Hắn nhìn ra được tâm ý của Liễu Y Y đối với hắn nhưng mà rất nhiều nam nhân có thể quyết định sinh tử nhưng không thể quyết định tình cảm, Long Thần là như vậy đó, trong thế giới tình cảm của hắn làm một mảnh mờ mịt, chẳng qua là Linh Hi đã cho hắn một cái hướng, đây là mục tiêu duy nhất của hắn cũng chính là hướng hắn phấn đấu!
Trong lòng có một loại khát vọng mãnh liệt, muốn lập tức đi tới đế vực, hướng người nhà xem nhẹ hắn đánh một trận thư hùng.
Lúc trước khi còn ở Bạch Dương trấn, những người đó dễ dàng đánh Long Thần thành mảnh nhỏ, Long Thần đi tới trong đế vực khiến cho bọn hắn xem một chút, cái người mà bọn hắn miệt thị lúc trước, bây giờ đã đến loại trình độ nào rồi!
Không người nào biết được hắn còn sống, hơn nữa còn sống rất tốt đến đây?
Thấy Long Thần không nói chuyện, chẳng qua chỉ là cau mày, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì đó, Liễu Y Y không lên tiếng trước, đợi khi Long Thần khôi phục lại bình tĩnh, nàng mới nói: “Ngươi đi đế vực là để tìm một nữ tử sao?”
Mặc dù mẫu thân đã nói qua nhưng Liễu Y Y vẫn muốn biết, đến cùng có phải như vậy hay không.
Long Thần gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Những chuyện khác cũng không cần nhiều lời.
Liễu Y Y cắn đôi môi, miễn cưỡng cười cười, chẳng qua nước mắt không ngăn được cứ trào xuống, nói thật nàng giờ phút này chuyện ảo tưởng nhất là cái người Long Thần muốn tìm là mình, thế nhưng thật đáng tiếc không phải là nàng.
“Chào tạm biệt gặp lại sau…”
Liễu Y Y nhảy xuống nhánh cây, thân ảnh màu trắng bồng bềnh trong gió, cuối cùng biến mất ở trong phạm vi tầm nhìn Long Thần.
Đi rất kiên định.
Long Thần thở dài.
Liễu Y Y cũng là một người khách qua đường trên con đường đi tới của hắn, Long Thần giống như một cái mềm rủ lên dâng tinh thần, hắn nhất định phải đứng ở trên đỉnh, trở thành một mặt trời chói chan độc nhất vô nhị, con đường đã thành, không ai ngăn cản được cước bộ của hắn.
Ổn định tâm tình lại, Long Thần làm cho mình trở nên tỉnh táo, sau đó một lần nữa bắt đầu tĩnh tu. Thời gian cũng không phải rất nhiều, Long Thần biết, mình nhất định phải là tại trước khi Cổ Phần lệnh xuất hiện, đánh chết Triệu Đan Trần, nói như vậy, hắn có thể đủ toàn tâm toàn ý đối phó Phong Tuyền!
Nàng mới đúng là địch nhân cuối cùng của hắn.
Trong tay, kết ấn lần nữa.
Liễu Y Y mang ánh mắt sưng đỏ, trở về nhà. Ngôi nhà mới tự tạo này có Khương Vô Nhai và Thanh Li vương, tại Chiến tộc, bọn họ sống rất hạnh phúc.
Chỉ cần trừ đi uy hiếp từ Vũ Minh, vậy thì trọn đời đều không cần lo lắng gì nữa.
Cho dù Khương Vô Nhai hay là Thanh Li vương đều thích cuộc sống như thế.
Thấy Liễu Y Y trở về với sắc mặt sưng đỏ, hai vợ chồng đại khái đoán được chuyện gì rồi. Thanh Li vương đem Liễu Y Y ôm vào lòng, nói: “Đứa nhỏ à, lời của ta nói, ngươi đều nhớ lấy sao?”
Liễu Y Y ngoan ngoãn gật đầu.
“Mẫu thân, ta nghĩ muốn một mình đi ra ngoài, tìm chút yên yên tĩnh tĩnh, ta đã không đi nhiều nơi, ta muốn du lịch sơn thủy, nhìn ngắm phong cảnh, thưu giãn tâm tình một tí.”
