Long Huyết Chiến Thần

Trên mặt mọi người có chút kích động.

Long Thần cũng cẩn thận nghe, hắn biết bọn họ đang tìm kiếm đế ấn, chuyện mình có được Huyền Đế ấn vẫn không nên nói ra.

“Ngũ đại ấn xuất thế, Vũ Minh vì phòng ngừa tin tức này truyền đến các thánh triều khác nên cũng đã quản chế chặt chẽ các càn khôn truyền tống đi thông với các thành triều kia. Xem ra là bọn họ muốn bắt ba ba trong hũ, thế nhưng có chúng ta đây, bọn họ muốn thu thập cả năm đế ấn thì không đơn giản như vậy đâu!”

Long Nguyệt dừng lại một chút nói: “Nếu chúng ta bỏ U Linh giản mà Vân Mộng trạch xuất hiện tung tích Xích Đế ấn vậy thì chúng ta đi Vân Mộng Trạch đi. Đợi sau khi lấy được Xích Đế ấn thì đi đâu sẽ quyết định sau. Việc này không thể chậm trễ, chúng ta hành động ngay bây giờ.”

“Nguyệt Nhi, muốn an bài ra sao?”

Khương Vô Nhai xen vào nói.

Long Nguyệt quét mắt nhìn mọi người một hồi, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở chỗ Long Thần.

“Chúng ta cần chia làm ba đường.”

“Tại sao?”

Trong lòng mọi người đều có chút khó hiểu.

Vào bốn ngày sau, Long Thần mượn Cửu Dương trùng nhật đạt tới Thông Thiên cảnh tầng chín. Đến lúc đó sử dụng Đế Diễm châu sợ rằng gây ra động tĩnh tương đối lớn, rất dễ bị người Vũ Minh phát hiện đuổi giết. Chúng ta không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, trong quá trình đánh nhau Long Thần không chịu nổi ảnh hưởng mà đám người chúng ta cũng không đảm bảo đối phương không thi triển thủ đoạn âm hiểm gì đó, đúng không? Vì thế nếu tất cả chúng ta đi cùng nhau một chỗ sẽ có tính nguy hiểm cao hơn.”

Long Nguyệt phân tích nói.

“Không thể dùng Lôi Dực Bức Long sao? Tốc độ của nó rất nhanh mà!”

Lôi Chấn hỏi.

“Lôi Dực Bức Long quá thu hút sự chú ý. Trước kia Vũ Minh kiêng kị chúng ta rất nhiều, cho dù hắn phát hiện cũng không truy kích. Nhưng hiện tại không giống, hắn phái ra nhiều cao thủ như vậy ít nhất cũng muốn cho chúng ta một bài học. Cho nên yêu thú trên không trung dù bay cao đến mấy cũng đưa đến không ít sự chú ý.”

“Nguyệt Nhi, ngươi nói hết một mạch an bài của ngươi ra sao đi.”


Khương Vô Nhai nói.

Long Nguyệt gật đầu: “Chúng ta có bảy người đi cùng nhau, mục tiêu quá hơn cho nên phân ra thì tương đối an toàn hơn. Đầu tiên ta sẽ ở lại ngăn cản phía sau, tận lực ngăn chặn toàn bộ truy kích, như vậy các ngươi mới an toàn một chút.”

“Nguyệt Nhi, chuyện cản ở phía sau để mình ngươi quá mức nguy hiểm, ta cũng ở lại cùng với ngươi, hai chúng ta có phần nắm chắc cao hơn.”

Khương Vô Nhai vội vàng nói.

Thấy hắn kiên trì Long Nguyệt đành gật đầu: “Được, có ngươi trợ giúp ta bọn họ càng thêm an toàn.”

“Vậy nhóm thứ hai là gì, an bài ra sao?”

Long Thần hỏi, hắn có dự cảm Long Nguyệt sẽ an bài hắn vào nhóm này.

“Nơi này của chúng ta là cứ điểm Xích Hồn, muốn đem nhiều người rút lui như vậy hơn nữa còn phải nghiêm mật an bài thì ngũ đệ Xích Ảnh phải ở lại đây một thời gian, sau khi sắp xếp cho bọn họ xong xuôi mới có thể đi Vân Mộng Trạch, mà Long Thần ngươi phải nhanh một chút đi tìm một địa phương không người trước lúc đến Cửu Dương trùng nhật. Thêm vào đó, tốt nhất là ngươi không nên đi thẳng từ nơi này đến Vân Mộng Trạch, ngươi chậm một chút cũng không sao, nhiệm vụ quan trọng nhất của ngươi là phải tự đảm bảo an toàn cho chính mình.”

Mọi người gật đầu, Long Nguyệt phân tích có đạo lý cho nên lúc này Kiếm Trần nói: “Thất đệ hiện giờ còn rất yếu, cần người bảo vệ, ta cùng thất đệ đồng hành sẽ tốt hơn.”

Ngoại trừ Long Nguyệt và Khương Vô Nhai ra thì thực lực của Kiếm Trần là mạnh nhất cho nên hắn bảo vệ Long Thần là thích hợp nhất.

“Ta cũng muốn đi cùng tam ca và thất đệ.”

Lam Linh Nhi nói.

Lôi Chấn nhìn nhìn một chút nói: “Nếu tam ca và lục muội đã nói ta liền ở lại giúp ngũ đệ một tay, đợi sắp xếp xong cho Xích Hồn chúng ta liền đi Vân Mộng Trạch. Đến lúc đó thì chọn gặp nhau ở chỗ nào đó.”

“Ừ, cứ an bài như thế đi, bảy người chia thành ba đường. Chuyện cản phía sau và và Vô Nhai sẽ làm tốt, dù sao truy binh tối đa cũng chỉ là Địa Vũ cảnh tầng hai hai người chúng ta có thể ứng phó được. Về phần Xích Ảnh và Lôi Chấn các ngươi chú ý an toàn, cẩn thận làm việc. Quan trọng nhất chính là Long Thần.”

Lúc này Kiếm Trần nói: “Nếu trong thời gian bốn ngày thì ta cảm thấy chỗ sâu trong Liên Vân sơn mạch cũng không tệ lắm, không có người qua lại, Long Thần ở đó sử dụng Đế Diễm châu đạt tới Thông Thiên cảnh tầng chín tương đối thích hợp.”


Tất cả mọi người gật đầu, cảm thấy Liên Vân sơn mạch không tệ, hơn nữa Liên Vân sơn mạch cũng không nằm trên con đường thẳng từ U Linh giản đến Vân Mộng Trạch.

“Đã như vậy, chúng ta liền hành động ngay thôi. Kiếm Trần, Long Thần còn có Linh Nhi, ba người các ngươi đi trước đi. Lôi Chấn, đưa ba con Trảo Điện phi hoàng cho bọn họ.”

Long Nguyệt phân phó.

Trảo Điện phi hoàng? Long Thần đang muốn biết là vật gì mà ngay lúc này Lôi Chấn một lần nữa từ trong thú hồn tinh mạch của hắn thả ra ba con yêu thú. Đây là ba con liệt mã, thân hình cũng không tính là rất lớn, tương đương với ngựa hoang bình thường, toàn thân là màu vàng cao quý, một đôi mắt cũng màu vàng, ở trên vó ngựa liệt mã lúc này quấn quanh tia chớp màu vàng bùm bùm lách cách cực kỳ kinh người.

Yêu thú liệt mã được bao trùm bởi điện quang màu vàng, không khó hiểu tại sao nó được gọi là Trảo Điện phi hoàng.

“Trảo Điện phi hoàng là yêu thú Thiên giai lục phẩm, mặc dù không so được với Lôi Dực Bức Long nhưng cũng không hề tệ. Tuy tốc độ nhanh hơn bọn ta không ít nhưng lại không đi được lâu trên đường dài, cho nên dùng Trảo Điện phi hoàng vẫn tốt hơn.”

Kiếm Trần nói.

Long Thần gật đầu, sau đó hỏi Lôi Chấn: “Tứ ca, hiện tại ta chỉ là Thông Thiên cảnh tầng ba thôi, yêu thú này là Thiên giai lục phẩm, thể thể để ta khống chế được hay sao?”

Lôi Chấn nhếch miệng cười nói: “Ngươi yên tâm đi, ta thuần dưỡng yêu thú tuyệt đối hung hãn với địch nhân, đối với người của mình, ta đã nói cho nó biết ai là người của mình nên ngươi có thể yên tâm khống chế nó, chỉ cần ngươi không bạc đãi nó là được rồi.”

Tiểu Lang hiện tại cũng là Thiên giai cấp bảy, luận tốc độ đơn độc mà nói chắc sẽ không chậm hơn Trảo Điện phi hoàng, hơn nữa gần đây nó ở trong Thái Hư cảnh hơi lâu nên cũng muốn ra ngoài dạo chơi một chút. Long Thần đang không có cơ hội giới thiệu Tiểu Lang cho mọi người biết cho nên vào lúc này hắn mang Tiểu Lang từ trong Thái Hư cảnh ra ngoài.

Phệ Nhật Yêu Lang xuất hiện nhất thời làm mọi người có chút ngốc trệ.

Lúc trước, Khương Thành đã từng nhìn thấy Phệ Nhật Yêu Lang mà Lôi Chấn lại vô cùng quen thuộc yêu thú. Long Thần nhìn về phía hắn thấy trên mặt hắn tỏ vẻ nghi ngờ chứ không phải kinh ngạc, điều này nói lên rằng Lôi Chấn hình như cũng không biết loại yêu thú Phệ Nhật Yêu Lang. Nói như vậy, thực ra tên Khương Thành làm người không được, trên phương diện tu luyện cũng không được nhưng kiến thức lại vô cùng phong phú.

“Thất đệ, ngươi cũng có thú hồn tinh thạch ư?”

Mọi người nghi ngờ nhìn Long Thần.

Long Thần chỉ có thể gật đầu, bằng không hắn cũng không có biện pháp giải thích rằng hắn có Thái Hư cảnh. Hơn nữa mọi người đều biết trên người Long Thần có không ít bí mật. Mỗi người đều có bí mật không thể tiết lộ, dù bọn họ đã kết bái cũng như thế, vì vậy mọi người không hỏi nhiều mà chỉ cẩn thận đánh giá Phệ Nhật Yêu Lang.


“Đây là huynh đệ của ta – Mạc Tiểu Lang, chúng ta đi cùng nhau đã lâu rồi, các vị ca ca tỷ tỷ, nếu như để là phương tiện đi đường thì thật ra Tiểu Lang cũng có thể. Ta rất quen thuộc với Tiểu Lang.”

Lôi Chấn gật đầu, cất một con Trảo Điện phi hoàng vào rồi mới cười nói: “Nếu như thất đệ đã có yêu thú thì ta thu lại thôi. Thế nhưng thất đệ này, yêu thú của ngươi thuộc loại gì vậy? Sao từ trước đến nay ta chưa từng nghe nói qua?”

“Đây là một loại yêu thú biến dị, ta đặt cho nó một cái tên là Phệ Nhật Yêu Lang, không biết tứ ca đã nghe qua chưa?

Long Thần hỏi.

Lôi Chấn lắc đầu, cười khổ nói: “Trên thế giới này loại yêu thú ta không nhận ra rất ít thế nhưng chính chỗ này lại có một con trước mặt ta đây. Thiên giai cấp sáu, không biết lực chiến đấu như thế nào?”

Long Nguyệt cũng nhìn Tiểu Lang một chút sau đó mới nói: “Được rồi, việc này không nên chậm trễ nữa. Kiếm Trần, ngươi đưa hai người bọn hắn đi trước đi. Chúng ta tại Vân Thiên thành ngoài Vân Mộng Trạch chờ các ngươi, không gặp không về!”

Ba người Long Thần gật đầu, sau đó hai người kia sải bước lên Trảo điện phi hoàng mà Long Thần thì ngồi trên lưng Tiểu Lang, cáo biệt đoàn người Long Nguyệt, hướng Liên Vân sơn mạch bay đi.

Vì bảo vệ Long Thần, Kiếm Trần và Lam Linh Nhi một phải một trái bao quanh Long Thần trên đường đi.

Sau khi ra khỏi rừng rậm, phía trước là vùng núi gập ghềnh, với địa hình vùng núi kèm rừng rậm này Tiểu Lang chiếm ưu thế hơn cho nên tốc độ Long Thần cũng không chậm.

“Long Thần, đi hướng này.”

Kiếm Trần căn cứ vào bản đồ trong trí nhớ đi đầu mà Long Thần thì đuổi theo sau. Về phần Lam Linh Nhi, nàng vô cùng nhàn nhã như dạo chơi phía sau. Bởi vì không muốn nhàn nhã nên tốc độ của bọn họ rất nhanh, hơn nữa một đường đi của bọn họ đều là vùng núi hoang không người ở nên căn bản trên đường đi cũng không gặp được mấy người.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Lại lên đường vội vàng, thời gian dần dần trôi đi, rốt cục vào một buổi tối, đám người Long Thần đã đến được Liên Vân sơn mạch, mà ngày mai chính là Cửu Dương trùng nhật trong truyền thuyết!

“Lúc này, sợ rằng đám người Long Nguyệt tỷ đã hoàn thành cản hậu mà tứ ca và ngũ ca hẳn là bắt đầu đến Vân Mộng Trạch. Ta chỉ muốn tại Cửu Dương trùng nhật này hoàn thành tu luyện rồi lập tức đi Vân Mộng Trạch tập hợp để tìm kiếm tin tức Xích Đế ấn!”

Chờ ta lên đến Thông Thiên cảnh tầng chín, trong cơ thể có Kim Ô lực, thực lực nhất định sẽ tăng lên mạnh mẽ. Không biết người Cổ Ma vực có đi Vân Mộng Trạch hay không, đến lúc đó cho bọn họ một cái kinh hỉ lớn!”

“Ngũ Đế ấn là Hoàng cấp chiến kỹ, nếu không phải Vũ Minh phong tỏa tin tức tất sẽ tạo thành một trận gió tanh mưa máu lớn! Hoàng cấp chiến kỹ hẳn là bí bảo cấp cao nhất từ trước đến nay tại Thần Vũ thánh triều! Người muốn tranh đoạt hẳn là hàng ngàn, hàng vạn người! Hiện tại ta đã có được Huyền Đế ấn…”

Long Thần biết thực lực của mình vẫn còn rất yếu mà Thần Vũ thánh triều thì cường giả vô số, ví dụ như Long Nguyệt, Ma hoàng, gia chủ Hoàng Phủ gia tộc, còn có Vũ đế đỉnh phong, hiện tại hắn không có tư cách tranh đoạt với bọn họ, thế nhưng vì bản thân hắn là Tổ Long võ giả chưa từng xuất hiện nên Long Thần rất tin tưởng vào bản thân mình.


Dĩ nhiên, thiên tư Tổ Long của hắn thì phải hấp thu truyền thừa tinh huyết mới có thể thể hiện ra. Cho tới bây giờ, Long Thần cũng chỉ là một Long võ giả bình thường được truyền thừa tinh huyết mà thôi.

“Đế Diễm châu là cơ hội để ta trở nên mạnh mẽ, Ngũ Đế ấn còn là cơ hội lớn hơn cho ta. Ta chiếm được Đế Diễm châu, bắt được Ngũ Đế ấn mới có thể trong thời gian ngắn nhất đến được nơi ở Linh Hi nên ta không thể bỏ qua cơ hội này được.”

Trong lòng Long Thần hạ quyết tâm.

Cho nên hắn sẽ cố gắng hết sức để lấy được Xích Đế ấn.

Ngẩng đầu, lúc này vẫn còn trên đường đi nhưng hắn biết hừng sáng ngày mai chính là Cửu Dương trùng nhật trong truyền thuyết mà hiện tại bọn họ đã rất gần Liên Vân sơn mạch rồi.”

“Cửu Dương trùng nhật cũng không xuất hiện cả ngày mà chỉ diễn ra một canh giờ lúc buổi trưa mà thôi. Trước buổi trưa ngày mai chúng ta phải đến chỗ sâu nhất Liên Vân sơn mạch. Với tốc độ hiện nay hoàn toàn đủ.”

Ở phía trước, Kiếm Trần bỗng nhiên quay đầu lại nói.

Long Thần biết rất ít về Cửu Dương trùng nhật, hắn còn tưởng là hiện tượng này sẽ diễn ra cả ngày, không nghĩ tới nó chỉ xảy ra trong một canh giờ mà thôi. Thêm vào đó, nếu như hiện tượng này kéo dài cả ngày thì nhiệt độ trời đất ước chừng phải tăng lên mấy lần, nếu kéo dài cả ngày thì chỉ sợ là sẽ có rất nhiều phàm nhân chết. Chỉ có một canh giờ hẳn là tạo thành ảnh hưởng không lớn lắm.

“Thất đệ đệ, ngươi đừng lo lắng, đám người đại tỷ hẳn là đã ngăn cản được truy binh rồi, chúng ta dọc theo con đường này cũng không thấy gã truy binh nào, cho nên đúng lúc đó ngươi an tâm hấp thụ là được. Đế Diễm châu sẽ hút lực lượng của Cửu Dương trùng nhật vào người ngươi, cửu dương đối ứng với chín đại khiếu huyệt, coi như là mở ra khiếu huyệt.”

Lam Linh Nhi chạy đến chỗ Long Thần cười dài nói.

Long Thần gật đầu, nói thật có hai vị Địa Vũ cảnh bảo vệ hắn đúng thật là không có lo lắng gì.

Trong nháy mắt trời sắp sáng, một ngày này mặt trời từ từ nhích lên từ đằng đông quang huy màu vàng phủ kín cả đại địa. Long Thần tựa như nghe được tiếng chim hót bén nhọn, sau đó hắn thấy một thân ảnh con chim màu vàng chợt lóe lên rồi biến mất trong mặt trời đỏ rực kia.

“Chuyện này biểu tượng cho đến giữa trưa sẽ có chín mặt trời được sinh ra.”

Kiếm Trần cảm khái nói.

Long Thần ngẩng đầu nhìn lại, phía trước là hình ảnh Liên Vân sơn mạch hùng vĩ, quay đầu nhìn sang là một dãy núi không thấy giới hạn, vô số đỉnh núi, giống như là tầng tầng sóng cuộn trào về phía trước không dừng, ngay cả mây trên trời cũng vậy, thảo nào vùng núi này được gọi là Liên Vân sơn mạch.

“Đến rồi, vậy thì chúng ta nhanh chóng đi đến chỗ sâu trong Liên Vân sơn mạch thôi. Vì phòng ngừa đệ bị quấy rối, đương nhiên là đến chỗ nào càng sâu càng tốt.”

Lam Linh Nhi đưa tay chặn ngang, triển lộ đường cong rung động lòng người, bộ ngực lớn lung lay rất sinh động.

Nàng làm cử chỉ gợi cảm như thế, đáng tiếc Long Thần và Kiếm Trần đều làm như không thấy khiến nàng cảm thấy có chút thất bại, ngầm mắng mỏ hai gã nam nhân không hiểu phong tình, nhất định ở phương diện nào đó có điểm khó khăn…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui