Long Huyết Chiến Thần

Linh Hi đã hiểu triệt để.

"Trời đất ơi, biến thái vậy sao?"

Nghe được Long Thần miêu tả cụ thể Linh Hi khiếp sợ không thôi. Nàng chỉ biết Long Thần tiếp nhận thái cổ Huyết Linh Long truyền thừa có được rất nhiều thần thông nghịch thiên. Nhưng mà bây giờ Thái Hư long phú lại cấp cho hắn một môn bí pháp lợi hại như thế đúng là khó thể tin tưởng.

Thời gian nghịch lưu.

Coi như là địa phương Linh Hi sinh sống trước kia cũng không có người nào sở hữu chiến kỹ khống chế thời gian, đây là năng lực của một số ít sinh vật siêu cấp thời thượng cổ. Thế mà Long Thần lại nắm giữ trong tay, điều này giúp cho hắn trở thành bất tử, ở trong Thương Ưng quốc khẳng định không có người đủ sức làm hắn bị thương.

"Thần ca ca, ngươi nhất định phải giữ Thái Hư long phú cẩn thận, tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết được chuyện này. Thái Hư long phú là chí bảo độc nhất vô nhị, trong tương lai sẽ tạo ra tác dụng lớn hơn nữa. Coi như là cường giả siêu cấp cũng không thể làm gì được ngươi."

Đến lúc này Linh Hi đã ý thức được Thái Hư long phú lợi hại tới mức nào.

Thần thông Thời gian nghịch lưu đã vượt qua quy tắc của tự nhiên, chỉ cần Long Thần không bị một chiêu tất sát sẽ có thể quay trở lại trạng thái hoàn hảo như lúc ban đầu. Điều này tương đương với hắn có thêm một mạng trong lúc chiến đấu, lợi ích của nó thậm chí vượt qua những bí pháp khác.

"Dựa vào Huyết Độn và thời gian nghịch lưu ta đây xem như là bất tử rồi. Thế nhưng thần thông cường đại cũng sẽ có hạn chế. Huyết Độn tiêu hao chân khí quá lớn mà thời gian nghịch lưu lại phục hồi rất lâu. Một ngày chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi, nếu đối thủ thật sự cường đại sẽ giết ta hai lần thì coi như xong."

Trên mặt Long Thần lộ vẻ tiếc nuối.

"Thần ca ca, ngươi đừng có tham lam quá, tất cả thần thông vẫn phải tuân theo quy tắc Thiên đạo, không thể nào sử dụng tùy ý được. Nếu như không bị hạn chế chẳng phải là vĩnh sinh bất tử hay sao? Hơn nữa ngươi có được thần thông như vậy đã là may mắn lắm rồi. Coi như là gia tộc của ta cũng không có chiến kỹ nào so sánh được với nó, ngươi nên cảm thấy thỏa mãn đi."

Linh Hi bỗng nhiên mỉm cười chế nhạo hắn quá tham lam.

Thật ra Long Thần cũng biết điều đó, hắn chỉ là cảm thấn chút ít mà thôi.

"Dựa vào thần thông Thời gian nghịch lưu giống như ta đây có hai cái mạng, hiển nhiên là chuyện tốt. Tiểu Hi, ta nghĩ rằng Thái Hư long phú còn có rất nhiều điểm thần bí, nói không chừng ta sẽ có cơ hội tiếp nhận tinh huyết truyền thừa từ một đầu Tổ Long khác."

Long Thần cười nói.

"Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi, Tổ Long tinh huyết truyền thừa dễ kiếm như vậy sao? Trong sách sử cũng không có ghi lại, ngươi nằm mơ giữa ban ngày à!"

Linh Hi trợn mắt liếc Long Thần, rõ ràng là muốn khuyên nhủ hắn từ bỏ ý định kia đi.

Long Thần lắc đầu bất đắc dĩ.

Trước kia hắn có được tinh huyết trên Long Ấn là nhờ Long Thanh Lan.

Lúc này hắn chỉ suy nghĩ cho vui, xem như là mơ ước nho nhỏ vậy. Dù sao trên ngực hắn vẫn có một đạo Long phú, ai biết được sau này nó sẽ mang đến cho hắn bao nhiêu kinh hỉ.

"Luyện huyết hóa khí, Long Hồn biến thân, Huyết Tế, Huyết Độn, thôn phệ Huyết Giới, còn có Thời gian nghịch lưu, tất cả đều là thần thông nghịch thiên. Ta cũng không tin đánh không lại Kiếm Hoàng."

Giờ phút này Long Thần tràn đầy tự tin.

Mục tiêu kế tiếp là Lâm Tử Thần, còn có Kiếm Hoàng hùng bá Thương Ương quốc. Long Thần tin tưởng hai người này chỉ là chướng ngại vật tạm thời trên con đường tu luyện, chung quy sẽ có một ngày hắn đá văng bọn họ ra ngoài lề, sau đó tiếp tục cất bước đi tới cảnh giới mới cao hơn, xa hơn.

"Tiểu Hi, ta rất có lòng tin tìm thấy Cửu Thiên Tiên Linh quả. Ngươi chờ đi!"


Ánh mắt Long Thần nhìn tới Linh Hi tràn ngập thâm tình.

Cửu Thiên Tiên Linh quả là đồ vật hắn bắt buộc phải có, cũng là mục tiêu để hắn kiên trì tu luyện mấy năm nay.

"Thần ca ca, thật ra ta đã thể nghiệm cảm giác làm người bình thường từ Huyền Thiên Ngọc Liên rồi, không cần phải lo lắng cho ta đâu!"

Linh Hi cúi đầu nói.

"Nha đầu ngốc, vậy làm sao được. Ta muốn cho ngươi một cơ thể chân thật, đàng hoàng trở

lại làm người."

Bộ dạng Long Thần hào tình vạn trượng.

"Nhưng mà... Nếu tìm thấy Cửu Thiên Tiên Linh quả chúng ta sẽ phải tách ra thì sao?"

Linh Hi cắn răng, do dự chốc lát bỗng nhiên nói ra một câu.

"Tại sao phải tách ra? Ở trong Thương Ương quốc còn có ai đủ sức chia cách chúng ta? Bất kể là ai, chỉ cần dám đánh chú ý tới tiểu Hi ta sẽ trực tiếp giết hắn."

Long Thần vỗ ngực mình, cười phá lên.

Long Thần tưởng tượng khá hơn nữa cũng khó đoán ra gia tộc của Linh Hi từ địa phương xa xôi có thể cảm ứng tới tận nơi này. Vì thế Linh Hi đành phải nghe theo mệnh trời, mặc dù trong lòng nàng vô cùng bất an đối với tương lai.

Đoạn thời gian kế tiếp Long Thần bắt đầu tu luyện tìm hiểu Thái Hư long phú. Qua hồi lâu cũng chỉ nắm rõ hơn phương thức vận dụng Thời gian nghịch lưu, ngoài ra không có thu hoạch nào khác.

"Quên đi, đàng hoàng tu luyện mới là vương đạo, tranh thủ đạt tới Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng rồi tính tiếp."

Nghĩ đến đây Long Thần ngồi xếp bằng an tĩnh tu luyện.

Thời gian dần dần trôi qua Tiểu Lang luyện hóa Bát Hoang Hòa Long quả đã được năm ngày,

đang nhích từng bước đến cảnh giới Địa giai cửu phẩm.

Thương Ương quốc không có yêu thú Thiên giai, vì thế Tiểu Lang hoàn thành luyện hóa nhất định sẽ trở thành yêu thú tội cường ở nơi này.

Cơ thể Tiểu Lang giãn rộng ra, chiều cao tăng lên không ít. Đặc biệt là móng vuốt và hàm răng lập lòe ánh lửa cực kỳ bắt mắt. Ngay cả Long Thần cũng phải e sợ khí tức của hắn, Long Thần đoán chừng nếu hắn sử dụng ngọn lửa Cửu U Ma Tổ sẽ bộc phát ra lực lượng vô cùng kinh khủng.

Tổ hợp hai người bọn họ đã có thể quét ngang Thương Ương quốc rồi, ngoại trừ Kiếm Hoàng và Triệu Thanh Vân ra không còn võ giả nào khiến hắn e ngại.

Một khi Tiểu Lang đạt tới cảnh giới Địa giai cửu phẩm thành công bọn họ sẽ lập tức giết ngược trở lại Hoàng thành. Nghịch Ương tiên cảnh đang đại loạn, thời gian năm ngày cũng đủ để cho đám người kia bình ổn sự tình. Dưới tình huống đó Long Thần sẽ âm thầm quay trở lại tìm cách náo động cả thành.

Mấy ngày sau.

"Thực lực bây giờ đã đủ làm thịt Lâm Tử Thần rồi. Tiểu Lang, đi Bích Ương hoàng thành."


Long Thần mỉm cười nói, lần này không phải là bỏ mạng chạy trốn nên hắn thả chậm tốc độ, vừa đi vừa quan sát động tĩnh bốn phía.

Sáng sớm hôm sau bọn họ đã xuất hiện ở bên ngoài Bích Ương hoàng thàn.

Tòa thành này vẫn tràn đầy khí thế như trước, ánh mặt trời chiếu xuống tỏa sáng lấp lánh khiến cho nội tâm Long Thần cảm thấy hưng phấn.

"Có lẽ Lâm Tử Thần đang ở trong hoàng cung, cần phải tìm cách dụ hắn rời xa Kiếm Hoàng, đi đến hoàn cảnh thích hợp mới có thể xử lý hắn. Quên đi, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, dù sao ta đã quen biết Đại hoàng tử, bây giờ đúng lúc dùng tới mối quan hệ này rồi."

Long Thần suy nghĩ.

"Về phần Tiểu Lang, người yên tâm, ta tự nhiên phân cho ngươi một nửa kẻ thù. Hiện tại ta tiến vào Hoàng Thành tìm thời cơ động thủ, ngươi ẩn núp ở vùng phụ cận, nếu như ta hành động sẽ báo cho ngươi biết. Điều kiện tiên quyết là không được làm kinh động Kiếm Hoàng."

Tiểu Lang căn bản tuân theo Long Thần quyết định vô điều kiện, chỉ cần Long Thần đưa ra kế hoạch thì hắn sẽ gật đầu chấp hành. Yêu thú trưởng thành thì phẩm cấp cũng nhất định tăng theo mà Tiểu Lang lại là tồn tại càng thêm đặc biệt, nếu có vật phẩm Hóa thuộc tính phù hợp sẽ thôn phệ hấp thu năng lượng không có giới hạn.

Trong tình huống bình thường Tiểu Lang trải qua cuộc sống rất là an nhàn, không phải ngày đêm lo lắng vấn đề tăng cường thực lực giống như Long Thần.

Lần trước thiêu đốt tính mạng làm cho linh hồn hắn bị thương cho nên lúc này hắn lựa chọn ngủ say để khôi phục linh hồn và hấp thu dực lực nhanh hơn.

Sau khi Tiểu Lang chạy đi tìm chỗ ẩn nấp Long Thần thay đổi trang phục và đặt một cái tên mới là Dương Thanh. Đây là suy nghĩ liên quan đến Dương Linh Thanh, trong lúc vô tình Long Thần phát hiện mình thật nhớ tiểu nha đầu Dương Linh Thanh. Không biết nàng bây giờ như thế nào, sống có tốt hay không?

"Tiểu nha đầu kia rời đi cũng lâu rồi, không biết Lý Tuyền Cơ có đối xử tốt với nàng không?"

Nghĩ tới đây Long Thần có chút lo lắng, âm thầm quyết định phải nhanh chóng mạnh mẽ lên để đi tìm Lý Tuyền Cơ. Dù sao Dương Linh Thanh cũng là muội muội của hắn, không thể nào để nàng lưu lạc bên ngoài mãi được.

Long Thần phát hiện mình còn thiếu một thanh kiếm, bởi vì Tinh kiếm đã bị hủy trong trận chiến trước. Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng lắm, dạo gần đây hắn đã giết không ít người đoạt lấy khá nhiều vũ khí Địa giai trung đắng. Ở trong hoàng cung tối đa chỉ cần biểu hiện ra thực lực Thiên Hà cảnh để bát trọng là được rồi, cho nên không cần phải sử dụng vũ khí cao cấp hơn.

Dù sao cũng chỉ là làm dáng đi đi lại lại cho người ta xem mà thôi.

"Ta nhớ Hồng Nhật tửu lâu hẳn là ở bên kia."

Lúc ban đầu Long Thần đi tới Ngọc Thân vương phủ đã thấy một lần. Hắn dựa theo trí nhớ từ từ tìm kiếm, đến khi quẹo sang một khu phố liền thấy một gã tiểu nhị chạy ra nghênh đón, cúi đầu chào hỏi:

"Khách quan!"

"Cho ta một gian phòng."

Long Thần trực tiếp cắt đứt lời hắn.

Gã tiểu nhị vội vàng chạy đi an bài.

Long Thần tiến vào gian phòng, vừa đóng cửa lại đã nghe tiếng gõ cửa. Long Thần hiểu ý cười thầm, hắn mở cửa phòng ra quả nhiên thấy Đại hoàng tử Lâm Phách Thiên đang đứng ở bên ngoài.

"Vào đi!"


Long Thần nhường đường, ra hiệu cho đại hoàng tử đi vào phòng.

"Đa tạ tiên sinh."

Đại hoàng tử vội vàng đi vào gian phòng, theo phía sau hắn là một người lạ mặc khải giáp trầm trọng màu đen, đây là trang phục dành cho tướng lĩnh quân đội. Long Thần ước chừng người này khoảng bốn mươi tuổi, dáng vẻ thô cuồng, ánh mắt sắc bén.

Thực lực người này cũng là Thiên Hà cảnh đệ bát trọng.

"Tiên sinh chịu tới đây thật sự là kinh hỉ thật lớn đối với ta. Xin hỏi tiên sinh có phải đã đáp ứng phụ trợ ta?"

Ngữ khí Lâm Phách Thiên rất là chân thành.

Long Thần khẽ gật đầu nhưng không nói nhiều lời tránh để lộ chân tướng.

"Đa tạ tiên sinh, không biết tiên sinh xưng hô thế nào?"

Lâm Phách Thiên cung kính nói, hắn là hoàng tử lại đối xử lễ phép như thế đương nhiên là coi trọng thực lực siêu quần của đối phương.

"Ta là Dương Thanh."

Long Thần nói.

"Thì ra là Dương tiên sinh."

Lâm Phách Thiên gật đầu, sau đó giới thiệu với Long Thần:

"Vị này là cậu của ta, đệ nhất thống lĩnh Hoàng Thành thủ vệ quân. Dương tiên sinh đã nghe nói qua đại danh của hắn chưa?"

Long Thần nhìn kỹ dung mạo tướng lĩnh trung niên, thầm nghĩ trong lòng:

“Thì ra đây là đệ nhất thống lĩnh thủ vệ quan, ban đầu nếu hắn chủ động truy sát sợ rằng ta đã mất mạng.”

"Danh tiếng Đệ nhất thống lĩnh vang rền như sấm bên tai, điện hạ không cần xưng hô xa lạ như vậy. Nếu ngài để mắt Dương mỗ cứ trực tiếp gọi ta là Dương huynh đi."

Long Thần nhàn nhạt nói.

"Vậy theo ý ngươi, Dương huynh quyết định giúp ta thật sự là chuyện mừng rất lớn. Ban đầu ta từng nói Dương huynh cần gì cứ việc nói ta sẽ dốc toàn lực đáp ứng."

"Đợi đã!"

Khi Đại hoàng tử nói đến đây đệ nhất thống lĩnh bỗng nhiên cắt ngang lời của hắn. Sau đó ánh mắt gã thống lĩnh nghiêm nghị nhìn chăm chú Long Thần, hỏi:

"Cả gan hỏi một câu thực lực Dương huynh đệ ở cảnh giới nào?"

Long Thần hiểu ra đệ nhất thống lĩnh lo lắng Đại hoàng tử bị người ta lừa gạt. Hơn nữa hành tung và thân phận của Long Thần quả thật rất đáng nghi, một cường giả như hắn xuất hiện tại Hoàng Thành chắc chắn phải có mục đích nào đó, không thể nào dễ dàng gia nhập vào thế lực khác.

"Thiên Hà cảnh đệ bát trọng."

Long Thần thản nhiên hồi đáp.

"Tuổi còn trẻ đã là Thiên Hà cảnh đệ bát trọng, chiến lực lại mạnh hơn những võ giả đồng cấp. Nếu đúng như vậy danh tiếng Dương huynh đệ phải truyền khắp Thương Ương quốc mới đúng, tại sao tại hạ chưa từng nghe nói?”


Đệ nhất thống lĩnh trầm giọng hỏi.

Lâm Phách Thiên lấy làm kinh hãi, vội vàng giải thích:

"Dương huynh, hắn chỉ muốn hiểu rõ thân phận của ngươi mà thôi. Lời nói thẳng thắn kính xin Dương huynh đừng để trong lòng."

"Vô phương..."

Long Thần nhìn đệ nhất thống lĩnh, cười nói:

"Ta đến Thương Ương quốc vốn không muốn tiết lộ thân phận của mình. Ngươi muốn biết cũng được, ta là người dân Tây Hải quốc, xin hỏi các hạ, người biết bao nhiêu cao thủ trẻ tuổi Tây Hải quốc."

Mặc dù Tây Hải quốc ở rất gần Thương Ương quốc nhưng hai bên không liên hệ với nhau nhiều lắm, biên giới lại cách nhau bởi một dãy núi khổng lồ. Đại hoàng tử hàng năm chinh chiên cũng chỉ quanh quẩn ở khu vực phía đông mà thôi, hoàn toàn không có vượt qua ranh giới hai nước.

"Thì ra là cao thủ Tây Hải quốc, thất kính thất kính."

Lâm Phách Thiên vội vàng nói.

"Ăn ngay nói thật vậy, sở dĩ ta trợ giúp người là vì ta nghe nói Nghịch Ương tiên cảnh có linh dược Thiên giai. Lần trước điện hạ đã đáp ứng chỉ cần ta trợ giúp người tranh đoạt ngôi vị thành công sẽ tùy ý yêu cầu. Xin hỏi nếu ta muốn một gốc linh dược Thiên giai ngươi có thể cho ta hay không?"

Long Thần dứt khoát thêu dệt ra một nguyên nhân, cứ như vậy mục đích của hắn đã rất rõ ràng. Đệ nhất thống lĩnh cũng không có lý do hoài nghi hắn.

"Nằm mơ!"

Đối với đệ nhất thống lĩnh Long Thần đây là thi triển công phu sư tử ngoạm. Hắn không nhịn được phất tay từ chối.

"Ngươi câm miệng cho ta!”

Lúc này Lâm Phách Thiên cũng không nhịn được nữa, tức giận ra lệnh cho đệ nhất thống lĩnh. Mặc dù người này là cậu của hắn nhưng thân phận khác nhau, chênh lệch rất lớn. Lâm Phách Thiên cũng không cần khách khí.

Sau đó Lâm Phách Thiên nhìn về phía Long Thần, nói:

"Dương huynh, ta có thể đáp ứng ngươi vấn đề linh dược Thiên giai. Nhưng mà ta có một điều kiện, đó là trong quá trình tranh đoạt người phải dốc toàn lực giúp ta, thế nào?"

"Chuyện này cũng không thành vấn đề."

Long Thần nhún vai cười nói.

"Dương huynh thật là sảng khoái, bội phục bội phục!"

Lâm Phách Thiên tán thán, sau đó hắn quay đầu nhìn vào đệ nhất thống lĩnh như có ý cảnh báo. Đệ nhất thống lĩnh biết ý cúi đầu ngậm miệng, không dám nói thêm gì nữa.

"Không biết khi nào Dương huynh có thể theo ta?"

Ánh mắt Lâm Phách Thiên lộ vẻ mong đợi.

"Không nóng vội, điện hạ, ngươi bây giờ cần phải tìm ra kế hoạch chu toàn. Ví dụ như làm sao đối phó Lâm Tử Thần, lực lượng trong tay hắn có bao nhiêu? Nghe nói thực lực hắn đã là Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng? Nói thật ra ta chỉ là Thiên Hà cảnh đệ bát trọng nhưng ta từng đánh bại võ giả đệ cửu trọng. Nếu như một chọi một ta đây không hề e ngại Lâm Tử Thần."

Long Thần cố ý ra vẻ kiêu ngạo, trong mắt không người.

Lúc này song phương đang bày mưu tính kế, chơi trò lừa gạt lẫn nhau, Long Thần biểu hiện mình kiêu ngạo, vô tri không hiểu tình hình Thương Ương quốc sẽ giảm thấp tinh thần phòng bị từ đối phương.

Nghe thấy Long Thần nói câu này đệ nhất thống lĩnh lập tức nhếch miệng cười khẩy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui