Long Châu


- Vì lý do gì tu vi của ngươi lại chậm tăng tiến như vậy?
Sau một thời gian đi cùng nhau, Bấ Biên cuối cùng cũng không nhịn được mà quay qua hỏi Hắc Vũ.

Phỉa biết cả hai bọn hắn đều là thiên tài cùng thế hệ, tuy nhiên hiện tại lại có sự cách biệt quá lớn về tu vi như vậy khiến hắn khó hiểu.

Trong đầu Bá Biên suy đoán có lẽ tên này gặp phải biến cố gì đó khiến cho hắn không thể tu luyện trong một thời gian, chứ hoàn toàn không thể có chuyện tu vi của hắn tiến bộ chậm chạp được bởi thiên phú cả hai đều không thua kém nhau là bao.

- Cái này hơi khó giải thích, bất quá vấn đề này cũng đang khiến ta đau đầu đây.

Hắc Vũ thở dài một hơi, việc tu vi kém hơn những kẻ đồng lứa khiến hắn cảm thấy cực kì khó chịu.

Nếu như là lúc trước tu vi vẫn còn bằng nhau, Hắc Vũ có thể tự tin chỉ cần dùng đến hai dị thuộc tính cùng lúc thì trong cùng thế hệ hắn gần như không có đối thủ, một khi dùng đến Phá Vạn Chỉ thì bất cứ kẻ địch nào cũng có thể hạ gục.

Tuy nhiên chênh lệch về tu vi nên hiện tại hắn khó có thể là đối thủ của những tên thiên tài khác.

Nếu bây giờ đụng độ phải một tên thiên tài ở phe Huyết Nguyệt hắn tin chắc mình không thể đánh lại trừ khi dùng hết mọi thủ đoạn.

- Dừng! Đợi đã!
Bỗng nhiên Bá Biên kêu lên ra hiệu cho Hắc Vũ dừng lại, ánh mắt hắn nheo lại như phát hiện ra điều gì.

- Lại là sát khí!
Hắc Vũ đương nhiên cũng lập tức nhận ra thứ gì khiến Bá Biên có biểu hiện như vậy.

Từ khi cả hai đồng hành đến bây giờ cũng đã qua một đoạn thời gian, suốt chặng đường đó hai người một đường di chuyển, thỉnh thoảng cũng gặp phải chút yêu thú tấn công nhưng không đáng kể.

Tuy nhiên khi vừa tiến vào khu vực này bọn hắn lại một lần nữa cảm nhận được sát khí hiện hữu, không chỉ vậy lần này sát khi còn nồng đậm hơn so với lúc trước.


Trên mặt Bá Biên lúc này không dấu được sự phấn khích giống như hắn đã gặp được chí bảo quý hiếm nhất trong cái mộ địa này vậy.

Hắc Vũ không biết tại sao sắc mặt tên này lại vui mừng như vậy, bất quá có một điều hắn biết đó là những nơi như này đều không mấy tốt lành gì.

Sát khí nồng đậm như vậy chỉ có thể sinh ra từ chiến trường ác liệt đẫm máu, bên trong có vô số sinh mệnh trước khi chết đã sinh ra vô tận sát ý cho nên đến khi chết rồi sát khí vẫn còn lưu lại không tan.

Nói thẳng ra là bên trong khu vực này chắc chắn đã từng xảy ra một trận chiến ác liệt, sát ý cực lớn.

- Ngươi định thế nào? - Hắc Vũ có chút đề phòng hỏi Bá Biên.

- Đương nhiên là thu lấy!
Nói xong, Bá Biên lập tức lao vào sâu bên trong, tìm đến ngay chỗ gần trung tâm của đám sát khí sau đó ngồi xuống.

Hắn nhanh chóng rơi vào trạng thái tu luyện, nguyên khí trong người hắn vận chuyển, đám sát khi xung quanh cũng liền có biến chuyển.

Cơ thể Bá Biên lúc này xuất hiện một lức hút, nó đem sát khí xung quanh hút vào như một cái động không đáy.

Hắc Vũ lúc này không thể ngăn cản được hắn nên chỉ đành đứng canh phòng.

!
Qua một đoạn thời gian, Hắc Vũ mặc dù canh phòng cho Bá Biên nhưng cũng không quên để ý tình trạng của hắn.

Hiện tại Bá Biên vẫn như một cái động không đáy liên tục đem sát khí hút vào, không thể biết bao giờ hắn mới dừng lại.

Sát khí xung quanh thì vẫn nồng đậm như cũ, có chăng là phạm vi của nó đã được thu hẹp đáng kể, chỉ là trong bóng tối này bọn hắn không thể nhìn thấy được.


Vụt!
- Hử!
Đang mải quan sát thì lúc này bỗng nhiên một ngọn gió lướt qua khiến Hắc Vũ giật mình, ánh mắt hắn lập tức trở nên đầy phòng bị.

Thần thức của hắn lập tức tỏa ra xung quanh một cách rộng nhất có thể bất chấp sự cản trở của hắc ám thuộc tính.

Nếu như kết hợp thêm Hồn lực có thể giúp cho thần thức của hắn càng mở rộng hơn, bất quá có Bá Biên ở đây hắn không dám bộc lộ thân phận Hồn tu của mình.

Vụt! vụt!
Lại thêm những âm thanh xé gió vang vọng lại khiến ánh mắt Hắc Vũ càng thêm căng thẳng hơn.

Hắn dám chắc mình sắp phải đối mặt với một đợt tấn công, hơn nữa còn là một đợt quần công bởi tiếng gió thổi đang lan truyền từ nhiều phía vọng lại.

Trong lòng Hắc Vũ lúc này đầy sự hồi hộp, hắn đang không biết kẻ địch sắp đến có tu vi như thế nào, nếu như gặp phải tu vi cao cường như Vũ Đế tam trọng hay yêu thú Ngũ giai sơ kì trở lên thì chắc chắn sẽ là rắc rối lớn.

Vèo
Không để hắn suy nghĩ thêm, ngay lập tức từ bên trong bóng tối có một âm thanh xé gió nhắm đến hắn mà loa tới.

Cảm nhận được cỗ khí tức đang lao tới lập tức khiến Hắc Vũ sắc mặt trở nên kinh dị cùng với kinh hãi.

Hắn kinh dị bởi cỗ khí tức kia đang đến gần nhưng thần thức của hắn không tài nào nhìn ra được rõ hình dạng của thứ đó.

Mà kinh hãi bởi từ khí tức của thứ đang tới kia hắn có thể nhận ra tu vi của nó chính là Ngũ giai Trung kì.


Quả nhiên là ghét của nào trời trao của nấy, hắn chỉ mới nghĩ tới thôi không ngờ đối thủ lại chính là Ngũ giai Trung kì.

Chỉ trong chớp mắt, từ trong bóng tối, một cánh tay vươn ra, nó nhắm vào đầu Hắc Vũ mà trảo xuống.

Điều đáng nói là cánh tay này nhìn cực kì kinh dị, nó dài ngoằng, gầy trơ xương, trên những ngón tay của nó là những cái móng dài như chiếc đũa, cực kì nhọn.

Một trảo này giáng xuống nếu không kịp đỡ thì đảm bảo những cái móng vuốt sẽ cắm xuyên qua đầu hắn.

Hắc Vũ không dám sơ xuất, kẻ địch có tu vi vượt trội hơn khiến hắn phải nghiêm túc.

Trên tay hắn, Thanh Kim Hóa Hình Thạch hóa thành hai cái đại thủ, dung nham bộc phát đem chúng nung đến đỏ rực.

Trảo ấn giáng xuống cũng là lúc đôi đại thủ vung lên, hai cái va chạm, lực lượng khủng khiếp lập tức lan ra, hắc ám và dung nham thuộc tính cũng theo đó mà tràn ra ngoài.

Ngay khi vừa đón lấy hung trảo kia, chân của Hắc Vũ buộc phải khụy xuống một chút, ánh mắt hắn trở nên cực kì khó coi.

Mặc dù thân là kẻ mang dị thuộc tính, thực lực của hắn mạnh mẽ hơn so với những kẻ cùng cấp, tuy nhiên qua một trảo vừa rồi của đối thủ, Hắc Vũ có thể nhận ra trận chiến này sẽ cực kì vất vả cho hắn.

Chỉ là đột nhiên ánh mắt hắn lập tức trở nên ngưng trọng bởi lúc này ở bên cạnh hắn, từ trong bóng tối lại có thêm một cánh tay khác xuất hiện.

Nó vung ra một trảo nhắm vào phía mạng sườn của hắn, tốc độ cực kì nhanh khiến Hắc Vũ không kịp phản ứng.

Trảo kia đã ập đến, Hắc Vũ chỉ kịp điều động Thạch thuộc tính tạo thành lớp áo giáp bên trong y phục để chống đỡ.

Một trảo nện vào bên hông của Hắc Vũ khiến hắn lập tức bị đánh bay, trong cơ thể lúc này liền có cảm giác đau nhói kịch liệt.

Bất quá lúc này hắn không có thời gian đau đớn bởi hiện tại, ở phía Bá Biên vẫn còn đang ngồi hấp thụ sát khí, một tia khí tức đang nhanh chóng lao tới.

- Không ổn!
Chứng kiến cảnh này, Hắc Vũ không cần suy nghĩ nhiều, hắn lập tức đạp không, Thuấn Di tức tốc thi triển, trong chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh chỗ Bá Biên, một quyền mang đầy dung nham mạnh mẽ mà đấm ra.


Quyền và trảo va chạm, không gian cũng theo đó mà chấn động, bất quá không có ảnh hưởng nhiều tới Bá Biên đang ngồi đó, điều này cũng rất khó hiểu tuy nhiên Hắc Vũ cũng không chú ý đến.

Sau khi va chạm, Hắc Vũ một lần nữa bị đẩy bay ra sau, bất quá cánh tay kia cũng chung cảnh ngộ bị hất văng.

Lúc trước trong lúc hắn bị thương, Bá Biên đã bảo vệ hắn, hiện tại nếu chỉ vài đợt tấn công như vậy cũng không giúp nổi thì quả thật là mất mặt.

Cánh tay kia vừa bị đấm bay lại một lần nữa lẫn mất vào trong bóng tối, hai cánh tay kia cũng lẫn mất từ bao giờ.

Không những vậy bên trong bóng tối lúc này bắt đầu nổi lên những tiếng gió rít kèm theo tiếng hú rợn người.

Hắc Vũ lúc này hô hấp trở nên dồn dập, qua tiếng hú phát ra có thể ước tính số lượng của bọn chúng số lượng không ít hơn mười, thậm chí có thể đạt đến hai mươi con.

Với số lượng này, chỉ cần mỗi con đều đạt đến Ngũ giai Trung Kì như ba con vừa rồi thì đây sẽ là một vấn đề lớn đối với hắn.

Hơn nữa hắn còn chưa biết đây là loại yêu thú gì, năng lực của nó ra sao?
Yêu thú cũng như nhân loại, có con mạnh có con yêu, có con thiên phú tốt có con kém, qua những cú cào đơn giản như vừa rồi hắn vẫn chưa thể xác định đây là loại yêu thú gì.

Nếu chẳng may gặp phải một loại yêu thú có thiên phú công kích mạnh mẽ tương tự như Long tộc thì coi như xong.

Dĩ nhiên Long tộc chính là yêu thú có thiên phú mạnh nhất trên tinh cầu này, từ cổ chí kim chưa có loài nào có thể vượt qua.

Đương nhiên cũng một số tộc yêu thú mãnh mẽ, nếu xét về thiên phú thậm chí không thua kém gì Long tộc, bất quá lực lượng của Long tộc cực kì hùng hậu, lại có thêm vũ kĩ Thiên Long Thần Chưởng là công pháp trấn tộc và Thánh khí Yêu Linh Tử Trảo khiến cho Long tộc luôn giữ vị trí độc tôn.

Bởi vậy cho nên không cần phải là Long tộc mà chỉ cần đám yêu thú bên trong bóng đêm kia là một loại yêu thú có thiên phú mạnh mẽ cũng đủ khiến Hắc Vũ đau đầu.

Mà một loại yêu thú có thể che giấu diện mạo khỏi thần thức dò xét thì Hắc Vũ tin đây không phải là loài đơn giản.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận