Long Châu

Bình minh ló dạng, cuối cùng ngày hôm sau cũng tới, Hắc Vũ mở mắt liền rục rịch chuẩn bị hành động.

Trong đại điện Hoả Ảnh Cung, những chiếc ghế được xếp thành ba dãy tạo thành hình tam giác đều, bên trên những chiếc ghế hiện tại đã có vài người ngồi sẵn, chẳng mấy chốc ghế cũng đã sắp kín hết, người đứng đầu của ba tông môn cũng vừa lúc tới nơi.

- E hèm, các vị, hôm nay chúng ta tổ chức hội nghị này mục đích là để bàn bạc kế sách. Theo thông tin tình báo từ Thiên Địa Các thì thời gian gần đây bọn chúng đang có sự chuyển động đáng ngờ, cụ thể là gần đây nhất bọn chúng đã tổ chức một hội nghị tại Tử Thần Điện, điều này chứng tỏ bọn chúng có thể hành động trong sớm muộn. Bên cạnh đó phía Ám Quỷ Giáo gần đây cũng có một số hành vi đáng ngờ - Võ Đại Quang ngồi ở vị trí chủ trì lên tiếng.

- Chúng ta cũng đã liên lạc với Thu Thủy Môn để đề cao cảnh giác, đồng thời cũng đang cố gắng thuyết phục Thiên Địa Các và những thế lực khác tham gia liên minh, chúng ta cũng đã thử liên hệ với bên Thiên Âm Lâu.

- Ngoài việc đó, Tuyệt Khí Phủ cũng đang có chút hành động mờ ám, có lẽ sẽ nghiêng về bọn chúng nhiều hơn.

- Hiện tại phe chúng ta có hơi yếu thế một chút nhưng ta tin chỉ cần đoàn kết thì có thể đủ sức chống lại bọn chúng

...

Trong lúc đó, ở bên ngoài đại điện, Hắc Vũ một thân khoác lên Tàng Bào đang thoắt ẩn thoắt hiện tiếp cận chân núi lửa.

Quả nhiên đúng như lời Vu Lão nói, dưới chân núi hiện tại tuy có canh gác nhưng không có gì quá nhiều người, tu vi cũng không cao cường.

Có lẽ Hoả Ảnh Cung vô cùng tự tin vào trận pháp đến cả cấp Thánh cũng không thể phá hủy nên không thèm cảnh giác nhiều.

Dưới chân núi hiện tại có năm sáu tên đệ tử đang đứng vừa canh gác vừa chuyện trò với nhau.

Hắc Vũ hơi nhíu mày vì tạm thời không có cách nào để lẻn qua bọn hắn, nếu chỉ cứ thế lén lút lẻn vào thì có thể tránh khỏi thần thức của bọn hắn nhưng chắc chắn không thể tránh khỏi tầm mắt.

Chợt hắn nhìn thấy phía xa có một thân ảnh quen thuộc khiến hắn lập tức rời khỏi chỗ nấp của mình.

...

Những tên đệ tử đang trò chuyện vẫn không quên để ý đến lối vào trong núi lửa.

Lúc này từ phía xa có một thân ảnh bước tới, người này mặc y phục của Hoả Ảnh Cung, trên tay hắn cầm một cái giỏ tre.

Những tên đệ tử cũng sớm chú ý tới hắn nhưng thứ làm bọn hắn chú ý hơn là mùi hương toả ra từ cái giỏ đó.


- Tên kia, lại đây!

Một tên trong đám bọn chúng lên tiếng, hắn thấy tên này tu vi cũng không cao nên muốn ra oai một chút, tên kia cũng ngoan ngoãn bước tới.

- Trong giỏ của ngươi có gì, là tại sao lại thơm như vậy?

Tên đệ tử lúc này mới mở tấm vải phủ bên trên ra, một màu vàng nâu óng ánh xuất hiện trước khi mắt bọn hắn.

- Đệ vừa ra ngoài tiện thể bắt được vài con yêu thú nhỏ nên đang muốn đem về phòng để tối nay uống rượu cùng các huynh đệ một chút.

Đám canh gác nhìn thấy những khúc thịt nướng vàng đượm thơm nức mũi trước mặt thì hai mắt tròn xoe, nước miếng ứa ra.

- Hừ, bọn ta ở đây cả ngày canh gác vậy mà các ngươi lại vui vẻ uống rượu, mau đưa cho bọn ta một chút.

Nói xong cũng không đợi hắn đồng ý mà cả đám liền xúm vào mỗi người lấy mỗi cái, bọn hắn hoàn toàn không để ý đến lúc này tên đệ tử đang nhìn vào cửa hang động mà cười mỉm một tiếng.

Ở phía cửa hang, Hắc Vũ lúc này đã thành công đột nhập vào bên trong, tên đệ tử đã giúp hắn không ai khác chính là Tử Minh.

- Các huynh, nếu vậy sẵn đây ta có chút rượu, hay là chúng ta cùng uống một chút đi.

Mấy tên đệ tử nghe vậy tuy rất muốn nhưng cũng vội lắc đầu.

- Không được, nếu lỡ như Cung chủ biết chúng ta lơ là canh gác chắc chắn sẽ không tốt.

- Cung chủ cùng các vị cường giả hiện tại đang bận đại sự, đâu có rảnh rỗi mà để tâm tới chúng ta.

Bọn hắn nghe Tử Minh nói thì có chút xao động tâm can nên cũng đồng ý, cả đám liền kéo nhau ra một góc gần đó để có thể dễ dàng quan sát cửa hang, dĩ nhiên Tử Minh sẽ chọn vị trí có thể nhìn thấy cửa hang rõ nhất để tránh bọn hắn phát hiện.

...

Hắc Vũ lúc này ở bên trong hang, hắn đang chạy nhanh nhất có thể, thậm chí cả Tốc Hành cũng được sử dụng để tiết kiệm thời gian.


Hang động này dẫn vào bên trong núi nên khá dài, hắn phải mất một thời gian cuối cùng mới có thể tìm đến được một tia ánh sáng cuối đường hầm.

Trước mặt hắn, một màu đỏ hiện ra, một mảng dung nham màu đỏ rực xuất hiện.

Hắc Vũ có thể nhìn thấy phía trước hắn hiện tại là một trận pháp hình bán cầu rộng lớn, ở giữa của trận pháp có một cái đỉnh lớn.

Trận pháp này nằm dưới đáy của núi lửa, nó ngăn cản dòng dung nham bên trên tràn xuống, Hắc Vũ đứng từ bên dưới có thể nhìn thấy dung nham đang lưu động bên trên.

Hắn không chậm trễ, trên tay xuất hiện một tia dung nham nhỏ nhưng nhiệt độ nóng tới cực điểm như mũi hàn sắt.

Hắc Vũ tiến tới gần trận pháp, ngón tay đưa lên vẽ một hình trong lớn đủ cho hắn bước qua rồi lấy viên đan dược Vu lão đưa lúc trước mà nuốt vào.

Hắn nhanh chóng bước qua lỗ thủng, ngay lập tức một cỗ nhiệt lượng kinh người ập đến khiến Hắc Vũ cũng suýt cảm thấy sốc nhiệt.

Hắn có cảm giác nếu không nuốt viên đan dược kia thì chắc có lẽ thân thể hắn đã cháy ra tro rồi, hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng chống chọi lại, cơ thể hắn lúc này nóng bừng lên, mồ tôi tuôn đầy trên trán, thái dương.

Cỗ nhiệt lượng này do dung nham bên trên không ngừng hun nóng không khí trong trận pháp một thời gian dài, trong trường hợp không sử dụng đan dược chống nhiệt thì chỉ có cấp Tiên trở lên mới có thể chống chọi lại, dưới cấp Tiên sẽ lập tức bốc cháy.

Hắc Vũ kiềm lại, hắn nhanh chóng chạy tới chỗ chiếc đỉnh lớn ở giữa, nó chính là thứ dùng để chứa Nham Thạch.

Lại nói, ở trên đỉnh của trận pháp này có một nút thắt lớn trông như cái phễu, nó dẫn thẳng trực tiếp xuống cái đỉnh lớn, đây chính là thứ giúp Nham Thạch sau khi hình thành trong lòng dung nham sẽ được đưa vào phễu rồi rơi xuống cái đỉnh.

Hắc Vũ lúc này đã tiến đến nhìn vào trong cái đỉnh, bên trong là những khối đá màu to nhỏ khác nhau nằm ngổn ngang, số lượng khoảng hơn chục viên.

Phải biết Nham Thạch là thứ khoáng vật vô giá của Hoả Ảnh Cung, tuyệt đối không thể truyền ra bên ngoài.

Phải mất một thời gian dài núi lửa mới có thể sản sinh ra một khối và cần phải bảo quản bằng phương pháp đặc biệt nếu không mang ra bên ngoài Nham Thạch sẽ mất giá trị.

Nham Thạch ngoài dùng để luyện Tăng Nham Đan ra còn có thể dùng để luyện khí, bảo khí luyện chế từ Nham Thạch chất lượng vô cùng cao, vượt xa tất cả những bảo khí trong cùng cấp.


Ví dụ như dùng Nham Thạch để luyện chế Siêu cấp Linh bảo thì sức mạnh của nó sẽ vượt qua các Siêu cấp Linh Bảo khác, thậm chí có thể tiềm cận với Thánh khí.

Nhưng cũng không phải ai cũng có thể luyện chế được, số người có thể luyện được Nham Thạch hiện nay chỉ đếm trên đầu ngón tay, thậm chí đến cả Thủ phủ của Tuyệt Khí Phủ muốn luyện chế cũng không làm được mà phải nhờ lão nhân gia xuất quan.

Còn có tin đồn Đế Hoả Long Ảnh Đao chính là được luyện ra từ Nham Thạch nên sức mạnh của nó dường như vượt trội hơn chín Thần khí khác.

Nói như vậy nhưng về luyện đan thì ngược lại, muốn dùng Nham Thạch để luyện Tăng Nham Đan không khó, cái khó là phải có công thức luyện đan, mà điều này trong ghi chép của ba gia tộc Linh Dược Đảo mà không có thì cả thế giới này không thế lực nào có nữa.

Hắc Vũ lúc này nhanh tay, hắn lấy từng khối Nham Thạch ra rồi gọt lấy từng ít một, mỗi một viên hắn đều gọt bớt một chút để tránh bị phát hiện.

Chẳng mấy chốc hắn cũng đã lấy đủ số lượng Nham Thạch mà hắn cần cho vào trong lọ mà Vu lão đưa.

Hắn lúc này đã xong việc nên muốn rời đi, ở lâu bên trong này càng lúc càng làm hắn khó thở, nhiệt độ cơ thể thì mỗi lúc một tăng, bỗng nhiên chân hắn hơi dừng bước, hắn nhìn xuống cơ thể mình rồi nhìn về phía lỗ thủng.

Hắc Vũ đột nhiên cởi bỏ áo ngoài ra rồi ngồi xuống vận công, toàn thân thể hắn lúc này đã đỏ ửng, mồ hôi liên tục tuôn ra.

Hắn lúc này chính là đang vận Hấp Lực Luyện Thể công pháp, hắn phát hiện ra nhiệt độ cao ở nơi này vậy mà lại có lợi việc luyện thể của hắn.

Lỗ thủng lúc này đang không ngừng thu hẹp lại nhưng vẫn còn thừa sức cho hắn chui qua nên cũng không lo.

Hắn nhắm mắt cắn răng chịu đựng nhiệt độ khủng bố đang truyền lên cơ thể, tiến độ tu luyện công pháp cũng dần dần tăng lên.

...

Không biết qua bao lâu, Hắc Vũ cuối cùng cũng từ trong tu luyện mà tỉnh lại.

Vừa mở mắt, hắn lúc này vô hoảng hốt bởi vì lỗ thủng đang sắp đóng lại, chỉ còn đủ để chui người ra.

Hắn sử dụng Tốc Hành lao như bay về phía lỗ thủng, một bước Thuấn Di được sử dụng, cơ thể hắn đã nhảy đến sát lỗ thủng.

Thêm một bước Thuấn Di nữa, hắn thành công thoát ra khỏi trận pháp nhưng lúc này lại loạng choạng chóng mặt.

Vì sử dụng nhiều nguyên khí cho hai bước nhảy và việc sốc nhiệt khi trở lại môi trường có nhiệt độ bình thường trong chớp mắt nên sắc mặt hắn bây giờ tái nhợt.

Hắc Vũ nhanh chóng định thần lại rồi đi ra ngoài, lúc này mấy tên canh gác vẫn còn đang bận uống rượu nên không thể có để ý.


Hắn trở về phòng, trên tay cầm chiến lợi phẩm, quá trình luyện chế Tăng Nham Đan của hắn hiện trên đã hoàn thành một phần ba.

...

- Thế nào? Lấy được chưa?

Một lúc sau Vu lão cuối cùng cũng đã trở về, vừa vào đến nơi đã vội hỏi tình hình của Hắc Vũ.

- Đã lấy được - Hắn gật đầu đáp lại.

- Khà khà, tốt! Nếu năm xưa ta có nhiều thủ đoạn cộng với hiểu biết như vậy thì chắc chắn cũng sẽ lấy được.

Lão cười lớn, kế hoạch hoàn chỉnh như vậy mà tên này còn không lấy được nữa thì đúng là phụ lòng lão.

- Tiếp theo là tới Hoàng Sa Động, ngươi tốt nhất nên cẩn trọng một chút, chúng ta và bọn chúng là kẻ thù a!

Hắc Vũ gật đầu, có điều hắn không hiểu:

- Vu lão, tại sao chúng ta và bọn chúng lại là kẻ thù của nhau.

Vu lão chậm rãi, bước đến ngồi xuống ghế giải thích cho hắn nghe.

- Trên thiên hạ này hiện tại chia làm hai thế trận, Kim Nhật liên minh và Huyết Nguyệt liên minh. Kim Nhật liên minh gồm Minh Long Bang, Hoả Ảnh Cung, Thanh Mộc Tông, Thu Thủy Môn. Huyết Nguyệt liên minh gồm Hoàng Sa Động, Bách Thú Quốc, Hắc Vụ Sơn, Ám Quỷ Giáo. Ngoài ra còn có hai thế lực lớn nữa nhưng tạm thời ngươi chưa cần biết.

- Hai liên minh này luôn duy trì sự cân bằng của thế giới, Huyết Nguyệt thì luôn muốn chiến tranh, thống trị, còn Kim Nhật chúng ta thì muốn hòa bình. Chính vì vậy chúng ta luôn phải đấu tranh với Huyết Nguyệt nếu không thế giới này sẽ trở nên đầy chết chóc.

- Tuy số lượng thành viên của hai liên minh đều bằng nhau nhưng Kim Nhật luôn bị lấn áp, nguyên nhân là vì lực chiến bên Hoàng Sa Động và Hắc Vụ Sơn nhờ vào dị thuộc tính, Bách Thú Quốc dựa vào sự mạnh mẽ của yêu thú mà luôn mạnh mẽ hơn chúng ta một chút.

Hắc Vũ trầm trồ, nếu như vậy xem ra lần này muốn lấy được Cát Tinh của Hoàng Sa Động là vô cùng khó, nhất là khi quan hệ của hắn với Đông Kì không mấy tốt đẹp.

- Vu lão, người có kế sách gì không?

Hắn hỏi Vu lão hi vọng lão sẽ có kế sạch gì đó bởi lão biết vô cùng rõ về Nham Thạch nên chắc cũng phải biết về Cát Tinh.

- Cái này thì ta chịu, việc đó phải dựa vào ngươi thôi. Bất quá ta nghe nói Hoàng Sa Động sẽ tổ chức nghi lễ trong thời gian tới nên cũng không bao lâu nữa sẽ tuyển chọn đệ tử có thiên phú cao để dung nhập Cát Tinh, có thể đó sẽ là cơ hội tốt cho ngươi.

Hắc Vũ nghe vậy thì mở ra một tia hi vọng...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận