Long Huyết Chiến Thần

Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, Long Thần rốt cụ đem áo quần của nàng lột sạch sẽ. Một bộ thân thể truồng ngạo nhân trắng như tuyết, cứ như vậy bày ra trước mặt Long Thần, bày ra ở trong đại điện trống rỗng. Long Thần vẫn không có bất kỳ vẻ mặt nào, ánh mắt của hắn giống như ma quỷ vậy nhìn ánh mắt Phong Chi Lâm, ánh mắt lãnh khốc của hắn, mang cho Phong Chi Lâm xung kích thật lớn, bình thời nàng cao cao tại thượng, tùy ý tàn sát hết thảy tùy âm, những năm gần đây có không ít người vô tội chết ở trong tay nàng, nhưng mà vào lúc này, nàng cảm giác mình là một nữ nhân trói gà không chặt, sinh tử của nàng, nàng để Long Thần tùy tùy tiên tiện nắm giữ.

Nếu như có thể nhích động mà nói, nàng sớm đã run rẩy rồi.

Lần đầu tiên trong đời, nàng đem thân thể của mình bày biện trước mặt một nam nhân xa lạ, nàng nếu như còn thực lực, trong nội tâm nàng nghĩ nhất định đem Long Thần bầm thây thành vạn đoạn, đáng tiếc là nàng bây giờ chính là một con sơn dương ở trước miệng Long Thần chuyện sau đó… mãi cho đến khi khu vực mà Phong Chi Lâm để ý nhất, ở dưới ánh mắt kia, nàng thế nhưng xuất hiện một loại cảm giác nóng ran đến xấu hổ, thậm chí toàn thân có một loại cảm giác mền yếu vô lực.

Lần đầu tiên trong đời, nàng thể nghiệm được cảm giác như thế, còn là một nam nhân mà nàng hận không được muốn bầm thây van đoạn ban cho.

Lúc này, trên mặt Phong Chi Lâm đã bị nước mắt phủ đầy, ánh mắt của nàng đã vì rơi lệ mà sưng đỏ. Nàng biết mình bị Long Thần lột sạch, chuyện kế tiếp hẳn là phát sinh chuyện kinh người kia, đến lúc này nàng đã tuyệt vọng đến chết lặng.

Nhưng đúng lúc này, Long Thần nhích tới gần nàng. Trên người hắn tỏa ra một cổ nhiệt khí rừng rực, càng làm cho Phong Chi Lâm run rẩy không dứt. Rất nhanh, Long Thần tiến sát bên tai nàng, mặt Phong Chi Lâm sát mặt của hắn, nhìn ánh mắt vẫn trầm tĩnh của Long Thần làm cho Phong Chi Lâm hoàn toàn không dám nhìn tới.

“Tuổi còn nhỏ, vóc người cũng không tệ lắm, đáng tiếc tiện nghi cho tên Vũ Quang Vũ a…”

Tại bên tai Phong Chi Lâm, Long Thần phun ra một câu như vậy.

Nghe lời như thế, Phong Chi Lâm càng thêm nghiệm chứng phỏng đoán của mình. Hắn không cho Vũ Quang Vũ tiện nghi, đương nhiên chính hắn tiện nghi rồi.

Long Thần tới quá gần mà Phong Chi Lâm lúc này người trần truồng, hơi thở rừng rực kia của hắn, thổi tới lỗ tai Phong Chi Lâm, nhất thời đẻ cho thân thể của nàng hoàn toàn mền nhũng. Đối phương là giống đực cho khí tức mãnh liệt, để cho nàng hãm sâu vào trong đó. Dĩ nhiên đây chỉ là thân thể đắm chìm, không phải là tinh thần chìm đắm. Trong lòng Phong Chi Lâm, đối với Long Thần chỉ có một chữ ‘hận’ mà thôi, Long Thần đã đoạt đi nhiều đồ vật của nàng, còn giết chết Tuyết Di nữa!

Thậm chí, hắn lúc này thừa dịp Phong Chi Lâm bị ‘vực’ áp chế, lột sạch quần áo của nàng!

Càng thêm hận chính là, hắn kế tiếp lại làm ra chuyện gì đây?

Không cần nghĩ cũng biết, Phong Chi Lâm nàng đối với thần hình của mình có đầy đủ tự tin không có nam nhận tại thân thể hấp dẫn của nàng, vẫn giữ vững lý tính, Long Thần bây giờ vẫn ánh mắt trấn định, tại nàng xem ra cũng chỉ là giả vờ mà thôi.

Lúc này, Long Thần dời đi mấy bước.


Phong Chi Lâm khó nhọc nhắm lại hai mắt, nàng không dám dùng ánh mắt nhìn, nàng đoán Long Thần hẳn là bắt đầu rồi, rõ ràng mình không có cách nào phản kháng, nàng cũng không đi cầu xin than, nếu không nàng ngay cả mình cũng xem thường. Chẳng qua nàng vĩnh viễn không bao giờ không nghĩ tới chính là, lần đầu tiên của mình, thế nhưng lại ở chỗ này, giao phó vào trong tay một nam nhân thần bí.

“Vốn cho là, sẽ là Vũ Quang Vũ, ha hả…”

Phong Chi Lâm có chút giễu cợt cười.

Thật lâu sau cũng không có động tĩnh nào.

Nàng có chút nghi ngờ, Long Thần không phải là muốn bắt đầu rồi sao, cẩn thận cảm giác lại, mới phát hiện Long Thần đã đến phía sau mình rồi, Phong Chi Lâm ngẩn ra, chợt có chút tức giận mắng: “Người này làm sau có yêu thích cổ quái! Ta còn là lần đầu tiên, chẳng lẽ hắn nghĩ bắt đầu từ phía sau…”

Ngay vừa mới nghĩ tới đây, một cổ đau đớn thấu tím đâm vào cái mông nàng, Phong Chi Lâm nhất thời thét thảm lên một tiếng, dĩ nhiên tiếng kêu thảm thiết đó không có thành tiếng, bởi vì không sử dụng chân nguyên, nàng ngay cả miệng mình cũng công có nhúc nhích được.

Rốt cuộc Long Thần đang làm gì đó?

Phong Chi Lâm tại thời điểm đau nhức, còn chưa rõ điểm gì, rất nhanh nàng liền hiểu, Long Thần dùng dao găm, tại trên cái mông của nàng khắc lên hai chữ màu đỏ to tướng!

“Long Thần!”

Không sai, Long Thần xuất thủ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, tại trên cặp mông trắng nõn của Phong Chi Lâm đã hiện lên hai chữ màu đỏ to tướng, máu tương chảy xuống trên da thịt mềm mại của nàng, mặt Phong Chi Lâm kịch liệt co quắp, mà thật sự không hiểu, Long Thần đang làm cái gì đó.

Không phải là hắn đang thèm thuồng thân thể của mình sao? Tại sao hắn không xâm phạm mình nhưng mà tại nơi đó của mình khắc lên cái gì?

Phong Chi Lâm lúc này, căn bản không biết được Long Thần tại trên người của nàng khắc lên tên của mình. Đợi sau khi hai chữ nhưng rồng bay phương múa hoàn thành, Long Thần mới hài lòng nhìn tác phẩm của mình, khóe miệng toát ra nụ cười giễu cợt: “Thật không biết Vũ Quang Vũ nhìn thấy cặp mông của ngươi, rốt cuộc sẽ có vẻ mặt như thế nào nhỉ?”

Sau khi nói xong, hắn cười phá lên, tiếng cười quanh quẩn ở trong đại điện trống rỗng này, tiếng cười kèm theo thân ảnh Long Thần từ từ biến mất ở trong địa điện, hắn đi tìm Thất Diệu tinh quân truyền thừa.


