"Thần ca ca..."
Lần đầu tiên mặc trang phục cho Long Thần nhìn, trong lòng Linh Hi cũng có
gì đó không yên, nàng lúc này đã đi ra tới trước mặt Long Thần, cười cười nhìn Long Thần, hỏi: "Ta có đẹp không?"
"Xinh đẹp như thiên tiên.” Long Thần theo bản năng nói.
"Thật hả?" Linh Hi vui vẻ tựa như tiểu hồ điệp, xoay xoay thân hình làm cho cái váy chuyển động.
"Đây là dương quang..." Linh Hi ngẩng đầu, híp mắt nhìn bầu trời.
"Đừng có choáng váng nữa, tất cả đều thuộc về người, chúng ta bây giờ đi gặp Cửu hoàng tử thôi "Long Thần cười cười, nắm cánh tay trắng nõn của Linh Hi, hướng hành cùng Cửu hoàng tử đi tới. Linh Hi lúc này nhìn chung quanh, dưới sự bảo vệ của Long Thần giống như một tiểu công chúa.
Tiểu Lang có chút phát khổ lùi ở phía sau bọn họ, bắt đầu từ hôm nay hắn đã chính thức bị người ta bỏ quên.
Linh Hi chú ý đến tiểu tử đang theo ở phía sau, nghe Long Thần kể rõ nàng biết Phệ Nhật Yêu Lang này vô cùng kinh khủng, hơn nữa bên trong thân thế Phệ Nhật Yêu Lang, dĩ nhiên là ẩn giấu linh hồn Mạc Tiểu Lang. Ngay khi còn ở tại Bạch Dương trấn, Linh Hi đã nhận thức Mạc Tiểu Lang rồi, hơn nữa nghe nói trong đoạn thời gian này Mạc Tiểu Lang vẫn luôn đi cùng Long Thần vào sinh ra tử, trong lòng Linh Hi liền xem tiếu Lang như là đệ đệ của mình.
"Thần ca ca, hắn gọi ta là chị dâu.” Linh Hi cười khanh khách, gương mặt ửng đỏ.
Long Thần nhìn Linh Hi và tiểu Lang, Dương Linh Thanh đã đi theo Lý Tuyền Cơ rồi, hai người bọn họ trở thành người trọng yếu nhất của hắn, Long Thần trong lòng âm thầm thề rằng, đời này nhất định phải thủ hộ tốt bọn họ.
Dĩ nhiên tiểu Lang trong thân thể Phệ Nhật Yêu Lang, tương lai trưởng thành, nói không chừng cũng sẽ không thua kém Long Thần.
Hai người một sói, mà người ngoài nhìn xem, cũng chỉ có hai người mà thôi, Mạc Tiểu Lang lúc này đã hóa thành nhân vật sủng vật của Long Thần, đi theo Long Thần, đoán chừng cũng là một đoạn đường vĩnh chinh chiến đấu.
Khi tới nơi, Cửu hoàng tử đã phải hai người ra đón tiếp hắn, gã hộ vệ kia khi nhìn thấy Linh Hi bên cạnh Long Thần, nhất thời giật nảy mình. Linh Hi giống như là tiên nữ trong truyền thuyết vậy, đơn thuần mà cao quý, làm cho người ta tự ti mặc cảm, hoàn toàn không nổi lên tâm tư khinh nhờn.
Rất nhanh, Long Thần đi tới Ngọc Hoàng điện, tại trước Ngọc Hoàng điện, Long Thần thấy được thú cưỡi của Cửu hoàng tử - Liệt Phong Long Chuẩn, yêu thủ Huyền giai cửu phẩm này sau khi nhận thấy được khí tức âm trầm kinh khủng của Mạc Tiểu Lang, vội vàng lui lại mấy bước, phát ra thanh âm ô ô, bày ra bộ dạng thần phục của mình.
Yêu thú trở thành thuần phục thú, hung tính trong xương đã bị mài mòn đi không ít. Tại trước mặt loại yêu thú yêu nghiệt tuyệt thế như Phệ Nhật Yêu Lang đây, Liệt Phong Long Chuẩn làm sao dám lỗ mãng?
Trong Ngọc Hoàng điện, Cửu hoàng tử đang chờ đợi. Tới Nguyên Linh thành lần này, toàn bộ nhân lực và vật liệu Ngọc Hoàng cung đều được ba đại thế lực làm ra, hiện ly khai Nguyên Linh thành, thật ra chỉ có hai người Cửu hoàng tử và Nhan lão.
Long Thần sau khi tới nơi, Cửu hoàng tử vốn muốn lên đường nhưng mà khi nhìn thấy Long Thần mang theo bên người một tiểu mỹ nhân điên đảo chúng sinh, Cửu hoàng tử hoàn toàn dại ra, một đôi mắt không chớp nhìn Linh Hi.
"Đây là vợ của ta Linh Hi, nàng muốn đi theo ta đi Bích Ương hoàng thành, hẳn là không vấn đề gì chứ?" Long Thần nói, Linh Hi lớn lên thật xinh đẹp, ngay cả ánh mắt của Cửu hoàng tử cũng có gì đó không đúng, cho nên Long Thần đành phải nói như vậy.
"Tuyệt thế tao nhã, nghiêng nước nghiêng thành, người thật là tốt phúc khí nha, lúc nãy là ta đường đột." Bị Long Thần cắt ngang Cửu hoàng tử lúc này mới chuyển dời ánh mắt, nhìn Long Thần cười nói.
Ánh mắt của Cửu hoàng tử làm cho Linh Hi có chút không thoải mái, nàng kéo cánh tay Long Thần, trốn ở phía sau Long Thần.
"Ngươi từ nay về sau đều ở Bích Ương hoàng thành, dĩ nhiên là được đem theo nàng rồi, việc này không nên chậm trễ nữa, chúng ta hiện tại lên đường thôi." Cửu hoàng tử gật đầu, không nhìn Long Thần và Linh Hi nữa, trực tiếp đi tại phía trước, Long Thần nắm tay Linh Hi, đi theo hắn nhảy lên lưng Liệt Phong Long Chuẩn.
Đường từ nơi này đến Bích Ương hoàng thành, có không ít núi cao thâm cốc, Liệt Phong Long Chuẩn có thể bay lượn, thì núi cao thâm cốc kia đối với nó cũng không có ảnh hưởng quá lớn.Còn đối với tiểu Lang là rất lớn, cho nên cho dù tiếu Lang có tốc độ nhanh hơn Liệt Phong Long Chuẩn, cũng không khỏi không đi theo Long Thần, nhảy lên Liệt Phong Long Chuẩn.
Liệt Phong Long Chuẩn e ngại tiểu Lang, cả người run rẩy, Nhan lão bảo hộ một lát, yêu thú này mới ý thức được Phệ Nhật Yêu Lang sẽ không hại nó, mới dám giương cánh ra chuẩn bị lên đường.
Cự phong đằng khởi, Long Thần trong nháy mắt đã lên trên bầu trời Nguyên Linh thành. Bởi vì Linh Hi sợ lạnh, Long Thần phải đem chăn nệm lấy ra từ trong túi càn khôn đem bao phủ chặt chẽ Linh Hi, sau đó hắn dùng thân thể che chắn gió, đem Linh Hi ôm vào trong lồng ngực.
Cứ như vậy, Linh Hi mới tốt lên được một chút.
"Kiên nhẫn một chút, rất nhanh có thể tới Bích Ương hoàng thành” Long Thần cúi đầu, thì thầm bên tai nàng.
"Không có gì Thần ca ca, có người ôm ta thật ấm áp.” Linh Hi mỉm cười nói.
Nói đến nhiệt lượng, nhiệt lượng trên người tiểu Lang không có gì sánh nổi, cho nên Long Thần vươn tay, đem hắn đặt vào trong ngực Linh Hi, cho Linh Hi sưởi ấm, dĩ nhiên là cách một lớn chăn bông thật dày.
Mạc Tiểu Lang đáng thương, chỉ có thể vô tội nhìn Long Thần. Ánh mắt này chọc cho Linh Hi cười khanh khách không ngừng.
Trong quá trình Liệt Phong long chuẩn bị bay đi, Cửu hoàng tử quay đầu lại nhìn thấy cảnh này, hắn liền yên lặng quay trở lại, ánh mắt trầm tĩnh mà lạnh như băng, nhìn về phía trước.
"Điện hạ?" Nhan lão có chút hiểu rõ tâm tư của hắn.
"Không nóng vội. Nếu là ta, chung quy đều là của ta, người khác cũng không cướp đoạt được". Cửu hoàng tử mịt mờ nói.
Thời gian từ từ trôi đi, Linh Hi mặc dù thể chất yếu nhưng có Long Thần cẩn thận chiếu cố, thân thế cũng không sinh bệnh, nhiệt lượng trên người tiểu Lang có tác dụng rất lớn, bản than của Phệ Nhật Yêu Lang là Hỏa thuộc tính, nếu như không nói tiếu Lang phóng thích ra cái đồ biến thái như Cửu U Ma Tố Hỏa, thì cả người hắn đều là lửa nóng.
Quang mang mặt trời, đều không có lúc nào là không có hướng tới hội tụ trên người tiểu Lang
"Thần ca ca, cuối cùng ta cũng cảm giác được, hành trình đến Bích Ương hoàng thành lần này, sẽ phi thường nguy hiểm, Cửu Thiên Tiên Linh Quả trong Nghịch Ương tiên cảnh, đoán chừng rất khó vào tay." Linh Hi có chút lo lắng nói.
Bích Ương hoàng thành là nơi cao thủ tụ tập, Long Thần đi tới nơi đó, chỉ có thể được coi là một cái rắm, dĩ nhiên nguy hiểm rồi.
"Yên tâm đi, có áp lực thì mới trưởng thành, khi ta vừa mới tới Nguyên Linh thành, thực lực cũng chưa ra gì nhưng mà tại Bích Ương hoàng thành, ta ngoại trừ ở trên cảnh giới không sánh bằng người ta ra, còn lại cái gì đó cũng không thua kém người khác." Long Thần kiên định nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...