Liễu Y Y nói.
“Ta đi với ngươi.”
Thanh Li vương nói.
“Không cần, ta nghĩ muốn an tĩnh một mình, chờ ta trở về, các ngươi sẽ thấy một nữ nhi hoạt bát.”
Liễu Y Y miễn cưỡng toát ra nụ cười, nói.
Khương Vô Nhai và Thanh Li vương liếc nhau một cái, cuối cùng chỉ có thể đáp ứng.
Bọn họ đau lòng nhìn nữ nhi, nếu như cái tâm tính này vẫn còn gây sự với nàng thì tương lai còn lại, đoán chừng không còn niềm vui…
Triệu Đan Trần và Phong Tuyền sau khi trở về cũng vô cùng yên tĩnh, không có động tác gì lớn. Đoán chừng Triệu Đan Trần đang đợi Cổ Phần lệnh xuất hiện, sau đó khiến cho Long Thần và Phong Tuyền lưỡng bại câu thương mà Phong Tuyền, tạm thời cũng không muốn động thủ, đoán chừng nàng cũng ý thức được, Long Thần bây giờ đối với nàng đã tạo thành uy hiếp.
Làm sai một lần ở bên ngoài thành Vũ Đế, Triệu Vô Cực kia rõ ràng chỉ là một gã Địa Vũ cảnh tứ trọng, thiếu chút nữa làm cho nàng không còn mạng, cái giáo huấn đó để Phong Tuyền gan nhỏ hơn.
Thế nhưng ở bên ngoài Chiến tộc, lại có không ít thám tử, đám người Long Nguyệt bắt được mấy người, mới phát hiện những người này là Hoàng Phủ gia tộc, bọn họ theo mệnh lệnh của Phong Tuyền, đến dò xét tung tích Hoàng Phủ Kỳ. Khi Hoàng Phủ Kỳ còn ở tại Chiến tộc, vì bảo hiểm khởi khiến, Long Thần đi đâu đều muốn mang theo Hoàng Phủ Kỳ bên người, coi như là tu luyện, hắn cũng bảo Hoàng Phủ Kỳ chơi đùa ở bên cạnh, dù sao Hoàng Phủ Kỳ thích nhất là sống cùng một chỗ với hắn.
Còn có một việc nữa, đó chính là Liễu Y Y rời đi. Khương Vô Nhai nói nàng đi ra ngoài giải sầu, Long Thần cũng đành chịu thôi. Mặc dù bây giờ là thời khắc nguy cơ nhưng Liễu Y Y cũng không phải là nhân vật trọng yếu, hẳn là sẽ không có nguy hiểm gì.
Long Nguyệt sau khi biết được thực lực Long Thần, liền nhanh chóng an bài đầy đủ, tích cực chuẩn bị chiến tranh, cao thủ Xích Hồn đã trải rộng khắp cái đại thành tại Thần Vũ thánh triều, chỉ cần Vũ Minh Thần Vũ thánh triều suy sụp, Long Nguyệt có thể nhanh chóng thay thế Vũ Minh nắm giữ Thần Vũ thánh triều, nàng là thống lĩnh trời sinh, cho nên đối với chuyện này tương đối quen thuộc.
Thật ra Long Nguyệt cũng không phải muốn thống lĩnh Thần Vũ thánh triều, chẳng qua Vũ Minh là địch nhân của bọn họ, Triệu Đan Trần không chết, bọn họ không sống nổi mà Triệu Đan Trần vừa chết, bọn họ phải mang trên lưng trách nhiệm thống trị Thần Vũ thánh triều, nếu không mà nói, ai biết được người nào đó nắm giữ sẽ biến Thần Vũ thánh triều thành cái dạng gì?
Long Thần chuyên tâm tu luyện.
Một tháng qua đi, Long Thần tại bên trong rừng rậm Chiến tộc, ngồi trên một nhánh cây tráng kiện, Hoàng Phủ Kỳ chơi đùa ở bên dưới, rất vui, tại Chiến tộc, hài tử không ít, lúc này cả một đám cười ha ha đuổi theo nhau, rất vui vẻ, Hoàng Phủ Kỳ ỷ vào ưu thế thực lực, rất nhanh được coi như là đại tỷ nơi này vui vẻ đến nỗi không muốn về nhà.
Bởi vì Long Thần đã nói qua với nàng, cho nên nàng cùng đám trẻ này chơi đùa cũng không có ảnh hưởng tới Long Thần.
Lúc này trong tay Long Thần vẫn đang xuất hiện một ít đoàn khí thể đậm đặc, khí thể này bao trùm trên bàn tay của hắn, nhìn ra được, cái đó và tử khí ở trên tấm bia đá thần bí kia, hẳn là cùng một loại khí thể.
Tử khí từ trong tay Long Thần toát ra.
Đột nhiên, Long Thần nhẹ nhàng huy động cánh tay, nhẹ nhàng đặt chưởng ấn của mình lên trên cây khô tráng kiện hai người ôm cũng không hết.
“Xuy xuy!”
Bàn tay của hắn, giống như ấn vào một loại chất lỏng vậy, rất đơn giản thẩm thấu vào trong, tựa như không phải đụng vào thân cây khô mà là ở mặt hồ nước.
Những đứa trẻ bên dưới, lúc này đang vây quanh cây khô, đột nhiên, bọn họ phát hiện cây khô không còn, bọn họ ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn Long Thần đang ngồi lơ lặng giữa không trung.
Lúc nãy Long Thần hơi chút dụng kình, Hoang Vu thần ấn đột nhiên bộc phát ra tử khí, trực tiếp hủ thực cây khô dưới người hắn, một ít tử khí màu xám tro, có tác dụng hủ thực mãnh liệt.
“Hoang Vu thần ấn, rốt cuộc thành...”
Long Thần mở mắt, có chút không thể tin nhìn bàn tay của mình.
Chân nguyên hắn, vốn là tồn tại chí dương chí cương, thế nhưng thi triển đi qua Hoang Vu thần ấn, lại có thể chuyển hóa thành một loại tử khí màu xám tro kinh khủng, loại lực lượng này tựa hồ có chút tàn khốc, hiệu quả thậm chí có thể so sánh với Cửu U Ma Tổ Hỏa nghịch thiên của Tiểu Lang.
Dưới Hoang Vu thần ấn, nếu là bị nó tiếp xúc thân thể, chỉ sợ ngay cả Hoàng Kim chiến thể của Triệu Đan Trần cũng sẽ trực tiếp bị hủ thực.
Hoang Vu thần ấn, được xưng là mạnh nhất trong Vương cấp chiến kỹ, theo lý nên có hiệu quả như vậy.
Trên Tán Hồn long trảo và Phong Thần cước pháp, Long Thần rốt cuộc cũng có được sát chiêu độc hữu thuộc về mình, một chiêu sát chiêu này so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn âm tàn hơn rất nhiều là chỗ dựa để hắn đối phó với Triệu Đan Trần và Phong Tuyền cũng là chỗ dựa sau này hắn đi vào trong Thái cổ bãi tha ma.
Phương diện thần thông, thật ra Long Thần đã có rất nhiều. Chỉ cần những thần thông thái cổ Huyết Linh Long, người bình thường cả đời cũng không có được một loại, lại càng không cần nói tới Long Thần có đến mấy loại.
Hoang Vu thần ấn đại thành, Long Thần thở phào nhẹ nhõm.
Quyết chiến cuối cùng, rốt cuộc đến nơi rồi.
Phía dưới, những đứa trẻ trở nên líu ríu.
“Thần thúc thúc, ngươi đem đại thụ này hủy đi hay sao? Ngươi thật là lợi hại nha!”
“Đúng, đúng, đại thụ đang êm đẹp, đột nhiên biến mất!”
Mấy đứa trẻ chưa tới mười tuổi, trong mắt chớp lên tinh tinh sùng bái.
Long Thần cũng không nghĩ mình đã trở thành đại thúc, quả nhiên năm tháng không buông tha người. Ngay cả Hoàng Phủ Kỳ cũng gọi hắn là ca ca, khi hắn lớn lên chút nữa, trực tiếp kêu là đại thúc.
Điểm này cũng không sai, cha mẹ bọn chúng phần lớn chừng hai mươi tuổi, Long Thần cũng chừng hai mươi tuổi, cùng với bọn họ đều hô huynh gọi đệ rất bình thường.
“Đại ca ca, ta cũng muốn bắt chước thần công kia!”
Đợi Long Thần xuống rồi, Hoàng Phủ Kỳ kéo kéo quần áo hắn, hô lên.
“Luyện môn thần công này sẽ biến thành nam nhân đó, ngươi muốn luyện sao?”
Long Thần trêu đùa nói với nàng.
“Biến thành nam nhân à? Tốt và xấu! Ta cũng không cần!”
Hoàng Phủ Kỳ vội vàng nhảy tránh ra xa, mang theo một đám trẻ hướng về phía Long Thần làm mặt quỷ, sau đó rầm rầm chạy đi.
“Thành công sao?”
Long Nguyệt xuất hiện ở trước mặt hắn, trên mặt toát ra nụ cười ôn nhu.
“Vâng, ta xem Tiểu Lang cũng không xê xích gì nhiều, thế nhưng cùng chiến đấu với Triệu Đan Trần, không cần tới Tiểu Lang! Việc này không nên chậm trễ nữa, ta bây giờ liền chạy tới thành Vũ Đế quyết tử đấu… những chuyện khác ngươi an bài đi.”
Long Thần sát phạt quyết đoán đã đợi một tháng nay rồi, hắn biết không cần thiết phải chờ đợi nữa.
Rốt cuộc muốn mở ra một trận quyết chiến cuối cùng.
Tại Long Nguyệt triệu tập, trên căn bản cao thủ Địa Vũ cảnh trở lên ở chỗ này đều đã đến.
Bọn họ dùng ánh mắt sùng bái nhìn Long Thần.
“Ta cũng không muốn nói nhiều nữa. Ta đi thành Vũ Đế bắt Triệu Đan Trần. Tiếp đến chuyện nên làm thế nào, phải dựa vào các ngươi rồi.”
Long Thần lạnh nhạt nói.
Càng trưởng thành, tâm cảnh của hắn biến hóa càng thêm trầm tĩnh và tự nhiên.
“Yên tâm đi, thế nhưng ngươi phải đáp ứng chúng ta, nhất định phải hoàn hảo trở về gặp chúng ta!”
Long Nguyệt ánh mắt yêu thương nhìn thiếu niên này.
Hắn trưởng thành, mỗi một người đều nhìn trong mắt.
“Ngươi làm một nam tử hán đỉnh thiên lập địa.”
Long Nguyệt bỏ thêm một câu.
Long Thần nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: “Đúng cũng không nhìn Long Thần ta là người thế nào, ta đi, Long gia gia, an toàn Chiến tộc, tạm thời giao cho ngươi, ta sẽ bí mật đi thành Vũ Đế, Phong Tuyền kia không biết ta đã rời đi hay chưa, trừ bọn ngươi ra, những người khác cũng không cần biết. Về phần Kỳ Kỳ, ta sẽ mang nàng đi theo, có ta bảo vệ, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.”
Hoàng Phủ Phong Trần biết Long Thần sẽ đem Hoàng Phủ Kỳ vào trong Thái Hư cảnh, cho nên hắn cũng vô cùng yên tâm.
Mọi người cũng quăng ánh mắt hi vọng lên người Long Thần.
“Huynh đệ, mấy vị ca ca ta đây không dùng được, Long tộc và Chiến tộc đều nhờ vào ngươi!”
Khương Vô Nhai vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói.
“Nhị ca, ta nhớ được Phong Tuyền có Vạn Niên Địa Tâm Nhũ, ta sẽ thu hồi nó khiến cho cánh tay gãy kia, một lần nữa mọc lại.”
Long Thần kiên định nói.
“Làm hết sức, tính mạng quan trọng hơn.”
Trên mặt Khương Vô Nhai hiện vẻ cảm động.
Cứ như vậy, Long Thần mang Hoàng Phủ Kỳ vào trong Thái Hư cảnh, sau đó lặng lẽ chạy tới thành Vũ Đế. Bên Chiến tộc hết thảy đều bình tĩnh, không bởi vì Long Thần rời đi mà phát sinh bất kỳ biến hóa nào mà khi Phong Tuyền biết Long Thần xuất hiện tại thành Vũ Đế, nói không chừng Long Thần khi đó đã giết chết Triệu Đan Trần rồi.
Quyết chiến cuối cùng, lặng lẽ dấy lên.
Trên đường chạy tới thành Vũ Đế, Tiểu Lang mặc dù chưa hoàn thành lột xác đến Vương cấp tứ phẩm, chỉ là hắn đã có thể nói chuyện cùng với Long Thần.
“Đại ca, đoán chừng phải cần đến mấy ngày nữa, ta liền hoàn thành thuế biến, từ phẩm cấp tam phẩm, đến Vương cấp tứ phẩm, ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, đến lúc đó ta và ngươi cùng nhau đối phó với Phong Tuyền, nàng đã từng làm cho Kỳ Kỳ mất đi tính mạng, một phần thù đây, ta nhất đính sẽ báo!”
“Được được.”
Long Thần cười cười.
Mọi chuyện đều tốt, nhìn xem mạng Triệu Đan Trần, rốt cuộc dài bao nhiêu.
Vô hình kiếm, hướng thành Vũ Đế đâm tới.
thành Vũ Đế, cung Vũ Đế.
Đỉnh cung Vũ Đế u ám, lúc này trở thành nơi Triệu Đan Trần thường xuyên dừng lại, Triệu Đan Trần cũng không biết tại sao, hắn ngay từ đầu đã không thích chỗ này nhưng mà hắn sau khi chiếm cứ chỗ này liền có thói quen sống ở chỗ này luôn.
Từ nơi này có thể đưa mắt nhìn xuống thành Vũ Đế, nắm giữ tòa thành này có nghĩa nắm trong tay toàn bộ quốc gia.
Một thánh triều cự đại.
Mặc dù sa sút nhưng nhân khẩu và cương vực vẫn còn đó.
Mà ở một phương diện khác, Triệu Đan Trần phát hiện mình cô độc, hắn vì quyền thế và thực lực, hại chết Vũ đế Triệu Vô Cực, đổi lại được là tất cả người người kính sợ, coi như là Tiêu Lâm Địa Vũ cảnh tam trọng, khi nói chuyện cùng hắn cũng là một thân kinh sợ. Cuộc sống như thế khiến cho Triệu Đan Trần càng trở nên âm trầm.
Người bình thường đều không dám nói chuyện trước mặt hắn.
Tất cả mọi người đều hiểu, Triệu Đan Trần bây giờ, chẳng những tâm tính hay là võ lực, so với Vũ đế Triệu Vô Cực trước kia càng muốn âm trầm kinh khủng hơn nhiều lắm.
thành Vũ Đế, bao phủ trong một mảnh mây đen.
“Long Thần!”
Tại trong cung Vũ Đế, Triệu Đan Trần gắt gao nắm chặt quả đấm của mình, trong mắt tràn đầy tia máu là máu!
“Người này có rất nhiều thủ đoạn, ta có Vũ Đế ấn và chiếc nhẫn Vũ Đế, sợ rằng vẫn không thể thắng hắn dễ dàng! Nếu ta và hắn đánh nhau, cho dù có thể giết chết hắn, chỉ sợ cũng phải bị thương, đến lúc đó chẳng phải khiến cho nữ nhân hèn hạ Phong Tuyền chiếm tiện nghi hay sao!”
Cho dù Triệu Đan Trần đối với Long Thần có ngàn ngàn vạn vạn tức giận, hiện tại hắn cũng không dám động thủ trước.
Hắn muốn Long Thần và Phong Tuyền đánh nhau ngươi chết ta sống, thế nhưng một tháng đã qua đi, Cổ Phần lệnh cũng không có tin tức gì mà hai người Phong Tuyền và Long Thần cũng không có động tĩnh gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...