Tại tinh thần đồ rộng rãi đây, chỉ để lại một mình Phong Chi Lâm thân thể trần truồng, nàng như người trong mọng, hồn nhiên không biết chuyện gì xảy ra, thật vất vả, nàng mới tập trung lại suy nghĩ của mình.

“Hắn đã đem ta cởi sạch sẽ, tại sao không đụng đến ta? Chẳng lẽ mục đích của hắn chỉ là khắc gì đó trên người ta thôi?”

“Rốt cuộc hắn có mục đích gì?”

Mặc dù muốn làm rõ, nhưng còn vô số nghi vấn xuất hiện ở trong đầu Phong Chi Lâm, ở nơi đó vẫn còn đau rát, bộ bị mê hoặc người như vậy, lại bị Long Thần không chút kiêng kỵ, Phong Chi Lâm quả thực có xúc động muốn chết nhưng mà nàng biết mình không thể chết được.

Long Thần đi rồi, thủ hận và lửa giận ngất trời, mới xuất hiện ở trong lòng nàng.

Trước đó, khi còn Long Thần nàng cảm giác được chỉ có kinh khủng, đợi Long Thần đi rồi, nàng biết Long Thần đi đến chỗ Thất Diệu tinh quân truyền thừa, đây là đồ vật vốn thuộc về nàng, cuối cùng vẫn đến trên tay Long Thần!

“Long Thần, Long Thần!”

Cái tên này, Phong Chi Lâm giận đến nổi muốn điên luôn, chưa từng có người nào có thể làm cho nàng thảm đến tình trạng như vậy cả! Đầu tiên là cướp đi vũ thần bi của nàng, sau đó giết chết Tuyết Di của nàng, sau đó lại vũ nhục mình, cuối cùng đoạt đi Thất Diệu tinh quân truyền thừa tối trọng yếu nhất, Long Thần giống như là khắc trong cuộc đời nàng vậy!

Nhưng mà, Phong Chi Lâm cũng không có thua, nàng gắt gao chặt hàm răng, trong ánh mắt lộ thần sắc đẫm máu.

“Ngươi hôm nay không có giết chết ta, chờ ta sống rời khỏi nơi này, lại để cho ta bắt gặp ngươi, ta tất nhiên sẽ hành hạ thảm thiết nhất trong thế giới này!”

Tại trong lòng Phong Chi Lâm, từng tiếng rống giận được phát ra.

Cái mông vẫn còn đau rát, tự như Long Thần cười nhạo vậy, để cho Long Thần nàng trở lại thực tế.

“Tại trong ‘vực’ này, nàng khó có thể nhúc nhích chỉ có thể vận chuyển chân nguyên thôi, để cao máu thịt trọng sinh, để cho vết thương trên mông khép lại, thế nhưng, coi như là khép lại vẫn để còn lưu lại vết tích, người ngoài nhìn vào, cũng biết được cái mông nàng đã phát sinh qua chuyện gì.


Mình vậy mà không bịt lại được vết thương da thịt, vì vậy mới để lại chút sẹo, điều này làm cho Phong Chi Lâm đối với Long Thần hận, càng thêm nồng đậm.

Dĩ nhiên Long Thần cũng biết, ngày hôm nay mình bỏ qua cho Phong Chi Lâm, tương lai gặp lại nàng, nếu mình không là đối thủ của nàng, nhất định sẽ gặp như cuồng phong bao vũ đuổi giết, thậm chí là bỏ mạng. Ngay từ đầu rất nhiều người nếu không có đánh chết Long Thần, mới lưu lại mối họa về sau.

Nhưng mà Long Thần không giống.

Hắn hôm nay có thể đủ áp chế Phong Chi Lâm, tiếp theo hắn cũng không sợ nàng, đây là hắn mang áp lực đến cho mình, hôm nay bại tướng dưới tay, sau này gặp mặt, Long Thần lại ban cho nàng kinh hỷ càng thêm lớn. Hơn nữa, hắn tin tưởng mình lưu lại hai chữ ở trên mông Phong Chi Lâm, mà một ngày kia sau khi Vũ Quang Vũ thấy được, hắn nhất định sẽ giận điên. Long Thần vô cùng mong đợi đến ngày đó.

“Lần gặp mặt tiếp theo, chính là ta hướng cái ngươi đòi lại Tiểu Lang, thuận tiện tính sổ luôn thể…”

Khóe miệng Long Thần treo lên nụ cười tàn khốc.

Bảo vật, vốn là người tài đức mới có phần, chỉ có nhân tài mới chiếm được phần thắng, bất luận là vũ thần bi hay Thất Diệu tinh quân truyền thừa, vốn là không phải của Phong Chi Lâm, Phong Chi Lâm cho là Long Thần đã đoạt đi đồ vật của nàng, nhưng Long Thần không cho là vậy, đây vốn là người có duyên mới có khả năng nhận được, Phong Chi Lâm không có nhận được, chỉ có thể nói nàng không có được cái số mệnh kia.

Nói thí dụ như, lúc nãy tại thời điểm tiến vào trong ‘vực’, hai người đều ở cùng một vạch xuất phát, Long Thần lựa chọn lĩnh ngộ tinh thần đồ được Thất Diệu tinh quân lưu lại, còn Phong Chi Lâm lựa chọn chữa thương dùng man lực bài trừ ‘vực’, cuối cùng Long Thần thắng lợi mà Phong Chi Lâm thì thất bại.

Đây chỉ là nàng ta vô dụng, mà không phải Long Thần cướp đi Thất Diệu tinh quân truyền thừa, cho dù Long Thần không tới nơi đây, nàng cũng không nhất định có thể nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa, truyền thừa của một vị trong Thất Quân trong truyền thuyết, cũng không phải dễ dàng lấy được như vậy?

Long Thần lúc này xuyên qua đại điện tinh thần đồ, hướng chỗ sâu tinh không cổ mộ mà đi, nơi đó có đồ đạc hấp dẫn hắn.

Từ trên Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ, Long Thần chiếm được không ít tin tức, năm đó Thất Diệu tinh quân tu luyện, chính là môn Hoàng cấp chiến kỹ, tên là ‘Thất Diệu Tinh Thần Quyết, Long Thần tu luyện Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ, chính là thân pháp ở trong Thất Diệu Tinh Thần Quyết, đồng thời Thất Diệu Tinh Thần Quyết còn bao gồm một phần tổng cương, còn có một môn chiến kỹ luyện thể, tên là ‘Thất Diệu Tinh Thần Thể’!

“Thất Diệu Tinh Thần Quyết chia làm hai phần phân biệt là Thất Diệu Tinh Thần Thể và Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ!

Long Thần bây giờ là đi lấy bí tịch Thất Diệu Tinh Thần Thể.

Long Thần phát hiện, sau khi đến Hoàng cấp, tu luyện chiến kỹ đã bắt đầu xuất hiện một chút biến hóa, chiến kỹ vốn có, chỉ là một ít chiêu thức công kích hoặc là luyện thể, thân pháp, những điều này là do tồn tại độc lập, nói thí dụ như Tán Hồn long trảo, Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ, nhưng mà sau khi tới Hoàng cấp, rất nhiều chiến kỹ đều đi theo nguyên bộ, nói thí dụ như Thất Diệu tinh quân tu luyện Thất Diệu Tinh Thần Quyết, trong đó điều bao hàm một quy tắc chung, là quy tắc chung trong thiên địa này, Long Thần có thể tu luyện ra Thất Diệu Tinh Thần chân nguyên, sau đó lại vận dũng chân nguyên này, thi triển ra một môn chiến kỹ luyện thể và một môn thân pháp chiến kỹ!

Dĩ nhiên, đó cũng là toàn bộ truyền thừa của Thất Diệu tinh quân.


Long Thần biết, ở chỗ sâu nhất trong tinh mộ, còn có một đồ đạt mà mình muốn, đó mới chính là bảo vật mà Thất Diệu tinh quân lưu lại!

Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ và Thất Diệu Tinh Thần Thể, đều là một phần của Thất Diệu Tinh Thần Quyết. Hai môn đó đều là Hoàng cấp chiến kỹ, trong đó Thất Diệu Tinh Thần Thể là chiến kỹ nổi tiếng nhất của Thất Diệu tinh quân, uy danh của nó so với Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ còn cường hãn hơn nhiều lắm! Thất Diệu Tinh Thần Thể chính là chiến kỹ luyện thể Hoàng cấp trung đẳng!

Long Thần nếu luyện thành công môn chiến kỹ này, ở trong Thái cổ bãi tha ma này đây, trên cơ bản không có người có được cường độ thân thể hơn sơn với hắn!

Lúc này, Long Thần mang tâm tình kích động, đi vào một cái thông đạo đen nhánh, dĩ nhiên ngay khi vừa mới đặt chân lên thông đạo, hắn phát hiện vách tường chung quanh đều sáng lên, ánh huỳnh quang màu lam chiếu rọi lên thông đạo như là tinh không chi lộ vậy.

Long Thần chỉ hơi giật mình trong chốc lát, liền trực tiếp đi vào nơi này, hắn đã thông qua toàn bộ khảo nghiệm, ở trong tinh mộ này, tiếp theo sẽ không có những nguy hiểm khác, cho nên Long Thần mới yên tâm hướng chỗ sâu nhất đi tới.

Tại nơi điểm cuối của thông đạo này, là một khoảng đất trống, mà ở trên khoảng đất trống đó, có một tảng đá màu lam lớn nhỏ bằng nắm tay, tảng đá đó là bất quy tắc, Long Thần sau khi tới gần mới phát hiện bộ dáng tản đá đó thể nhưng giống như là trái tim nhân tộc vậy.

Ngay cả kích cỡ, cũng tương đương với trái tim.

Thậm chí, ở trên nó còn có quang mang màu lam, hơi mờ, lưu chuyển để cho Long Thần cảm thấy, tựa như có một sinh mệnh còn sống vậy.

“Đây chính là Thất Diệu Tinh Thần Thể sao…”

Trên mặt Long Thần toát ra vẻ kích động, quả nhiên không hổ là Hoàng cấp chiến kỹ, chỉ một nửa thôi, đã tất sát cả chiến kỹ của hắn trừ Ngũ Đế ấn. Vừa mới bắt đầu tu luyện chiến kỹ, đều được ghi lại trên cuốn bí tịch, còn nơi đây là lấy một loại hình thức tồn tại khác là ở trên một khối đá.

Hơn nữa, còn là một khối hình trái tim rất là mỹ lệ.

Ở trên tảng đá màu lam hơi mờ kia, loáng thoáng tồn tại bảy ngôi sao sáng ngọc, ánh mắt Long Thần bị khối đá hình trái tim kia hấp dẫn, tựa như ở bên trong đó, tồn tại một cái không gian tinh không thật lớn.

“Thất diệu tinh quân truyền thừa là một trong Thất Quân, quả nhiên là kinh khủng! Không trách được Thần tộc và Ma tộc sau khi nhận được truyền thừa, lại có thể tăng cảnh giới như ngày hôm nay! Hơn nữa, đây còn không phải là bảo vật trọng yếu mà Thất Diệu tinh quân để lại cho ta!”

Thất Diệu Tinh Thần Quyết bao gồm Thất Diệu Tinh Thần Thể và Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ, chẳng qua là một phần trong Thất Diệu tinh quân truyền thừa, mà một phần càng trọng yếu hơn chính là ở sau tảng đá màu lam kia, ở sau nó là một cái đại môn màu lam, sừng sững đứng đó, cửa đã khép hờ, từng đạo tinh quang ánh sáng ngọc từ trong khe hở cánh cửa tràn ra ngoài, ánh sáng lưu ly.

Long Thần đem tảng đá hình trái tim thu lấy, ngơ ngác nhìn đại môn màu lam kia!

“Ở trong đó, rốt cuộc là thứ gì chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui