Long Tế Chí Tôn

"Đáng tiếc chỉ là một bán thần khí phòng ngự!"

Thở dài một tiếng, Trần Dương thu nhẫn trữ đồ và phất trần của Hoang Vu chân quân lại, ném nó vào nhẫn trữ không gian.

Đối với Bất Diệt Linh Quang của Hoang Vu chân quân, Trần Dương đã cố gắng đốt nó bằng linh hỏa Hồi Thiên, nhưng vô ích.

Cuối cùng chỉ có thể để nó vào Luân Hồi.

Thực lực của Trần Dương đã mạnh hơn trước, trận chiến kết thúc sớm hơn, đấu với Hoang Vu chân quân anh còn chả cần dùng đến một nửa sức mạnh.

Phong cách combat này rất hợp với Trần Dương.

Sau khi nuốt hai viên đan dược cấp thần, Trần Dương bóp nát mấy vạn viên nguyên thạch cực phẩm, hút vào trong miệng, một luồng linh lực cuồn cuộn trôi xuống bụng, khôi phục lại kiếm nguyên đã bị tiêu hao.

Trần Dương lúc này mới liếc nhìn đám đông: "Còn kẻ nào muốn chiến nữa, thì tới đây nhanh lên, tao đang vội, nếu làm lỡ ngày tốt giờ lành khai tông của ông đây, thì ông giết hết chúng mày!"

Giọng nói của Trần Dương rất nhẹ, nhưng mọi người đều nghe không sót một từ nào.

Tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh cả sống lưng, không ai dám nghĩ Trần Dương là chỉ nói quá lên.

Ngay cả Hoang Vu chân quân ở cảnh giới Uẩn Thần trung kỳ cũng toi rồi, thì bọn lít nhít sơ kỳ bọn họ nào dám lên tiếng?

Nguyên Thần thì càng miễn bàn, người ta đi đại vài đạo kiếm quang cũng đứt rồi, họ không ngu, ai lại đi đưa đầu ra chịu chết chứ?

"Không có ai đúng không?"

Trần Dương lẩm bẩm, trong lòng cảm thấy có chút bất mãn, bọn nhát gan này, xông lên thêm vài tên nữa đê, thêm vài tông môn nữa thì sẽ phong phú hơn đấy.

Nếu để cho bọn họ biết Trần Dương đang nghĩ gì, thì bọn họ nhất định sẽ chửi bới xối xả cho xem.

Ở một trận chiến khác, Khuê Xà chân quân cùng Hỏa Quang chân quân đã rơi vào thế bất lợi.

Hai lão ma này thực sự rất mạnh.

"Viu!"

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang lao tới từ phía sau với tốc độ nhanh gấp trăm lần tốc độ âm thanh.

Vô Sinh lão ma phản ứng rất nhanh, lão xoay người một cái, dùng Bán Nguyệt Kim Luân trong tay chặn lại, lực tấn công nặng hàng chục triệu cân ập đến. Vô Sinh lão ma thấy cổ họng mình ngọt tanh!

Ai có thể ngờ rằng một đạo kiếm quang có thể có sức mạnh như vậy.

"Đại Địa kiếm ý!"

Vô Sinh lão ma nuốt máu xuống.

"Cũng được đấy nhưng đáng tiếc là vẫn còn non lắm!"

Với một cái búng tay, kiếm quang liền sáng rực lên, sau đó là một tiếng nổ lớn, Vô Sinh lão ma đã bị nổ bay ra ngoài.

Thị Huyết chân quân sợ hãi đến biến sắc, lão bị nổ bay ra ngoài, cách ba người họ một khoảng.

"Điêu huynh, làm cậu chê cười rồi!"


Khuê Xà chân quân lau vết máu nơi khóe miệng, nếu như Trần Dương không tới, thì hai người họ chỉ có thể hiện nguyên hình thôi.

Đó là trạng thái mạnh nhất của hai người họ.

"Hai huynh đệ, hai người hợp lực phong tỏa không gian xung quanh đi, nhất định không được để bọn chúng chạy thoát!"

Trần Dương nheo mắt nói.

Chặn mọi lối thoát, giống như lần trước?

Khuê Xà, Hỏa Quang gật đầu, kéo dài người ra.

Bốn trọng vận đạo tiêu tán, khuếch tán với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc, không gian trong bán kính vài dặm đã bị phong tỏa.

Sợ rằng giam cầm không đủ mạnh, họ thậm chí còn lấy ra pháp trận cấm không và Phù Triện.

Dưới vòng bảo vệ kép, cho dù có là Uẩn Thần viên mãn, nếu muốn thoát ra, cũng phải mất một khoảng thời gian.

Vô Sinh lão ma là Uẩn Thần trung kỳ, cũng là bốn đạo đạo vận, Thị Huyết chân quân thì kém hơn một chút, ba đạo đạo vận, hai kẻ này gộp lại là bảy đạo đạo vận.

Tuy nhiên, nhiều đạo vận không có nghĩa là họ rất mạnh, hai đạo Bán Dũng Thủy và một đạo viên mãn thì chắc chắn một đạo viên mãn sẽ thắng.

Đây cũng là lý do tại sao Khuê Xà chân quân có thể đấu hàng ngàn cú với Vô Sinh lão ma.

Nếu Khuê Xà chân quân hiện nguyên hình, thì sẽ thắng là cái chắc.

Linh hỏa Hồi Thiên!

Trần Dương không dài dòng, tung ra linh hỏa Hồi Thiên.

Ngọn linh hỏa mạnh mẽ khiến cả hai cảm nhận được áp lực lớn.

"Đây là linh hỏa Hồi Thiên!"

"Vô Sinh lão ma đạo hữu hãy cẩn thận, uy lực của linh hỏa này mạnh lắm đấy!"

"Xâm Thực đạo vận!"

"Tiêu Ma đạo vận!"

Vô Sinh lão ma nghiêm mặt, đây là hai liền đạo vận lão luyện viên mãn.

"Kết hợp!"

Xâm Thực và Tiêu Ma là hai đạo vận hỗ trợ lẫn nhau, sức mạnh khi chúng dung hợp không đơn giản như một cộng một!

Đạo vận màu xám bay ra, ngay cả linh hỏa Hồi Thiên cũng bắt đầu bị ăn mòn.

Chỉ cần tâm viêm không bị dập tắt, thì ngọn lửa này gần như là vô tận, chỉ cần cung cấp đủ linh khí.

Trần Dương thở dài một hơi, lại nuốt linh khí đại hộ của mình rồi.


Không dám chậm trễ.

Kiếm quang Ngưng Tụ, đòn đánh mạnh nhất ngưng tụ lại ngay lập tức.

"Chém cho ta!"

Kiếm quang chém bay ra bị hai lão ma chặn lại, nhưng cũng chỉ chống cự được một lúc, Bán Nguyệt Kim Luân trong tay lão và Thị Huyết kiếm của Thị Huyết chân quân đã trực tiếp vỡ tan, kiếm quang mạnh mẽ dùng gần hết năng lượng, chém vào lồng bảo hộ hai tầng đạo vận của hai lão ma.

Đánh vỡ Thị Huyết đạo vận cùng Xâm Thực đạo vận.

Đòn đánh mạnh nhất được tung ra ngay lập tức, Trần Dương cũng lo lắng, hai lão này dù sao cũng là lão đại cảnh giới Uẩn Thần trung kỳ.

Nếu không có năng lực này, anh đã bị giết vô số lần rồi.

Khi cả hai nhìn thấy pháp bảo của mình bị phá hủy, họ cũng bị thương không ít.

"Người này công kích mạnh như vậy, không thể ngồi yên chờ chết được, nhất định phải chủ động công kích lại!"

Thị Huyết chân quân nói.

Cùng lúc đó, Trần Dương đã liên kết với khí linh Hải Vương Kích, Vô Lượng đạo vận, Trùng Thủy đạo vận và Hải Lam đạo vận!

Ba đạo vận chồng lên nhau.

Đại dương bao la cuốn trôi ngay lập tức.

Vô Sinh lão ma và Thị Huyết chân quân không biết rằng Trần Dương có những thần khí như Hải Vương Kích, chỉ coi Trần Dương như một tu sĩ cùng cấp.

Cả hai thấy thế đều trở nên hết sức đề phòng.

Thị Huyết chân quân vốn định chủ động tấn công đã phải thụ động dựng lên lồng bảo vệ.

"Thị Huyết đạo hữu, ông có thể chống đỡ giúp tôi một chút không. Tôi sẽ lấy một tấm phù di chuyển không gian của thời cổ đại ra. Đợi khi tôi lấy nó ra rồi, chúng ta có thể cao chạy xa bay rồi!"

Huyết Thị chân quân gật đầu, không hề nghi ngờ gì.

Người trước mặt quá mạnh, ba trọng đạo vận viên mãn, đạo vận tiêu hao của chúng rất lợi hại, cộng với sự thiêu đốt của linh hỏa Hồi Thiên, sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu diệt mất.

Vô Sinh lão ma lấy ra một tấm Phù Triện bí ẩn, những người bình thường nhìn vào tâm thần sẽ bị hút vào trong ngay lập tức.

Loại bùa chú này không phải là thứ mà tu sĩ bình thường có thể dùng được, đòi hỏi phải có ma lực mạnh mẽ, nếu là người ở cảnh giới Ngưng Đan, e rằng có thể sẽ bị nó hút cạn sinh mệnh mất.

"Oành!"

Khoảnh khắc pháp lực xâm nhập vào, những phù văn trên Phù Triện như sống dậy, bùng phát ra một luồng khí tức huyền diệu.

"Này, xin lỗi, Thị Huyết đạo hữu..."

Vô Sinh lão ma thở dài, Thị Huyết chân quân đột nhiên quay đầu lại, đằng sau làm gì còn bóng dáng của Vô Sinh lão ma nữa, đối phương đã chạy mất tiêu rồi còn đâu.


"Con chó Vô Sinh, tao với mày không đội trời chung!"

Thị Huyết chân quân vô cùng căm hận.

Trần Dương lợi dụng cơ hội, lại tung ra kiếm quang.

"Bùm!"

Kiếm quang chém vào lồng bảo vệ của Thị Huyết chân quân, như chẻ vào một cây tre, không có sự cản trở nào, nghiền nát cơ thể của Thị Huyết chân quân.

Trần Dương thậm chí còn không muốn tha cho chân linh của lão, 3 trọng đạo vận bao phủ lấy, thế nhưng thật bất ngờ, Trần Dương lại không tìm thấy chân linh của Thị Huyết chân quân!

Không có chân linh?

Vậy có nghĩa là Thị Huyết chân quân chưa chết, lão chạy trốn rồi?

Không... cơ thể lão rõ ràng là ở đây, nhẫn trữ đồ cũng ở đây.

Trần Dương thu đạo vận về, thu cả linh hỏa về, truyền âm bảo hai người bọn Khuê Xà mở phong ấn.

Khuê Xà chân quân vuốt cằm: "Đây hẳn là vỏ ngoài của Thị Huyết chân quân nhỉ!"

"Đúng vậy, Vô Sinh lão ma đã gài bẫy lão, sau này lão nhất định sẽ quay lại tìm lão già đó tính sổ."

Hỏa Quang chân quân cười nói: "Để cho bọn chúng tự cắn nhau đi!"

Trận chiến kết thúc, hai người chết và một người trốn thoát! Sau khi giết hàng trăm Nguyên Thần, tài nguyên tu luyện của tông môn đã tăng lên rất nhiều!

Trần Dương rất hài lòng.

Những người đến xem cũng tới để chúc mừng.

Đây là sự thật tàn khốc của giới tu hành.

Khi bạn yếu, bất kì ai cũng có thể bước tới dẫm lên bạn, khi bạn mạnh, mọi người lại đến xu nịnh bạn.

Nhiều người hiểu rằng lại có một giáo phái quyền lực khác sắp trỗi dậy.

Sức chiến đấu của đối phương rất mạnh nên có thể được liệt vào tông môn hạng hai.

Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân đón tiếp bọn họ, còn Trần Dương thì chả buồn để ý.

Anh một mình tiến vào đảo.

"Mọi người, nửa tháng nữa Nạp Hải Tông chính thức khai tông. Tôi xin chân thành mời các bạn đến dự!"

Khuê Xà chân quân chắp tay với mọi người.

Khai phái lập tông, mở mang cái mới, muốn đứng được ở trên vùng biển rộng lớn này, họ không thể làm kẻ độc tài được.

"Chúng tôi sẽ tới, nhất định sẽ tới!"

Mọi người khách sáo một hồi rồi bay đi.

Khi họ rời đi, trận chiến kinh hoàng này cũng đã được lan truyền ra ngoài với tốc độ ánh sáng.

Vài ngày sau, ngay cả biển Bắc Minh ở xa nhất cũng biết có một tông môn tên là Nạp Hải Tông ở hải vực Hoảng Loạn, nửa tháng nữa sẽ khai phái lập tông.

Đối thủ không phải là một tông phái nhỏ, người ta có một hòn đảo rộng lớn ngàn dặm, sức chiến đấu mạnh mẽ, và nhiều đệ tử.

Loại tông phái mới thăng cấp này là đối tượng xu nịnh của nhiều tông phái lớn nhỏ khác nhau.


Muốn sống sót ở hải vực Hoảng Loạn, không kết giao với một lão đại lớn một chút, thì cuộc sống sẽ rất khó khăn.

Về điều này, Quang Hỏa chân quân đương nhiên luôn mở lòng.

Trong nửa tháng qua, tất cả những cường giả được mời gia nhập Nạp Hải Tông cũng đã đến.

Dù là người, yêu hay bán yêu, họ đều nhận được sự chào đón nồng nhiệt.

Ngay cả Ngưng Đan cũng không bị bỏ lại.

Mấy ngày nay, Khuê Xà và Hỏa Quang đều rất bận rộn, một người bận chào đón những kẻ mới gia nhập, một người bận ứng phó với mấy tông môn nhỏ.

Dù mệt nhưng cả hai đều rất vui.

Đây là dáng vẻ mà tông môn mới nên có.

Trần Dương cũng không nhàn rỗi, anh đang luyện tập thần thông vừa mới có được, Thuật Giam Cầm!

Thuật Giam Cầm này thật ra giống với Định Thân Thuật mà Tôn hầu tử sử dụng hơn!

Thuật Giam Cầm này được chia thành ba tầng, tầng đầu tiên: Cấm thân.

Tầng thứ hai: Cấm pháp.

Tầng thứ ba: Cấm thần!

Nếu tu luyện viên mãn, thì ngay cả suy nghĩ cũng có thể giam cầm.

Đây chẳng phải là mặc cho người ta chém giết sao?

Trần Dương hít một hơi.

Thần thông này thật là ngầu, nhất định là một thần thông rất cao cấp.

Tuy nhiên, thần thông cấp cao đều có một vấn đề chung, đó là cực kỳ khó tu luyện.

Đầu tiên là cần pháp lực mạnh mẽ, thứ hai là thần niệm mạnh mẽ, cuối cùng là thiên phú mạnh mẽ mới có thể lĩnh hội được Phong Ấn đạo vận!

Không thể thiếu một thứ nào trong ba thứ này.

Khó mà trách được khi Hoang Vu chân quân chỉ luyện được tầng thứ nhất, không tu luyện mất trăm năm thì cơ bản là không luyện nổi.

Nếu ông ta luyện đến cấp hai, thì hôm nay Trần Dương sẽ chết không chừng.

Rõ là đứng im cho người khác chém giết, thần hồn đều sẽ bị tiêu diệt.

Trong lòng anh cũng sợ hãi một hồi, luôn cho rằng sức công kích của mình là hạng nhất, nhưng quả nhiên công pháp không bằng thần thông, suýt chút nữa thì đi đời nhà ma luôn rồi.

May mắn thay, thần thông không địch lại được số trời, vẫn cho Trần Dương có cơ hội sống sót.

Thần thông đỉnh như vậy, nhất định phải luyện được!

Anh tinh thông pháp trận, thì cùng sẽ tinh thông phong ấn.

Anh có khả năng cao sẽ lĩnh hội được Phong Ấn đạo vận.

Đạo vận này, nếu kết hợp với thần thông thì sẽ bất khả chiến bại.

Ghi nhớ thần thông vào trong đầu, Trần Dương đốt đi cuộn da cừu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui