Long Thần cảm nhận được có một luồng khí tức đang bóp nghẹn, khóa chặt lấy hắn. Lúc này Cổ Ma thi hài ngày một lớn trong mắt của hắn. Thậm chí Long Thần còn cảm thấy không thể nhúc nhích di chuyển được. Giống như sơn dương gặp phải sư tử vậy. Cũng vì vậy mà Long Thần hiểu ra rằng sự chênh lệch cấp bậc giữa Địa Vũ cảnh và Cổ Ma thi hài là rất hơn. Lớn đến mức hắn không thể đủ sức để địch lại được.
“Muốn chết!” May thay lúc này Long Sơn chặn Cổ Ma thi hài kịp thời. Long Thần vừa thở một hơi, có cảm giác da đầu tê dại, sau lưng toát hết mồ hôi lạnh.
“Long Thần, ngươi làm sao vậy?” Liễu Y Y quan tâm hỏi, ánh mắt lộ rõ vẻ khẩn trương.
“Ta không sao!” Long Thần cảm nhận được sự quan tâm của Liễu Y Y dành cho mình.
Lúc này Long Sơn đang chiến đấu với Cổ Ma thi hài. Long Thần vội vàng trấn tính, hỏi: “Đại tỷ, hình như lão tiền bối còn chưa được khôi phục. Để người chiến đấu không sao chứ?”
Long Nguyệt lắc đầu cười khổ: “Ta cũng không biết…”
Long Thần hiện giờ cũng chỉ có thể đứng quan sát, chẳng thể làm gì. Cổ Ma thi hài dùng sức mạnh của thân thể cộng với chân nguyên là có thể đối kháng với Địa Vũ cảnh tứ trọng Long Sơn. Chỉ cần nhìn cũng có thể thấy sức mạnh của nó lớn đến mức nào. Sức mạnh thuần túy thi triển ta tương đối kinh người. Mỗi một quyền, không khí như bị xé toạt, còn mặt đất thì chấn động mãnh liệt. Sức mạnh đó Long Sơn cũng không chống chọi nổi, chẳng qua là thần sắc lạnh lung, gặp chiêu tiếp chiêu.
“Ngũ Long phá thiên!”
Một chiêu Ngũ Long phá thiên được Long Sơn thi triển. Năm con thần long nhanh chóng quấn lấy Cổ Ma thi hài, điên cuồng giảo sát.
“Phá…”
Long Sơn gầm lên giận dữ, từng tiếng ma sát sắc bén được phát ra từ móng vuốt và thi thể cứng rắn của Cổ Ma thi hài. Cuộc đấu này như trận chiến giữa Long Thần và Triệu Đan Trần lúc nãy nhưng thân thể của Cổ Ma thi hài so với Hoàng Kim chiến thể mạnh hơn rất nhiều…
“Keng keng keng!”
Hai người đổi vị trí cho nhau, Long Sơn nháy mắt đã đến phía sau Cổ Ma thi hài. Trên người Cổ Ma thi hài lúc này đã xuất hiện những vết máu thật sâu, thậm chí còn nhìn thấy xương. Nhưng điều khiến Long Thần khiếp sợ chính là những vết thương đó không có máu, và chúng đều đang dần hồi phục như ban đầu.
“Năng lực này quá kinh khủng!”
Đối với Cổ Ma thi hài, Long Thần càng thêm kiêng kỵ.
“Cứ thế này, Long tiền bối có thể chịu được nữa không. Hắn đang rất cần thời gian để hồi phục trấn tĩnh. Giờ mà cứ tiếp tục gắng sức sợ sẽ nguy hiểm.”
Nghĩ đến đây, chân mày Long Thần nhíu chặt.
“Thế nào? Cổ Ma thi hài có khiến ngươi vui không?” Phía bên kia, Khương Vô Tà vô cùng phấn khích. Vạn Cổ ma kỳ nhanh chóng khôi phục, tiếp tục truyền sức đến Cổ Ma thi hài. Khương Vô Tà lúc này đang rất thỏa mãn với nó.
Thật là mạnh mẽ. Ngay cả thần bí lão nhân đối phó với nó cũng phải dùng hết sức của Triệu Vô Cực. Bây giờ Khương Vô Tà có tư cách ngang với Vũ đế rồi… Đúng là như mơ.
Long Thần, nhất định phải chết. Gã hậu bối tiềm lực cực lớn này là nỗi uy hiếp lớn nhất đối với Khương Vô Tà. Long Thần không chết, hắn sẽ không yên ổn.
Sức mạnh của Long Thần như vô tận, Khương Vô Tà tiếp tục điều khiển đối chọi với Long Sơn. Trận chiến kinh thiên động địa, so với cuộc đấu của Long Thần lúc này lớn gấp nhiều lần. Những người xung quanh vội vàng di tản. Khương Vô Tà đề phòng Long Sơn đánh lén cũng tránh ở một chỗ xa, dựa vào một vách núi. Hắn cảnh giác nhìn nhóm người Long Thần, những cường giả Cổ Ma vực. Trừ khi Khương Vô Tà tự bước ra còn không sẽ rất khó để đánh lén hắn. Khương Vô Tà tính toán rất kĩ, một khi Long Thần đánh lén, hẵn sẽ có thời giờ để Cổ Ma thi hài quay lại cứu viện.
Lúc này mọi ánh mắt đều dồn về Long Sơn và Cổ Ma thi hài. Long Sơn linh hoạt, tốc độ vượt xa Cổ Ma thi hài nhưng Cổ Ma thi hài lại có được sức mạnh công kích và phòng ngự rất tốt. Long Sơn không thể tấn công mà chỉ có thể cầm cự mà thôi.
“Quái vật này mạnh như vậy, phải làm sao thì mới đánh bại được nó?”
Long Sơn cố gắng trấn tĩnh suy tư. Cổ Ma thi hài cho hắn cảm như như Vũ đế Triệu Vô Cực vậy. Thậm chí sực mạnh còn lớn hơn. Hắn lại là một lão già khọm, hơi chút chậm chạp.
“Xem ra, phải mạo hiểm một lần xem sao?”
Cổ Ma thi hài chỉ biết ra quyền tấn công, nếu dùng sức nà có thể đánh đổ của một ngọn núi.
Cuộc hiến vẫn tiếp tục, Long Sơn lúc này dựa vào chiến kỹ thi triển Ngũ Long phá thiên một lần nữa. Sau cơn chấn thứ nhất cà Long Sơn và Cổ Ma thi hài đều lùi về sao. Long Sơn bị chấn nên sắc mặt có chút tái nhợt, còn Cổ Ma thi hài thì quay tròn vài vòng trên mặt đất. Sauk hi bị đẩy lùi, Long Sơn mạnh mẽ nén đau đớn mà trực tiếp tấn công. Một chiêu Tuyệt Sát cửu trọng thiên hướng về phía Cổ Ma thi hài. Chín con thần long gào thét xông về phía Cổ Ma thi hài. Lúc này Cổ Ma thi hài không tránh được gầm rít, trên thân thể nó như đang bị cứa từng lưỡi đao đau đớn.
Từng huyết quang màu đỏ phun ra từ Cổ Ma thi hài. Long Sơn đã dùng chiêu mạnh nhất để tấn công Cổ Ma thi hài. Lúc này, nó rên la thảm thiết dưới chân nguyên quá mạnh của Địa Vũ cảnh tứ trọng.
Nhưng chân mày Long Thần vẫn nhíu chặt, lớp da của Cổ Ma thi hài quá thực cứng chắc đến đáng sợ, chắc cũng phải cứng gấp mười lần so với Hoàng Kim chiến thể Triệu Đan Trần! Lấy Tuyệt Sát cưu trọng thiên trong Tán Hồn long Trảo của hắn cũng chỉ để lại vết xước trên da của Cổ Ma thi hài mà thôi, vẫn chưa thể thành một đòn chí mạng được.
Đúng lúc này, Cổ Ma thi hài cố nén đau tấn công Long Sơn. Long Sơn vội vàng thu hồi Tán Hồn long trảo, dùng tay cản. Sức mạnh từ cánh tay Long Sơn làm tay áo nổ tung, máu chảy khắp tay.
“Phụt!”
Long Sơn phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt tái nhợt lùi về sau. Hắn phải lảo đảo một lúc mới đứng vững lại được. Trên người Cổ Ma thi hài cũng đầy vết thương, thân thể co rút, gào thét thống khổ. Nhìn thôi cũng có thể thấy vết thương của hắn đang được hồi phục một cách nhanh chóng. Chẳng qua vết thương này quá nhiều nên mới cần thời gian để hoàn toàn hồi phục.
Trận chiến này thật sự cân sức cân tài. Chỉ cần dựa vào Cổ Ma thi hài đã đấu thắng được Long Sơn. Thật sự quá kinh khủng. Long Sơn lạnh lung nhìn xung quanh.
“Long Sơn tuổi đã cao, một đòn của Cổ Ma thi hài lúc nãy đã làm hắn nội thương rồi. Cổ Ma thi hài thì khác, vết thương trên người nó gần như khôi phục cả rồi. Có thể thấy, Cổ Ma thi hài có vẻ mạnh hơn Long Sơn!”
Trong mắt Long Thần có chút sầu lo. Long Sơn lại phun ra tiên huyết. Hắn vội vàng lau sạch, sắc mặt biến đổi, nhìn Cổ Ma thi hài toàn là vết máu. Hắn kinh động, nhìn qua Khương Vô Tà nói: “Ma hoàng, có vẻ như có ta ở đây thì việc ngươi muốn giết Long Thần xem ra không thể rồi. Vừa mới có Cổ Ma thi hài mà người đã muốn hủy hoại nó bởi ta sao?”
Nếu như Long Sơn liều mạng, cho dù không thể tiêu diệt hoàn toàn Cổ Ma thi hài cũng có thể làm nó mất đi phần lớn thực lực. Khương Vô Tà dùng Cổ Ma thi hài chủ yếu là muốn đối phó với Triệu Vô Cực, nếu phí phạm nó để đối phó với Long Sơn thì quả là không đáng.
Sắc mặt Khương Vô Tà đại biến. Quyết định của hắn lúc nãy là nếu như Cổ Ma thi hài có thể lấy thắng lợi áp đải thì hắn sẽ giết Long Thần. Nhưng bây giờ xem ra Cổ Ma thi hài chỉ mạnh hơn một chút mà thôi, còn không biết Long Sơn còn những thủ đoạn gì khác. Vậy nên hắn bất đắc dĩ đưa ra quyết định: “Giữa chúng ta, động thủ và hợp tác đã không thể nữa. Các ngươi biến khỏi chốn này. Đây là địa bàn của chúng ta. Nếu sau này nếu có gặp lại ở chiến trường, ta thật sự muốn biết Thần Vũ thánh triều rốt cuộc sẽ thuộc về ai!”
Thế lực ba phương, Vũ đế Triệu Vô Cực vẫn rất mạnh và thần bí. Vì Khương Vô Tà có Cổ Ma thi hài nên sức chiến đấu ưu việt hơn Long Sơn, về phía Long Sơn thì đang dần lộ vẻ yếu thế hơn rất nhiều.
Lời Khương Vô Tà vừa dứt đã khiến cho mọi người rất khó chịu.
“Ma hoàng ngươi đã không biết phần biệt thì bọn ta cáo từ thôi!” Long Sơn sắc mặt có chút không vui nói. Hắn bây giờ nhìn thì có vẻ không có gì nhưng Long Thần biết nội phủ của hắn đã bị tổn hại rất nặng.
Mục đích hôm này đã hoàn thành nên mọi người đều chuẩn bị rời đi. Liễu Y Y và Thanh Li vương cũng không lưu lại ở trong Cỗ Ma vực nữa. Khương Vô Tà nhìn họ nói: “Các ngươi có nguyện ý đi theo ta không?” Những lời này có thể thấy hắn đã đưa ra sự lựa chọn.
Trên mặt Long Nguyệt có ý cười nhưng không thể đoán được ý trong lòng của nàng rốt cuộc như thế nào/ Mặc dù đối với Khương Vô Nhai vẫn có nhiều trở ngại nhưng Thanh Li vương biết mình không thể nào lưu lại Cổ Ma vực được nữa. Nhưng nếu đến nơi khác mà không có Long tộc che chở, nói không chừng sẽ gặp phải bi kịch. Nàng do dự trong chốc lát, nói: “Được, ta cho ngươi một cơ hội…”
“Ta…”
Liễu Y Y có chút mừng rỡ. Cuộc sống mà nàng muốn sắp thành hiện thực. Mặc dù hơi trễ nhưng vẫn rất đáng quý trọng.
Còn Khương Vô Nhai thì tự đưa ra lựa chọn. Không ai can thiệp vào quyết định của hắn cả.
Với chuyện này Long Thần cũng không nên nói. Long Sơn lúc này đã bị trọng thương, chỉ có thể trở về đại bản doanh Chiến tộc. Về rồi hắn sẽ bàn bạc lại chuyện này kĩ hơn.
“Đã như vậy, chúng ta trở về thôi.” Long Nguyệt sắc mặt lạnh lung lên tiếng.
Mọi người đều gặt đầu đồng ý. Nhưng đúng lúc này dị biến một lần nữa lại xảy ra. Ở hướng Khương Vô Tà nổi lên những tiếng thét. Mọi người hốt hoảng nhìn về phía đó.
Lúc nãy vì phòng ngừa trận chiến giữa Long Sơn và Cổ Ma thi hài. Khương Vô Tà đã tránh về phía vách núi để quan sát động tĩnh của trận đấu. Lúc này hai đạo kim quang xuyên xỏ qua đỉnh đầu Khương Vô Tà. Hai đạo kim nóng rực, đó chính là Hoàng Kim Diệt Nhãn của Triệu Đan Trần!
“Nguy rồi, còn tên Triệu Đan Trần!”
Long Thần trong lòng hoảng hốt. Trước đây hắn từng đánh bại Triệu Đan Trần và chuẩn bị giết được tên này. Nhưng Cổ Ma thi hài lại xuất hiện làm hắn mất đi sự chút ý đến Triệu Đan Trần.
Lúc này Triệu Đan Trần xuất hiện trên vách núi đá phía trên Khương Vô Tà. Từ đầu đến giờ Khương Vô Tà chỉ chú ý đến trận đấu bên này mà không ngờ rằng đang có kẻ rình rập mình.
Long Thần cũng đã đánh giá thấp tốc độ khôi phục của Triệu Đan Trần. Hắn vốn cho rằng Triệu Đan Trần dù không chết nhưng cũng không thể di chuyển được quá lâu. Long Thần đã phế đi một cánh tay của hắn vậy mà không ngờ hắn vẫn mạnh đến thế.
Trong lúc Long Sơn đối chiến với Cổ Ma thi hài, Triệu Đan Trần nhất định đã chạy đến vách đá tìm thời cơ để tung tuyệt chiêu của mình – Koangf Kim Tịch Diệt Nhãn.
Hai đạo công kích gần như trong gang tấc, liên tiếp tấn công Khương Vô Tà. Khương Vô Tà lúc này không phòng bị chỉ tránh được một đường đạo kim sắc còn một đạo khác thì chiếu thắng vào ngực hắn. Đòn tấn công quá mạnh làm Khương Vô Tà hét lên thảm thiết. Có thể thấy lồng ngực của hắn bị phá nát, máu chảy khắp nơi.
Để tử của Cổ Ma vực kinh hoàng sợ hãi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...