Đây chính là chuyện làm thâm tâm Linh Hi ngày càng khủng hoảng.
Nếu như nói, quan hệ của bọn họ còn giống như lúc trước vừa mới quen biết ở Bạch Dương trấn, khi đó Long Thần đáp ứng đúc lại thân thể cho nàng, nàng nghĩ chính là, sau khi đúc lại thân thể, sẽ báo thù cho Long Thần một vài lần, sau đó mới có thể rời khỏi nơi này.
Nhưng mà hiện tại không giống, hồn của nàng cũng ở trên người Long thần rồi, nếu như nói muốn tách ra, thế thì hồn phách nàng phải nhét ở nơi đâu, phỏng chừng làm cho nàng trở thành một người không có hồn phách.
Nàng vĩnh viễn tình nguyện lấy bộ dáng bây giờ để trông chừng Long Thần, nhưng mà nàng biết chấp niệm tại trong lòng Long Thần rốt cuộc cường đại đến cỡ nào, Long Thần là loại người quyết đin một việc gì thì không bao giờ có khả năng quay đầu lại, cho nên, đời này của hắn không có được Cửu Thiên Tiên Linh Quả, thì hắn tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.
Dĩ nhiên, những điều này sau này mới nói.
Long Thần Cùng Linh Hi có tâm sự riêng, trở lại Thanh Vân cư, hắn tại Thiên Ma cung lưu lại khoảng chừng hai tháng, thế nhưng ở lại trong Thiên Vũ cảnh này chỉ khoảng chừng có mấy ngày mà thôi. Còn dư lại một tháng, hai tháng này là hai tháng an bình, Long Thần biết, một tháng tiếp theo, đúng là thời điểm Thiên Ma cung gió nổi mây phun.
Ngay vào lúc này, Long Thần thấy được một chiếc giày nằm trên mặt đất, chỉ có một chiếc giày nằm im lặng ở đó, hơi lộ vẻ kỳ quái.
"Đây là giày của đệ tử tạp dịch, trong Thanh Vân cư, chỉ có một mình Vương Hưng, tại sao Vương Hưng lại vứt một chiếc giày ở chỗ này?"
Long Thần có chút kỳ quái, hắn cầm chiếc giày lên, rõ ràng phát hiện ở dưới đáy giày thế nhưng khắc một câu:"Một mình, tới cây hòe ở hậu sơn"
Hậu sơn Ma Thiên cung, đích xác buộc phải đi qua đỉnh núi Đế Ma sơn, nơi đó có một cây hòe đặc biệt cao lớn, Long Thần nhớ được, lần trước Vương Hưng cùng với những đệ tử khác, đều ở phụ cận cây hòe kia.
"Lại đem chủ ý đánh lên người Vương Hưng. Đây rốt cuộc là ai? Dương Quân đã bị thương, hẳn không thể nào, như vậy hẳn là Dương Đan Phong rồi?"
Dĩ nhiên, đây chỉ là suy đoán mà thôi.
Long Thần không nói hai lời, để tiểu lang dừng lại ở xa xa, còn mình hướng hậu sơn đi thẳng tới, trong những ngày này hắn đều bôn ba ở trên con đường này, cho nên tốc độ rất nhanh đã đi tới địa điểm ghi lại ở đáy giày, ngay khi nhìn thâyơ cây hòe ở xa xa, Long Thần cũng thấy được hai người đứng ở nơi đó, một người trong đó lạnh run chính là Vương Hưng, mà một người khác là một nam tử đứng dựa vào gốc cây, không phải Dương Đan Phong thì là ai đây?
"Vương Hưng, mang giày vào đi thôi."
Đi tới bên cạnh Vương Hưng, phát hiện hắn không có bị thương, trong lòng Long Thần an bình chút, sau đó đem chiếc giày ném cho Vương Hưng, còn mình thì đứng trước mặt Vương Hưng, nhìn Dương Đan Phong.
"Thần ca!"
Nhìn thấy Long Thần, Vương Hưng lệ nóng doanh tròng, bởi vì lúc nãy Dương Đan Phong nói với hắn, nếu như Long Thần không tới mà nói hắn sẽ xử tử Vương Hưng, hoàn hảo chính là, Long Thần thực sự tới nơi này.
"Không có chuyện của ngươi nữa rồi, đi về trước đi, không nên đem chuyện nơi này nói cho người khác biết." Long Thần thản nhiên nói.
"Ừm!" Vương Hưng biết mình ở chỗ này chỉ liên lụy Long Thần mà thôi, hơn nữa còn cực kỳ sùng bái Long Thần, không tin Dương Đan Phong có thể làm gì được Long Thần.
Đợi Vương Hưng đi rồi, Dương Đan Phong khóe miệng toát ra một nụ cười lạnh, nói:
"Xem ra ngươi đối với đệ tử tạp dịch ti tiện kia, vẫn còn để bụng để ý đó?"
"Gặp là duyên phận, có thể nói mấy câu, có một chút giao tình, lại càng là duyên phận trong duyên phận, trong mắt ta, cái đó không quan hệ gì đến thực lực và địa vị, cũng không có xung đột. Thế nhưng ngươi thì sau, hoàn toàn không tât yếu như vậy, muốn một mình ta đi ra ngoài gặp mặt, tùy tiện nói một tiếng là được."
Long Thần nói.
Dương Đan Phong, cười nói:
"Ta đưa hắn mang tới đây, chính là muốn ngươi nhìn một chút đến cùng là có quan tâm đến sống chết của hắn hay không mà thôi, chúng ta đều đệ tử hạch tâm, hoàn toàn có quyền lợi sát phạt đệ tử tạp dịch mà không bị trừng phạt, ta đứng trước công chúng giết chết hắn, cũng là chuyện bình thường mà thôi, ngươi hiểu không?"
"Ngươi có ý gì? Nói thẳng mục đích của ngươi đi."
Long Thần nhìn điệu bộ của Dương Đan Phong, nói ra là muốn làm địch nhân của hắn rồi, Dương Đan Phong là võ giã Thiên Hà cảnh bát trọng, hơn nữa còn tu luyện Vô Tung Ma Ảnh và Đạo Tâm Chủng Ma, Long Thần tin chắc mình bây giờ, hẳn không phải đối thủ của hắn.
"Ta hướng đến ngươi nói mấy cái yêu cầu, thứ nhất: thí luyện Diễn Hỏa địa mạch, từ Thiên Hà cảnh thất trọng trở xuống, ngươi không thể chiếm lấy vị trí thứ nhất; thứ hai: sau này không được nói chuyện cùng tiểu vũ nữa, càng không cho phép tiếp xúc bất kỳ."
Dương Đan Phong thanh âm rét run.
Long Thần thiếu chút nữa cười thành tiếng rồi, Dương Đan Phong thật sự tự cho là đúng, cho dù là Triệu Thanh Vân, cũng không có tư cách hạn chế Long Thần như vậy cả, Dương Đan Phong hắn tự cho mình là người gì.
"Ngươi có tư cách gì để cho ta làm như vậy?"
Long Thần cười nói.
"Cũng biết được ngươi sẽ hỏi như vậy."
Dương Đan Phong vẻ mặt hết thảy đều trong dự liệu, nói:
"Nếu như ta nói lời uy hiếp, ngươi không làm được, ta liền giết chết ngươi, như vậy uy hiếp kia thật sự quá nhỏ bé, ngươi tâm cao khí ngạo, nghĩ đến bản thân mình có thể sánh cùng với ta."
"Ta đây còn có nhược điểm gì được ngươi chộp vào tay?"
Thái độ của Dương Đan Phonh làm cho hắn không thoải mái, cho nên tại trong mắt Long Thần, dần dần toát lên hung tính.
"Rất đơn giản, ta nói cho ngươi biết rồi, nhìn ra được Long Thần ngươi là một người trọng tình cảm, mạng đệ tử tạp địch đối với ta mà nói giống như chuyện vặt, đối với ngươi mà nói là bảo vật, mà ta ở Thiên Ma cung này, cũng có ít nhiều thế lực, ta có thể đảm bảo, ta có thể lấy trăm ngàn biện pháp để giết chết Vương Hưng, ngươi nếu can đảm phạm vào hai điều trên, ngươi hãy đợi nhặt xác hắn đi thôi."
Dương Đan Phong đánh trung tử huyệt Long Thần, đắc ý nói.
Long Thần không nói gì.
Quả thật hắn kiêng kỵ, không muốn Vương Hưng vì chuyện của mình mà mất mạng, thế nhưng đây cũng không có nghĩa là hắn cũng bị khi dễ như vậy được, cho nên Long Thần ngẩng đầu, ánh mắt dần dần âm lãnh, nói:
"Nếu như đã như vậy, ta đây cũng nói cho ngươi biết, nếu như Vương Hưng có chuyện gì xảy ra, tổng có một ngày, ngươi sẽ mất mạng, ta ngay cả Tùng Trung Thành tại thành đô cũng có thể giết chết, ngươi cho rằng ta không thể giết chết ngươi sao? Cáo từ."
Sau khi nói xong, Long Thần cũng không quay đầu lại, trực tiếp rời đi.
Thù đã kết rồi, cũng không cần thiết phải nói nhảm.
"Ta cùng tiểu vũ là thanh mai trúc mã, gần gũi gần hai mươi năm, ngươi nếu như quấy rối, ta cho dù không cần cái mệnh này nữa, cũng muốn giết chết ngươi, Long Thần."
Ở phía sau Dương Đan Phong gầm thét.
Năm ngày sau, thí luyện Diễn Hỏa địa mạch chính thức bắt đầu.
Trước đó, tiểu lang nhắc tới có bao nhiêu hứng phấn. Long Thần phát hiện, tiểu lang sau khi chiếm cứ thân thể của Phệ Nhật Yêu Lang, tính cách ngày càng ngây thơ, suốt ngày như tiểu hài tử, chỉ có thời điểm chân chính gặp phải phiền toái, hắn mới thưc sự...
Mới sáng sớm, tiểu lang hấp tấp đi theo phía sau Long Thần, mà lúc này, Triệu Thanh Vân đã đứng ở phía bên ngoài chờ Long Thần.
"Nói chuyện cùng với Mộ Dung Vũ như thế nào rồi?"
Tại trong quá trình hướng mục đích, Triệu Thanh Vân hỏi.
"Yên tâm đi, cứ coi ta chỉ có một mình một người, cũng sẽ không thua bởi tay bọn hắn, ngươi cảm thấy thế nào?"
Long Thần tự tin nói.
Triệu Thanh Vân gật đầu, nói:
"Thật ra cái ta lo lắng, Dương Đan Phong vì muốn báo thù cho Dương Quân, liên hợp với tiểu vũ để đối phó ngươi mà thôi, chỉ có như vậy, ngươi đối kháng có chút khó khăn."
"Không sao."
Điều này Long Thần có thể đảm bảo, hắn nhìn ra được, Dương Đan Phong mặc dù lấy lòng Mộ Dung Vũ, thế nhưng Mộ Dung Vũ không có yêu hắn.
"Thế thì được. Nhớ kỹ, Hỏa luyện tinh càng nhiều càng tốt, Đạo Tâm chủng ma, đó chính là thứ tốt."
Triệu Thanh Vân dặn dò.
Long Thần gật đầu.
"Đúng rồi, nếu như ta được Hỏa luyện tinh, so với hai người bọn họ nhiều hơn, ta đây có thể trực tiếp nhận được hai tầng Đạo Tâm chủng ma hay không?"
Long Thần thử dò xét hỏi.
Đạo Tâm chủng ma, tầng thứ nhất có tbê đem uy lực chân khí bộc phát gia tăng lên gấp hai lần, mà tâng thứ hai có thể đem uy lực gia tăng gấp bốn lần, bản thân Long Hồn biến thân Long Thần có tính chất tăng phúc gấp mười lần, vì như thế, nói không chừng có thể gia tăng đến bốn mươi lần.
Bốn mươi lần, đây là một khái niệm vô cùng kinh khủng, chuyện này có ý nghĩa, Long Thần sau khi sử dụng Đạo Tâm chủng ma, chân khí của hắn có thể tăng phúc đến trình độ mạnh hơn võ giả Thiên Hà cảnh thất trọng.
Cho nên nói, Đạo Tâm chủng ma đúng là đồ tốt.
Dĩ nhiên, nếu như có phẩm cấp thần thông, làm thực lực Long Thần, vượt xa cấp bậc thì không có. Giống như Thần Hỏa Phân Thân, lực lượng mạnh nhất từng phân thân, chỉ khoảng chừng Thiên Hà cảnh bát trọng, khi thực lực Long Thần, cao hơn rất nhiều Thiên Hà cảnh, Thần Hỏa Phân Thân bởi vì phẩm chất của nó chẳng qua Địa giai cao đẳng, cho nên không thể nào tiến bộ hơn được nữa.
Đạo Tâm chủng ma cũng giống như vậy, tại thời điểm lực lượng của Long Thần không có vượt qua Triệu Thanh Vân, Đạo Tâm chủng ma có thể phát huy tác dụng, thế nhưng nếu như mà vượt qua, vậy thì hẳn không có tác dụng gì.
Long Thần hỏi vấn đề, làm cho Triệu Thanh Vân dừng lại trong chốc lát.
"Còn chưa xảy ra tình huống như thế, thế nhưng ngươi muốn nhận được hai tầng Đạo Tâm chủng ma?"
Triệu Thanh Vân nghiêm mặt nói.
Long Thần gật đầu, nói:
"Thần thông bí tịch, ai lại không muốn lấy được càng nhiều?"
"Vậy đợi lát nữa ngươi cứ diễn hí kịch, dùng lời nói kích thích tam đại Ma lão kia một trận, tự mình đồng ý, dĩ nhiên bọn họ sẽ phản đối, nếu như bọn họ đáp ứng, ta tán thành lý luận thành chương, thế như Long Thần, ta sẽ lý giải Dương Đan Phong và tiểu Vũ, ngươi muốn vượt qua bọn họ, không dễ dàng."
Phải biết rằng, hai người bọn họ là thiên tài mạnh nhất nhì dưới Lâm Tử Thần tại Thương Ương quốc.
Long Thần là người thông minh, theo như lời Triệu Thanh Vân, hắn suy nghĩ một chút liền thông.
"Ta sẽ cố hết sức."
Long Thần cười nói.
Vô Tung Ma Ảnh, Đạo Tâm chủng ma, còn có Đế Ma Kiếm đạo, tam đại bí điển chính là vật trong túi của hắn.
Đi theo Triệu Thanh vân, Long Thần đã đi tới bên trong hậu sơn, cửa vào Diễn Hỏa địa mạch, buộc phải đi vào hậu sơn, vượt qua đầm sâu khi Long Thần tu luyện trước đây, lại đi thêm một đoạn đường không xa, mới có khả năng đi tới một cái hang, cửa vào Diễn Hỏa địa mạch là ở bên trong cái hang này.
Tại trong hậu sơn, tam đại Ma lão mang theo mười người đệ tử của mình, ở nơi này chờ đợi Long Thần. Đây cũng coi là thực lực đối kháng song phương giữa cung chủ Thiên Ma cung và tam đại Ma lão. Long Thần vô cùng buồn bực, hắn và Triệu Thanh Vân giống nhau, đều một thân một mình, Triệu Thanh Vân một người đối ba, nhưng mà Long Thần thì là phải kém hơn một chút.
Song phương gặp mặt, bởi vì xung đột giữa Long Thần và Dương Quân, không khí lúc này đầy mùi thuốc súng. Những đệ tử kia, toàn là hệ thống tam đại Ma lão, cùng chung một mối thù, bọn họ không dám có ý kiến gì với Triệu Thanh Vân, cho nên toàn bộ ánh mắt âm lãnh, quét về phía Long Thần.
Long Thần chỉ mới là Thiên Hà cảnh lục trọng, tại trong đám người toàn là Thiên Hà cảnh thất trọng trở lên, thậm chí còn có một gã Thiên Hà cảnh bát trọng, ngoại trừ Mộ Dung Vũ ra, bọn họ đều dùng ánh mắt hằng hộc nhìn Long Thần, theo đạo lý mà nói, Long Thần gặp phải áp lực như vậy, hẳn là bị dọa sợ tè ra quần mới đúng, thế nhưng để cho mọi người có chút kinh ngạc, Long Thần đến một chút phản ứng cũng không có, vẫn là một thân lạnh nhạt, cũng giống như Triệu Thanh Vân ở bên cạnh vậy.
"Tâm tính người này quả nhiên trác tuyệt, khó đối phó."
Trong lòng tam đại Ma lão đều có băn khoăn. Trên thực tế, nếu như không có Long Thần xuất hiện, Vô Tung Ma Ảnh và Đạo Tâm Chủng ma, hẳn là chẩn bị cho Dương Quân, khi Dương Quân tiến vào Thiên Hà cảnh bát trọng, có thể tiến vào cấp độ như Dương Đan Phong, là để cho tam đại Ma lão lại gia tăng thêm một gã đệ tử tuyệt đỉnh.
Đáng tiếc, Long Thần xuất hiện, Long Thần chẳng những cướp đi hoàn toàn Vô Tung Ma Ảnh, mà còn tại trong ước chiến đánh cho Dương Quân một trân tơi bời, Dương Quân trong lòng ấm ức, mà Thiên Hà cảnh bát trọng đang đến gần, tại tring thời gian ngắn muốn đạt tới Thiên Hà cảnh bát trọng, đoán chừng rất khó.
Đây là Long Thần mang tới cho Long Quân, cho nên lúc này người hận nhất đối với Long Thần, chỉ duy nhất một người - Dương Quân.
"Đều đã đến đông đủ rồi, vậy thì đi thôi."
Không khí không bình thường, Triệu Thanh Vân dĩ nhiên biết được, chỉ là hắn mở một con mắt nhắm một con mắt mà thôi. Tại trong thí luyện trước đây, căn bản đều không có đệ tử Triệu Thanh Vân hắn, khi đó tam đại Ma lão nhận được uy phong không ít, lần này rốt cuộc có Long Thần có thể giúp mình diễu võ dương oai, Triệu Thanh Vân ngoài miệng không nói, trong lòng âm thầm thoải không thôi.
Tại trong mùi thuốc súng nồng nạc, mọi người đi tới phía trước hang, còn chưa tới gần hang, Long Thần đã cảm giác được một cỗ khí tức nóng bỏng đập vào mặt, lúc này tiểu lang trong ngực Long Thần vội vàng ló cái đầu ra ngoài, còn có một đôi nhãn quang mênh mông, ánh mắt nhìn vào trong hang, lập tức trở nên nóng nảy.
Tiểu lang thích ngủ như vậy, Long Thần đoán chừng nguyên nhân.
"Tới rồi, các ngươi lập tức tiến hành thí luyện Diễn Hỏa địa mạch trong năm ngày thời gian, người nào có thể nhận nhiều Hỏa luyện tinh nhiều nhất, người đó chính là người thắng lợi cuối cùng. Đều đã chẩn bị xong chưa?"
Triệu Thanh Vân quay đầu lại, ánh mắt có chút nghiêm túc quét qua mọi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...