủ!”

“Cậu tưởng trận khiêu chiến Tông chủ là trò đùa sao?”

Trần Dương thầm nghĩ, ủa thế không phải sao?

Hóa Vũ đạo quân hừ một tiếng: “Đừng nhiều lời, bây giờ chúng ta dùng cách thức hoàn toàn mới để quyết thắng thua”.

Sau đó Trần Dương đã biết Hóa Vũ đạo quân ấu trĩ và trẻ con đến mức nào.

“Đao búa kéo!”

“Ha ha… cậu ra búa, tôi ra kéo… Cậu thắng rồi nhé, cậu chính là Tông chủ mới!”

Hóa Vũ đạo quân mừng muốn điên, nhìn mọi người cười lớn. 50 nghìn năm, cuối cùng ông ấy cũng được giải phóng rồi.

Trần Dương chả hiểu ra làm sao, ai mà ngờ Tông chủ của Thập Đại Thánh Tông lại dùng cách này để quyết thắng thua chứ.

Anh có chút phiền não: “Tại sao mình lại ra búa chứ? Sao mình không ra giấy?”

Trừ ba con oắt vẻ mặt kích động ra thì những người khác cũng cạn lời.

Mẹ kiếp!

Đùa nhau chắc?

Nhưng Thăng Long đạo quân, Càn Nguyên chân quân và Đại Thủy chân quân thì không có ý kiến gì.

“Đây là Ban Chỉ của Tông chủ, đây là tất cả cấm chỉ của Tử Hỏa Tông, bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là Tông chủ đời thứ 30 của Tử Hỏa Tông!”

Nói xong, ông ấy ném cho Trần Dương chiếc nhẫn: “Mọi người còn ý kiến gì không?”

Hóa Vũ đạo quân quét mắt nhìn một lượt, mọi người im lặng, bọn họ còn có thể ý kiến gì nữa?

Tốp 500 đạo thống đã bị người ta hành một lượt, đệ tử nhà người ta cũng không kém cỏi, đã đánh từ 1000 lên 800, cứ thế này thì tất cả đạo thống của Tử Hỏa Tông sẽ bị hai sư đồ này chỉnh cho một trận mất.

Tuy nói vậy, nhưng bọn họ vẫn phải công nhận thực lực của Trần Dương và Chân Thần Đạo.

Hóa Vũ đạo quân đảm nhiệm chức Tông chủ đã 50 nghìn năm, từng vô số lần muốn nhường ngôi cho người tài, nhưng đều bị mọi người khuyên nhủ ngăn cản.


Bây giờ khó khăn lắm mới xuất hiện một cao thủ có thực lực trấn áp toàn tông, ai dám lắm mồm chứ?

“Tốt lắm, nếu không có ý kiến gì thì bây giờ về tông tổ chức lễ tiếp nhận thôi!”

Dứt lời, ông ấy cười lớn kéo Trần Dương chui vào màng thai Thiên Địa.

Khi mọi người về đến Tử Hỏa Tông, Hóa Vũ đạo quân tuyên bố mình đã truyền vị trí cho Trần Dương, cả Tử Hỏa Tông đều ngây cả ra.

Ông ấy triệu tập tất cả các đệ tử đến quảng trường, Trần Dương mặc đồ Tông chủ, tay đeo Ban Chỉ Tông chủ, trông như trích tiên.

Hóa Vũ đạo quân nói: “Trận khiêu chiến Tông chủ vừa rồi, Bắc Dương thần uy cái thế, tôi đã dùng mọi thần thông mà cũng không phải đối thủ của cậu ấy. Vậy nên, theo quy tắc của tông môn, bắt đầu từ hôm nay, Bắc Dương chính là Tông chủ đời thứ 30 của Tử Hỏa Tông ta!”

“Bây giờ tham kiến Tông chủ mới đi!”

Tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ nhất thời khó mà chấp nhận được sự thật này.

Đệ tử của Chân Thần Đạo vui mừng quá đỗi, lập tức quỳ xuống đất: “Tham kiến Tông chủ!”

Bọn chúng vừa là đệ tử tông môn vừa là đệ tử thân truyền của Chân Thần Đạo, đồ đệ quỳ trước sư phụ là chuyện đương hiển nhiên.

Những người khác thấy vậy cũng lần lượt chắp tay vái dài dưới đất: “Tham kiến Tông chủ!”

Thăng Long đạo quân, Càn Nguyên chân quân, Đại Thủy chân quân, Niêm Hoa chân quân… các Đạo chủ từng bị Trần Dương đánh bại cũng đều quỳ xuống bái anh.

Bọn họ sao có thể làm trái lại được.

Tuy cách thức quyết định Tông chủ hơi giống trò cười, nhưng bọn họ đều chứng kiến quá trình chiến đấu, bọn họ tuyệt đối không thể sống sót trong trận đấu cấp độ đó.

Thực ra nghĩ cũng đúng, thay vì độc chiếm vị trí thì không bằng nhường cho người mới, như vậy Hóa Vũ đạo quân mới có thể toàn tâm toàn ý tu luyện, tranh thủ sớm ngày thăng cấp lên cảnh giới Thánh.

Cũng may Trần Dương cũng là người từng va chạm, bản thân anh cũng khai tông lập phái, từng làm ông tổ một phái, bất kể là Nạp Hải Tông hay Hàng Cổ Đệ Nhất Tông thì anh cũng là người chấp chưởng.

“Tôi cũng chẳng có gì để nói cả, tôi chỉ có thể nói, sau khi tôi kế nhiệm thì thực lực tổng thể của Tử Hỏa Tông ít nhất sẽ tăng hai bậc, đãi ngộ của tất cả các đệ tử cũng sẽ tăng hai bậc. Đây là điều tôi nói, mọi người cứ chờ mà xem!”

Sao cơ?

Thực lực tổng thể của Tử Hỏa Tông tăng hai bậc, chém gió thành bão chắc?

Tuy Hóa Vũ đạo quân lúc kế nhiệm còn từng nói phải khiến Tử Hỏa Tông trở thành thiên hạ đệ nhất đại tông, nhưng… lời nói từ 50 nghìn năm trước, có mấy ai còn nhớ?

Hơn nữa lời hứa của Trần Dương, các đệ tử sẽ ghi nhớ trong lòng.

Đãi ngộ, tài nguyên, đây đều là những thứ mà mọi người quan tâm nhất.


Nếu anh không thể thực hiện lời hứa, cho dù ngoài miệng mọi người không nói gì, thì chắc chắn trong lòng cũng sẽ nghĩ Trần Dương là đồ chém gió, từ đó ảnh hưởng đến uy nghiêm.

Sau khi nói xong lời tuyên thệ Tông chủ, Hóa Vũ đạo quân nói: “Một tháng sau chính là lễ nhậm chức của Tông chủ mới, thông báo với tất cả các tông môn, ai không đến kéo hết vào danh sách đen”.

Nói xong, ông ấy kéo Trần Dương rời đi, để lại đám người mắt chữ A mồm chữ O.

“Đây chính là Động Thiên Hồ, đây là Hồ Lô lão tổ!”

Hóa Vũ đạo quân giới thiệu với Trần Dương: “Hồ Lô lão tổ là linh căn Tiên Thiên, thần uy cái thế, là cường giả siêu cấp cảnh giới Thánh Nhân trung kỳ, Tử Hỏa Tông có địa vị như ngày hôm nay là nhờ công lao của lão tổ!”

Cho dù ông ấy là Hóa Thần trung kỳ thì cũng phải cung kính trước mặt Hồ Lô lão tổ.

“Nhóc Hóa Vũ, cậu ấy chính là Tông chủ mới sao?”

“Vâng thưa lão tổ, từ nay về sau Bắc Dương chính là Tông chủ mới, sau này xin người hãy quan tâm nhiều hơn ạ!”

Mỗi một đời Tông chủ kế vị, việc đầu tiên phải làm chính là đến ra mắt Hồ Lô lão tổ.

Trần Dương cũng bước lên, cung kính chắp tay nói: “Vãn bối Bắc Dương tham kiến lão tổ!”

“Tốt lắm!”

Hồ Lô lão tổ đánh giá Trần Dương: “Tuổi xương không quá trăm tuổi mà đã có thành tựu như vậy, dùng “thiên tư cái thế” để khen ngợi cũng không quá!”

“Mấy năm nay còn một thân một mình khiêu chiến tốp 500 đạo thống, ta đều biết cả, đây cũng là lý do tại sao con có thể thuận lợi kế vị như vậy”.

“Tử Hỏa Tông có thể có một Tông chủ thần uy vô song cũng là chuyện tốt, ít nhất cũng không chịu thiệt thòi khi ra ngoài!”

“Lão tổ quá khen ạ!”

Trần Dương trong lòng thầm kinh ngạc, không ngờ Hồ Lô lão tổ lại lợi hại đến thế, nhìn một cái đã có thể nhìn ra tuổi xương của anh.

Lúc anh từ Địa Cầu tới đã hơn 40 tuổi, lại thêm những năm ở trong kiếm giới, tính ra hẳn cũng khoảng 80 tuổi.

80 tuổi ở Địa Cầu là một ông lão hom hem già khọm, nhưng ở đây thì lại chỉ như một đứa bé mới học đi đường.

Ví dụ như Hóa Vũ đạo quân, người ta làm Tông chủ đã 50 nghìn năm, tuổi của anh còn chưa bằng con số lẻ của ông ấy nữa.

Hồ Lô lão tổ này cũng là sự tồn tại đáng sợ đã sống mấy triệu năm.

“Đi đi!”


Hồ Lô lão tổ ngồi trên chiếc ghế bập bênh, xua tay nói.

“Vâng, thưa lão tổ!”

Hóa Vũ đạo quân vội vàng dẫn Trần Dương rời khỏi không gian Động Thiên Hồ.

“Bình thường lúc không có chuyện gì thì đừng làm phiền lão tổ, trừ phi có chuyện gì thật quan trọng”.

“Đây là điều khiển cấm chế của Động Thiên Hồ, chỉ có thể sử dụng 1% sức mạnh của Động Thiên Hồ”.

Trần Dương nhận lấy ngọc bội cấm chế.

Sau đó Hóa Vũ đạo quân lại dẫn Trần Dương đến chỗ cung phụng Tử Cực Thiên Hỏa.

Cũng là một tiểu thế giới, linh hỏa Tử Cực Thiên Hỏa nằm trong tốp 10 bảng xếp hạng linh hỏa, uy lực bằng với Hóa Thần viên mãn, là thiên hỏa trời sinh đất dưỡng, có cả linh trí.

“Đây là Tử Hỏa lão tổ, dạo này lão tổ đang bước vào cảnh giới mới, nếu như thành công thì Tử Hỏa Tông ta sẽ có thêm một cường giả cảnh giới Thánh!”

“Nhóc Hóa Vũ, hôm nay sao lại rảnh đến chỗ ta thế?”

Người đến là phân thân của Tử Hỏa lão tổ.

“Tông chủ thay đổi, bắt đầu từ hôm nay, con không còn là Tông chủ của Tử Hỏa Tông nữa”.

Hóa Vũ đạo quân cười nói: “Đây là Bắc Dương, người kế nhiệm con, sau này cậu ấy sẽ lãnh đạo Tử Hỏa Tông”.

“Tham kiến Tử Hỏa lão tổ!”

Trần Dương chắp tay.

“Khách sáo quá!”

Tử Hỏa lão tổ cười híp mắt nhìn Trần Dương: “Sau này mong Bắc Dương Tông chủ quan tâm lão hủ nhiều hơn!”

“Đây là chuyện nên làm mà!”

Tử Hỏa Tông dù gì cũng là một trong Thập Đại Thánh Tông, nhưng tại sao lại sống tằn tiện như vậy?

Còn chẳng phải bị hai cảnh giới Thánh này ăn hết sao?

Nhất là Tử Hỏa lão tổ, số nguyên thạch ông ta cần để đột phá không thể kể xiết, cái gọi là quan tâm chính là đừng có cắt nguồn cung của ông ta.

Nói chuyện một lúc trong không gian Tử Hỏa, Hóa Vũ đạo quân lại dẫn Trần Dương đến Thiên Nhân Nhai của Tử Hỏa Tông.

“Đây là nơi tiền bối bế quan chết của Tử Hỏa Tông, từ xưa đến nay đã có mấy nghìn tiền bối bế quan chết ở chỗ này, có người đã là cổ nhân rồi, Thiên Nhân Nhai cũng trở thành phần mộ để bọn họ sống cuối đời”.

“Không đến mức vạn bất đắc dĩ, không đến mức tông môn gặp nguy hiểm bị diệt thì tuyệt đối đừng đánh thức bọn họ”.

“Đây là Hồn Hỏa Đường, tất cả các đệ tử trong tông môn đều có tên ở đây!”


“Đây là nhà kho tông môn, đây là chìa khóa mật của nhà kho, chỉ có một phần tư, ba phần còn lại nằm trong tay ba Phó tông chủ”.

Nếu Tông chủ không có sự đồng ý của ba Phó tông chủ còn lại thì cũng không mở được nhà kho.

“Linh Hỏa Đàm, nơi này có thể tôi luyện thân xác, có thể hấp thu linh khí và đặc tính của dị hỏa”.

“Pháp Bảo Các, Đan Dược Các, Linh Dược Điền, những chỗ này cậu có thể tự do chi phối, nhưng không thể bên trọng bên khinh, Tử Hỏa Tông có mấy nghìn đạo thống, bên nào cũng là con, không thể bỏ đói được”.

“Còn nữa, Ban Chỉ Tông chủ trong tay cậu không chỉ là trung tâm của pháp trận tông môn, mà còn là thần khí phòng ngự đẳng cấp!”

Hóa Vũ đạo quân giải thích cặn kẽ cho Trần Dương, để anh dễ bề quản lý tông môn sau này.

“Được rồi, chờ cậu kế vị xong, tôi cũng phải đến sâu thẳm vũ trụ để tìm kiếm cơ duyên”.

“Tông chủ, sâu thẳm vũ trụ có gì vậy?”

Trần Dương hỏi.

“Sâu thẳm vũ trụ có vô số thế giới, vô số cơ duyên, đại lục Thần Ma không đủ linh cơ, cảnh giới Thánh đã là cực hạn rồi!”

“Trên cảnh giới Thánh là cảnh giới Chân Thần sao?”

“Phải, mà cũng không phải!”

Hóa Vũ đạo quân nói: “Cảnh giới Thánh còn được gọi là cảnh giới chủ tạo vật, thực ra sau khi tu vi lên đến cảnh giới Thánh, thì cậu sẽ phải lựa chọn”.

“Lựa chọn gì?”

“Lựa chọn thành Thần hay là thành Tiên, hoặc là thành Ma!”

“Chuyện này mà cũng chọn được sao?”

Hóa Vũ đạo quân nói: “Tôi cũng không rõ nữa, đây cũng là điều mà Hồ Lô lão tổ nói với tôi trong một lần chuyện phiếm”.

“Ồ!”

Trần Dương gật đầu.

“Nếu lựa chọn thành Thần thì sao? Trên Thần liệu có cảnh giới khác không?”

“Bây giờ tôi mới là Hóa Thần trung kỳ, cậu hỏi những chuyện này thì sao tôi biết được? Đến Hồ Lô lão tổ cũng không rõ nữa là”.

Hóa Vũ đạo quân cười không được khóc không xong: “Nếu tôi biết hết thì tại sao phải mạo hiểm chạy đến sâu thẳm vũ trụ chứ?”

“Nhưng phá vỡ rào cản vũ trụ thì tôi biết một chút, sau khi lên cảnh giới Thánh, ít nhiều có thể nắm được một chút sức mạnh không gian, nhưng muốn phá vỡ rào cản vũ trụ thì vẫn chưa làm được”.

Trần Dương nghe vậy thì thấy hơi nản lòng, đến cảnh giới Thánh mà cũng không phá vỡ được, anh thực sự có thể vượt qua cảnh giới Thánh trong vòng mấy năm sao?

“Câu hỏi cuối cùng!”

Trần Dương ngẩng phắt đầu lên: “Tông chủ, ông đã từng nghe nói đến Địa Cầu chưa?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui