Long Huyết Chiến Thần

“Ầm!”

Long Sơn nhẹ nhàng đánh ra một quyền, nhất thời một đạo sớn gợn cự đại phân giải tầng mây, chấn động đến phương xa.

“Không ngờ, không ngờ Long Sơn ta vẫn còn có một ngày sống sót đi ra ngoài, không ngờ, thật không ngờ…” Long Sơn dung ánh mắt khó có thể tin, nhìn hai nắm đấm của mình, trong mắt tràn ra nước mắt cảm động.

Thấy bộ dạng hắn lúc này, Long Thần lại lien tưởng đến bộ dạng của hắn lúc được kéo ra từ trong một khối cự thạch, hắn cũng có chút ít cảm giác chua xót, bị nhốt nhiều năm như vậy, có thể nghĩ tới lão nhân này rốt cuộc đã chịu đựng đến cỡ nào, hận ý trong lòng hắn nồng đậm đến cỡ nào.

Chỉ tiếc, đối thủ trọng yếu nhất của hắn – Thần Hùng bây giờ đã không còn ở trên thế giới này nữa.

“Gia gia! Muốn làm gì thì làm đi, ta theo ngươi!” Thấy Long Sơn dung ánh mắt đỏ như máu nhìn Vũ Đế thành, Thiếu niên áo xám nghĩ một chút cũng biết được tâm ý của hắn. Long Sơn xuất thế, đại biểu Long thị nhất tộc tại Thần Vũ thánh triều quật khởi! Nhất mạch bọn họ! Số lượng cường giả đã vượt qua Vũ đế nhất mạch.

Long Sơn hít một hơi thật sâu, thần sắc dữ tợn ở trên mặt đã biến mất, duy chỉ còn lại một cỗ lạnh nhạt, hắn chậm rãi nói: “Chúng ta không nóng vội, sẽ cho Vũ đế nắm giữ Thần Vũ thánh triều một thời gian nữa, Thần Vũ thánh triều là do tổ tiên Long gia ta bảo vệ, Long gia ta vì quốc gia này mà chinh chiến không chỉ một hai năm, đến cuối cùng tổ tiên mất đi quốc gia này, sớm muộn gì chúng ta cũng lấy về, thời gian hẳn là không còn xa.

Long Thần cũng biết bọn họ muốn làm cái gì.

Tiêu diệt Vũ đế nhất mạch, chấp chưởng Thần Vũ thánh triều.

Dưới sự khống chế của Vũ Minh, người Thần Vũ thánh triều căn bản không có tự do gì cả, nhiều người sống trong áp bách, hơn nữa Long Thần nằm về một phương bên Long Sơn, cho nên Long Thần thủ hộ bọn họ, Long gia có Long Nguyệt tồn tại, Long Thần tin tưởng bọn họ.

Bọn họ muốn tiêu diệt Vũ đế nhất mạch, dĩ nhiên Long Thần giơ hai tay tán thành.

Nhưng dĩ nhiên không phải bây giờ.

Long Sơn vừa mới khôi phục một ít, còn cần đến một thời gian để khôi phục, hơn nữa tại Thần Vũ thánh triều, Vũ đế nhất mạch đã nắm giưc nhiều năm, có rất nhiều thứ sớm đã thâm căn cố đế. Muốn nhổ khối u ác tính này đi cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, trừ phi giết chết Vũ đế mới có thể hoàn thành.

Chuyện khẩn yếu bây giờ vẫn là rời khỏi chỗ này.

Trong lòng Long thần vẫn còn nghi ngờ chuyện của Liễu Y Y, không biết Khương Vô Nhai thế nào rồi.


“Ông nội, nơi đây không nên ở lâu, đi nhanh thôi!” Long Nguyệt nói.

“Đi? Ha ha, nhiều người như vậy, chúng ta nhẹ nhàng rời đi sao?” Long Sơn nhẹ giọng cười một tiếng.

Khi lời nói của hắn vừa mới dứt, trong nội thành Vũ Đế thành, một số võ giả bay lên không trung về phía đám người Long thần, có thể cảm giác được thực kuwcj của đám người Long Thần ít nhất phải là Địa Vũ cảnh, cho nên bay lên căn bản là Vũ vương, trong Vũ Minh tổng cộng có mười Vũ thánh, hai người là Khương Côn và Khương Không Kiếm Thánh đã chết đi, lúc này trong Vũ thánh còn lại tám người thì đã xuất hiện ở đây năm người rồi.

Đồng thời, đầu lĩnh chính là một người trấn giữ Cửu U Tang Hồn – Vũ hoàng Tiêu Lâm.

Tiêu Lâm, địa vị tại Vũ Minh gần với Triệu Đan Trần và Triệu Vô Cục, nhưng trước mắt đám người Long Thần hắn chẳng thấm vào đâu cả, bởi vì thực lực của ba người trong đó tương đương với hắn, thậm chí có một người vượt qua hắn!

Trong vòng vây của các vị Vũ vương, Tiêu Lâm bay ở phía trước nhất, sắc mặt của hắn âm trầm đến đáng sợ, đã nhiều năm qua, Tiêu Lâm hắn lần đầu tiên khẩn trương đến như vậy, bởi vì hắn biết bốn người này từ nơi đó đi ra, bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời Vũ Đế thành như vậy, nói ró bọn họ đến từ Cửu U Tang Hồn.

Long Thần nhận ra Tiêu Lâm nhưng Tiêu Lâm lại không biết Long Thần, chưa từng thấy hắn. Trong thời gian này, một Bách Chiến vũ vương bỗng nhiên biến mất, mọi người đi tìm được một thời gian ngắn cũng không tìm được, Bách Chiến vũ vương lúc đó đang canh giữ cửa vào Cửu U Tang Hồn, cứ như vậy đột nhiên biến mất, lại không thấy người đi ra ngoài, cho nên mọi người đều cho rằng hắn đã tiến vào Cửu U Tang Hồn, về phần tại sao đi vào, cái này không biết được.

Trần Quang Quân mặc dù là Vũ Vương nhưng trong Vũ Đế thành, chỉ được coi như là một tiểu nhân vật mà thôi.

Tiêu Lâm dù có thong minh đến đâu cũng không thể lien hệ Long Thần với Bách Chiến vũ vương. Bốn người xuất hiện, trong đó có hai người mà hắn chỉ cần liết mắt một cái thôi cũng có thể nhận ra, đó chính là Long Nguyệt và thiếu niên áo xám, hai người này Tiêu Lâm đã từng gặp nhiều lần rồi. Mà một Long Thần khác, tướng mạo Long Thần được ghi lại trong Vũ Minh là một nhân vật biến thái giết chết một trong tam đại Vũ hoàng, Tiêu Lâm ghi nhớ tướng mạo Long Thần, vốn cho rằng Long Thần sẽ đến Vũ Đế thnahf, không ngờ hôm nay Long Thần lại xuất hiện ở chỗ này.

Về phần một lão nhân cuối cùng, Tiêu Lâm nhất thời không nhận ra là ai, thế nhưng từ trên thân thể gầy gò đó, Tiêu Lâm cảm nhận được một loại khí tức khiến cho hắn vô cùng kiêng kị.

Những người này rốt cuộc làm thế nào rời khỏi Cửu U Tang Hồn?

Tiêu Lâm trăm mối cũng không có cách giải thích, hắn biết, muốn từ trong Cửu u Tang Hồn đi ra ngoài, tổng cộng phải qua hai cửa quan, cửa thứ nhất chính là tìm được la bàn, y theo chỉ dẫm đi tới, điều bí mật này chỉ có Vũ đế Triệu Vô cực và người lớn tuổi nhất Tiêu Lâm mới biết, thậm chí Triệu Đan Trần cũng không biết. Mà cửa thứ hai lại còn là thú hỏa ngập trời chiếm cứ cửa ra Cửu U Tang Hồn, không tới cấp bậc Vũ đế thì không thể ra ngoài.

Chẳng lẽ bốn người này đều là Địa Vũ cảnh tứ trọng?

Hiển nhiên là không thể nào.

Cho nên trong mắt Tiêu Lâm, một nửa là sợ hãi, một nửa là nghi ngờ.


Rất nhanh, Tiêu Lâm cầm đầu Vũ thánh Vũ vương vây khốn bốn người Long Thần lại.

Mọi người trên mặt đấtvốn cho rằng đám người Long Thần chính là đại nhân vật Vũ Minh, đợi đến khi các đại nhân vật Vũ Minh chân chính đi ra ngoài, bọn họ mới ý thức được không đứng. Cho nên, mọi người lập tức nghị luận xôn xao, Long Nguyệt và thiếu niên áo xám tại Thần Vũ thánh triều có danh khí rất lớn, rất nhanh có người nhận ra thân phận của bọn họ, mà thân phận Long Thần, bởi vì dáng vẻ bề ngoài của hắn, cũng đã trồi lên mặt nước.

“Là hai gã tên Long Thần, còn có thủ lĩnh Long tộc – Long Nguyệt!”

Có thể cư ngụ tại Vũ Đế thành, phần lớn đều có thân phận không tầm thường, đều có được tình báo của mình.

Lúc này, tất cả mọi người khẩn trương nhìn, những người này xuất hiện ở nơi này, rôtd cuộc là xảy ra chuyện gì?

Tiêu Lâm sắc mặt trầm trọng, âm trầm nhìn đám người Long Thần, hắn lơ lửng trước mặt Long Thần chừng hai mươi thước, nhìn đám người Long Thần, nhẹ nhàng nhích đôi môi, nói: “Bốn vị từ trong Cửu U Tang Hồn đi ra phải không?”

Vũ Đế thành lúc này hoàn toàn yên tĩnh, thanh âm của hắn, phía dưới đều nghe rõ cả,mọi người hai mặt nhìn nhau. Cửu u Tang Hồn được xưng là đi vào thì được còn đi ra thì không, nhưng mà nhìn vào tình huống lúc này, truyền thuyết này đã bị phá vỡ?

“Đây không phải là ngươi đang nói nhảm sao?” Long Thần lúc này đứng ở phía trước nhất, nghe câu hỏi của Tiêu Lâm, hắn cười nói.

Tại Thần Vũ thánh triều không có mấy người dám nói chuyện như vậy với Tiêu Lâm.

“Không câng biết các ngươi dùng phương pháp gì rời khỏi Cửu U Tang Hồn, nhưng mà các ngươi đã đến Vũ Đế thành, vậy thì đừng đi ra nữa.” Tiêu Lâm tóc trắng bồng bềnh, đôi mắt thoáng như chim ưng lạnh lùng nhìn đám người Long Thần.

“Ngươi có thực lực này hay sao? Hay là ngươi muốn trở thành người thứ hai sau Dương Ngưng Phong?” Long Thần cười nhạt, cuồng ngạo nói.

Mọi người càng thêm xác định, thiếu niên này chính là Long Thần đã từng giết chết Dương Ngưng Phong!

Thiếu niên này là một tân tinh hào kiệt vừa mới rơi xuống Thần Vũ thánh triều, hắn ngang trời xuất thế, trong mấy tháng ngắn ngủi đã đạt đến trình độ như bây giờ thật sự làm cho người ta khiếp sợ không thôi.

Hắn rất cuồng, nhưng mà mọi người cảm thấy hắn có tư cách này.


“Ngươi cũng gọi là Long Thần…” Tiêu Lâm nhãn tình nhất mị, hắn cảm thấy gã Long thần này nhìn có chút quen quen, tựa hồ đã từng thấy qua ở đâu đó, nhưng rốt cuộc đã gặp ở nơi nào?

“Sao vậy? Cảm thấy ta rất quen sao?” Long Thần dùng khẩu khí trêu đùa.

Tiêu Lâm ngẩn ra.

“lão gia hỏa à, ngươi có biết tỷ tỷ của ta có tên là bách chiến Lam Linh Nhi hay không? Bên cạnh ngươi, đã từng xuất hiện một người kỳ quái hay không?” Long Thần không ngần ngại nói ra chuyện này.

Thật ra hắn còn có mục đích, hắn từng sử dụng khống hồn thuật với Mạc nương, làm cho nàng kiên định Long Thần chính là Bách Chiến vũ vương, hiện tại Long Thần nói chuyện này ra, truyền đi, Mạc nương sau khi biết đoán chừng cũng có thể tỉnh lại từ trong khống hồn.

Tiêu Lâm không phải người ngu.

“Bách Chiến vũ vương thì ra là ngươi! Thì ra là ngươi!” Trong mắt Tiêu Lâm toát ra vẻ kinh hãi, hắn cẩn thận nhìn ánh mắt Long Thần, ánh mắt là nơi khó bắt chước nhất, ánh mắt Long Thần lúc này quả thực giống như đúc với ánh mắt Bách Chiến vương lúc đó, có điều, Bách Chiến vương lúc đó nhún nhường, mà ánh mắt Long thần bây giờ là cuồng ngạo!

“Biết là tốt rồi!” Long Thần lui sang một bên, hiện tại đã không còn chuyện của hắn nữa. Kế tiếp ở trong Vũ Đế thành này làm thế nào, còn phải xem Long Sơn.

“Đi thôi.” Thấy Long Thần đã nói xong, Long Sơn liền gật đầu. Hắn đi trước dẫn theo ba người trẻ tuổi cùng đi.

“Đợi một chút!” Tiêu Lâm sắc mặtđột biến, vội vàng ngăn cản phía trước Long Sơn. Hắn nhìn ra Long Sơn đúng là người mạnh nhất trong nhóm, cụ thể mạnh bao nhiêu hắn cũng không biết.

Tướng mạo của lão nhân này, hắn nghĩ thế nào cũng không nhớ ra được.

“Tiêu Lâm, ngươi còn nhớ ta không?” Thấy người cản mình, Long Sơn ngẩng đầu, ánh mắt đạm mạc nhìn vị lão già tóc trắng ở phía trước mắt.

“Ngươi là?” Tiêu Lâm một lần nữa cả người dại ra, Cửu U Tang Hồn nhốt bao nhiêu cường giả hắn đều nhớ kỹ, chẳng qua trong cảm nhận của hắn, người tên Long Sơn đã chết, hơn nữa Long Sơn bây giờ khô gầy như que củi, so với bộ dáng ban đầu quả thực khác nhau quá lớn.

Nhìn bộ dạng kinh ngạc của Tiêu Lâm, Long Sơn biết hắn đã quên đi rồi. Tiêu Lâm là thế hệ trước Vũ hoàng, ban đầu, khi mà Long Sơn bị giam vào trong Cửu U Tang Hồn, hắn mới chỉ là Vũ thánh thôi.

“Tránh ra thôi, đừng làm cho ta trút lửa giận xuống đầu ngươi.” Long Sơn nói.

“Thần Hùng?”

Cái tên này khiến Tiêu Lâm nhớ lại rất nhiều chuyện, bởi vì đây là chủ nhân thượng niệm của hắn, từ cái tên Thần Hùng, trong nháy mắt Tiêu Lâm nghĩ tới thân phận Long Sơn, Long Thần lúc trước dùng thân phận Bách Chiến vũ vương đã khiến cho hắn hết chỗ nói nổi. Mà bây giờ, thân phận Long Sơn khiến cho hắn hoàn toàn không thể tin.

“Long Sơn...” Trong mắt Tiêu Lâm tràn đầy vẻ ngạc nhiên, hắn tại không trung lui ra mấy bước, trợn tròn mắt nhìn lão nhân Long Sơn trước mắt.


“Không sai, là ta.” Long Sơn nói.

“Đã nhiều năm như vậy rồi, tại sao ngươi chưa chết? Không thể nào, không thể nào!” Tiêu Lâm lầm bầm.

Long Sơn không để ý tới hắn, hắn trực tiếp phất tay một cái với ba người Long Thần, sau đó chuẩn bị vòng qua Tiêu Lâm, rời khỏi Vũ Đế thành, đợi đến khi Long Sơn khôi phục lại thực lực Địa Vũ cảnh ngũ trọng thì có thể dễ dàng phá hủy Vũ Minh.

Nếu chủ nhân chân chính của Vũ Minh xuất hiện, không thể thiếu một phen phiền toái.

Vũ đế không tới, Tiêu Lâm làm sao để đám người Long Sơn tùy ý rời đi, cho nên Tiêu Lâm lúc này vội vàng ngăn cản trước mặt Long Sơn một lần nữa, Long Sơn cũng không nói hai lời, trực tiếp huy động một cánh tay, trong nháy mắt một cỗ khí thế to lớn đánh tới chỗ Tiêu Lâm, cuồng phong tịch quyền, một trận dao động cuốn tới Tiêu Lâm.

Tiêu Lâm sắc mặt biến đổi, hắn vội vàng dung hai tay ngăn cản, chỉ là một cái vung tay thôi mà có thể tạo thành khí thế như vậy, Tiêu Lâm biết trước mắt chỉ có một mình Vũ đế mới có thể làm được đến cấp độ này.

“Lão già này bị nhốt cho đến bây giờ vẫn có được lực lượng ít nhất là Địa Vũ cảnh tứ trọng, thật là kinh khủng!” Tiêu Lâm âm thầm kinh hãi, hắn không muốn bị thương trong tay Long Sơn, cho nên vội vàng lui về phía sau, những Vũ thánh Vũ vương ở phía sau mặc dù không biết Long Sơn là ai nhưng ngay cả sắc mặt của Tiêu Lâm cũng biến đổi, bọn họ đương nhiên phải lui.

Đường đường là thuộc loại cấp cao nhất Vũ Minh, hiện tại bị một lão nhân thần bí bức lui về phía sau, lão nhân thần bí này rốt cuộc là người nào?

Tất cả mọi người vô cùng tò mò về thân phận Long Sơn.

Chỉ là vung tay thôi, Long Sơn đã đánh văng người Vũ Minh.

Đã không thể dung từ cường đại để hình dung.

Ngay cả Tiêu Lâm cũng bị một chiêu bức lui, trong mắt rất nhiều người đều xuất hiện thần sắc khiếp sợ, đây cũng chính là nói, lão nhân này hẳn là ngang tầm với Vũ đế.

Nếu nói như vậy, Thần Vũ thánh triều lại xuất hiện thêm một gã cao thủ cùng cấp bậc với Vũ đế, đây tuyệt đối là chuyện oanh động toàn bộ Thần Vũ thánh triều, trong Vũ Đế thành không thiếu người khứu giác nhạy bén, thấy Long Sơn xuất hiện, bọn họ cảm giác được thời tiết ở Thần Vũ thánh triều hình như có thay đổi.

Long Sơn trở về, tuyệt đối sex không để cho Vũ đế chiếm toàn bộ Thần Vũ thánh triều.

Lần này, tất cả mọi người đều hiểu, Tiêu Lâm không ngăn cản được Long Sơn, một khi Long Sơn tùy ý rời đi, đúng là đem đến cho Vũ Minh một thiên đại phiền toái, thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng.

Long Thần đoán nếu như Vũ đế Triệu Vô Cực còn có ở Vũ Đế thành, hắn nhất định sẽ ra mặt.

“Nên nhìn cũng đã nhìn đủ rồi!” Long Thần nhìn về phía Vũ Đế cung, hắn biết Triệu Vô Cưc đã nhìn lâu rồi, quả nhiên không ngoài hắn dự đoán, sau khi Long Sơn động thủ, Vũ đế Triệu Vô Cực trong truyền thuyết rốt cuộc cũng xuất hiện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui