Lòng Người Như Rắn - Nam Hoan Nữ Ái

Tôi nằm trên sô pha, vốn dĩ không tỉnh táo, nhưng nghe giọng nam khàn khàn kia, lập tức bật dậy.

Có điều trong nhà ngoại trừ tôi, căn bản không còn ai khác.

Thời điểm huyết xà trên cổ tay Trương Hiển Minh đi vào cơ thể hắn, tôi cũng nghe thấy âm thanh này.

Nghĩ tới mặt dây huyết xà quỷ dị và những việc gần đây mình trải qua, tôi không khỏi rùng mình.

Vội kéo áo quần lên nhìn thoáng qua, trước đây chỉ cần có cảm giác bị đè nặng kia đều sẽ để lại nhiều vết đỏ, lần này lại không có.

Nhớ lại việc Trương Hiển Minh còn gọi cho mẹ tôi hỏi giờ sinh của tôi, tôi càng nghĩ càng sợ, càng không dám gọi điện cho ba mẹ mình.

Đang lúc không biết làm thế nào, Tần Cầm tới.

Cô ấy từng trải qua việc tương tự nên bình tĩnh hơn tôi, đồng thời nhắc nhở tôi trong nhà có cameras giám sát, bảo tôi mở lên xem.

Cô ấy không nhắc, tôi thật sự quên mất.

Vì Trương Hiển Minh sẽ dọn tới, ban đầu tôi vốn thuê phòng cùng Tần Cầm phải dọn ra ngoài, sợ tôi sống một mình không an toàn, thời điểm học trưởng Cố giúp tôi chuyển nhà đã lắp máy theo dõi bí mật cho tôi, nói là để cảm ơn tôi giúp anh ấy nối tơ hồng.

Tôi vốn không để ý, bây giờ Tần Cầm nhắc mới nhớ.

Vội mở phần mềm trong di động, bộ nhớ còn lưu video của mười lăm ngày nay.

Gần đây tôi thường xuyên về muộn, Trương Hiển Minh lại chiến tranh lạnh với tôi, cho dù về thì cũng ngủ ở sô pha hoặc nhắn tin nói đang ở công ty.

Tối qua hắn cũng chỉ lạnh lùng nhắn: Tiếp khách hàng, ngủ ở công ty.


Khi đó tôi không nghĩ nhiều, bây giờ nhớ lại, chắc là ngủ với cấp trên.

Tôi mở video giám sát lên, trực tiếp kéo tới thời gian tôi về tối hôm qua.

Tối qua tôi về rất muộn, 22 giờ mới về đến nhà, tắm xong liền đi ngủ.

Camera lắp hướng về cửa phòng ngủ, tôi có thói quen ngủ khóa trái cửa, dù sao cũng do sống một mình.

Sau khi tôi ngủ, một thời gian rất dài video không có động tĩnh gì cả, tôi và Tần Cầm lướt qua.

Tôi nhớ trong mơ mình có cảm giác bị thứ gì đó quấn lấy, cho nên cứ nhìn chằm chằm bản thân trên giường.

Thấy không nhúc nhích, lại tua một chút.

Ngay thời điểm tôi định kéo tiếp, Tần Cầm đột nhiên giữ tay tôi lại, sau đó kéo hình ảnh quay về.

0 giờ 43 phút, cửa phòng ngủ bị khóa trái bị mở từ bên ngoài, một bóng người đi tới.

Video theo dõi màu trắng đen, nhưng khi người nọ vào, món đồ màu đỏ trên cổ tay hắn phản quang đang vặn vẹo.

Là Trương Hiển Minh!

Nhưng tư thế đi của hắn rất quái lạ, cơ thể cứng còng, lúc nhấc chân như người diễu hành, lúc đi về phía trước đầu gối không hề cong.

Vừa mở cửa phòng ngủ, hắn liền ngã xuống đất.


Sau khi hắn ngã xuống, huyết xà trên cổ tay hắn uốn lượn bò xuống, như thể bình thủy tinh không hề tồn tại.

Nhưng tôi vẫn chỉ thấy thân rắn và đuôi rắn, không thấy đầu, đầu rắn ở chỗ rất mơ hồ.

Con rắn kia đúng như tôi nghĩ, bò tới nơi không nên tới nhất.

Xem đến đây, tôi nổi da gà khắp người.

Dù thế nào cũng không ngờ mặt dây huyết xà Trương Hiển Minh chế ra lại là một con huyết xà quỷ dị như vậy!

Tần Cầm nắm chặt tay tôi, tua video đi.

Mãi đến 4 giờ rạng sáng, con huyết xà kia mới chui ra từ trong chăn của tôi, lần nữa bò đến cổ tay Trương Huyết Minh, trở thành mặt dây kia.

Lúc này tôi mới nằm lên giường, thiếp đi.

Trương Hiển Minh như mộng du đứng dậy, đá chân ra ngoài.

"Xem hôm trước nữa đi." Nói xong tôi liếc nhìn cửa phòng ngủ, ngay cả khi đang ngồi ở sô pha cũng cảm thấy không an toàn.

May là Tần Cầm nắm tay tôi, cùng tôi xem video theo dõi những buổi trước.

Nhưng chúng tôi xem hết video của mười lăm ngày, dù Trương Hiển Minh có về nhà ngủ hay không, rạng sáng hắn đều mở cửa phòng tôi đã khóa trái, ngã ngay cửa, huyết xà từ mặt dây của hắn bò lên giường tôi, cọ xát với tôi.

Sau đó từ 4 giờ đến 4 giờ 30 sáng, nó lại quay về mặt dây của Trương Hiển Minh.


Từ ngày video theo dõi đầu còn lưu lại cũng chính là mười lăm ngày trước, con huyết xà kia không rõ ràng, cũng không to như tối hôm qua.

Kết hợp với việc sức khỏe tôi càng ngày càng yếu, hơn nữa còn gặp xui xẻo liên tục, theo cách nói dân gian, tôi bị người âm tìm tới, hút máu tôi mỗi đêm.

Tôi nhìn di động, bây giờ đã hơn 23 giờ.

Có nghĩa là không lâu nữa, Trương Hiển Minh sẽ đưa con huyết xà kia tới!

Tần Cầm ôm tôi: "Tới nhà tớ trước đi, Cố Vân Trạch làm rất nhiều thứ, huyết xà kia có khả năng không vào được. Nhất định phải tìm Trương Hiển Minh, lấy mặt dây huyết xa kia về, nghĩ cách hủy nó."

Nghĩ tới việc cửa phòng khóa trái cũng bị mở ra, tôi không còn cảm giác an toàn nữa.

Lấy mấy bộ quần áo, tôi vội đi cùng Tần Cầm.

Trên xe, tôi gọi cho Trương Hiển Minh, hắn không bắt máy, đến cuối cùng còn chặn số tôi.

Tôi dứt khoát gửi hắn video hắn vui vẻ cùng sếp nữ kia, bảo hắn lấy mặt dây huyết xà để đổi, nếu không sẽ gửi video vào nhóm bạn bè.

Nhưng Trương Hiển Minh không trả lời, cho đến khi tôi hối thúc, ngay cả Wechat hắn cũng chặn tôi.

Đúng là kẻ không cần mặt mũi nữa mà!

Tần Cầm vừa lái xe vừa gọi cho học trưởng Cố, cẩn thận thuật lại tình hình của tôi.

"Nếu làm từ máu, tóc và cả bát tự thì thứ đó không giống mặt dây đổi vận bình thường. Con huyết xà kia còn cùng Chu Di... Khụ!" Cố Vân Trạch ho một tiếng, rồi nghiêm túc nói, "Mỗi đêm nó tới tìm Chu Di có thể là muốn dựa vào máu của Chu Di để gia tăng tu vi. Đêm nay Chu Di đừng ngủ, ngồi ở phòng khách nhà anh, sau đó dùng bộ mười hai chén sứ bằng xương đựng đầy nước suối tinh khiết, nhất định phải là nước suối tinh khiết đấy! Mỗi chén nước nhỏ một giọt máu của Chu Di, bày tất cả trong phòng khách rồi bảo Chu Di ngồi giữa mấy cái chén đó. Như vậy mùi máu của Chu Di sẽ ở khắp phòng, nó không tìm được cô ấy. Tần Cầm, em cứ ở trong phòng ngủ đừng ra ngoài tránh để hơi thở của em làm phần tán mùi máu của Chu Di. Còn những việc khác, chờ ngày mai anh về rồi tính tiếp."

Cố Vân Trạch dặn dò những chỗ quan trọng.

"Hai em không thấy đầu huyết xà, có lẽ đầu rắn ở trên người sếp nữ kia. Đây là một cách nuôi rắn, cô ta cố ý tìm người như Trương Hiển Minh, dùng mặt dây bằng máu đổi vận làm mồi, bắt hắn lấy máu của người thân chế ra mặt dây bằng máu. Con huyết xà kia hút máu của em, một phần nhỏ vận may sẽ chuyển cho Trương Hiển Minh, nhưng hầu hết sẽ chuyển tới đầu rắn, cũng chính là sếp nữ kia. Nếu huyết xà bảo em đưa nó về, chứng minh nó vẫn đứng bên phía em. Em tạm thời đừng quá ép Trương Hiển Minh tránh cho người phụ nữ nuôi rắn kia nóng vội làm ra việc gì đó. Chờ anh về!" Cố Vân Trạch càng nói càng tỏ vẻ nghiêm trọng, cuối cùng là thở dài, "Không có anh ở bên, hai em, a... Đúng là khiến người ta không thể yên tâm được mà."


Tôi và Tần Cầm về đến nhà, học trưởng Cố còn sợ chúng tôi không dám lên núi lấy nước suối, bảo nhân viên ở công ty mình mang đến một thùng ngay trong đêm.

Lúc nước giao đến đã là rạng sáng.

Tôi và Tần Cầm nào dám chậm trễ, lập tức tìm bộ chén sứ kia, đổ đầy nước, lấy máu.

Chúng tôi bày khắp phòng khách, Tần Cầm đưa chăn cho tôi, bảo tôi ngồi trên tủ TV phòng khách, nói chỗ đó không dễ tìm.

Xong xuôi, cô ấy về phòng ngủ, còn lại chỉ có thể dựa vào chính tôi.

Cả người tôi căng chặt, cố gắng tự nhủ đừng ngủ.

Nhưng tới 1 giờ sáng, đầu bắt đầu quay cuồng, mí mắt như muốn đánh nhau.

Ý chí trở nên yếu ớt như thể không muốn nghĩ gì cả, chỉ muốn ngủ một giấc.

Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Tôi đương nhiên không dám nhúc nhích, quấn chặt chăn, ngay cả hít thở cũng không dám.

Chưa được hai giây, cánh cửa được khóa trái kia mở ra.

Tôi ngừng thở, vốn tưởng người vào sẽ là Trương Minh Hiển.

Nhưng không ngờ, ngoài cửa là một người đàn ông khoác trường bào màu đỏ của máu, xinh đẹp quyến rũ.

Lần này tuy là hình người nhưng nhìn chiếc trường bào kia, tôi liền biết anh ta là huyết xà.

Tôi nhìn những cái chén pha máu của tôi, đang nghĩ hắn không thể tìm thấy mình.

Nhưng chớp mắt tiếp theo, cơ thể người đàn ông uốn lượn như rắn vượt qua những chén nước đó, lập tức đứng trước mặt tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui