Chương 8: Tai nạn khó giải ( Cức thủ xa họa)
Dịch giả: deviouslove
website: tangthuvie
Ta hướng về đám người đang tụ tập bước tới, đột nhiên nhìn thấy một bóng đen nhanh chóng chui vào trong đám đông, nếu long nhãn ta không mở vị tất đã nhìn thấy. Là ai? Ta tò mò đi nhanh về phía đó. Chen qua đám người đang đứng phía trước.
“!” trước mắt là một tai nạn giao thông hết sức kinh hòang, nhưng tai nạn này thật kỳ quái. Chiếc xe tải cỡ lớn đâm thẳng vào một nhà hàng nhỏ, dừng ngay trước cổng nhà hàng. Thân xe tải tạo thành một góc độ rất kỳ lạ, không biết nên nói thế nào nhưng góc độ đúng thật là rất kỳ lạ.
Bức tường của shop bán hàng kế bên cũng bị sụp đổ, vừa hay đây là thời gian ăn trưa nên cũng không có nhiều người lắm, nếu không thì rất nguy hiểm. Không biết những người ở phía trong thế nào, xem ra dữ nhiều lành ít. Lúc này cảnh sát cũng đã tới phong tỏa hiện trường, đội công trình giao thông cũng tới dọn dẹp. Bất quá việc này thập phần khó giải quyết, bởi vì đầu xe tải quá lớn, quá nặng, phần lớn đầu xe nằm trong cửa hàng che mất lối vào. Sinh cơ của người ở phía trong có lẽ cũng…
Ta nhắm mắt lại, ý niệm vừa động, bắt đầu quan sát phân tích tình huống. Xung quanh nhiệt lượng phát ra rất nhiều, chứng tỏ rất đông ngừoi, nhưng ở phía đầu xe thì lại không cảm ứng được gì, xem ra tài xế xe đã chết. Ai ya! Thật là đáng tiếc ta tịnh không nhìn thấu được.
“ Có ai cứu giúp con tôi không?” tiếng cầu cứu phát ra yếu ớt! Một tiếng khóc vang lên, mọi người đưa ánh mắt nhìn vào người phụ nữ, chỉ thấy người phụ nữ hướng về phía cảnh sát la hét: “ Con tôi vất vả mới vào được đại học, hôm nay…” người phụ nữ đó nghẹn ngào. Ta thấy trong lòng cũng đau xót! Mình do quan hệ mới vào được đại học, bằng vào khả năng thì thật không dễ dàng để thi vào…
“ Cầu xin mọi người, cứu con của tôi..!” nói xong người phụ nữ chỉ vào trong cửa qùy xuống, viên cảnh sát vội vàng tới đỡ bà ấy dậy, an ủi: “ Chúng tôi sẽ cố gắng, đây là bổn phận của chúng tôi, xin bà yên tâm ngồi qua một bên nghỉ ngơi! Tiểu Trương!” thanh âm vừa dứt, một viên cảnh sát đi tới đỡ bà ta qua một bên! Nhìn bà ta dường như già đi mười tuổi, thiên hạ cha mẹ có ai mà không thương con cái!...
Càng lúc càng có nhiều người đến xem, có không ít người đồng tình với bà ấy, ta cũng là một trong số đó! Ta thầm nhủ người phụ nữ này thật đáng thương, nhưng làm thế nào mới có thể giúp được bà ấy?
“ Ta có thể thử ra sau nhà rồi vào trong tìm kiếm?” ta nghĩ như vậy liền chen vào đám đông đi ra phía sau căn nhà, nhưng có cảm giác thất vọng. Căn nhà này có hai tầng, tầng trệt là cửa hàng, hai tầng trên thì dùng để ở. Phía sau chỉ có một cái ngõ nhỏ, miễn cưỡng nghiêng người mới có thể chui vào trong đi. Nói là như thế nhưng ngay cả việc đi vào cũng rất khó khăn…làm thế nào để đi vào?
Ta bắt đầu phát động, “hey!” ta vận dụng sức tung ra một quyền vào vách tường, lúc này kỳ tích đã xảy ra. Trong khi tay phải ta tung ra một quyền thì trên nắm tay xuất hiện một vệt lửa màu đỏ sậm. Bức tường chịu không nổi một quyền của ta tan rã đổ sập xuống. Ta rút tay trở về, có một chút khói bốc ra. Ta nhìn tay mình thấy kỳ quái. Sau đó ta tung ra thử một quyền nữa, nhưng ngọn lửa tịnh không phát ra.
“ Đây là như thế nào, chuyện gì đã xảy ra?” ta phát ra nghi vấn.
“ Đây là lực lượng Long linh!” một thanh âm quen thuộc đột nhiên vang lên.
Ta bị hắn dọa giật mình, nhìn xung quanh không thấy bóng người nào…
“ Đừng tìm nữa, ta dùng tâm linh trao đổi với ngươi!”
Ta biết đó là lam nhân ( gọi là long thần ) : “ Ngươi truyền long linh cho ta làm gì?”
Ta cảm thấy có một dị linh thể đang tồn tại, cho nên ta đến nhắc nhở ngươi!” Long thần giải thích.
“ Dị linh thể?” ta thì thầm, muốn mở miệng truy vấn dị linh thể là cái gì. Long thần nói tiếp: “ Ta sẽ giải thích cho ngươi vào lần tới!” Ta không cam lòng nên nói
“ Ngươi đến không cẩn thận, lỡ ta bị bạo thể thì làm sao!” ta đột nhiên nghĩ tới lúc nào cũng có nguy cơ bạo thể, thật nguy hiểm.
Long thần nói :” Ngươi không cần lo lắng, lúc ở trong thân thể của ngươi, ta dần dần cải tạo cơ thể ngươi, hơn nữa ta cũng phóng ra một tia long linh, áp lực phong ấn đối với ta cũng nhẹ nhàng hơn nhiều. Long linh trong cơ thể ngươi rất cường đại.” hắn cười to hai tiếng tựa hồ rất sảng khóai., tiếp theo còn nói
“ Bởi vì ta phóng ra một chút long linh nên mới có thể cùng ngươi trao đổi tâm linh”
“Ồ!” ta đã thấu hiểu một chút.
“ Quái, đôi khi trên cánh tay ta lại xuất hiện đồ án hình ngọn lửa, cái này thì có tác dụng gì?” mặc dù ta đã biết tác dụng nhưng vẫn muốn hỏi.
Long thần dừng một chút rồi nói: “ Bây giờ ta chỉ có thể giải thích sơ qua, bởi vì trước kia chưa từng có phàm nhân nào tiếp nhận lực lượng long linh. Có lẽ nó cũng có một chút biến hóa. Như cánh tay phải của ngươi xuất hiện đồ án hình ngọn lửa đỏ, ta không biết lí do tại sao, bất quá nó cũng có một tác dụng nào đó cho ngươi…”
Long thần nói chưa dứt, ta tò mò hỏi: “ Tác dụng gì?”
“ Làm tan rã.” Long thần tiếp tục nói:” Lực lượng long linh rất khủng khiếp, trên thế gian này không ai có được!”
“ Tan rã? Cái gì tan rã? Ngươi có thể giải thích rõ hơn không?” ta nghi hoặc hỏi.
“ Ngươi xem, vừa rồi không phải bức tường đã bị ngươi làm cho như thế sao?”
Ta nhìn lại bức tường , nhất thời hiểu được ý nghĩa: “ Nguyên lai là như thế này” Đột nhiên ta nghĩ tới chuyện cần giải quyết trước mắt, có thể lợi dụng ngọn lửa này làm nhiều chuyện. Nhưng đối với ta bây giờ vẫn chưa thể tùy tâm sở dục mà sử dụng lực lượng này.
“ Ta thử lại lần nữa xem!” ta tập trung ý niệm, nắm chặt tay phải. “ Bá!” ta tung ra một quyền, ngọn lửa màu đỏ sậm xuất hiện. Ngọn lửa này không lớn lắm, tựa hồ chỉ một cơn gió là có thể thổi tắt nó. Tiếng Long thần vang lên: “ Tốt lắm tiểu tử, đúng rồi, a, ha ha…”
Ta nhớ lại trên tay trái có đồ án hình ngọn lửa màu xanh, lại hỏi: “ Trên cánh tay trái ta cũng có đồ án ngọn lửa xanh, nó có tác dụng gì?”
“ Ta cũng không rõ lắm, ta căn bản không biết nó sẽ có tác dụng gì…” Long thần thất vọng nói.
Ta an ủi: “ Không sao, chỉ cần ta không bạo phát cơ thể là tốt rồi! Ta sẽ chui vào lỗ hổng ở bức tường.” nói xong nghiêng người tiến vào lỗ hổng.
“ Tử Hiên, cẩn thận một chút, dị linh thể tựa hồ cũng ở nơi đây! Kỳ quái, vì cái gì mà nó xuất hiện ở đây?” Long thần nhắc nhở ta.
“ Nó lợi hại lắm sao?” ta lo lắng cho tính mạng mình liền hỏi.
“ Từ hơi thở ta có thể phán đóan lực lượng của nó chỉ như con kiến!”
Ta nghe xong cảm thấy an tâm một chút, nhưng hắn lại nói câu kế tiếp làm ta méo mặt:” Bất quá đó là đối với ta, nhưng đối với ngươi, gặp nó tốt nhất ngươi nên chạy cho nhanh.”
Đối với ta…nhớ tới người phụ nữ ấy, ta lại không đành lòng quay đầu..” Ta phải làm sao bây giờ? Ta không thể mặc kệ bà ấy! A, ngươi có biện pháp gì lưỡng tòan kỳ mĩ không?”
Long thần nói: “ Ở trong đấy hình như có một vài linh thể! Thật sự là kỳ quái! Hai linh thể đang chiến đấu với nhau, làm thế nào mà chúng đồng thời xuất hiện?”
Long thần nói lời này, linh quang ta chợt lóe: “ Ta biết rồi, nhất định là bọn chúng đang kịch chiến với nhau. Như vậy ta có một chút cơ hội!”
“ Vạn nhất bọn chúng là cùng một bọn thì sao?” Long thần nói, ta vừa thấy một tia hy vọng thì đã bị lời này của hắn dập tắt….
“ Ta đánh cược một phen!” ta kiên quyết nói.
***
Bàn tay phải ta để sát vách tường, tập trung ý niệm. Bá! Một ngọn lửa bao trùm cả bàn tay, cực kỳ đẹp! Hỏa Vân chưởng! Ta đặt tên chiêu thức của ta.
Ngọn lửa chạm vào bức tường, bức tường nhanh chóng bị tan rã. Ta cảm thấy nhiệt độ bàn tay ta vẫn bình thường, hơn nữa chung quanh cũng không tỏa ra nhiệt độ, nhưng chỉ cần chạm vào ngọn lửa này lập tức bị tan rã…nghĩ như vậy ta cảm thấy sợ hãi. Không cẩn thận có ngày ta lại đốt một người nào đó… không dám nghĩ đến nữa, ta cũng phải chuẩn bị đi cứu người.
Bởi vì không có sự va chạm mạnh nên ta cũng không sợ ngôi nhà này bị sụp đổ. Rất nhanh ta đã làm tan rã một lỗ nhỏ vừa đủ một người chui lọt. Ở phía trong tối mờ, nhưng ta có long nhãn nên cũng không sợ. Ta cẩn thận tìm kiếm, dò xét xung quanh bằng nhiệt lượng. Ta phát hiện có vài người chưa chết. Ta tiến về phía trước từng bước, trước mắt chợt lóe lên, một bóng đen xuất hiện, tòan thân đều là một màu đen.
Ta nhanh chóng phòng bị, vừa muốn nói chuyện, một bóng xanh đã xuất hiện, hắn phất tay về phía bóng đen trước mặt ta chém tới. Bóng đen cũng nhanh chóng lùi lại phản kích. Tốc độ của hai tên này thật nhanh, liên tục công kích nhau.
Ta cũng nhanh chóng tìm kiếm những người hôn mê. Ta phát hiện được ba người, ta vác hai người trên vai và ôm một người tiến ra phía lỗ hổng ở bức tường. Phải thừa nhận là lần đâu tiên ta có sức khỏe như vậy. Ta đánh thức bọn họ. Những người này sau khi tỉnh lại đều nhìn ta sợ hãi.
“ Đừng sợ, các người bây giờ có thể từ nơi này chạy ra ngòai!” ta thấy họ hỗn lọan liền mở miệng trấn an.
Kỳ thật ta không mở miệng thì bọn họ cũng sẽ nhanh chóng chạy đi. Bọn họ không hề để ý bên trong căn phòng có hai người đang đánh nhau khốc liệt, ta vừa rồi là lo lắng cho bọn họ. Trên thực tế, người bình thường không thể nhìn thấy dị linh thể, nhưng ta sau này mới biết được điều đó.
Ta thấy mọi người chạy ra ngòai hết rồi, cũng chuẩn bị rời đi. Đột nhiên bóng đen lảo đảo đi tới bên cạnh ta. Xem ra bóng xanh đã đả thương hắn, bóng đen tịnh không để ý đến ta, nhưng khi ta nhìn hắn, ánh mắt hắn tiến lại gần, trong mắt tràn ngập nét kinh ngạc!
“Ách…” bóng đen kếu lên một tiếng, xem ra thương tích không nhẹ.
“ Ngươi có khả năng thấy ta?” đột nhiên bóng đen hỏi. Bóng xanh đang đi tới, nghe nói thế cũng giật mình không khỏi sửng sốt một chút, trong ánh mắt tràn ngập sát khí đi tới.
Ta hướng về bóng đen gật gật đầu. Nhất thời có một cỗ sát ý mãnh liệt từ sau lưng ta vọt tới. Trong lòng thầm kêu không xong, thanh âm nữ nhi vang lên kêu nguy hiểm sau lưng. Ta quay người lại, tung ra một quyền, nhưng bóng xanh thân thể cực kì linh họat, tại nửa chừng đột nhiên đổi hướng. Lúc này ta mới nhìn thấy tay hắn biến thành một thanh kiếm hướng về ta chém tới!
“ Mạng ta đến đây là hết!” trong lòng kêu lên. Bất ngờ, bóng đen nữ tử lao tới trước mặt thay ta ngăn trở một kiếm này. Nếu không có nàng ta ngăn trở thì ta đã trúng một kiếm này rồi. Ta quả thực không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình, một người không quen biết đã bất chấp nguy hiểm cứu ta. Ta không khỏi sửng sốt một chút…
“ Nhìn cái gì, còn không mau chạy!” bóng đen nữ tử hô to. Ta lập tức chạy trốn, cánh cửa trong nhà cũng bắt đầu lung lay, đầu xe tải cũng đang lắc lư. Bên ngòai đội cứu hộ bắt đầu công tác cứu viện. Nhưng lúc này đã phát sinh một sự kiện làm ta chú ý.
Ở kia, thanh kiếm của bóng xanh đã đâm vào tiểu phúc nữ tử bóng đen. Ta nhanh chóng vận công vào bàn tay, một quyền công tới mặt bóng xanh. Chỉ nghe thấy một tiếng thét lên, ngọn lửa bắt đầu thiêu đốt tòan thân bóng xanh. Không đầy vài giây sau, trên mặt đất chỉ còn lưu lại một vũng nước xanh. Ta chính mình cũng không ngờ tới kết quả như vậy. Nhìn sang bóng đen nữ tử, thấy nàng nhắm chặt mắt, vết thương rất nặng, xem ra sắp chết.
Làm sao bây giờ? Có nên cứu nàng ta không? Trong lòng ta mâu thuẫn, nàng không phải lòai người, chỉ là dị linh thể….mặc kệ, ta vẫn phải cứu nàng.
Ta nâng nàng lên, gỡ bỏ tấm mạng che. Tuy là bị thương, mặt trắng bệch nhưng đích thực là một mỹ nữ, dung nhan xinh đẹp, ta càng thêm kiên định quyết tâm cứu nàng. Lúc này tro bụi không ngừng rơi xuống, xem ra ở trong đây sẽ gặp nguy hiểm. Vì vậy ta nhanh chóng mang nàng ra khỏi hiện trường!
Mỹ nử ….( nước bọt ta nhiễu xuống….)
Chương 9: Cứu mạng chi ân
Dịch giả: deviouslove
website: tangthuvie
Ta mang theo mỹ nữ áo đen ra ngoài, nhưng đáng giận là nhà ta cách nơi này lại quá xa. Làm thế nào bây giờ? Ta chạy gấp đến độ như có khói bốc ra ở dưới chân.
Cũng may là hình như người bình thường không nhìn thấy dị linh thể. Như vậy là tốt rồi! Ta đang bế nàng trên tay thì phát hiện trên ngực của nàng có vết thương, ở đó máu không ngừng chảy ra. Không được, ta phải băng bó vết thương lại, ta do dự, miệng vết thương ở ngực...! Thật là khó nghĩ, trong lòng ta rất mâu thuẫn! Mặc dù trong lòng ta rất thích mỹ nữ nhưng ... trong tình huống này thì có chỗ không phải... Huống chi nàng cũng vì mình mà bị thương! Mặc kệ! Trước tiên tìm một chỗ đã, rồi sau đó giúp nàng ta băng bó. Nếu không băng bó kịp thì nàng ta chết là chắc.
Ta cõng nàng trên lưng, nhanh chóng hướng về phía trường học chạy tới. Cảnh vật trôi về phía sau ta rất nhanh, ta kinh ngạc vạn phần. Cứu người quan trọng hơn, ta cũng không suy nghĩ nhiều! Thật vất vả mới tìm được một địa phương yên tĩnh, ta đặt nàng nằm xuống, nàng hầu như đã hôn mê.
“ Ngươi định cứu nàng ta à?” Long thần đột nhiên nói.
Ta phát giác mình đang run rẩy, chuẩn bị cầm máu cho nàng ta, đáng tiếc không biết phải làm như thế nào! Đôi tay không ngừng run rẩy.
“ Thật vô dụng!” Long thần nói. “ Linh thể không phải là con người! Ngươi làm như vậy cũng chỉ là vô dụng! Cho dù ngươi có cầm máu cho nàng ta, vị tất nàng ta sống qua được hôm nay.”
Ta sửng sốt hỏi : “ Làm sao bây giờ? Ngươi có cách nào cứu nàng ta không?”
“ Ai!...” chỉ nghe hắn thở dài không nói.
Ta cả giận nói: “ Ngươi mau nói đi, có biện pháp nào cứu nàng ta không?”
“ Có thì cũng có, không biết ngươi có làm được không?”
“ Ta phải làm như thế nào?”
“ Tan rã nàng ta...”
“Cái gì?”
“ Ngươi nghe ta nói! Người phải làm nàng ta tan rã ra đồng thời ngươi phải ngưng tụ lực lượng long linh tái tạo cơ thể mới cho nàng ấy, chỉ như thế mới có thể cứu được! Nhưng ngươi lại không biết cách, cho dù biết thì cũng rất nguy hiểm. Nếu không kết hợp đồng thời thì....” Long thần bất đắc dĩ nói. Ta nghe hắn nói tựa hồ một chút hy vọng cũng không có.
“ Cái gì là ngưng tụ lực lượng! “ Ta chưa từ bỏ ý định liền hỏi hắn.
“ Đó chính là đem lực lượng long linh... nhưng bất quá ngươi.... căn bản không thể làm được. Nếu là ta thì có thể!” Long thần chậm rãi nói.
Ta vừa nghe xong lập tức ngây dại! Bây giờ ta bắt đầu hối hận chính mình bất tài! Ân nhân sắp chết nhưng không làm cách nào cứu được. Nghe long thần nói thì một điểm hy vọng cũng không có.
“ A! Có cách rồi!” Long thần đột nhiên hưng phấn nói: “ trên cánh tay trái của ngươi không phải là có lực lương long linh của ta sao? Cánh tay phải của ngươi có thể luyện hóa thì lực lượng long linh ở cánh tay trái ngươi có thể ngưng tụ! Cũng mong là như thế!”
“ Đúng rồi!” Ta thật là hồ đồ quên mất điểm ấy.
“ Nhưng ta... ta bây giờ sử dụng chưa thành thạo! Không biết có làm được không?”
“ Ngươi sử dụng cánh tay phải như thế nào thì sử dụng cánh tay trái như thế! Mặc dù ta không thể khẳng định nhưng đây là hy vọng cuối cùng!”
“ Ta thử xem nào!” Vì vậy ta quay ngón tay trái ta xuống đất, bắt đầu ngưng tụ, đầu ngón tay xuất hiện một ngọn lửa màu lam, lập tức bùn đất ở đó ngưng tụ thành một khối gì đó cứng như thép. Ta cũng không có thời gian mà kinh ngạc, ta phải nhanh chóng chuẩn bị cứu người nhất là cứu một mỹ nữ.
“ Nhớ kỹ, phải đồng thời phát xuất hai cỗ lực lượng mới được!” Long thần nhắc nhở ta.
Ta không đáp lại lời hắn, hai bàn tay đột nhiên xuất hiện hai ngọn lửa, một màu đỏ và một màu lam. Trên trán ta xuất hiện lấm tấm vài giọt mồ hôi. Trong lòng cảm thấy căng thẳng, tính mạng của nàng ta đang nằm trong tay mình. hai bàn tay ta đồng thời cầm lấy nàng. Chỗ tiếp xúc sáng lên, trong lòng không khỏi rung động, ngay lập tức ta khôi phục vẻ bình tĩnh. Ta tập trung tinh thần cao độ, hòa nhập với ý niệm. Chỉ thấy trên tay ta hai ngọn lửa một lam một đỏ đang chậm rãi tiến vào trong cơ thể nàng ấy. Đột nhiên ngọn lửa bao trùm lấy toàn thân nàng, quần áo trên người bị tiêu biến hết. Thân thể không hề lộ ra màu da, mà là một màu lam quang, loáng thoáng vài chỗ màu đỏ. Ngọn lửa tiến sát vào ngực của nàng ta, nhất thời ta cảm thấy toàn thân mỏi mệt, nhưng ta biết mình không thể đình chỉ lại, nếu không nàng ta nhất định chết. Ta cũng không biết vì sao tạ lại làm vậy! Có lẽ bởi vì nàng đã hy sinh thân mình cứu ta, cũng là có duyên với nhau.
Rốt cuộc ngọn lửa cũng đốt cháy thân thể nàng ta, trong không gian phát ra một màu lam nhạt, ta cảm thấy mỏi mệt, hai mắt dần nhắm lại...
“ Tiểu tử! Ngươi không thể ngủ! Hoàn toàn không thể!” Long thần đột nhiên nói.
Ta cũng lập tức mở to mắt, phấn chấn lại tinh thần: “ Tiếp theo làm thế nào?”
“ Trên người ngươi có một thứ gì thuần chất hay không?”
“ Thuần chất...? A..” ta lập tức nhớ tới miếng ngọc bội ở trước ngực, miếng ngọc này lúc bà của ta lâm chung truyền lại cho ta, còn nói đó là của gia bảo, trường hợp khẩn cấp mới được lấy ra. Ta cũng không còn thứ gì khác, tiện tay lấy nó ra.
“ Giữ chặt thân thể cô ấy!” Long thần kích động nói. “ Tiểu oa nhi, ngươi phải giữ tiểu mệnh cho nàng ta!”
Hắn nói xong, ta lấy miếng ngọc để vào ngọn lửa, chỉ thấy khối ngọc bị lam quang bao vây, chậm rãi chậm rãi miếng ngọc hút lấy thân thể nàng ta. Cuối cùng thân thể nàng ta hoàn toàn biến mất trong miếng ngọc, đồng thời miếng ngọc cũng rơi xuống tay ta. Miếng ngọc lúc này cũng đã thay đổi, nó lộ ra một vầng sáng màu lam nhạt.
Ta mệt nhọc đứng lên, đột nhiên trước mắt tối sầm.
***
Ta tỉnh lại thấy mình đang nằm ở y viện trường học. Ta ngồi dậy, nhìn lại thì thấy bây giờ là bảy giờ tối. Ta đã ngất đi hơn sáu tiếng đồng hồ, bụng ta bỗng sôi lên, ta nhớ ra là chưa ăn gì cả. Vì vậy ta đứng lên, thân thể loạng choạng, ta sải bước về phía cửa. Mới vừa đi đến cửa thì “ kẹt..” cửa mở ra.Ta nhìn thấy một nữ y sĩ, chắc là nữ bác sĩ của trường học.
“ Ngươi đã tỉnh lại rồi à?” một thanh âm quen thuộc vang lên. Ta định thần nhìn lại.
“ Vũ Dung!” ta gọi tên nàng ra.
Vu Dung lộ vẻ mặt ngạc nhiên hỏi: “ Chúng ta quen biết nhau?” ta bị nàng hỏi lại sửng sốt một chút. Ha ha ha, nàng nhìn ta khó chịu. Ta lập tức ngưng cười nói:
“ Chẳng lẽ cô đã quên là cô từng giúp tôi?” ta tháo gọng kính xuống, nhìn nàng ấy.
“A!” Vũ Dung lui ra phía sau một bước, hai tay che miệng nói: “ Tử Hiên!” Cũng khó trách nàng ấy, trong những tháng này ta đã thay đổi quá lớn, huống chi ta còn đeo một gọng kính đen.
Ta nhìn nàng nở nụ cười hai tiếng: “ Cô rốt cuộc đã nhớ ra! Tôi tưởng rằng cô đã quên! Tôi vẫn nhớ mãi bữa ăn sáng lần trước!”
Trên mặt Vũ Dung thoáng một chút ửng hồng, lập tức quay đầu chạy ra ngoài. Ta rất thích hình dáng thẹn thùng của nàng ấy, trên người mệt mỏi bỗng tan biến đi, tâm tình ta cũng trở nên tốt hơn.
Nàng ta chạy ra ngoài không đến vài giây rồi lại trở về , nhưng trên mặt vẫn còn một chút hồng hồng. Ta đột nhiên muốn hôn cô ấy quá! Không khỏi bật cười trong lòng, vẻ mặt nàng đúng là làm lay động lòng người.
“ Ngươi, ngươi thật kì. Vừa mở miệng đã nhắc đến bữa sáng!” Vũ Dung cả giận nói.
“ Đối với một người mù như ta thì bữa sáng đó thật là hạnh phúc!”
Vũ Dung đột nhiên nghĩ tới điều gì, khôi phục lại vẻ mặt hỏi: “ Mắt ngươi đã khỏi?”
“ Đúng vậy, mắt ta mới khôi phục lại!”
Nàng ấy cao hứng cười duyên, đi xung quanh ta một vòng. Rất là vui vẻ, đột nhiên ngưng lại kinh ngạc hỏi: “ Ngươi làm như thế nào mà lại vào đây?”
“ Điều này...” ta ngập ngừng nói: “ Tôi, tôi bị...”
Nàng nhìn ta, mặt có vẻ trầm tư, ta tưởng nàng vẫn đang thắc mắc vấn đề đó, liền giải thích tiếp:” Tôi cố gắng đến trường sớm, nhưng thời tiết quá nóng, tôi nhất thời cảm thấy chóng mặt, nên...”
“ Oh, thì ra vậy!” nàng kỳ quái lắc đầu.
Ta nghe khẩu khí của nàng ấy thì biết là nàng ta không thể nào tin được lời giải thích vừa rồi.
“ Ngươi cũng là học tại trường này?” Nàng đến gần ta hỏi rồi đỡ ta ngồi xuống.
“ Tôi học khoa thể dục ở trường này! Có chuyện gì đặc biệt ư?”
“ Ta học y tại đây!”
Lúc này bụng ta tự nhiên kêu réo lên, ta xấu hổ nhìn nàng nở nụ cười méo xệch, nàng cũng nhìn ta cười nói: “ Ha ha, chúng ta ra ngoài ăn cơm, Ta mời khách.”
“ Lần này cô lại thương hại tôi đấy à?” Ta cố ý chọc ghẹo nàng.
“ Hi hi, cái gì mà thương hại!” nói xong liền cùng ta ra ngoài y thất.
Tuy là buổi tối, nhưng trường học vẫn có đèn sáng trưng. Trên đường có rất nhiều nam nữ, nắm tay nhau sánh đôi dạo bước. Thình lình ta nắm lấy tay của Vũ Dung....
Ta liếc nhìn nàng một cái, nàng tựa hồ không để ý đến, gương mặt nàng hơi ửng hồng. Chúng ta tiếp tục bước đi, kỳ thật trong lòng ta cảm thấy rất mừng rỡ, trong lòng như đang hồi xuân, mặt đất như nở hoa! Ha ha, lần đầu tiên ta được đi chung vui vẻ với mỹ nữ như vậy. Ta hỏi thăm về Vũ Minh, mới biết được hắn học khoa tài chính. Ta hỏi thăm vụ tai nạn hôm nay cũng được biết không có ai thương vong, ngoại trừ phòng ốc bị sụp đổ.
Ta ăn tối cùng nàng rất vui vẻ. Hôm nay xem ra ta thu hoạch được không ít. Nghĩ đến hai mỹ nữ nước miếng ta lại chảy ra...Ôi, mỹ nữ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...