Năm mươi thần tinh là một nửa tài sản của đám người bọn hắn cứ như vậy biến mất, bọn họ sao lại cam tâm?
Một đám người tất bậc xột xoạc rời đi.
Đại khái nửa tháng sau, Long Thần dọc theo đường đi này lịch lãm, vừa nghe được không ít tin tức U Minh Huyết Hải. Hắn cảm thấy mấy nơi đó mới thật sự là địa phương thích hợp mình lịch lãm. Cho nên nghĩa vô phản cố lên đường.
Nửa tháng thời gian qua đi Long Thần phát hiện chiều rộng của U Minh Huyết Hà càng lúc càng thêm rộng lớn, minh thú xuất hiện bên trong, toàn bộ đã biến thành Hoàng cấp cửu phẩm. Yêu thú như vậy trước kia có thể tùy tiện định đoạt Long Thần, nhưng mà bây giờ chỉ có thể bị Long Thần tùy tiện giết chết.
Hắn phỏng chừng coi như là đám người như Tử Huyết Giao Long lúc trước hiện ta trước mặt hắn, cũng không phải là đối thủ của hắn bây giờ.
Không tới một năm thời gian, đây là thành tựu Long Thần.
“U Minh Huyết Hải cách vị trí của mình bây giờ nhiều nhất chỉ có một ngàn dặm.”
Long Thần đại khái tính toán một phen, quả nhiên khi còn cách rất ca phía trước có một loại khí tức phi thường cường đại hướng mình đập tới, sát khí kia hình như là đến từ khắp thiên địa, người bình thường gặp phải chắc run như cầy sấy.
“Quả nhiên nời này là địa phương thần kỳ, còn cách cả một ngàn dặm vẫn có thể ảnh hưởng đến ta.”
Ánh mắt Long Thần liền rực sáng.
Hắn là người thừa kế Thái cổ Huyết Linh Long, gặp phải loại đồ đach khiêu khích tới mình tự nhiên gấp gáp muốn hủy diệt.
“Long Thần ngươi nhìn kìa.’
Đột nhiên tiếng Tiểu Miêu truyền tới.
Phương hướng nó chỉ là U Minh Huyết Hà, U Minh Huyết Hà này liên thông với U Minh Huyết Hải. Long Thần chỉ cần qua đoạn này thôi là tới U Minh Huyết Hải.
“Làm sao vậy?”
Long Thần nhìn Huyết Hà kia nói.
Con mèo lông xù chui ra khỏi Thái Hư cảnh, cẩn thận nhìn U Minh Huyết Hà hơi có chút kinh ngạc nói” Nước ở nơi này và U Minh Huyết Hải là cùng chung, ngươi có phát hiện không, hình như nước sông có cái gì đó không giống với trước kia. Ý của ta là nói phía trên mỗi một giọt huyết thủy hình như có một đạo cấm chế trăm triệu hàng tỉ giọt nước thì có trăm triệu hàng tỉ cấm chế, đây chẳng phải nói toàn bộ phương viên mười vạn dặm huyết thủy đều có loại cấm chế này? Cấm chế như vậy, chỉ có cao thủ mới bố trí nên vô số cấm chế tổ hợp lại, biến thành một cái phong ấn. Ý của ta nói là cả U Minh Huyết Hải nhất định có một cái phong ấn to lớn.”
“Phong ấn? Có nghĩa là phía dưới U Minh Huyết Hải có vật gì đó? Khó trách có được sát khí lớn như vậy, từ trong U Minh Huyết Hải bộc phát ra ngoài đến phong ấn kia cũng đỡ không nổi.”
Long Thần bừng tỉnh đại ngộ.
Thông qua lời nói của Tiểu Miêu, hắn khẳng định ở trong U Minh Huyết Hải có vật gì đó.
“Đi, cẩn thận một chút, chúng ta đến gần chút nữa nhìn xem sao?”
Long Thần nhẹ nhàng nói.
Tiểu Miêu gật đầu, xem ra hắn đối với phong ấn kai cũng tương đối coi trọng, đây đã nói lên rằng trong U Minh Huyết Hải nhất định có đồ tốt.
Long Thần thật cẩn thận đi tới.
Cổ sát khí chấn nhân phách tâm càng lúc càng khổng lồ, đối với vũ hồn Long Thần có một loại tác dụng áp chế hoàn hảo, Long Thần là vũ hồn hình rồng, sức chống cự so với người khác cường đại hơn rất nhiều.
Ngay sau khi khắp tới gần, Long thần bỗng cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc, Phệ Linh Yêu Đồng hướng về phía kia nhìn lại. Thế nhưng nhìn thấy được Diệp Hiên, Long Thần còn chưa kịp vui mừng liền phát hiện Diệp Hiên vô cùng nguy hiểm, cái tên sát thủ từng xuất hiền ở U Minh chủ thành, thế nhưng lúc này xuất hiện lần nữa.
Thần Vũ cảnh nhị trọng gắt gao chế trụ Diệp Hiên.
Mắt thấy mạng Diệp Hiên sắp chuyển tới hoàng tuyền địa ngục.
Long Thần không nghĩ tới lại trùng hợp như thế, thế nhưng gặp Diệp Hiên ở chỗ này. Hơn nữa còn gặp hắn đang nguy hiểm. Diệp Hiên là cường giả Thần Vũ cảnh, đối thủ của hắn là Thần Vũ cảnh nhị trọng, là nhân vật Thần Thức cảnh, luận tu vi so với Diệp Hiên còn muốn cường đại hơn nhiều lắm. Thế nhưng Long Thần vẫn không có chút do dự nào, trực tiếp thi triển ra tốc độ nhanh nhất hướng Diệp Hiên phóng đi.
“Tên Diệp Hiên này, hắn mặc dù tiến vào Thần Vũ cảnh nhất trọng với thời gian không lâu, nhưng đã tu luyện tới thần giới viên mãn rồi. Thần Vũ cảnh nhất trọng xa xa không phải là đối thủ của hắn, nói thí dụ như tên Tống Dương kia, nhưng mà gặp phải Thần Vũ cảnh nhị trọng, hắn có cường đại hơn nữa cũng hữu tâm vô lực.”
Khi mà Long Thần triển khai hết tốc lực tiến về phía trước, Tiểu Miêu nói.
Long Thần một bên đi tới, một bên lần nữa dùng thần tinh nuôi dưỡng Lôi Đình tiểu thú màu vàng.
Thời gian Diệp Hiên đụng phải sát thủ cũng không lâu, thế nhưng thực lực của đối phương quá mạnh mẽ, thoáng cái liền hoàn toàn chế trụ hắn. Đợi đến khi Long Thần chạy tới nơi, Long Thần vừa nhìn lại cường giả Thần Vũ cảnh nhị trọng kia, thế nhưng cách không một quyền trực tiếp đánh bại Diệp Hiên, một cái chưởng ấn màu xanh thẩm trực tiếp khắc lên trên bộ ngực Diệp Hiên.
“Đây là chiến kỹ U Minh quân…”
Long Thần tiến vào U Minh quân với thời gian dài như vậy, điểm này vẫn nhìn ra được, hơn nữa người có thể đi vào U Minh chiến trường phải là người U Minh quân mới được.
Trong U Minh quân, rốt cuộc là ai muốn giết chết Diệp Hiên?
Trong lòng Long thần tựa như đã có đáp án.
Hắn tới hơi chậm một bước, Diệp Hiên đã bị thương, nếu như không có Long Thần mà nói không ngoài dự liệu, sát thủ kia một chiêu tiếp theo liền dễ dàng giết chết hắn. Cho dù không cần tới chiêu tiếp theo, sợ rằng Diệp Hiên sau khi trọng thương cũng chịu đựng không bao lâu thời gian.
Diệp Hiên này cũng là một Kiếm võ giả, Long thần khi còn xa xa đã nhìn thấy hắn xuất thủ, binh khi của hắn là một thanh chiến đao màu máu thoáng như thủy tinh huyết sắc vậy. Và cũng giống như huyết phách, tản ra sát khí lạnh như băng, mặc dù cách rất xa nhưng Long Thần vẫn cảm giác được đây là một thanh thần binh không tồi.
Lấy thân thế Diệp Hiên sử dụng thần binh khẳng định bất phàm.
Hơn nữa Diệp Hiên lại là người mà Long Thần sau khi đi tới Chân Vũ đế vực, lần đầu tiên nhìn thấy trên kiếm đạo lĩnh ngộ đã tới đệ nhị trọng. Lĩnh ngộ kiếm đạo nhị trọng có thể bộc phát ra lực sát thương gấp năm lần.
“Dừng tay!”
Đây là một thủ đoạn Long Thần ngay khi sát thủ muốn kết thúc tính mạng Diệp Hiên, hắn bỗng dưng rống lên một tiếng. Sát thủ kia sau khi nghe được quả nhiên động tác trên tay liền hơi chậm lại, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Long Thần.
Một đạo tia chớp màu vàng, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt của hắn, dừng lại trước mặt Diệp Hiên.
Long Thần không hóa thành trạng thái Long Hồn biến thân, trong nháy mắt sát thủ kia liền nhận ra hắn, đây chính là tên trước kia đã cứu Diệp Hiên lần trước. Bởi vì Long Thần, hắn bị đánh đập một trận tơi bời.
Dưới sự khống chế của Long Thần, Diệp Hiên dưới sự thao túng “Vực” của hắn, trong nháy mắt bị Long Thần ôm lấy, rời đi phạm vi công kích của võ giả Thần Vũ cảnh nhị trọng. Diệp Hiên lúc này vẫn còn thần chí, thế nhưng sau khi trúng đối phương một chưởng, sắt mặt đã hoàn toàn biến thành xanh đen thoạt nhìn như hấp hối vậy. Trên người của hắn tản ra một cỗ hàn kí kinh người, Long Thần vừa mới đụng nhẹ thôi, nhất thời cảm giác thân thể lạnh giống như băng vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...